Chương 2015
Trà Chanh
12/09/2022
Tất cả mọi người chen vào, nhìn thấy trên giường có một nam sinh đang ngồi, chính là bạn nam học củng lớp với Lý Lan Hoa, tên Triệu Lỗi.
Cậu ta đang cởi nút áo trên người, đã lộ ra một phần lồng ngực.
Lúc này hình như cậu ta đã bị doạ, đang kinh hoàng nhìn bọn họ. Khi nhìn thấy Kỷ Ngữ Lam, cậu ta càng thêm khiếp sợ.
Vậy là lại làm chuyện như vậy ở nhà người ta”!
Ở trong phòng ngoại trừ cậu ta, trên giường còn có một cô gái đang năm Trên người cô ta bị chăn đệm che đậy, che đến mức cực kỳ kín kế, lại thêm bị thân hình của Triệu Lỗi ngăn cản, trong lúc nhất thời mọi người cũng không thấy rõ tướng mạo. Có điều đâu cần nhìn thấy, bọn họ dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết là Lý Lan Hoa”!
Sau khi Kỷ Ngữ Lam nhìn thấy một màn bên trong, mặt cô ta kinh hãi biến sắc: “Các người… các người sao lại làm chuyện như vậy?”
“Hai người đó quá mất mặt và đáng xấu hố!”
“Cho dù là thi đại học xong rồi, bọn họ cũng không thể phóng túng như vậy chứt”
“Vội vã không nhịn được đến mức này, mọi người thì đang tụ tập vui vẻ, bọn họ lại chạy đến nơi này làm chuyện người khác không thế nhìn thấy…
Trong lúc nhất thời, trong phòng đều là âm thanh bàn luận của mọi người “Lý Lan Hoa lại còn nm ở đó, bây giờ cũng đã bị tóm rồi! Mau ngồi dậy!” Có nữ sinh nói xong, người cũng đã tiến lên, giật chăn mền trên giường ra.
Sau động tác này, ai cũng không động nữa, căn phòng đột nhiên chìm vào sự im lăng một các quỷ dị Nữ sinh kia giật mình không thôi: “Ồ, sao lại không phải Lý Lan Hoa?”
Rốt cuộc cũng lộ ra khuôn mặt cô gái trên giường, đó không phải là người mà bọn họ muốn tìm.
Trong đám đông, có người lên tiếng: “Cô gái này hình như là người làm trong nhà Kỷ Ngữ Lam? Tên là Tiểu Hà gì đó thì phải, hồi nãy ở trong sân còn hấp tấp đụng phải Lý Lan Hoa”
Được nhắc nhở như vậy, tất cả mọi người đã nhớ tới.
Đôi mắt đẹp của Kỷ Ngữ Lam trừng lớn, không dám tin nhìn người trên giường, so với người mà mình dự liệu từ trước khác xa mười vạn tám ngàn dặm.
Tại sao người trong phòng từ Lý Lan Hoa đã biến thành Tiểu Hà?
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào/ “Đúng vậy, Lý Lan Hoa thì sao, đến cùng cậu ta đã đi đâu?”
Kỷ Ngữ Lam nghe câu thắc mắc ở bên cạnh, trong lòng cô ta bồn chồn, không hiểu đây là chuyện ra sao.
Đang lúc này, phía sau đám người truyền đến một giọng nữ: “Các cậu đang tìm tôi à?”
Tá Á Nam cũng đi theo đám người, trái tim căng thắng lập tức hạ xuống, kích động chạy tới: “Lan Hoa, cậu đã đi đâu!”
Thấy mọi ánh mắt đều đồng loại nhìn về phía mình, Lý Lan Hoa nháy mắt một cái, vô tội nói: À, không phải đã nói tớ đi thay quần áo sao? Tờ vừa thay xong ở phòng bên cạnh, sau đó nghe được động tĩnh nên mới đến đây, xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy cực kỳ buồn cười Đôi mắt đẹp lạnh lẽo của Kỷ Ngữ Lam rơi vào trên người cô, hận không thể đóng hai lỗ thủng trên đó.
Nhưng cô ta cũng phản ứng nhanh nhất, biết kế hoạch của mình thất bại, muốn mau chóng kết thúc, lấp liếm nói: “Xem ra là hiểu lãm rồi”
Lý Lan Hoa biểu cảm vô hại đứng ở đó, ôm lấy vai mình, cảnh náo nhiệt vẫn chưa hết đâu”!
Tình huống hiện tại, ai cũng biết rõ bọn họ hiểu lâm Lý Lan Hoa Nhưng lúc vừa đấy cửa bước vào mỗi người đều nhìn thấy cảnh xuân, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Đặc biệt là học sinh nữ, bọn họ đồn dập nhìn thãng con trai cặn bã như thể cùng chung mối thù: “Triệu Lõi, chuyện này là cậu không đúng Cậu tới tham gia buổi tiệc, sao lại ra tay với người làm trong nhà người ta”!
Dâu gì bình thường cậu trông cũng lịch sự, vậy mà bên trong thì quá xấu xa!”
Trở thành mục tiêu bị công kích, trên mặt Triệu Lỗi lúc đỏ lúc trắng “Không phải! Tôi không…
“Lại còn dám cãi à! Chúng tôi đều nhìn thấy, cậu còn ngụy biện! Rõ ràng chính là cậu nổi máu dê”
Cậu ta đang cởi nút áo trên người, đã lộ ra một phần lồng ngực.
Lúc này hình như cậu ta đã bị doạ, đang kinh hoàng nhìn bọn họ. Khi nhìn thấy Kỷ Ngữ Lam, cậu ta càng thêm khiếp sợ.
Vậy là lại làm chuyện như vậy ở nhà người ta”!
Ở trong phòng ngoại trừ cậu ta, trên giường còn có một cô gái đang năm Trên người cô ta bị chăn đệm che đậy, che đến mức cực kỳ kín kế, lại thêm bị thân hình của Triệu Lỗi ngăn cản, trong lúc nhất thời mọi người cũng không thấy rõ tướng mạo. Có điều đâu cần nhìn thấy, bọn họ dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết là Lý Lan Hoa”!
Sau khi Kỷ Ngữ Lam nhìn thấy một màn bên trong, mặt cô ta kinh hãi biến sắc: “Các người… các người sao lại làm chuyện như vậy?”
“Hai người đó quá mất mặt và đáng xấu hố!”
“Cho dù là thi đại học xong rồi, bọn họ cũng không thể phóng túng như vậy chứt”
“Vội vã không nhịn được đến mức này, mọi người thì đang tụ tập vui vẻ, bọn họ lại chạy đến nơi này làm chuyện người khác không thế nhìn thấy…
Trong lúc nhất thời, trong phòng đều là âm thanh bàn luận của mọi người “Lý Lan Hoa lại còn nm ở đó, bây giờ cũng đã bị tóm rồi! Mau ngồi dậy!” Có nữ sinh nói xong, người cũng đã tiến lên, giật chăn mền trên giường ra.
Sau động tác này, ai cũng không động nữa, căn phòng đột nhiên chìm vào sự im lăng một các quỷ dị Nữ sinh kia giật mình không thôi: “Ồ, sao lại không phải Lý Lan Hoa?”
Rốt cuộc cũng lộ ra khuôn mặt cô gái trên giường, đó không phải là người mà bọn họ muốn tìm.
Trong đám đông, có người lên tiếng: “Cô gái này hình như là người làm trong nhà Kỷ Ngữ Lam? Tên là Tiểu Hà gì đó thì phải, hồi nãy ở trong sân còn hấp tấp đụng phải Lý Lan Hoa”
Được nhắc nhở như vậy, tất cả mọi người đã nhớ tới.
Đôi mắt đẹp của Kỷ Ngữ Lam trừng lớn, không dám tin nhìn người trên giường, so với người mà mình dự liệu từ trước khác xa mười vạn tám ngàn dặm.
Tại sao người trong phòng từ Lý Lan Hoa đã biến thành Tiểu Hà?
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào/ “Đúng vậy, Lý Lan Hoa thì sao, đến cùng cậu ta đã đi đâu?”
Kỷ Ngữ Lam nghe câu thắc mắc ở bên cạnh, trong lòng cô ta bồn chồn, không hiểu đây là chuyện ra sao.
Đang lúc này, phía sau đám người truyền đến một giọng nữ: “Các cậu đang tìm tôi à?”
Tá Á Nam cũng đi theo đám người, trái tim căng thắng lập tức hạ xuống, kích động chạy tới: “Lan Hoa, cậu đã đi đâu!”
Thấy mọi ánh mắt đều đồng loại nhìn về phía mình, Lý Lan Hoa nháy mắt một cái, vô tội nói: À, không phải đã nói tớ đi thay quần áo sao? Tờ vừa thay xong ở phòng bên cạnh, sau đó nghe được động tĩnh nên mới đến đây, xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy cực kỳ buồn cười Đôi mắt đẹp lạnh lẽo của Kỷ Ngữ Lam rơi vào trên người cô, hận không thể đóng hai lỗ thủng trên đó.
Nhưng cô ta cũng phản ứng nhanh nhất, biết kế hoạch của mình thất bại, muốn mau chóng kết thúc, lấp liếm nói: “Xem ra là hiểu lãm rồi”
Lý Lan Hoa biểu cảm vô hại đứng ở đó, ôm lấy vai mình, cảnh náo nhiệt vẫn chưa hết đâu”!
Tình huống hiện tại, ai cũng biết rõ bọn họ hiểu lâm Lý Lan Hoa Nhưng lúc vừa đấy cửa bước vào mỗi người đều nhìn thấy cảnh xuân, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Đặc biệt là học sinh nữ, bọn họ đồn dập nhìn thãng con trai cặn bã như thể cùng chung mối thù: “Triệu Lõi, chuyện này là cậu không đúng Cậu tới tham gia buổi tiệc, sao lại ra tay với người làm trong nhà người ta”!
Dâu gì bình thường cậu trông cũng lịch sự, vậy mà bên trong thì quá xấu xa!”
Trở thành mục tiêu bị công kích, trên mặt Triệu Lỗi lúc đỏ lúc trắng “Không phải! Tôi không…
“Lại còn dám cãi à! Chúng tôi đều nhìn thấy, cậu còn ngụy biện! Rõ ràng chính là cậu nổi máu dê”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.