Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 123:

Cố Anh Đào

02/08/2024

Thấy mọi người đều khen ngon, vẻ mặt còn lưu luyến, Đoàn Đoàn vội vàng nói: "Em có thể làm thêm! Em sẽ quay lại ngay lập tức -"

Vừa nói, thân hình nhỏ bé của Đoàn Đoàn đã chuẩn bị "thục mạng" lao vào vườn hái bí đỏ và ngô. Đạo diễn vội vàng uống hết ly nước ép trong tay, gọi to: "Đợi đã!"

Đoàn Đoàn ngơ ngác dừng bước, ngoan ngoãn đứng im.

"Chú đạo diễn?"

Đạo diễn nhẹ nhàng nói: "Chốc nữa chúng ta sẽ chuẩn bị ăn trưa, sau bữa trưa chúng ta sẽ đi nông trại."

Ồ.

Đi nông trại chơi sao?

Ăn trưa xong, mọi người lên chiếc xe mà tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn.

Thông thường, đạo diễn sẽ dành thời gian cho các khách mời ngủ trưa nhưng hôm nay vì nông trại mà họ đến khá xa nên đành để mọi người nghỉ trưa trên xe.

Văn Văn và Vân Vân dựa đầu vào nhau ngủ thiếp đi, Khương Dĩnh ôm Thâm Thâm thiếp đi, Giang Lệ như mọi khi vẫn quấn quýt bên Tiểu Mễ Lạp, Mộ Thần liếc nhìn một lượt rồi thu hồi tầm mắt, chuyển hướng sang nhìn Đoàn Đoàn đang ngẩn ngơ nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ.

Mộ Thần hỏi: "Vẫn chưa ngủ sao?"



Đoàn Đoàn nhẹ nhàng gật đầu, quan sát khuôn mặt tuấn tú của anh trai qua tấm kính, chớp mắt nhẹ nhàng: "Anh trai ngủ sao? Có phải Đoàn Đoàn có làm ồn đến anh không?"

Em đến nói cũng chẳng nói, ồn ào cái gì.

Mộ Thần chuyển sang chủ đề khác: "Đoàn Đoàn không thích đến trang trại à?"

"Em thích ạ." Đoàn Đoàn thấy mọi người trên xe, chị Văn Văn, cô Khương Dĩnh đều đã ngủ nên ghé lại gần, thì thầm vào tai anh ấy: "Ở quê em không có trang trại nhưng bà ngoại có nuôi một vài chó con, vịt con và gà. Gà mẹ mập mạp, mỗi ngày có thể đẻ một quả trứng.

Ngày xưa, trứng gà là một thứ vô cùng quý giá.

Ông bà ngoại nói rằng họ không thích ăn trứng gà vì nó khiến ông bà bị nghẹn. Đoàn Đoàn mang nước đến cho ông bà ngoại nhưng ông bài cũng không chịu uống, ngược lại đẩy hết trứng nhường trứng cho Đoàn Đoàn. Đoàn Đoàn biết rằng ông bà ngoại không ghét ăn trứng, mà chỉ muốn dành những gì tốt đẹp nhất cho mình.

Nhớ lại những ký ức xưa, Đoàn Đoàn nở nụ cười hoài niệm: "Anh ơi, em nhớ ông bà ngoại quá."

Mộ Thần gật đầu, anh ấy đã nghe Đoàn Đoàn kể về ông bà ngoại rất nhiều lần. Khi nhắc đến mẹ mình, cô bé thường dè dặt lo sợ nhưng khi nhắc đến ông bà ngoại, đôi mắt của cô bé lại cong cong, ánh lên niềm nhớ nhung.

Vì vậy ông bà ngoại nên đối xử tốt với cô bé.

Mộ Thần đưa tay lên, khi đôi mắt to tròn đen láy của Đoàn Đoàn nghi hoặc nhìn sang, anh ấy dùng một lực nhẹ nhàng, không giống như vẻ ngoài lạnh lùng của mình, nhẹ nhàng ấn đầu cô bé xuống qua cánh tay mình: "Sẽ sớm thành hiện thực thôi."



"Hả?"

"Hả cái gì?" Mộ Thần đắp một chiếc chăn mỏng lên cho cô bé: "Ngủ đi."

Chiếc chăn mỏng được đắp lên người, ấm áp, ngăn cách sự xâm nhập của không khí điều hòa mát lạnh trên xe.

Anh trai luôn hung dữ nhưng cũng rất dịu dàng.

Trên môi Đoàn Đoàn nở một nụ cười nhẹ, hưởng thụ mùi bạc hà dễ chịu trên người anh ấy rồi ngủ thiếp đi.

Mấy phút sau Mộ Thần cúi đầu, Đoàn Đoàn ba tuổi rưỡi dựa vào người anh ấy đã ngủ say. Khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại yên tĩnh xinh đẹp, lông mi cong dài, giống như búp bê Barbie.

Những ngón tay với khớp xương rõ ràng chọc vào khuôn mặt bầu bĩnh, mềm mại như đậu hũ của cô bé.

Đoàn Đoàn dựa vào người anh ấy, cùng với hương bạc hà thoang thoảng, rất nhanh đã tiến vào giấc mơ.

Lần này không còn là căn phòng đen tối, nơi đây có sàn nhà, tường được ốp gạch men trắng, được chiếu sáng bởi ánh đèn hành lang, chói lóa đến mức như thể vô tình sẽ bị trượt ngã.

Hành lang có rất nhiều cô chú mặc áo blouse trắng, họ đều đeo khẩu trang, vội vã đi lại.

Đoàn Đoàn bối rối đứng trong hành lang tấp nập người qua lại, không hiểu sao mình lại mơ thấy mình đến đây nhưng đôi chân nhỏ bé dường như có ý thức riêng, thúc giục cô bé đi đến một căn phòng đang mở - tất cả các phòng đều đóng cửa nhưng chỉ có căn phòng này là mở, như thể nó đặc biệt dành cho cô bé vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook