Chương 2: Giữ Em Đi
T Miu's K
02/07/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Trải qua một đêm được Tuyên Hiếu Phong chăm sóc đến giờ tình trạng Tuyên Thy cũng đã ổn, Đàm Nhất cho hay Tuyên Thy chỉ là bị cảm thường, chú ý đừng để xảy ra chuyện tương tự, Tuyên Hiếu Phong cũng vì điều này tự trách mình không thôi.
Đến sáng, anh chủ động gọi điện đến trường xin cho bảo bối nghỉ một ngày.
Tuyên Thy thức dậy cũng đã hơn 8 giờ, nhớ đến đã quá giờ đến lớp liền lật đật ngồi dậy, tung chăn, lao khỏi giường, chạy ù vào phòng tắm.
Không lâu sau, Tuyên Hiếu Phong từ bên ngoài bước vào, anh quét mắt nhìn một lượt chung quanh, sau đó thở hắt ra một hơi.
Không nhìn thấy Tuyên Thy, Tuyên Hiếu Phong phỏng đoán nó ở trong phòng tắm.
Anh khép cửa, đi lại trước phòng tắm, vươn tay cầm chốt cửa đẩy vào.
Tuyên Thy bên trong bồn tắm nghe được tiếng cửa mở, theo quán tính quay đầu, bất ngờ hét toáng lên:
- Đồ biến thái!
***
- Tuyên Hiếu Phong, anh bỉ ổi, mau ra ngoài cho em!
Tuyên Thy ngồi trong bồn tắm xoay lưng lại với anh, xấu hổ nói ra mấy lời này, cả người đồng thời run bần bật.
Tuyên Hiếu Phong từ phía sau nhìn thấy làn da trắng như tuyết thấp thoáng sau mái tóc, lông mày đột nhiên co hết thảy.
- Tuyên Thy, không cần anh hai giúp em sao? Lẽ nào em muốn anh hai phạt em?
Quỳ gối không đáng sợ, chỉ sợ Tuyên Hiếu Phong sẽ mượn danh nghĩa anh trai làm càn như lần trước với nó.
Tuy nói Tuyên Thy từ nhỏ đã có xu hướng yêu anh trai của mình, nhưng mà người nó muốn vốn dĩ không phải Tuyên Hiếu Phong, mà là Tuyên Dịch Hy!
Bây giờ Tuyên Dịch Hy không ở đây, nó càng không có được chỗ dựa, Tuyên Hiếu Phong nhất định sẽ nhân cơ hội này ra tay!
Tuyên Thy hít sâu vài cái, lớn gan từ chối thẳng:
- Em còn phải đi học, anh mau ra ngoài đi.
Tuyên Hiếu Phong dừng lại, chủ động thoát đi vài cúc áo trên cùng, lạnh lẽo đáp:
- Em không cần lo chuyện đó, anh hai giúp em xin nghỉ hôm nay rồi. Trước khi anh đi công tác, anh muốn anh và Tuyên Thy tắm cùng nhau, không biết Tuyên Thy thấy thế nào?
Lập tức, Tuyên Thy “...” không xong rồi, lần này không xong rồi!
Trải qua một đêm được Tuyên Hiếu Phong chăm sóc đến giờ tình trạng Tuyên Thy cũng đã ổn, Đàm Nhất cho hay Tuyên Thy chỉ là bị cảm thường, chú ý đừng để xảy ra chuyện tương tự, Tuyên Hiếu Phong cũng vì điều này tự trách mình không thôi.
Đến sáng, anh chủ động gọi điện đến trường xin cho bảo bối nghỉ một ngày.
Tuyên Thy thức dậy cũng đã hơn 8 giờ, nhớ đến đã quá giờ đến lớp liền lật đật ngồi dậy, tung chăn, lao khỏi giường, chạy ù vào phòng tắm.
Không lâu sau, Tuyên Hiếu Phong từ bên ngoài bước vào, anh quét mắt nhìn một lượt chung quanh, sau đó thở hắt ra một hơi.
Không nhìn thấy Tuyên Thy, Tuyên Hiếu Phong phỏng đoán nó ở trong phòng tắm.
Anh khép cửa, đi lại trước phòng tắm, vươn tay cầm chốt cửa đẩy vào.
Tuyên Thy bên trong bồn tắm nghe được tiếng cửa mở, theo quán tính quay đầu, bất ngờ hét toáng lên:
- Đồ biến thái!
***
- Tuyên Hiếu Phong, anh bỉ ổi, mau ra ngoài cho em!
Tuyên Thy ngồi trong bồn tắm xoay lưng lại với anh, xấu hổ nói ra mấy lời này, cả người đồng thời run bần bật.
Tuyên Hiếu Phong từ phía sau nhìn thấy làn da trắng như tuyết thấp thoáng sau mái tóc, lông mày đột nhiên co hết thảy.
- Tuyên Thy, không cần anh hai giúp em sao? Lẽ nào em muốn anh hai phạt em?
Quỳ gối không đáng sợ, chỉ sợ Tuyên Hiếu Phong sẽ mượn danh nghĩa anh trai làm càn như lần trước với nó.
Tuy nói Tuyên Thy từ nhỏ đã có xu hướng yêu anh trai của mình, nhưng mà người nó muốn vốn dĩ không phải Tuyên Hiếu Phong, mà là Tuyên Dịch Hy!
Bây giờ Tuyên Dịch Hy không ở đây, nó càng không có được chỗ dựa, Tuyên Hiếu Phong nhất định sẽ nhân cơ hội này ra tay!
Tuyên Thy hít sâu vài cái, lớn gan từ chối thẳng:
- Em còn phải đi học, anh mau ra ngoài đi.
Tuyên Hiếu Phong dừng lại, chủ động thoát đi vài cúc áo trên cùng, lạnh lẽo đáp:
- Em không cần lo chuyện đó, anh hai giúp em xin nghỉ hôm nay rồi. Trước khi anh đi công tác, anh muốn anh và Tuyên Thy tắm cùng nhau, không biết Tuyên Thy thấy thế nào?
Lập tức, Tuyên Thy “...” không xong rồi, lần này không xong rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.