Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 66: Tôi thích em !

It's me

16/12/2013

Phải rồi, nó đi bên cạnh một "đại mĩ nữ" à không một đại mỹ nam mới đúng, tự ti tự ti nha, nó thì cũng không đến nỗi xấu "ma chê quỷ hờn" thế nhưng những ánh mắt “ bông hoa nhài cắm …” hướng đến hắn ngày càng sâu sắc !

Mặc kệ, đồ ăn ngon trước mắt cứ ăn cho no bụng trước đã, mấy ánh mắt ghen tị đó tính sau …

Nó vừa lấy tay lật mấy xiên hải sản nướng trên giá, vừa xuýt xoa và cười rõ tươi không để ý thấy có ai đó đang nhìn mình rất lâu và khuôn mặt lạnh lùng ánh lên niềm vui …

Ăn xong nó và hắn đi đến rạp chiếu phim, trong lúc hắn lơ là không để ý nó vội kéo hắn đi ngay vào xem bộ phim tình cảm Hàn Quốc vừa mới ra, thể loại nó thích nhất, con gái mà …

Nó ngồi xem, đến đoạn khóc sướt mướt thì nước mắt tự nhiên muốn rơi xuống, nhân vật chính ra đi thật thảm, ôi tội nghiệp quá ... bỗng nhiên hắn nói :

- Đồ con nít ….

Nước mắt đang chực rơi xuống ngay lập tức được thu lại vào trong, gru mất hết cả cảm xúc …

Hắn đẩy bịch bắp rang sang cho nó :

- Ăn đi, ngồi đó mà khóc, nhảm quá !

Trong đầu Thoại Vĩ hiện lên suy nghĩ, nó rất là trẻ con và cậu thấy nó rất dễ thương, xem phim thôi mà cũng khóc được đúng là … đồ con nít …

Nó nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, nhẩm trong miệng :

-Cậu ….. đi chết đi …

Rồi hai đứa chúng nó đi vào trung tâm vui chơi, quậy phá không biết bao nhiêu chỗ, cười đến đau cả bụng, nó vừa ôm cái bụng vì cười nhiều quá mà đau, trách hắn :

- Chỉ tại cậu ... làm tôi cười, giờ sái cả quai hàm rồi đây này …

Nhìn ra ngoài trời, cũng vừa sẩm tối, hắn kéo nó đi bộ dọc trên phố, vứt luôn cái moto yêu trên trung tâm thương mại, vừa đi hắn vừa nghĩ ngợi lung tung gì đó còn nó thì suy nghĩ về ngày hôm nay .

Có cảm giác như chúng nó, hôm nay … giống như đang hẹn hò …..

Cảm giác ngọt ngào chạy thẳng vào tim, dù sao hôm nay nó cũng đã rất vui ….

Hắn đưa nó đến một tòa nhà cao tầng, đi tháng máy lên trên, nó thấy hắn nhấn nút “20” …

Nhìn qua cửa kính nó có thể thấy được bầu trời đêm trên thành phố, những con đường lung linh rực rỡ sắc màu, tràn ngập ánh đèn của các căn nhà, các trung tâm, các cửa hàng, khung cảnh có chút mông lung huyền ảo …

Đến nơi, nó nhìn ngắm lung tung, ở đây giống cái đài thiên văn, có rất nhiều người tập trung lại qua kính viễn vọng nhìn bầu trời đêm, tụ họp đông đủ các thành phần, già trẻ lớn bé gái trai đều đủ cả .

Hắn đi đến một cái kính viễn vọng đẩy nó đến bên cạnh, giọng nói trầm ấm vang đến bên tai nó :



- Nhìn xem, thấy có đẹp không ?

Nó nhìn hắn một chút rồi ghé mắt nhìn vào, oa, cả một bầu trời sao trong đó, cả một thiên hà một khoảng trời đen điểm xuyết những ngôi sao lung linh …

Còn có mặt trăng, hình lưỡi liềm đập vào mắt, thật sự có cảm giác kì diệu tuyệt vời không thể tả .

