Chương 2014
Trà Chanh
12/09/2022
Đầu tiên Lý Lan Hoa bật ra suy nghĩ này.
Nhưng nếu cẩn thận lắng nghe, cô vẫn nghe được tiếng nhạc du dương ở sân trước của biệt thự, đột nhiên cô có một dự cảm xấu Quan sát một vòng, cô nhìn ánh trăng nghiêng nghiêng tiến vào cửa Sổ.
Kéo cánh cửa sổ nhìn xuống, cũng may, độ cao chỉ khoảng một nửa tầng lầu.
Trong hành lang, người làm tên là Tiểu Hà cũng không rời đi, cô ta còn đứng ở bên ngoài căn phòng. Chỉ có điều cô ta không hề quy củ đứng chờ tại chỗ, mà trong tay đang cầm một chiếc chìa khoá, hơi khom người dán vào cánh cửa.
Lén lén lút lút, như thể đang chú ý động tĩnh ở bên trong.
Đột nhiên cảm giác được có bóng mờ bao phủ, người làm đang định quay đầu, phía sau có một cây gỗ giơ lên thật cao, cô ta lập tức rơi vào hôn mê.
Buổi tụ hội được tiến hành với khí thế hừng hực.
kỷ Ngữ Lam nhìn mặt đồng hồ nạm kim cương trên cổ tay một chút, ước chừng thời gian cũng gần đủ rồi, khoé môi nhếch lên đắc ý.
Cô ta nhấc làn váy thướt tha đi tới chính giữa các bạn học nữ, cau mày lên tiếng: “Tôi vừa nghe nói người làm nói, Lý Lan Hoa và một bạn nam học cùng lớp với cậu ta tiến vào căn phòng trên lầu!”
“Hả? Lý Lan Hoa sao?” Bên cạnh lập tức có người kinh ngạc hỏi.
“Ừ, đúng vậy!” Kỷ Ngữ Lam gật đầu, có chút do dự chậm rãi nói: “Người làm nói cho tôi biết, bọn họ đi vào phòng đóng cửa còn tắt đèn, đã rất lâu không ra ngoài…”
Một câu nói như thế, lập tức dấy lên ngàn con sóng.
Xung quanh đều là các bạn nữ, nghe được loại tin tức như vậy, tính bà tám trên mặt người này còn đặc sắc hơn người kia: “Có chuyện như vậy sao? Lý Lan Hoa cũng quá trắng trợn rồi đấy!”
Kỷ Ngữ Lam hãy còn cau mày, giọng điệu lo lắng: “Có khi nào cậu ấygặp phải chuyện phức gì không? Không được, dù sao cũng là buối tụ hội ở biệt thự nhà tôi, tôi làm chủ thì cũng phải đi xem một chút!”
Có thể gặp phải chuyện phiền phức gì chứ, rố ràng là hai người đó có hành vi gây rối, nếu không thì tại sao lại đơn độc chạy vào phòng riêng, còn tắt đèn lâu như vậy mà không ra ngoài”!
Tất cả mọi người đều cảm thấy Kỷ Ngữ Lam quá đơn thuần, nhưng mà không người nào phản bác cô ta. Trong lòng bọn họ đều ôm tâm tư cười trên sự đau khổ của người khác xem trò vui Tin tức lan truyền nhanh chóng, gần như tất cả mọi người đều đã biết.
Không còn ai khiêu vũ và chơi trò chơi nữa, toàn bộ bọn họ đều tụ tập lại, cuôn cuộn đi vào trong biệt thự.
Kỷ Ngữ Lam là chủ nhân, cô ta đi đầu tiên.
Đi tới lầu hai, sau khi đến trước cửa phòng, cô ta vặn tay nằm cửa thì phát hiện đã bị khoá, khoé môi hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Không sai, mọi chuyện tiến hành rất thuận lợi”!
Trước kỳ thi tốt nghiệp kẻ ngu xuấn Chu Kỳ Kỳ kia cũng đã bị thôi học.
Không ngờ cô ta không hại được Lý Lan Hoa, ngược lại còn liên luy chính mình. Kỷ Ngữ Lam cảm thấy cô ta chính là một kẻ bỏ đi.
Mắt thấy kỳ thi đại học chấm dứt, quãng đời học sinh cấp ba cũng nên có một kết thúc. Cô ta vẫn có chút không cam lòng, luôn muốn khiến Lý Lan Hoa bị mọi người khinh bí thì mới thoả mãn.
Kỷ Ngữ Lam làm bộ kêu người làm tìm chìa khoá đem tới, sau đó mở cửa ra.
Cảnh cửa được đẩy ra, bên trong không mở đèn, cực kỳ tối tăm Quần chúng ăn dưa đi theo nhìn thấy căn phòng tối đen thì cũng đồn dập mảng chửi trong lòng.
Thật không biết xấu h Kỷ Ngữ Lam thu hết nét mặt của tất cả mọi người vào trong đáy mắt.
Cô ta tao nhã nhấc làn váy cất bước đi vào, mở công tắc đèn bên tường.
Đèn được bật, trong phòng lập tức trở nên sáng người.
Nhưng nếu cẩn thận lắng nghe, cô vẫn nghe được tiếng nhạc du dương ở sân trước của biệt thự, đột nhiên cô có một dự cảm xấu Quan sát một vòng, cô nhìn ánh trăng nghiêng nghiêng tiến vào cửa Sổ.
Kéo cánh cửa sổ nhìn xuống, cũng may, độ cao chỉ khoảng một nửa tầng lầu.
Trong hành lang, người làm tên là Tiểu Hà cũng không rời đi, cô ta còn đứng ở bên ngoài căn phòng. Chỉ có điều cô ta không hề quy củ đứng chờ tại chỗ, mà trong tay đang cầm một chiếc chìa khoá, hơi khom người dán vào cánh cửa.
Lén lén lút lút, như thể đang chú ý động tĩnh ở bên trong.
Đột nhiên cảm giác được có bóng mờ bao phủ, người làm đang định quay đầu, phía sau có một cây gỗ giơ lên thật cao, cô ta lập tức rơi vào hôn mê.
Buổi tụ hội được tiến hành với khí thế hừng hực.
kỷ Ngữ Lam nhìn mặt đồng hồ nạm kim cương trên cổ tay một chút, ước chừng thời gian cũng gần đủ rồi, khoé môi nhếch lên đắc ý.
Cô ta nhấc làn váy thướt tha đi tới chính giữa các bạn học nữ, cau mày lên tiếng: “Tôi vừa nghe nói người làm nói, Lý Lan Hoa và một bạn nam học cùng lớp với cậu ta tiến vào căn phòng trên lầu!”
“Hả? Lý Lan Hoa sao?” Bên cạnh lập tức có người kinh ngạc hỏi.
“Ừ, đúng vậy!” Kỷ Ngữ Lam gật đầu, có chút do dự chậm rãi nói: “Người làm nói cho tôi biết, bọn họ đi vào phòng đóng cửa còn tắt đèn, đã rất lâu không ra ngoài…”
Một câu nói như thế, lập tức dấy lên ngàn con sóng.
Xung quanh đều là các bạn nữ, nghe được loại tin tức như vậy, tính bà tám trên mặt người này còn đặc sắc hơn người kia: “Có chuyện như vậy sao? Lý Lan Hoa cũng quá trắng trợn rồi đấy!”
Kỷ Ngữ Lam hãy còn cau mày, giọng điệu lo lắng: “Có khi nào cậu ấygặp phải chuyện phức gì không? Không được, dù sao cũng là buối tụ hội ở biệt thự nhà tôi, tôi làm chủ thì cũng phải đi xem một chút!”
Có thể gặp phải chuyện phiền phức gì chứ, rố ràng là hai người đó có hành vi gây rối, nếu không thì tại sao lại đơn độc chạy vào phòng riêng, còn tắt đèn lâu như vậy mà không ra ngoài”!
Tất cả mọi người đều cảm thấy Kỷ Ngữ Lam quá đơn thuần, nhưng mà không người nào phản bác cô ta. Trong lòng bọn họ đều ôm tâm tư cười trên sự đau khổ của người khác xem trò vui Tin tức lan truyền nhanh chóng, gần như tất cả mọi người đều đã biết.
Không còn ai khiêu vũ và chơi trò chơi nữa, toàn bộ bọn họ đều tụ tập lại, cuôn cuộn đi vào trong biệt thự.
Kỷ Ngữ Lam là chủ nhân, cô ta đi đầu tiên.
Đi tới lầu hai, sau khi đến trước cửa phòng, cô ta vặn tay nằm cửa thì phát hiện đã bị khoá, khoé môi hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Không sai, mọi chuyện tiến hành rất thuận lợi”!
Trước kỳ thi tốt nghiệp kẻ ngu xuấn Chu Kỳ Kỳ kia cũng đã bị thôi học.
Không ngờ cô ta không hại được Lý Lan Hoa, ngược lại còn liên luy chính mình. Kỷ Ngữ Lam cảm thấy cô ta chính là một kẻ bỏ đi.
Mắt thấy kỳ thi đại học chấm dứt, quãng đời học sinh cấp ba cũng nên có một kết thúc. Cô ta vẫn có chút không cam lòng, luôn muốn khiến Lý Lan Hoa bị mọi người khinh bí thì mới thoả mãn.
Kỷ Ngữ Lam làm bộ kêu người làm tìm chìa khoá đem tới, sau đó mở cửa ra.
Cảnh cửa được đẩy ra, bên trong không mở đèn, cực kỳ tối tăm Quần chúng ăn dưa đi theo nhìn thấy căn phòng tối đen thì cũng đồn dập mảng chửi trong lòng.
Thật không biết xấu h Kỷ Ngữ Lam thu hết nét mặt của tất cả mọi người vào trong đáy mắt.
Cô ta tao nhã nhấc làn váy cất bước đi vào, mở công tắc đèn bên tường.
Đèn được bật, trong phòng lập tức trở nên sáng người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.