Chương 1: Won! Chàng Trai Thứ Nhất
T Miu's K
02/07/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Tuyên Thy năm nay vừa tròn 15 tuổi, một tháng trước cũng đã vào lớp 10, Tuyên Hiếu Phong ngoài bận xử lý công việc ở tập đoàn, thời gian rảnh anh thường dạy cho Tuyên Thy học.
Nói về thành tích Tuyên Thy luôn luôn đứng đầu bảng, tuy nhiên suốt hai tuần vừa rồi điểm số của nó đột nhiên bị tuột dốc, nhà trường thậm chí còn gửi thông báo về cho Tuyên Hiếu Phong, nói lại Tuyên Thy gần đây thường xuyên không đến học.
Tuyên Hiếu Phong sau khi biết chuyện liền không khỏi tức giận, buổi tối từ tập đoàn trở về, phạt nó quỳ gối ở khuôn viên.
Ào một cái, mưa trút xuống như thác!
Tuyên Thy trong màn mưa cảm nhận hơi lạnh run bần bật, người ngợm nó ướt sũng, tất thảy đường cong cơ thể đều ẩn hiện sau lớp vải mỏng dính.
Tuyên Hiếu Phong trong phòng thông qua cửa sổ nhìn xuống khuôn viên bắt gặp Tuyên Thy vẫn còn chưa rời khỏi, mày đen chợt co lại.
“Nha đầu ngốc, tại sao em không chịu thừa nhận mình đã sai kia chứ? Không lẽ lòng tự trọng của em, còn cao hơn sức khỏe em hay sao?”
Sức khỏe Tuyên Thy từ nhỏ vốn đã rất yếu ớt, ngược lại Tuyên Hiếu Phong chính là loại mềm lòng, chỉ cần Tuyên Thy thừa nhận mình sai, anh lập tức sẽ bỏ qua mọi chuyện.
Chỉ tiếc nha đầu này quá ngốc, vĩnh viễn cũng không nhìn ra nam nhân này thật sự đã mủi lòng, một mực đông cứng lòng tự tôn!
Nhạt Túc Duệ đứng bên cạnh Hiếu Phong, dán mắt nhìn theo hướng anh nhìn, hồi lâu, không kiềm được lên tiếng:
- Chủ tịch, ở đây không có người ngoài, anh không cần phải che giấu cảm xúc của mình nữa, nếu như anh đau lòng, tại sao còn không mau xuống đó gọi con bé vào nhà?
Không sai, Nhạt Túc Duệ chính là nhìn thấu anh như vậy, không ngờ cho dù anh che giấu thế nào cậu ta cũng có cách nhìn ra, không uổng công anh chọn cậu ta làm thân tín!
Với Tuyên Thy, anh kỳ thật có lòng!
Tuy nhiên, không nên thể hiện ra bên ngoài quá rõ!
Tuyên Hiếu Phong cứng nhắc nói:
- Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi, dù sao con bé cũng là em gái tôi, tôi sao có thể không đau lòng. Chuẩn bị ô, chúng ta xuống dưới nhà!
Nói xong, Tuyên Hiếu Phong xoay người, bước chân vô cùng vội vã đi ra cửa.
Lúc này, Nhạt Túc Duệ quay đầu, nhìn theo Tuyên Hiếu Phong, môi cong lên một nửa.
- Chủ tịch, quả nhiên tình trong như đã, mặt ngoài còn e!
***
Tuyên Thy bẩm sinh vốn xinh đẹp, từ nhỏ đã sở hữu cho mình một mái tóc màu hồng, đôi môi đỏ như máu, nước da trắng như tuyết, bên cạnh đó mặt mũi lại vô cùng tinh xảo, người người vừa gặp đã đem lòng yêu thích.
Hôm nay Tuyên Thy mặc một chiếc đầm ngủ hai dây màu trắng dài đến tận đầu gối, nước mưa dội lên người càng làm phơi bày hai bầu ngực to tròn, thân hình mảnh mai thoáng chút gần như đã đông cứng.
Tuyên Thy khẽ nhíu mày, trong màn mưa trắng xóa mơ hồ nhìn thấy hai bóng người hoàn mỹ đang tiến về phía nó.
Trước khi kịp nhận ra đối phương là ai, Tuyên Thy đã hoàn toàn ngất lịm.
Lúc này, Nhạt Túc Duệ cầm ô che cho Tuyên Hiếu Phong dừng lại, đến trước mặt Tuyên Thy, Tuyên Hiếu Phong liền chủ động cởi bỏ áo khoác ở bên ngoài, trực tiếp khoác lên người Tuyên Thy, sau đó bế nó đem vào nhà.
Tuyên Thy năm nay vừa tròn 15 tuổi, một tháng trước cũng đã vào lớp 10, Tuyên Hiếu Phong ngoài bận xử lý công việc ở tập đoàn, thời gian rảnh anh thường dạy cho Tuyên Thy học.
Nói về thành tích Tuyên Thy luôn luôn đứng đầu bảng, tuy nhiên suốt hai tuần vừa rồi điểm số của nó đột nhiên bị tuột dốc, nhà trường thậm chí còn gửi thông báo về cho Tuyên Hiếu Phong, nói lại Tuyên Thy gần đây thường xuyên không đến học.
Tuyên Hiếu Phong sau khi biết chuyện liền không khỏi tức giận, buổi tối từ tập đoàn trở về, phạt nó quỳ gối ở khuôn viên.
Ào một cái, mưa trút xuống như thác!
Tuyên Thy trong màn mưa cảm nhận hơi lạnh run bần bật, người ngợm nó ướt sũng, tất thảy đường cong cơ thể đều ẩn hiện sau lớp vải mỏng dính.
Tuyên Hiếu Phong trong phòng thông qua cửa sổ nhìn xuống khuôn viên bắt gặp Tuyên Thy vẫn còn chưa rời khỏi, mày đen chợt co lại.
“Nha đầu ngốc, tại sao em không chịu thừa nhận mình đã sai kia chứ? Không lẽ lòng tự trọng của em, còn cao hơn sức khỏe em hay sao?”
Sức khỏe Tuyên Thy từ nhỏ vốn đã rất yếu ớt, ngược lại Tuyên Hiếu Phong chính là loại mềm lòng, chỉ cần Tuyên Thy thừa nhận mình sai, anh lập tức sẽ bỏ qua mọi chuyện.
Chỉ tiếc nha đầu này quá ngốc, vĩnh viễn cũng không nhìn ra nam nhân này thật sự đã mủi lòng, một mực đông cứng lòng tự tôn!
Nhạt Túc Duệ đứng bên cạnh Hiếu Phong, dán mắt nhìn theo hướng anh nhìn, hồi lâu, không kiềm được lên tiếng:
- Chủ tịch, ở đây không có người ngoài, anh không cần phải che giấu cảm xúc của mình nữa, nếu như anh đau lòng, tại sao còn không mau xuống đó gọi con bé vào nhà?
Không sai, Nhạt Túc Duệ chính là nhìn thấu anh như vậy, không ngờ cho dù anh che giấu thế nào cậu ta cũng có cách nhìn ra, không uổng công anh chọn cậu ta làm thân tín!
Với Tuyên Thy, anh kỳ thật có lòng!
Tuy nhiên, không nên thể hiện ra bên ngoài quá rõ!
Tuyên Hiếu Phong cứng nhắc nói:
- Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi, dù sao con bé cũng là em gái tôi, tôi sao có thể không đau lòng. Chuẩn bị ô, chúng ta xuống dưới nhà!
Nói xong, Tuyên Hiếu Phong xoay người, bước chân vô cùng vội vã đi ra cửa.
Lúc này, Nhạt Túc Duệ quay đầu, nhìn theo Tuyên Hiếu Phong, môi cong lên một nửa.
- Chủ tịch, quả nhiên tình trong như đã, mặt ngoài còn e!
***
Tuyên Thy bẩm sinh vốn xinh đẹp, từ nhỏ đã sở hữu cho mình một mái tóc màu hồng, đôi môi đỏ như máu, nước da trắng như tuyết, bên cạnh đó mặt mũi lại vô cùng tinh xảo, người người vừa gặp đã đem lòng yêu thích.
Hôm nay Tuyên Thy mặc một chiếc đầm ngủ hai dây màu trắng dài đến tận đầu gối, nước mưa dội lên người càng làm phơi bày hai bầu ngực to tròn, thân hình mảnh mai thoáng chút gần như đã đông cứng.
Tuyên Thy khẽ nhíu mày, trong màn mưa trắng xóa mơ hồ nhìn thấy hai bóng người hoàn mỹ đang tiến về phía nó.
Trước khi kịp nhận ra đối phương là ai, Tuyên Thy đã hoàn toàn ngất lịm.
Lúc này, Nhạt Túc Duệ cầm ô che cho Tuyên Hiếu Phong dừng lại, đến trước mặt Tuyên Thy, Tuyên Hiếu Phong liền chủ động cởi bỏ áo khoác ở bên ngoài, trực tiếp khoác lên người Tuyên Thy, sau đó bế nó đem vào nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.