Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 135:

Cố Anh Đào

02/08/2024

“Không tin thì để Tiểu Mễ Lạp vuốt ve thử đi, tôi thấy Tiểu Mễ Lạp có khi còn giỏi hơn Đoàn Đoàn nhiều, con chó chắc chắn sẽ ngoan ngoãn hơn trước mặt Tiểu Mễ Lạp!”

Giang Lệ đúng là miệng chó không mọc được ngà voi, ngay cả khi bào chữa cho hành động của mình cũng không quên đè Đoàn Đoàn xuống để nâng Tiểu Mễ Lạp lên.

Những người xung quanh nhíu mày.

Nhưng những gì Giang Lệ nói lại hợp ý Tiểu Mễ Lạp, cô bé không tin rằng con chó này chỉ ngoan ngoãn trước mặt Đoàn Đoàn, chắc chắn ai cũng có thể chạm vào. Cơ hội tốt như vậy sao có thể để cho Thâm Thâm và Vân Vân giành mất được chứ.

Tất nhiên là phải đến lượt cô bé rồi!

Tiểu Mễ Lạp gật đầu, giả vờ sợ hãi: "Lỡ…lỡ như nó cắn con thì sao?"

"Nếu nó dám cắn thì đánh chết nó!" Giang Lệ nói: "Yên tâm, nó không dám đâu!"

Tiểu Mễ Lạp giả vờ nửa tin nửa ngờ gật đầu, cẩn thận bước từng bước đến gần chó chăn cừu, trong lòng nghĩ một lát nữa khi đến gần cô bé sẽ vuốt ve nó trước, để thể hiện rằng ai cũng có thể vuốt ve nó.

Sau đó, cô bé cố ý véo tai con chó đó khiến nó nổi giận há miệng ra như muốn cắn người.

Rồi cô bé lại đẩy con chó về phía Đoàn Đoàn…

Như vậy là có thể chứng minh được con chó này có tính khí thất thường! Hơn nữa, con chó đáng ghét sẽ cắn Đoàn Đoàn, người lớn sẽ đánh chết con chó điên dám hung hăng với mình! Khi đó mọi người sẽ chỉ nói rằng chó con đã cắn Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn đã gián tiếp hại chết nó.

Hoàn toàn không liên quan gì đến Tiểu Mễ Lạp!

Nghĩ đến đây, Tiểu Mễ Lạp phấn khích, rón rén lại gần con chó chăn cừu. Cô bé giả vờ sợ hãi đưa tay ra vuốt ve con chó chăn cừu, con chó đột ngột quay đầu lại.

Đôi mắt long lanh to tròn của chú chó chăn cừu khóa chặt Tiểu Mễ Lạp, ánh mắt đầy hung dữ. Nheo mắt, nó gầm gừ phát ra âm thanh "hừ hừ" nguy hiểm, đồng thời hạ thấp người xuống. Đó là tư thế sẵn sàng tấn công bất kỳ lúc nào!



Tiểu Mễ Lạp bỗng khựng lại, tim đập thình thịch lo lắng: Phải chăng do mình tưởng tượng? Hay là chú chó đang nhìn thấu ý định trong lòng cô bé?

Không thể nào!

Giang Lệ vội vàng lao đến ôm Tiểu Mễ Lạp ra xa chú chó, lớn tiếng la lên: "Ai nói con chó này ngoan ngoãn chứ! Nó còn dám cắn người! Một con chó nguy hiểm như vậy không thể ở lại trang trại được!"

Dường như cô ta đã quên mất những lời mình nói trước đó, rằng ai cũng có thể vuốt ve chú chó, Tiểu Mễ Lạp cũng có thể làm được.

Thật là một kẻ đạo đức độ giả!

Những đứa trẻ không biết gì, thẳng thắn lên tiếng.

Nhíu mày nhìn cô ta, Thâm Thâm nói: “Cô thật kỳ lạ! Lúc nãy cô nói chú chó hung dữ, nhất quyết bắt Đoàn Đoàn đi vuốt ve. Đoàn Đoàn vuốt ve xong thì cô lại nói ai cũng có thể chạm vào, nhưng trước khi Mễ Lạp chạm vào, chú chó gầm gừ với Mễ Lạp, lúc này cô lại nói chó nguy hiểm.”

“Sao cái gì cô cũng nói được vậy!”

Giang Lệ cẩn thận đặt Mễ Lạp xuống, nhìn thấy Mễ Lạp bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, cô ta cảm thấy vô cùng đau lòng, nhìn Thẩm Thâm bằng ánh mắt không mấy thân thiện: “Nếu nó thật sự là chó ngoan, sao có thể hung dữ với Tiểu Mễ Lạp như vậy? Ai mà không biết Tiểu Mễ Lạp chúng ta đáng yêu hơn Đoàn Đoàn? Rõ ràng con chó này có vấn đề!”

Thật vô liêm sỉ.

Vân Vân cũng không chịu nhượng bộ, thấy cô nói chuyện hung hăng, còn quát anh trai.

Bình thường cô bé hay cãi nhau với Thâm Thâm xem ai giỏi hơn nhưng lúc này thấy Thâm Thâm bị quát, Vân Vân cũng tức giận.

Vân Vân khoanh tay trước ngực, bênh vực anh trai: "Cô không lịch sự gì hết! Rõ ràng là cô cố tình nói Tiểu Mễ Lạp cũng có thể chạm vào, bảo Tiểu Mễ Lạp đi vuốt ve chó, liên quan gì đến chú chó và Đoàn Đoàn?"

"Cô có nghĩ vấn đề không phải do chú chó, mà là do nó không thích Mễ Lạp không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook