Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 136:

Cố Anh Đào

02/08/2024

"Cũng như chúng cháu không thích cô vậy!"

[Khu bình luận]: Đột nhiên trở thành fan của Vân Vân rồi.

[Khu bình luận]: Vân Vân - cô bé đã nói hộ lòng tôi, yêu quá đi mất.

[Khu bình luận]: Giang Lệ đúng là một kẻ kỳ lạ, mỗi lần cô ta mở miệng nói chuyện là lại khiến tôi phải thay đổi nhận thức về vô liêm sỉ. Cô ta ngang ngược không lý do nhưng cô ta lại đào bới một mớ lý lẽ méo mó để biện minh cho hành động của mình.

[Khu bình luận]: Càng xem càng thấy Giang Lệ không phải là mẹ ruột của Đoàn Đoàn, ai đồng ý với tôi không? Phải đợi đến bảy ngày mới phơi bày sự thật sao?

[Khu bình luận]: Tôi nóng lòng quá rồi!

[Khu bình luận]: Nhanh lên nào!

Giang Lệ hết bị Thâm Thâm mắng, quay người lại bị Vân Vân mắng, tức giận đến mặt đỏ bừng, trong lòng thầm ghi hận: Những đứa nhóc chết tiệt này thật sự có thù với cô ta mà! Đừng để cô ta tìm được cơ hội bán chúng lên núi sống khổ sở!

"Ha ha." Giang Lệ cười lạnh: "Cô không hiểu mấy đứa đang nói cái gì, mấy nhóc nói con chó ghét cô là ghét cô? Vậy thì cô cũng nói nó ghét mấy đứa!"

Vân Vân tức giận: “Nó mới không ghét bọn cháu!”

Cô bé rút tay khỏi Thâm Thâm, đi về phía chú chó chăn cừu, khi đưa tay về phía con chó, trong mắt cô bé vẫn có chút bất an nhưng cô bé không muốn thua người cô xấu tính này!



Đoàn Đoàn rất giỏi quan sát cảm xúc người khác, đồng thời cô bé cũng phát hiện ra tâm trạng sợ hãi của chị Vân Vân. Cô bé không muốn chị Vân Vân bị chó tấn công.

Cô bé suy nghĩ một lúc, ngồi xổm xuống, dùng đôi tay trắng nõn như sữa của mình vuốt ve chiếc đầu nhỏ của chú chó, những ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi tai dựng đứng của chú chó. Chú chó cảm thấy vô cùng thoải mái khi được âu yếm, mắt lim dim lại.

Cuối cùng, nó dứt khoát thu cả hai chân, nằm sấp bên cạnh Đoàn Đoàn, tựa vào người cô bé.

Đoàn Đoàn được cổ vũ, vuốt ve cằm và tai của chú chó. Tai của chú chó thoải mái vểnh ra sau, dụi đầu lông xù vào bàn tay nhỏ nhắn trắng ngần của Đoàn Đoàn.

Nó hoàn toàn không còn chút tính công kích hay uy hiếp nào nữa.

Đoàn Đoàn thì thầm: "Chị có thể chạm vào nó rồi."

Vân Vân nhìn chú chó chăn cừu nằm thoải mái trên Đoàn Đoàn, gật đầu, lần này cô bé không còn cảm thấy lo lắng hay sợ hãi nữa mà cẩn thận đặt đôi tay nhỏ bé của mình lên cơ thể con chó, vuốt ve bộ lông mềm mại.

Chú chó vừa hung dữ với Tiểu Mễ Lạp đột nhiên mở mắt ra nhìn Vân Vân rồi nhắm mắt lại.

Nằm xuống, dụi vào người Đoàn Đoàn.

Nó thực sự không để ý gì cả.



Thấy chú chó không hề phản ứng trước Vân Vân, Thâm Thâm cũng lấy hết can đảm tiến đến vuốt ve chú chó. Lần này, chú chó biên mục thậm chí còn không thèm mở mắt, thoải mái tận hưởng sự âu yếm. Sau đó, cả Khương Dĩnh, Văn Văn và các nhân viên cũng đến vuốt ve nó một lượt.

Đừng nói là cắn, đến cả một tiếng hừ cũng không có.

Bị bẽ mặt một cách thảm hại!

Mặt Giang Lệ đỏ bừng vì xấu hổ: "Hừ, chỉ là một con chó biết nịnh hót thôi!"

Ban đầu, cô ta chỉ muốn mỉa mai cho hả giận, hoàn toàn không ngờ rằng vừa dứt lời, đằng sau đã có tiếng người phụ họa.

"Đúng vậy, đây chính là một con chó chăn cừu biết nịnh hót."

A, đó là giọng nói của chủ trang trại!

Mọi người đều nghe ra giọng nói này là của ai, lập tức quay đầu lại nhìn. Họ thấy ông lão, bà lão và đạo diễn đều đang đi về phía này, không biết đã đứng từ xa nhìn cảnh náo loạn bao lâu rồi.

Tóm lại, ánh mắt ông lão nhìn về phía Giang Lệ vừa nghiêm nghị vừa lạnh lùng.

Giang Lệ khẽ rùng mình, có chút bối rối.

Ông lão bước đến, đứng lạnh lùng trước mặt Giang Lệ: "Chó chăn cừu nhà chúng tôi ngoài việc chăn cừu ở trang trại còn tuần tra trong trang trại, nếu gặp du khách có hành vi gây nguy hiểm sẽ sủa để ngăn chặn. Nếu ai có ý đồ xấu, nó cũng sẽ ngăn lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook