Chương 28: Tuyên Dịch Hy Xác Thực
T Miu's K
22/07/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- Tôn Chuẩn, có chuyện gì?
-...
- Một cô bé? Lẽ nào là Tuyên Thy?
-...
- Bây giờ con bé thế nào rồi? Có còn kích động nữa hay không?
-...
- Được rồi, cậu đưa con bé vào đây đi.
Giản Nhược Trần nói xong liền mang điện thoại đặt lên bàn, hơi thở anh nặng nề.
- Tuyên Thy đột ngột đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì chứ? Lẽ nào con bé nghi ngờ kết quả xét nghiệm ADN lần trước? Không được, cho dù thế nào mình cũng không thể nói rõ mọi chuyện với con bé.
Lời Giản Nhược Trần vừa dứt, Tôn Chuẩn từ bên ngoài đưa Mạc Hy Thần vào, Giản Nhược Trần nghe thấy tiếng cửa mở liền quay đầu, lập tức rời khỏi bàn làm việc.
Giản Nhược Trần đi đến, cúi thấp người, một tay nắm lấy bả vai Mạc Hy Thần, một tay lau nước mắt cho nó, lòng dạ Giản Nhược Trần ngổn ngang.
- Tuyên Thy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Là ai bắt nạt em?
Mạc Hy Thần không trả lời, nó òa khóc ôm lấy Giản Nhược Trần, vùi đầu vào ngực anh liên tục.
Giản Nhược Trần mất vài giây đứng hình, rốt cuộc cũng bình tĩnh vòng tay xiết chặt eo Hy Thần, đồng hồ cúi đầu xuống hôn lên tóc bảo bối.
Lại quan sát hành động của Nhược Trần dành cho Mạc Hy Thần, trong lòng Tôn Chuẩn từ sớm đã có được đáp án, cá nhân cho rằng ở lại không thích hợp.
Tôn Chuẩn cười một cái, chủ động nói:
- Viện trưởng, vậy cô bé này tôi giao lại cho anh, tôi xin phép rời khỏi.
Giản Nhược Trần ngẩng lên nhìn Tôn Chuẩn, vui vẻ ừ một tiếng.
Lát sau Mạc Hy Thần mới hoàn toàn ổn định, ngồi ở sofa bên cạnh Giản Nhược Trần, Mạc Hy Thần lấy hết can đảm đối mặt Nhược Trần hỏi:
- Anh Nhược Trần, trước giờ anh luôn là người mà Tuyên Thy cảm thấy tin tưởng nhất, anh chắc chắn sẽ không lừa dối em đúng không?
Giản Nhược Trần nghĩ đến Mạc Hy Thần muốn từ chỗ anh tìm hiểu kết quả xét nghiệm ADN lần trước, nhất thời không biết xử lý như thế nào.
“Nguy rồi, Tuyên Thy nhất định đã nghi ngờ việc mình làm giả kết quả xét nghiệm ADN lần trước, rốt cuộc mình nên nói thế nào với con bé bây giờ? Dịch Hy không muốn mình tiết lộ thân thế thật sự của Tuyên Thy, đồng nghĩa mình làm trái nguyên tắc. Tuyên Thy, anh Nhược Trần xin lỗi, đều là anh không tốt.”
- Anh Nhược Trần, anh suy nghĩ gì vậy? Anh có nghe em nói không?
- Có chứ, anh có nghe!
- Vậy anh Nhược Trần sẽ không lừa dối em đúng không? Cho dù là em hỏi anh chuyện gì, anh cũng sẽ thành thật trả lời em đúng không?
- Cái này… tất nhiên rồi.
Giản Nhược Trần không tự nhiên trả lời.
Mạc Hy Thần từ đối diện nghe được lời muốn nghe gật đầu, nó hồi hộp đi thẳng vào trọng tâm.
- Em muốn biết về kết quả xét nghiệm ADN giữa em và anh Dịch Hy lần trước, có phải giống như những gì em nghĩ, em thật sự không phải con gái nhà họ Tuyên đúng không anh?
- Đương nhiên không phải, em vốn dĩ là con gái nhà họ Tuyên, là em gái của anh!
Cửa mở, Tuyên Dịch Hy từ bên ngoài đi vào, cứng giọng trả lời câu hỏi Mạc Hy Thần.
- Tôn Chuẩn, có chuyện gì?
-...
- Một cô bé? Lẽ nào là Tuyên Thy?
-...
- Bây giờ con bé thế nào rồi? Có còn kích động nữa hay không?
-...
- Được rồi, cậu đưa con bé vào đây đi.
Giản Nhược Trần nói xong liền mang điện thoại đặt lên bàn, hơi thở anh nặng nề.
- Tuyên Thy đột ngột đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì chứ? Lẽ nào con bé nghi ngờ kết quả xét nghiệm ADN lần trước? Không được, cho dù thế nào mình cũng không thể nói rõ mọi chuyện với con bé.
Lời Giản Nhược Trần vừa dứt, Tôn Chuẩn từ bên ngoài đưa Mạc Hy Thần vào, Giản Nhược Trần nghe thấy tiếng cửa mở liền quay đầu, lập tức rời khỏi bàn làm việc.
Giản Nhược Trần đi đến, cúi thấp người, một tay nắm lấy bả vai Mạc Hy Thần, một tay lau nước mắt cho nó, lòng dạ Giản Nhược Trần ngổn ngang.
- Tuyên Thy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Là ai bắt nạt em?
Mạc Hy Thần không trả lời, nó òa khóc ôm lấy Giản Nhược Trần, vùi đầu vào ngực anh liên tục.
Giản Nhược Trần mất vài giây đứng hình, rốt cuộc cũng bình tĩnh vòng tay xiết chặt eo Hy Thần, đồng hồ cúi đầu xuống hôn lên tóc bảo bối.
Lại quan sát hành động của Nhược Trần dành cho Mạc Hy Thần, trong lòng Tôn Chuẩn từ sớm đã có được đáp án, cá nhân cho rằng ở lại không thích hợp.
Tôn Chuẩn cười một cái, chủ động nói:
- Viện trưởng, vậy cô bé này tôi giao lại cho anh, tôi xin phép rời khỏi.
Giản Nhược Trần ngẩng lên nhìn Tôn Chuẩn, vui vẻ ừ một tiếng.
Lát sau Mạc Hy Thần mới hoàn toàn ổn định, ngồi ở sofa bên cạnh Giản Nhược Trần, Mạc Hy Thần lấy hết can đảm đối mặt Nhược Trần hỏi:
- Anh Nhược Trần, trước giờ anh luôn là người mà Tuyên Thy cảm thấy tin tưởng nhất, anh chắc chắn sẽ không lừa dối em đúng không?
Giản Nhược Trần nghĩ đến Mạc Hy Thần muốn từ chỗ anh tìm hiểu kết quả xét nghiệm ADN lần trước, nhất thời không biết xử lý như thế nào.
“Nguy rồi, Tuyên Thy nhất định đã nghi ngờ việc mình làm giả kết quả xét nghiệm ADN lần trước, rốt cuộc mình nên nói thế nào với con bé bây giờ? Dịch Hy không muốn mình tiết lộ thân thế thật sự của Tuyên Thy, đồng nghĩa mình làm trái nguyên tắc. Tuyên Thy, anh Nhược Trần xin lỗi, đều là anh không tốt.”
- Anh Nhược Trần, anh suy nghĩ gì vậy? Anh có nghe em nói không?
- Có chứ, anh có nghe!
- Vậy anh Nhược Trần sẽ không lừa dối em đúng không? Cho dù là em hỏi anh chuyện gì, anh cũng sẽ thành thật trả lời em đúng không?
- Cái này… tất nhiên rồi.
Giản Nhược Trần không tự nhiên trả lời.
Mạc Hy Thần từ đối diện nghe được lời muốn nghe gật đầu, nó hồi hộp đi thẳng vào trọng tâm.
- Em muốn biết về kết quả xét nghiệm ADN giữa em và anh Dịch Hy lần trước, có phải giống như những gì em nghĩ, em thật sự không phải con gái nhà họ Tuyên đúng không anh?
- Đương nhiên không phải, em vốn dĩ là con gái nhà họ Tuyên, là em gái của anh!
Cửa mở, Tuyên Dịch Hy từ bên ngoài đi vào, cứng giọng trả lời câu hỏi Mạc Hy Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.