Ôn Vân Uyển

Chương 2: CHƯƠNG 2

Chấp Mộng

07/01/2025

3

Dung Húc đưa ta về phòng.

Đêm khuya, hắn liền để lộ tai thú và đuôi của mình ra.

Trước khi mang thai, ta chỉ thỉnh thoảng muốn sờ tai thú và đuôi của hắn.

Nhưng từ khi mang thai.

Hắn không cho ta sờ, ta liền mếu máo.

Hắn chịu thua, bất đắc dĩ để lộ tai thú và đuôi ra.

Trước đây ta thường trêu chọc hắn: "Dung Húc, sao đuôi của chàng giống đuôi chó thế? Đáng yêu quá!"

Đuôi của hắn bị ta sờ tới sờ lui.

Trên mặt hiện lên vệt đỏ khả nghi.

"Chó thì chó vậy, nàng vui là được."

Sau này ta mới biết, hóa ra hắn ghét nhất là bị người khác nói hắn giống chó.

Sư tộc sùng bái vũ lực, cho rằng "sói", "chó" đều là những từ hạ thấp họ.

Ta vuốt ve tai hắn, trong lòng càng thêm bình tĩnh.

Bình tĩnh nhớ lại từng chi tiết hắn ở cùng nữ sinh kia.

Hắn khen mặt ta mềm.

Nhưng cũng khen eo cô ta mềm, chân mềm, chỗ nào cũng mềm khi hoan ái với ả ta.

Ta diễn xuất không giỏi, liền đề nghị đến nhà bạn chơi ba ngày.

Hôm nay mới trở về.

Ta vuốt ve đuôi hắn, phát hiện có một vết thương, lông đều rụng hết.

Hắn luôn rất coi trọng lông trên người.

Ta xoa nắn chỗ đó, cố ý hỏi: "Dung Húc, chỗ này trên đuôi sao giống như thiếu mất ít lông vậy?"

Dung Húc cúi đầu liếc nhìn, mặt không đổi sắc nói: "Có lẽ là mấy ngày nay dẫn đám thú binh, không cẩn thận bị thương."

Ta lộ ra vẻ mặt đau lòng.

Hắn đột nhiên cười khẽ, ôm ta vào lòng.



"Yểu Yểu, sao nàng ngốc thế, đã không đau nữa rồi."

Hắn cúi đầu hôn ta.

Ngày thường hắn rất nhạy cảm với cảm xúc của ta.

Nếu là trước đây, hắn có lẽ đã nhận ra ta không phải đau lòng.

Mà là đau khổ.

Nhưng bây giờ, hắn có lẽ là trong lòng có áy náy hoặc chột dạ, không phát hiện ra sự khác thường của ta.

Ta đương nhiên biết chuyện này là như thế nào.

Đây là lúc Dung Húc ân ái với Trần Niệm, ả ta cũng là người cùng xuyên không đến đây.

Trần Niệm đã cào cấu chỗ này, bây giờ vết thương đã đóng vảy.

Mà lông ở chỗ này trên đuôi, đến nay vẫn còn trong phong thư ả ta gửi cho ta.

4

Trần Niệm khác với những nữ tử ở thế giới này.

Ả ta mảnh mai, trắng trẻo, không có bất kỳ đặc điểm thú nhân nào.

Ả ta giống ta, đều đến từ xã hội hiện đại.

Trong thư từng chữ từng câu, đều phơi bày chi tiết ân ái của bọn họ.

Ả ta nói, ả ta đã mang thai con của Dung Húc.

Ả ta nói, Dung Húc thích ta, chẳng qua là vì ta khác với những nữ tính ở thế giới này.

Mà bây giờ ả ta đến rồi, Dung Húc mới biết hắn thật sự thích ai.

Ả ta còn nói, Dung Húc mỗi lần đều thân mật với ả ta rất lâu.

Chỉ vì Dung Húc biết kích thước của con người và thú nhân không khớp, sợ làm ả ta bị thương.

Dung Húc còn biết mùa đông tay chân ả ta sẽ lạnh, liền chủ động giúp ả ta sưởi ấm tay chân.

Những điều này, Dung Húc đều là học được từ ta.

Trong thư, Trần Niệm ba lần bảy lượt cảm ơn ta, đã dạy dỗ Dung Húc tốt như vậy.

Ta nhìn thư cười.



Cười cười, lại nôn ra một búng máu.

Từ khi ta mang thai, Dung Húc mỗi ngày đều giúp ta bôi tinh dầu toàn thân.

Hắn nói, y sư trong tộc nói.

Bôi cái này sau khi sinh con, bụng vẫn sẽ trắng trẻo non nớt, sẽ không để lại vết rạn xấu xí.

Hắn biết ta yêu cái đẹp, cũng biết ta rất lười.

Hắn đương nhiên gánh vác việc này.

Ta nhìn Dung Húc đang bôi tinh dầu lên bụng ta, khẽ đẩy hắn.

"Dung Húc, lần này ta đến nhà Khả Nhi, nàng ấy nói trượng phu của nàng ấy đã thay ba lần rồi."

Hắn đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt màu nâu nghiêm nghị.

"Ta sẽ không thay."

"Yểu Yểu, đời này ta chỉ cần nàng."

Ta cong môi: "Ta chỉ thuận miệng nhắc tới, chàng nghiêm túc như vậy làm gì?"

Vẻ mặt hắn dịu dàng hơn nhiều.

"Yểu Yểu ít qua lại với nàng ta, nàng không thể học nàng ta thay ta."

Ta gật đầu, nằm trên đùi hắn, bàn tay ấm áp to lớn của hắn dịu dàng cẩn thận xoa bóp cho ta.

Tất cả như ngày xưa.

"Dung Húc, lúc trước chàng hứa, sẽ trái với thiên tính chỉ có mình ta, là thật sao?"

"Nếu sau này có một nữ tử xinh đẹp giống ta xuất hiện, chàng có nói với nàng ta như vậy không?"

Vẻ mặt hắn cứng đờ, đột nhiên nhìn ta.

Thấy ta không có biểu hiện khác thường, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Sủng nịch cười: "Y sư nói, nữ tử mang thai sẽ trở nên đa nghi quả nhiên không sai, các nàng ấy có đẹp đến đâu cũng không liên quan đến ta."

"Đời này ta chỉ yêu một mình Yểu Yểu."

Hắn vẫn chưa hiểu.

Phụ nữ hỏi luôn đã kèm theo đáp án.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ôn Vân Uyển

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook