Chương 22: chó nó yêu nổi
LeeHannie
09/07/2016
-AAAAAAAAAAAAAAAA....
Sáng sớm biệt thự nhà họ Vương vang lên tiếng hét thất thanh...
chuyện kể rằng khi vừa thức dậy... ánh bình minh còn chưa kịp chiếu tới mông Vương Lãnh Nhân đã giật mình hoảng hốt như gặp ma...nộn một vòng úp mặt xuống sàn nhà
Nguyên nhân?.
Chả là do quá hồi hộp gặp tình yêu sét đánh của thằng bạn điên loạn...có một bạn trẻ cả đêm thao thức đợi mặt trời lên...
Mặt trời ló rạng đông có thằng lông nhông rón rén ngồi đầu giường thằng bạn....
Có một bạn trẻ mơ màng tỉnh dậy...
Đập vào mắt anh là khuôn mặt biến dạng .... hai mắt mở lớn... mặt nhăn nhúm . Nhìn anh chằm chằm
Trong một phút tinh thần bị đày đọa bạn trẻ họ Vương đã lăn xuống giường ôm hôn àn nhà thắm thiết
Bạn trẻ Tùng tửng cười ha hả như kẻ chúng tà...
-Thằng khùng. Sớm như vậy vô hù tao. Rảnh quá ha
Nhân soái ca nhăn mặt
-Tao sợ mày bùng... cho tao leo cây nên tao sang canh
-Cút ra cho bố thay đồ
-Mày cứ thay
Mặt bạn Tùng nhâng nháo nhìn bạn Nhân
-Mày là nam hay nữ
-Tao BD hỏi nhiều
Bạn Tùng tửng nói rất tự nhiên. Rất thư thái
3 giây sau
Bạn Tùng tửng đã bị đạp bay ra khỏi phòng trước khi cửa phìng đóng Vương Lãnh Nhân còn quăng cho thằng bạn cái nhìn khinh bỉ
Lần nào cũng thế mỗi khi cậu Tùng tới ý như rằng cả nhà họ Vương bát nháo vì được xem rất nhiều biểu cảm của cậu chủ...khó tính
Mất 30 phút nhì nhèo năn nỉ,đe dọa, nịnh nọt Nhân đẹp trai mới đồng ý đưa thằng điên, bệnh hoạn, tưng tửng này tới công ty thời trang gặp bảo bối nhà anh
-Uầy, người mày yêu siêu vãi chưởng ra... Đẳng cấp thật
Nghe thằng bạn luyên thuyên mà đau hết cả đầu
-Im đi. Thằng cờ hó
Nhân nói
Băng Hi vừa chỉnh sửa lại vài bộ thiết kế thấy Nhân con bé cười tươi chào hỏi
-Anh!
Kẻ nào đó trợn tròn mắt
-Dị Nhân thế đéo nào mày lừa được em xinh tươi thế này... ghen tị chết ...
-Đừng để ý tới nó. Em xong chưa? Chúng ta đi ăn trưa nhé?
Nhân vừa bịt miệng thằng bạn vừa nói
-Nhắc là em đói à...
Nó xoa xoa bụng
-Uầy em gái sao em quen được thằng Dị Nhân này zợ.
Tùng vừa thoát liền nhảy vô khoác vai nó hỏi han, nhưng ngay lập tức bị một kẻ khác ngăn lại dùng sức bẻ gập tay anh...
-Á... đau....
-Đừng có đụng vào bạn ấy
( ai ảo tưởng rằng đó là bạn Nhân dơ tay )
Sun từ đâu bất ngờ lao tới tấn công khiến Tùng không kịp trở tay
-Bỏ anh ta ra đi. Không sao mà
Nó nói
Tùng uất ức nhìn thủ phạm...
Uầy ơi.... mỹ nữ....
Cơ mà nhìn mảnh khảnh thế này mà khỏe thế nhở
-Bạn anh, mới từ canada về. Nó tên là Tùng
Nhân giới thiệu
-Đây là Băng Hi . Còn kia là Tường Vi bạn của Hi
-Bé này... đừng tấn công người nhà thế. Đau lắm đấy
Tùng bĩu môi nhìn Sun
-Người nhà cái beep...Tránh xa bạn tôi ra đồ cà trớn không đừng trách . Sun cảnh cáo hai tay bẻ khớp kêu răng rắc
-Ơ....
-.....ơ quả mơ có hột
-Nè bé... mơ nào chả có hột
Tùng bắt bẻ
-Mơ mộng có hột? Đừng phát ngôn nữa càng nói tôi càng thấy anh ngu
Sun phẩy tay
Tùng cứng cả họng.... con nhỏ này... vừa đanh đá lại còn bạo lực
Chó nó yêu nổi
( rồi cũng có một con chó yêu nổi đấy chứ :) )
Sáng sớm biệt thự nhà họ Vương vang lên tiếng hét thất thanh...
chuyện kể rằng khi vừa thức dậy... ánh bình minh còn chưa kịp chiếu tới mông Vương Lãnh Nhân đã giật mình hoảng hốt như gặp ma...nộn một vòng úp mặt xuống sàn nhà
Nguyên nhân?.
Chả là do quá hồi hộp gặp tình yêu sét đánh của thằng bạn điên loạn...có một bạn trẻ cả đêm thao thức đợi mặt trời lên...
Mặt trời ló rạng đông có thằng lông nhông rón rén ngồi đầu giường thằng bạn....
Có một bạn trẻ mơ màng tỉnh dậy...
Đập vào mắt anh là khuôn mặt biến dạng .... hai mắt mở lớn... mặt nhăn nhúm . Nhìn anh chằm chằm
Trong một phút tinh thần bị đày đọa bạn trẻ họ Vương đã lăn xuống giường ôm hôn àn nhà thắm thiết
Bạn trẻ Tùng tửng cười ha hả như kẻ chúng tà...
-Thằng khùng. Sớm như vậy vô hù tao. Rảnh quá ha
Nhân soái ca nhăn mặt
-Tao sợ mày bùng... cho tao leo cây nên tao sang canh
-Cút ra cho bố thay đồ
-Mày cứ thay
Mặt bạn Tùng nhâng nháo nhìn bạn Nhân
-Mày là nam hay nữ
-Tao BD hỏi nhiều
Bạn Tùng tửng nói rất tự nhiên. Rất thư thái
3 giây sau
Bạn Tùng tửng đã bị đạp bay ra khỏi phòng trước khi cửa phìng đóng Vương Lãnh Nhân còn quăng cho thằng bạn cái nhìn khinh bỉ
Lần nào cũng thế mỗi khi cậu Tùng tới ý như rằng cả nhà họ Vương bát nháo vì được xem rất nhiều biểu cảm của cậu chủ...khó tính
Mất 30 phút nhì nhèo năn nỉ,đe dọa, nịnh nọt Nhân đẹp trai mới đồng ý đưa thằng điên, bệnh hoạn, tưng tửng này tới công ty thời trang gặp bảo bối nhà anh
-Uầy, người mày yêu siêu vãi chưởng ra... Đẳng cấp thật
Nghe thằng bạn luyên thuyên mà đau hết cả đầu
-Im đi. Thằng cờ hó
Nhân nói
Băng Hi vừa chỉnh sửa lại vài bộ thiết kế thấy Nhân con bé cười tươi chào hỏi
-Anh!
Kẻ nào đó trợn tròn mắt
-Dị Nhân thế đéo nào mày lừa được em xinh tươi thế này... ghen tị chết ...
-Đừng để ý tới nó. Em xong chưa? Chúng ta đi ăn trưa nhé?
Nhân vừa bịt miệng thằng bạn vừa nói
-Nhắc là em đói à...
Nó xoa xoa bụng
-Uầy em gái sao em quen được thằng Dị Nhân này zợ.
Tùng vừa thoát liền nhảy vô khoác vai nó hỏi han, nhưng ngay lập tức bị một kẻ khác ngăn lại dùng sức bẻ gập tay anh...
-Á... đau....
-Đừng có đụng vào bạn ấy
( ai ảo tưởng rằng đó là bạn Nhân dơ tay )
Sun từ đâu bất ngờ lao tới tấn công khiến Tùng không kịp trở tay
-Bỏ anh ta ra đi. Không sao mà
Nó nói
Tùng uất ức nhìn thủ phạm...
Uầy ơi.... mỹ nữ....
Cơ mà nhìn mảnh khảnh thế này mà khỏe thế nhở
-Bạn anh, mới từ canada về. Nó tên là Tùng
Nhân giới thiệu
-Đây là Băng Hi . Còn kia là Tường Vi bạn của Hi
-Bé này... đừng tấn công người nhà thế. Đau lắm đấy
Tùng bĩu môi nhìn Sun
-Người nhà cái beep...Tránh xa bạn tôi ra đồ cà trớn không đừng trách . Sun cảnh cáo hai tay bẻ khớp kêu răng rắc
-Ơ....
-.....ơ quả mơ có hột
-Nè bé... mơ nào chả có hột
Tùng bắt bẻ
-Mơ mộng có hột? Đừng phát ngôn nữa càng nói tôi càng thấy anh ngu
Sun phẩy tay
Tùng cứng cả họng.... con nhỏ này... vừa đanh đá lại còn bạo lực
Chó nó yêu nổi
( rồi cũng có một con chó yêu nổi đấy chứ :) )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.