Nó vui vẻ :

- Đẹp quá đi, rất là tuyệt nha ! Sao cậu biết chỗ này vậy ?

- Cô thích là được rồi !!

Nó quan sát rất lâu, mãi lâu sau mới nhận ra đã muộn, kéo kéo hắn :

- Về thôi, muộn rồi !! À, khoan, cậu ….. muốn nhìn không ?

Lại quay sang chỉ chỉ cái kính viễn vọng.

Hắn lắc đầu, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng lại thôi :

-Về thôi !!!

Nó xoay người, xích đến bên cạnh hắn cười tít cả mắt :

- Cảm ơn nha, nhờ cậu hôm nay tôi đã rất vui … Đi về thôi !

Nụ cười của nó làm Thoại Vĩ đưa ra một quyết định bất ngờ, cậu siết chặt tay .

Nó định đi ra thang máy thì bị hắn kéo lại, xoay người nó đối mặt hắn, hắn nói rất rõ rất kiên định :

-Tôi thích em !

Nó cứng người, gì … gì thế ?

- Cậu … cậu nói gì thế ?

- Có thể không, làm bạn gái tôi có được không ?

- Cậu nói linh tình gì vậy ?

- Trả lời tôi đi …



Nó mở to mắt, nó có nghe nhầm không vậy?

Nó kinh ngạc không biết nói gì, mãi lâu sau mới lắp bắp một câu nói vô cùng vô duyên :

- Người cậu thích là Khả Kì cơ mà … Không đâu, cậu … sao có thể thích tôi được chứ ? Nói đi, là cậu nói linh tinh có đúng không ?

- Tôi nhắc lại … tôi thích em, là tôi thích em chứ không phải một ai khác, em nghe cho rõ ...

Ánh mắt hắn kiên định, rõ ràng mà nhìn nó, đáy mắt màu hổ phách ánh lên thứ ánh sáng kì diệu, khuôn mặt đẹp trai như bừng sáng của hắn hiện lên rõ ràng trước mắt, cho nó biết ... đây không phải là mơ .

- Tôi … tôi …

Hắn cúi xuống nhìn sâu vào nó, trầm ấm mà nói :

- Trả lời tôi có được không ? Thật sự rằng tôi thích em, dù tôi không muốn thế nào đi nữa thì tôi vẫn nghĩ về em, có nhận ra không rằng từ khi biết em tôi đã thay đổi …! Lần trước trách lầm em là tôi sai rồi, bởi vì làm em đau chính tôi cũng đau . Tôi cũng nhận ra rằng tình cảm của tôi không còn dành cho Khả Kì nữa .

Nó ngây người nhìn hắn, đôi mắt có chút ngơ ngác, liệu hắn có nói thật không ?

Nó cũng thích hắn, có điều hạnh phúc này có tồn tại mãi không ?

Nó cũng muốn trả lời hắn nhưng không biết nói sao, nhất thời nó muốn nắm lấy hạnh phúc cho chính mình, dù là mơ nó cũng muốn được hạnh phúc !

- Làm bạn gái tôi, có được không ?

Nó nhìn hắn, nhẹ giọng :

- Tôi … Tôi tin cậu một lần được chứ ? Cậu … cậu sẽ không làm tôi đau nữa chứ ?

Hắn ôm nó vào lòng, cảm giác được hơi ấm của hắn rất gần bên nó, có cảm cảm giác ấm áp tin cậy bao quanh .

Nó như lọt vào lòng hắn, an toàn, đầu hắn tựa vào vai nó chắc nịch mà nói :

- Không bao giờ, sẽ không bao giờ tôi khiến em đau nữa đâu ….

Nhớ lại cái lần đau nhói ở bệnh viện và bây giờ nó chợt thấy hạnh phúc mà rơi nước mắt, nó quyết định rồi …

Sẽ tin hắn một lần …. một lần này thôi !

Nó nhìn hắn, mỉm cười, đôi mắt lấp lánh nhìn thẳng vào mắt hắn, kiên định dũng cảm mà nói :

- Tôi đồng ý …

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Gia Ngõ Hẹp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook