Oan Gia Ngõ Hẹp, Tôi Muốn Yêu Chắc

Chương 34: Sinh Nhật Lưu Phong

Jaypham

08/05/2024

Từ lúc Diễm Tinh trở về trong lòng Khiết Đường ngày càng lo sợ, nếu như cô ta quay trở về thì chẳng phải Lưu Văn sẽ lại để tâm đến Diễm Tinh sao? Bọn họ vào 2 năm trước là một cặp đôi được nhiều người ủng hộ nhất trong trường, không ai là không biết đến hai người họ.

Bỗng một ngày chẳng còn thấy hai bọn họ xuất hiện cùng nhau nữa, Lưu Văn từ đó ngày càng lạnh lùng xa cách với mọi người hơn tính khí của hắn thay đổi chẳng ai dám đến gần hắn…

Khiết Đường lại thích hắn lâu như vậy nhân cơ hội Diễm Tinh không còn xuất hiện, cô ta liền nắm bắt cơ hội mà ở bên cạnh hắn

Diễm Tinh vẻ mặt bình thản chẳng tỏ ra một nét mặt ngạc nhiên nào dưới sự ánh mắt ngỡ ngàng của bọn họ đang nhìn mình, cô ta đi xuống bàn trống ở cuối lớp cạnh bên bàn Khiết Đường nhân tiện chào hỏi:

“ Khiết Đường lâu ngày không gặp cậu nhìn cậu vẫn vậy nhỉ?”

Khiết Đường cười lạnh, đáp “ Tôi cũng bất ngờ trước sự xuất hiện của cậu đó”

Diễm Tinh biết rõ ý đồ của cô ta từ trước đến giờ nhưng vì cô ta chẳng làm hại đến mình nên Diễm Tinh giả vờ như không biết “ Bất ngờ hay lo sợ?”

Khuôn mặt cứng ngắt hiện lên trên mặt của Khiết Đường, hàm ý của Diễm Tinh cô ta nhận thức rõ nhất nhưng ngay sau đó liền nén cơn giận vào bên trong cố tạo ra nụ cười trên môi nói:

“ Cậu về tôi làm sao lại lo sợ chứ, ra về chúng ta cùng nhau đi cafe có được không?”

Diễm Tinh lập tức đồng ý còn muốn ngỏ ý mời cô ta đến dự tiệc sinh nhật của Lưu Phong vào tối nay…

[…]

Sau khi reng chuông ra về cô vội vã thu dọn đồ đạc rời khỏi, lúc chiều cô đã hứa với Bạch Nguyệt Lâm là chiều nay tan học cô sẽ về nhà đúng giờ nhưng khi cô muốn rời đi thì cái tên Tạ Phi từ bên cạnh tiến lên chặn cô lại



Cậu ta đưa cho cô rất nhiều mẫu giấy, cô nhìn chúng rồi nói “ Cậu tính làm gì?”

Cậu ta mỉm cười đặt nó vào tay cô “ Là thư thông báo thi hoa khôi đó nhớ đọc đấy nhé, còn cái này là những mẫu váy mới tôi vất vả lắm mới kiểm được nhiều mẫu rất phù hợp với cậu”

Doãn Đình muốn từ chối nhưng lại không nở, nhìn xem vẻ mặt của cậu ta ngay lúc này tận tâm tận lực vì cô như vậy làm sao cô có thể nói rằng [ không tôi không thi cậu đừng phí công vì tôi như vậy?]

Đó là những suy nghĩ của cô như vậy nhưng cô lại không thể nói được? Đành phải nhận lấy, cô nhét tất cả chúng bỏ vào trong balo vì vội nên cô đành nhét đại nó vào đó rồi tạm biệt cậu ta

Đến lúc tới bãi đậu xe hắn mới nhìn thấy một mảnh giấy từ trong balo cô bị lòi ra ngoài vì lúc này cô không kéo khoá kĩ, hắn nheo mắt nhìn chằm chằm vào nó

“ Cậu tính thi hoa khôi?”

Cô có chút giật mình, cô tính chẳng nói với ai nhưng bây giờ bị hắn phát hiện “ Sao cậu biết”

Hắn hất cầm ra đằng sau lưng cô. Doãn Đình theo hành động đó mà quảnh đầu ra sau, thì ra dây kéo còn chưa được khoá hết.

Lưu Văn không nói gì thêm bỏ vào trong xe trước, cô thầm thở phào may mà hắn chẳng hỏi cô gì thêm.

Cô sực nhớ ra là mình chưa mua quà cho Lưu Phong liền liếc mắt nhìn lấy Lưu Phong đang ngồi bên cạnh

Hắn lại đoán được cô muốn nói gì đành lên tiếng trước “ Nói đi”

Cô nhẹ giọng nói “ Tôi quên chưa mua quà cho Lưu Phong rồi, làm sao đây?”

Hắn thản nhiên đáp “ Tấm lòng là được”



Doãn Đình lập tức phản đáp lại “ Không được! Dù sao lần đầu tiên tôi dự sinh nhật của em ấy không thể đi tay không được”

Hắn cười lạnh một tiếng, con người như cô hay đặt tình nghĩa lên đầu tiên. Đối xử với người khác đều rất là tử tế

“ Tuỳ cậu”

[…]

Đến tầm tối bữa tiệc sinh nhật cũng vừa mới bắt đầu, Lưu Phong hôm nay ăn mặc rất là điển trai. Cậu cực kì háo hức vì năm nay là năm đầu tiên cậu mời nhiều người đến tham dự như vậy. Ngược lại, người đứng bên cạnh cậu vẻ mặt vẫn lãnh đạm như ngày nào nhưng hôm nay hắn có phần nôn nóng hơn một chút

Hắn vừa nhìn ra cửa vừa nhìn vào màn hình trên điện thoại, đôi mắt khẽ nhíu lại miệng còn lẩm nhẩm nói gì đó

“ Giờ còn chưa về”

Giọng hắn tuy nhỏ nhưng cậu đứng bên cạnh có thề nghe thấy hắn đang nói gì, cậu nghiêng người về phía hắn hỏi:

“ Sao vậy? Chị Doãn đâu? Chẳng phải lúc chiều mẹ đã dặn hai người về chung sao?”

Nghĩ tới hắn liền thở dài, buổi chiều khi hắn vừa nói dứt lời cô liền lập tức bảo quản gia Hàn đưa cô đến trung tâm thương mại để lựa quà. Hắn nói sẽ đi chung cùng cô nhưng cô lại một mực kiên quyết bảo hắn về trước, còn chưa đợi hắn phản bác lại bóng lưng đã biến mất hút khi nào không hay.

Nhìn xem ai nấy đều đến đông đủ chỉ còn cô là chưa xuất hiện.

Diễm Tinh đúng lúc từ đâu bước tới bên cạnh lại còn có sự xuất hiện của Khiết Đường, cô ta e dè muốn chào hỏi hắn nhưng thấy hắn có vẻ đang khó chịu nên đành gửi quà cho Lưu Phong trước rồi bọn họ bước vào trong

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Gia Ngõ Hẹp, Tôi Muốn Yêu Chắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook