Ở Tận Thế Ta Xây Dựng Thị Trấn Nhỏ
Chương 4:
Nguyệt Bán Đinh
18/04/2023
“Tốt, đã rà quét tin tức xong, xin hãy nhìn cẩn thận, đường đi không bằng phẳng, vui lòng đi một cách cẩn thận.”
Người máy nói xong liền lại đem đầu xoay trở về, ngoan ngoãn trông coi địa bàn của mình.
Miêu Tuệ Tuệ tấm tắc bảo lạ, con người máy quả thực chính là một chuyên gia làm việc khiến người ta thật yên tâm.
Đi vào bên trong đại sảnh, đi qua một dãy hành lang không lớn lắm, đập vào mắt là hai cánh cửa to lớn đối diện nhau, bên treo còn treo số nhà A101, A102
Miêu Tuệ Tuệ đứng ở cổng lớn của nhà A101, bên trên then của có một màn hình nhận diện khuôn mặt, mặt Miêu Tuệ Tuệ xuất hiện ở trên màn hình, “ting” một tiếng, bên trên tay nắm liền xuất hiện một chấm nhỏ màu xanh lá cây, điều này có nghĩa là cửa có thể mở ra.
Xoay tay nắm cửa, cánh cửa khẽ mở ra theo tiếng “kẽo kẹt”, căn nhà có hình chữ nhật, đứng một chỗ, liếc mắt một cái là có thể nhìn hết cả căn phòng, diện tích rất nhỏ, phòng khách cùng phòng ngủ chỉ được ngăn cách bằng tấm vải rất mỏng.
Giường có chiều ngang 1m8 và chiều dài 2m, nhìn mắt thường có thể thấy được rằng giường rất sạch sẽ, Miêu Tuệ Tuệ tựa hồ có thể ngửi được mùi thơm của vải sau khi phơi dưới ánh nắng mặt trời.
Trong góc tủ gỗ nhỏ có một cái bếp từ, một cái ấm đun nước, mấy cái ly thủy tinh, trên ấm nước có một vòi nước, là vòi lọc nước tinh khiết có thể uống trực tiếp.
Giữa phòng khách là bộ bàn ghế gỗ chiếm diện tích nhỏ, có thể gấp gọn tiết kiệm diện tích, phía trên đầu có đèn led đơn giản.
Nhà vệ sinh cũng là loại cũ nhất màu trắng lát gạch, trên tường treo một mình vòi hoa sen, bên cạnh còn có một cái bồn rửa tay.
Toàn bộ ngôi nhà được bao phủ bởi những bức tường trắng, và sàn nhà là sàn bê tông đơn giản nhất.
Đây thực sự là một ngôi nhà tranh đơn sơ.
Ở thế giới mà Miêu Tuệ Tuệ sinh sống trước đây, căn phòng như vậy chủ dàng cho những người có cuộc sống khó khăn sinh sống có khi họ còn không thèm. Nhưng mà ở tận thế, đây có thể coi là một nơi an toàn, ấm áp có thể yên tâm ẩn núp.
Ở phía sau phòng của trưởng trấn là một nông trường to lớn, lúc này, một người máy có bánh xe lăn đang gieo hạt trên cánh đồng, bánh xe nhỏ quay nhanh và trông rất hoạt bát.
Lô hạt lúa mì đầu tiên là do hệ thống tặng, sau này cô phải tự mình mua, một tinh hạch cấp một có thể mua một túi hạt giống.
Người máy nói xong liền lại đem đầu xoay trở về, ngoan ngoãn trông coi địa bàn của mình.
Miêu Tuệ Tuệ tấm tắc bảo lạ, con người máy quả thực chính là một chuyên gia làm việc khiến người ta thật yên tâm.
Đi vào bên trong đại sảnh, đi qua một dãy hành lang không lớn lắm, đập vào mắt là hai cánh cửa to lớn đối diện nhau, bên treo còn treo số nhà A101, A102
Miêu Tuệ Tuệ đứng ở cổng lớn của nhà A101, bên trên then của có một màn hình nhận diện khuôn mặt, mặt Miêu Tuệ Tuệ xuất hiện ở trên màn hình, “ting” một tiếng, bên trên tay nắm liền xuất hiện một chấm nhỏ màu xanh lá cây, điều này có nghĩa là cửa có thể mở ra.
Xoay tay nắm cửa, cánh cửa khẽ mở ra theo tiếng “kẽo kẹt”, căn nhà có hình chữ nhật, đứng một chỗ, liếc mắt một cái là có thể nhìn hết cả căn phòng, diện tích rất nhỏ, phòng khách cùng phòng ngủ chỉ được ngăn cách bằng tấm vải rất mỏng.
Giường có chiều ngang 1m8 và chiều dài 2m, nhìn mắt thường có thể thấy được rằng giường rất sạch sẽ, Miêu Tuệ Tuệ tựa hồ có thể ngửi được mùi thơm của vải sau khi phơi dưới ánh nắng mặt trời.
Trong góc tủ gỗ nhỏ có một cái bếp từ, một cái ấm đun nước, mấy cái ly thủy tinh, trên ấm nước có một vòi nước, là vòi lọc nước tinh khiết có thể uống trực tiếp.
Giữa phòng khách là bộ bàn ghế gỗ chiếm diện tích nhỏ, có thể gấp gọn tiết kiệm diện tích, phía trên đầu có đèn led đơn giản.
Nhà vệ sinh cũng là loại cũ nhất màu trắng lát gạch, trên tường treo một mình vòi hoa sen, bên cạnh còn có một cái bồn rửa tay.
Toàn bộ ngôi nhà được bao phủ bởi những bức tường trắng, và sàn nhà là sàn bê tông đơn giản nhất.
Đây thực sự là một ngôi nhà tranh đơn sơ.
Ở thế giới mà Miêu Tuệ Tuệ sinh sống trước đây, căn phòng như vậy chủ dàng cho những người có cuộc sống khó khăn sinh sống có khi họ còn không thèm. Nhưng mà ở tận thế, đây có thể coi là một nơi an toàn, ấm áp có thể yên tâm ẩn núp.
Ở phía sau phòng của trưởng trấn là một nông trường to lớn, lúc này, một người máy có bánh xe lăn đang gieo hạt trên cánh đồng, bánh xe nhỏ quay nhanh và trông rất hoạt bát.
Lô hạt lúa mì đầu tiên là do hệ thống tặng, sau này cô phải tự mình mua, một tinh hạch cấp một có thể mua một túi hạt giống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.