Chương 9: Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (2)
Lục Tảo
13/04/2024
Hắn quay đầu an ủi: “Đừng nghe hắn ta nói, tất cả chỉ là lời đồn, không đáng tin”.
“Con trai, tạm thời chưa nói chúng ta có một trăm lượng hay không, nhưng… Tề gia ức hiếp người quá đáng, rõ ràng bọn họ muốn tống tiền”, bà Tiêu bị dọa sợ, ngồi trên ghế khóc lóc. Nếu không phải chồng bà chết trên chiến trường, mấy mẹ con bà đâu đến nỗi bị người khác ức hiếp như thế?
“Mẹ yên tâm, lúc nãy con nói rồi, đến lúc đó con trả cho hắn ta một trăm lượng, hắn ta cũng không dám lấy”.
“Haizz, không nhắc đến chuyện này. Mẹ chỉ muốn biết đêm tân hôn tối qua có thật như hắn ta nói, con…”, bà Tiêu lo lắng nắm tay hắn. Lúc này thôn dân ở cửa xì xầm bàn tán, xem Tiêu Lâm biến thành trò cười.
Đi ở rể vốn đã mất mặt, đêm tân hôn còn không được vào động phòng, thế còn là nam tử hán đại trượng phu sao?
Chuyện này đúng là nhục nhã!
“Mẹ, Tần gia đối đãi với con rất tốt. Tần lão tướng quân khăng khăng muốn con thành hôn với Tần tiểu thư, sao có thể đối xử với con như vậy? Tần gia khí chất cao quý, hành sự cũng rất phong độ, không làm mấy chuyện tồi tệ để sỉ nhục con đâu. Năm mươi lượng bạc này là Tần lão thái thái bảo con chuyển cho mẹ, nói sau này hai nhà phải qua lại nhiều hơn mới được”.
Tiêu Lâm nói lớn tiếng, thôn dân nghe thấy năm mươi lượng thì mở to mắt. Người bình thường một nhà sáu miệng ăn, năm lượng bạc là có thể sống một năm.
Thôn dân nhìn túi tiền nặng trịch trong tay bà Tiêu, thấy không xem được trò gì vui, căm phẫn bất bình rời đi.
Mặt trời về Tây, bất tri bất giác Tiêu Lâm đã ở đây một ngày, đến lúc hắn phải quay về Tần phủ.
Bà Tiêu lấy một bao đồ từ trong giỏ treo ra: “Con cầm theo đi”.
“Đây là…”.
Tiêu Tịnh cười đáp: “Đây là thịt lợn khô mà mẹ để cho huynh trưởng”.
Tiêu gia quanh năm không ăn mặn, thịt là thứ cực kỳ xa xỉ.
Nhìn Tiêu Tịnh gầy gò và người mẹ bệnh tật, Tiêu Lâm đỏ mắt: “Không cần để dành, mẹ và muội muội cứ dùng đi”.
“Không được! Huynh trưởng cứ đem theo, người của Tần gia không cho huynh ăn cơm thì huynh ăn cái này”.
Bà Tiêu nghe xong rơm rớm nước mắt: “Tịnh Nhi, đừng nói bậy!”.
“Con trai, tạm thời chưa nói chúng ta có một trăm lượng hay không, nhưng… Tề gia ức hiếp người quá đáng, rõ ràng bọn họ muốn tống tiền”, bà Tiêu bị dọa sợ, ngồi trên ghế khóc lóc. Nếu không phải chồng bà chết trên chiến trường, mấy mẹ con bà đâu đến nỗi bị người khác ức hiếp như thế?
“Mẹ yên tâm, lúc nãy con nói rồi, đến lúc đó con trả cho hắn ta một trăm lượng, hắn ta cũng không dám lấy”.
“Haizz, không nhắc đến chuyện này. Mẹ chỉ muốn biết đêm tân hôn tối qua có thật như hắn ta nói, con…”, bà Tiêu lo lắng nắm tay hắn. Lúc này thôn dân ở cửa xì xầm bàn tán, xem Tiêu Lâm biến thành trò cười.
Đi ở rể vốn đã mất mặt, đêm tân hôn còn không được vào động phòng, thế còn là nam tử hán đại trượng phu sao?
Chuyện này đúng là nhục nhã!
“Mẹ, Tần gia đối đãi với con rất tốt. Tần lão tướng quân khăng khăng muốn con thành hôn với Tần tiểu thư, sao có thể đối xử với con như vậy? Tần gia khí chất cao quý, hành sự cũng rất phong độ, không làm mấy chuyện tồi tệ để sỉ nhục con đâu. Năm mươi lượng bạc này là Tần lão thái thái bảo con chuyển cho mẹ, nói sau này hai nhà phải qua lại nhiều hơn mới được”.
Tiêu Lâm nói lớn tiếng, thôn dân nghe thấy năm mươi lượng thì mở to mắt. Người bình thường một nhà sáu miệng ăn, năm lượng bạc là có thể sống một năm.
Thôn dân nhìn túi tiền nặng trịch trong tay bà Tiêu, thấy không xem được trò gì vui, căm phẫn bất bình rời đi.
Mặt trời về Tây, bất tri bất giác Tiêu Lâm đã ở đây một ngày, đến lúc hắn phải quay về Tần phủ.
Bà Tiêu lấy một bao đồ từ trong giỏ treo ra: “Con cầm theo đi”.
“Đây là…”.
Tiêu Tịnh cười đáp: “Đây là thịt lợn khô mà mẹ để cho huynh trưởng”.
Tiêu gia quanh năm không ăn mặn, thịt là thứ cực kỳ xa xỉ.
Nhìn Tiêu Tịnh gầy gò và người mẹ bệnh tật, Tiêu Lâm đỏ mắt: “Không cần để dành, mẹ và muội muội cứ dùng đi”.
“Không được! Huynh trưởng cứ đem theo, người của Tần gia không cho huynh ăn cơm thì huynh ăn cái này”.
Bà Tiêu nghe xong rơm rớm nước mắt: “Tịnh Nhi, đừng nói bậy!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.