Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 134:

Cố Anh Đào

02/08/2024

Chú chó chăn cừu kiêu hãnh ngẩng cao chiếc đầu đen trắng, sủa một tiếng "Gâu".

Dáng vẻ dương dương tự đắc như thể đang nói với Đoàn Đoàn rằng: Đó là điều đương nhiên!

Văn Văn và Khương Dĩnh đều ngớ ra, Giang Lệ nhìn chằm chằm vào chú chó chăn cừu, trong mắt cô ta hoảng hốt, đầy vẻ khó tin: Một con chó có thể làm được trò gì chứ?

Rất nhanh, Giang Lệ lại một lần nữa bị vả mặt.

Chú chó chăn cừu đứng dậy, hiên ngang ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, bước đi vài bước một cách tao nhã. Nhận ra các vị khách không đi theo, nó còn quay đầu lại sủa "gâu gâu" vài tiếng như muốn nói: Theo tôi đi!

Mộ Thần: "???"

Sau anh ấy có cảm giác bản thân bỗng nhiên hiểu tiếng chó vậy

Văn Văn: "???"

Khương Dĩnh: "???"

Mọi người ngỡ ngàng, không hiểu chuyện gì xảy ra.

Đoàn Đoàn nhẹ nhàng nói: "Mọi người nhanh đi theo nó, chú chó muốn biểu diễn tài năng cho mọi người xem đấy!

Mộ Thần/Văn Văn/Khương Dĩnh: "Có thật là đang nghiêm túc không vậy?"

Vân Vân và Thâm Thâm háo hức đuổi theo chú chó nhỏ, miệng hô to: "Mình muốn xem chó chăn cừu biểu diễn."

Khương Dĩnh và Văn Văn sợ Vân Vân và Thâm Thâm xảy ra chuyện, lập tức nhanh chóng đuổi theo có thể xảy ra chuyện nên nhanh chóng đuổi theo.

Mộ Thần suy nghĩ một lúc rồi cũng đi theo.



Theo sau là hai người đang không tin vào mắt mình là Giang Lệ và Tiểu Mễ Lạp.

Chú chó chăn cừu dẫn mọi người đến một cối xay bằng đá. Dưới tán cây to xanh um, một con lừa tai dài đang bị cột lại.

Đây là chỗ xay đậu hũ phải không?

Chú chó chăn cừu nhảy vọt đến bên chiếc thùng gỗ chứa đầy đậu, gật đầu ra hiệu với mọi người.

"???" Văn Văn: "Sao vậy, nó bảo chúng ta đổ đậu vào giữa cối đá à?"

Khương Dĩnh cũng ngạc nhiên nhìn cảnh tượng này.

Thâm Thâm rất gan dạ, "lạch bạch" chạy đến, dùng tay nhỏ bốc một nắm đậu vàng, nước bắn tung tóe, Thâm Thâm tìm thấy lỗ trên cối đá và đổ đậu vào đó.

Còn Vân Vân thì tìm thấy một cái chum, dùng muỗng trong chum múc một muỗng nước đổ vào lỗ nhỏ.

Mọi thứ đã sẵn sàng!

Vậy chú chó sẽ làm gì?

Mọi người bối rối nhìn con chú chó. Chú chó chăn cừu ngẩng đầu kiêu hãnh, đặt hai bàn chân đầu tiên lên thanh mài đá đang đứng bên dưới. Tiến về phía trước, cối xay đá bắt đầu quay một cách vụng về.

Đậu nành ngâm được nghiền thành nát!

Nó chảy dọc xuống mép cối, chảy xuống tô hứng.

Mọi người đứng xung quanh đều há hốc miệng kinh ngạc.

Văn Văn: "???"



Mộ Thần: "??"

Khương Dĩnh: "??"

Khu bình luận: "??"

Người ta thường nói “có tiền mua tiên cũng được”

Người ta thường nói rằng có tiền sai tiên cũng được

Lời khen ngợi cũng có thể là một động lực mạnh mẽ, ngay cả đối với những con vật thông minh như chó chăn cừu.

Hóa ra ngay cả chó chăn cừu cũng không thể cưỡng lại được sức mạnh của khen ngợi.

Đoàn Đoàn lần nữa muốn đứng xuống, Mộ Thần do dự một lúc rồi lặng lẽ buông tay để Đoàn Đoàn xuống. Khi thấy Đoàn Đoàn đứng xuống, nó ngừng động tác của mình, hai móng vuốt nhỏ đặt trên cối đá đặt xuống một cách gọn gàng.

Chú chó chăn cừu hân hoan chạy về phía Đoàn Đoàn.

Vươn chiếc đầu ngẩng cao đầy kiêu hãnh, như muốn khoe khoang: "Hãy khen tôi đi nào!".

Đoàn Đoàn dường như hiểu được ý đồ của nó, đưa bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn, nhẹ nhàng vuốt ve đầu chú chó, ngọt ngào khen ngợi : "Tuyệt quá! Cậu là chú chó thông minh nhất mà Đoàn Đoàn từng gặp. Vừa ngoan, vừa thông minh, lại còn biết kéo cối đá nữa!".

Chú chó chăn cừu kiêu hãnh ngẩng cao đầu, chỉ thiếu điều không viết lên mặt: "Đúng vậy! Không sai! Chính là tôi!"

Kiêu ngạo.jpg

Không ai có thể so sánh với tôi.jpg

Thấy chú chó ngoan ngoãn cho Đoàn Đoàn vuốt ve, lòng Giang Lệ vô cùng khó chịu. Cô ta lo Mộ Thần sẽ dùng lời vừa rồi để dằn mặt mình nên vội vàng lên tiếng trước: "Hừ, chỉ là vuốt ve thôi mà, đâu thể chứng minh nó là con chó ngoan? Ai mà chẳng cũng vuốt ve được mà."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook