Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 40: Show diễn văn nghệ

It's me

16/12/2013

Nó quay sang bên cạnh, mấy con chim bị hất văng bay sang bụi cỏ, tội nghiệp chúng mày, tao quên mất . Nó ôm cái mặt đỏ hồng hồng ôm mấy con chim nhỏ vào lòng rồi hấp tấp chạy lên lầu, ngại quá, xấu hổ quá !

Hắn nheo nheo mắt nhìn theo, thoáng chốc nhớ lại nụ cười vừa xuất hiện bất chợt lúc nãy của mình cậu nhận ra vì một ai đó cậu đã thay đổi, không còn là Thoại Vĩ của trước kia .

Vậy rút cục với Thiên Kì từ trước đến giờ tình cảm của cậu dành cho cô là cái gì, dù sao đi chăng nữa cậu cũng không cho phép bản thân thích một lúc hai người con gái .

Cậu không muốn mình biến thành một kẻ tự dối gạt chính mình, trái tim của cậu chỉ có thể hướng đến một người con gái và người đó … rút cuộc … là ai ?

Sáng hôm sau, bằng tài nghệ năn nỉ ỉ ôi có một không hai của mình nó được đi học, dù không muốn nhưng vẫn phải đi kè kè dưới sự kèm cặp của một trong bốn tên hotboy .

Bàn dân thiên hạ đang định mở miệng “bà tám” dèm pha khi thấy nó đi cùng hotboy thì nhìn lên cái mặt nghiêm nghị của Vĩ, lập tức như robot đồng loạt im miệng .

Từng bước đi của cậu có một người con gái luôn dõi theo, có một người con gái luôn đau lòng vì cậu , thấy cậu đi cùng nó Khả Kì rất ghen tị .

Mấy ngày nay cậu ấy không gọi điện cho cô, nhắn tin cũng rất ít luôn khiến cô hụt hẫng .

Những toan tính xấu xa đã làm cô quên mất từ trước đến nay cậu vẫn lạnh lùng như vậy nhưng chỉ tại cô đã đa nghi …

….. Giờ ra chơi ….

Nó đang yên ổn ngồi trong lớp nhóp nhép nhai bánh quy với Hạ Lan đột nhiên có người của ban công tác văn nghệ văn gừng gì đó của học viện đến tìm nó .

Nó không hiểu mô tê gì hết lật đật nhét miếng bánh dở dang vào miệng chạy đi, có chuyện gì thế nhỉ ?

Nó ngồi nghe các nhân vật quan trọng có tầm ảnh hưởng rộng lớn trong học viện bàn tán kế hoạch gì đó mà đầu quay mòng mòng, nó nghe loáng thoáng cái gì mà diễn kịch rồi tùm lum tà la loạn cả lên .

Không chịu nổi nó kéo tay áo một chị lớp trên có quen biết trong buổi lễ hội mùa xuân ngơ ngác hỏi :



- Chị à, kêu em xuống đây có việc gì không vậy? Không có gì em về lớp trước nhé !

- Có chứ !

- À, lúc nãy mọi người nói cái gì mà diễn kịch đó em không hiểu ?

- À, chuyện như thế này sắp tới trường chúng ta có hội diễn văn nghệ, bên văn phòng truyền thông của trường cụ thể là ban công tác văn nghệ muốn diễn một vở kịch mở màn show diễn đó . Mọi người đang bàn bạc và đang lựa chọn người thích hợp cho vở kịch đó .

- À, ra thế ! Thế mọi người định diễn vở gì vậy ?

Nó tò mò hỏi theo bản năng và ngay lập tức nhận được câu trả lời :

- Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn ….

Cái gì? Sao mà giống con nít zậy ?

Nó cũng không dám văn vẹo hỏi han, chỉ nhìn mấy con người ở đó với ánh mắt khó hiểu, họ sau một hồi họp ý kiến rồi ngồi cắt cắt viết viết cái gì đó .

Đúng như nó dự đoán, mọi người bốc thăm chọn vai diễn và ngoài dự liệu nó cũng phải bốc .

Trong phòng họp lúc này bỗng xuất hiện 4 tên hotboy quen thuộc, chắc mấy tên này cũng có trong vở kịch .

Eo, chắc nó cùng lắm là diễn vai người hầu của chú lùn thôi, nghĩ sao chứ nó mà biết tí gì về diễn kịch có mà heo cũng biết leo cây .

Nó dự đoán về số phận của mình, nhìn mọi người đi lên lắc lắc cái bình thủy tinh lấy lá thăm của mình rồi nhìn gương mặt chuyển sắc của mọi người mà toát mồ hôi hột . Lạy chúa, cho nó vai gì không phải nói, không phải đi, cứ đúng một chỗ là được rồi, làm cái cây cũng được .

Đến lượt, nó thò tay bốc đại một cái, mở lá thăm ra và chớp chớp nhìn mấy con chữ như nhảy múa trên đó : Vai Bạch Tuyết.



Nó cứ tưởng vai Bạch Tuyết phải là của Khả Kì chứ nhưng trái ngược cô nàng lại đóng vai bà phù thủy, ôi quái thật thế giới này lộn ngược mất rồi .

Nó nhìn xung quanh, Thoại Vĩ làm hoàng tử, Phong, Thiên, Bảo, Vũ, Minh Minh, Tiểu Trúc, Hạo Quân làm bảy chú lùn.

Nó lắp bắp nhìn bảng phân vai hỏi lại :

- Chị ơi, em xin đổi vai cho Khả Kì có được không ạ ?

Câu trả lời là một cái lắc đầu chắc nịch của chị khóa trên, mấy chị khóa trên khác hết nhìnThoại Vĩ với ánh mắt rồi quay sang nó với ánh mắt ghen tị xen lẫn ngưỡng mộ .

Tại vì sao, tại vì trong kịch bản phát ra có một cảnh hoàng tử … aaaa … hôn công chúa đó .

Nụ hôn của Thoại Vĩ “ác ma” đáng giá ngàn vàng, haizzzzz, ai thích thì thích nó không thích, nghĩ sao mà lại hôn hắn lần nữa trời .

Đầu óc đen tối nghĩ đến cái giây phút ngượng ngùng hôm đó không nhịn được mà … đỏ mặt . ư

Ân Di, mày thật là …

Mọi người bàn bạc, còn hai tuần nữa là show diễn văn nghệ được tổ chức tại sân khấu lớn của nhà hát lớn thành phố, thu hút sự chú ý của nhiều người với sức ảnh hưởng khá lớn.

Phải tập trung gấp rút chuẩn bị và tập kịch thôi .

Thế là từ đó, mỗi ngày sau khi tan học nó đều phải tập kịch, luyện giọng chuẩn bị trang phục hai tiếng rười mỗi ngày, mệt mỏi phờ phạc .

Ra về thì luôn có bốn tên hotboy kè kè đi bên cạnh như bảo mẫu, rất mất tự do a .

Nó an ủi bản thân cố chịu cố chịu, học kịch bản rồi thử trang phục lo phần đạo cụ mệt lả cuối cùng thời gian cũng như con thoi mà trôi qua với bao nhiêu “mồ hôi và nước mắt” ….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Gia Ngõ Hẹp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook