One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom
Chương 28: Sự Kiện Lớn (1)
Tưởng Cật Băng Bổng
27/02/2024
Thực lực ơi là thực lực.
Với tình huống hiện tại của Trương Đạt Dã, vẫn nên tập trung lớn mạnh đã thì hơn.
Vẫn là binh sĩ đưa cậu vào dẫn đường ra ngoài, chắc không muốn để cậu đi lung tung.
Lúc Trương Đạt Dã rời khỏi căn cứ hải quân thì hai tay nặng trịch, đáy lòng cũng nặng trĩu. Trước kia cậu chỉ là một sinh viên bình thường, đời này cũng chưa từng cầm nhiều tiền mặt như vậy. Đây là con số đủ để mua tám mươi nghìn Chopper đấy nha...
Tom ngồi xổm trên vai Trương Đạt Dã, vui vẻ chà xát tay. Tuy rằng nó chẳng có khái niệm gì đối với giá hàng nơi này, nhưng nhiều tiền mặt như vậy chắc chắn mua được nhiều thứ lắm nhỉ?
Trương Đạt Dã nhìn đôi mắt phát sáng của Tom thì hít sâu một hơi: “Tom, đừng có để tí tiền này mê hoặc. Phải duy trì một trái tim tỉnh táo. Có mỗi tám triệu một trăm Belly thôi mà. Tao làm công… 81 tháng là kiếm được.”
Nói tới đây, Trương Đạt Dã che giấu lương tâm: “Tao không hề hứng thú với… tiền!”
Tom nhìn cậu khinh bỉ, nếu lúc cậu nói những lời này mà không run giọng thì mèo tin cậu!
...
Cảm giác xách một đống tiền mặt là như thế nào? Trương Đạt Dã tỏ vẻ rất muốn ôm vào lòng bằng tư thế trộm chó của Dát Tử, lặng lẽ chuồn về.
Nhưng lý trí nói cho cậu biết không thể làm như vậy, bình tĩnh lại, đi đường bình thường trở về là được.
Cậu cũng nhờ Tom giúp đỡ cất đi, nhưng thời khắc mấu chốt là con mèo này lại trở nên không đáng tin. Giấu vài tờ tiền mặt thì được, chứ cả bịch lớn thì bó tay.
Thế là Trương Đạt Dã quyết định mua thêm đồ dọc đường, tương đương với xách vài cái túi, vậy là không quá thu hút nữa.
Vừa lúc nhân cơ hội này chọn vài món quà tặng cho gia đình Goodman, coi như gửi lời cảm ơn tới họ.
Nửa tiếng sau, Trương Đạt Dã hài lòng mỹ mãn, xách túi tiền và mấy hộp quà về nhà. Tom còn được cho một cây kẹo bông gòn mà Chopper thích nhất.
Lòng Trương Đạt Dã an tâm hơn nhiều, nhưng vẫn không thể khôi phục bình tĩnh triệt để. Ít nhất cậu không hề nhớ rằng trên đảo này có một thứ bong bóng đựng được đồ vật, có thể giải phóng hai tay.
Không dễ dàng gì mới về đến nhà của Goodman, trong nhà lại không có ai. Trương Đạt Dã đặt đồ cạnh giường, ngả người xuống giường bắt đầu cân nhắc kế hoạch sau này.
Nếu muốn rời quần đảo Sabaody thì nên đi đâu? Tân Thế Giới bị loại trừ đầu tiên, tới đó còn không bằng ở lại Sabaody. Mà trên cơ bản, các đảo ở nửa đoạn trước của Đại Hải Trình đều là con đường mà các hải tặc nhất định sẽ đi qua, có lẽ đều không bình yên cho lắm.
Mà muốn đi bốn biển cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Đầu tiên, loạn nhất chắc là vương quốc Germa ở biển Bắc. Hiện giờ gia tộc Donquixote cũng ở biển Bắc, phỏng chừng Drake vẫn là hải quân, tạm thời không nhắc tới.
Nhưng Hawkins và Law trong thế hệ tồi tệ cũng tới từ biển Bắc, thành ra đi nơi đó không có cảm giác an toàn chút nào.
Mà biển Tây là cố hương của Shanks Tóc Đỏ. Tại thời điểm này, chắc Capone Bege vẫn đang làm lão đại xã hội đen trên hòn đảo nào đó. Nhưng nhắc tới biển Tây thì đối tượng dễ gợi nhớ nhất phải là Robin.
Trước khi gia nhập băng hải tặc Mũ Rơm, Robin chạy trốn tổng cộng hai mươi năm. Vậy tính đến giờ thì cô đã bị truy nã mười năm rồi, ước chừng mười tám, mười chín tuổi, có khi còn chưa tiến vào Đại Hải Trình. Theo những gì cậu nhớ trong hoạt hình, biển Tây cũng không yên ổn.
Trương Đạt Dã phải thừa nhận trước kia mình rất thích nhân vật này, nhưng cậu chắc chắn sẽ không ngu ngốc xáp lại gần, bởi vì kết quả khi làm vậy chỉ có bị người có lòng đề phòng cao ngất như Robin hạ gục trực tiếp bằng một chiêu Lục Luân Hoa, hoặc là bị Chính Phủ Thế Giới bắt lại thẩm vấn.
Thật ra biển Nam là nơi sinh ra của Sengoku và Chim Trĩ Xanh. Nhưng Trương Đạt Dã càng ấn tượng với Eustass Kid sâu hơn. Lúc mới tới quần đảo Sabaody, gã còn bị treo giải thưởng cao hơn Luffy. Như Shakky giải thích thì nguyên nhân là Kid giết hại dân chúng bình thường.
Trương Đạt Dã không biết gã trở thành hải tặc từ khi nào, dù sao cậu cũng không muốn trở thành một trong số ‘dân chúng bình thường’ kia.
Cuối cùng chính là biển Đông, Garp thường xuyên về nhà thăm người thân. Cố hương của vua hải tặc cứ thế bị biến thành vùng biển yếu nhất tuyệt đối không thoát khỏi liên quan tới người này.
Quê hương thôn Cối Xay Gió của Garp, trừ vua sơn tặc hành hung Tóc Đỏ ra, dường như không xảy ra sự kiện lớn gì nữa.
Đã một thời gian từ khi Thiên Long Nhân đi tuần biển Đông lần trước, có lẽ sẽ yên bình rất lâu. Vậy có nên đi không nhỉ?
Nếu thật sự muốn đi biển Đông từ Sabaody, thông thường có hai cách:
Đầu tiên là đi thẳng qua Vành Đai Tĩnh Lặng, tiến vào biển Đông. Ngẫm lại thì cách này trừ khi đi ké thuyền của Garp, không thì phải tự mình chèo thuyền nhỏ vượt qua như Hawkins.
Với tình huống hiện tại của Trương Đạt Dã, vẫn nên tập trung lớn mạnh đã thì hơn.
Vẫn là binh sĩ đưa cậu vào dẫn đường ra ngoài, chắc không muốn để cậu đi lung tung.
Lúc Trương Đạt Dã rời khỏi căn cứ hải quân thì hai tay nặng trịch, đáy lòng cũng nặng trĩu. Trước kia cậu chỉ là một sinh viên bình thường, đời này cũng chưa từng cầm nhiều tiền mặt như vậy. Đây là con số đủ để mua tám mươi nghìn Chopper đấy nha...
Tom ngồi xổm trên vai Trương Đạt Dã, vui vẻ chà xát tay. Tuy rằng nó chẳng có khái niệm gì đối với giá hàng nơi này, nhưng nhiều tiền mặt như vậy chắc chắn mua được nhiều thứ lắm nhỉ?
Trương Đạt Dã nhìn đôi mắt phát sáng của Tom thì hít sâu một hơi: “Tom, đừng có để tí tiền này mê hoặc. Phải duy trì một trái tim tỉnh táo. Có mỗi tám triệu một trăm Belly thôi mà. Tao làm công… 81 tháng là kiếm được.”
Nói tới đây, Trương Đạt Dã che giấu lương tâm: “Tao không hề hứng thú với… tiền!”
Tom nhìn cậu khinh bỉ, nếu lúc cậu nói những lời này mà không run giọng thì mèo tin cậu!
...
Cảm giác xách một đống tiền mặt là như thế nào? Trương Đạt Dã tỏ vẻ rất muốn ôm vào lòng bằng tư thế trộm chó của Dát Tử, lặng lẽ chuồn về.
Nhưng lý trí nói cho cậu biết không thể làm như vậy, bình tĩnh lại, đi đường bình thường trở về là được.
Cậu cũng nhờ Tom giúp đỡ cất đi, nhưng thời khắc mấu chốt là con mèo này lại trở nên không đáng tin. Giấu vài tờ tiền mặt thì được, chứ cả bịch lớn thì bó tay.
Thế là Trương Đạt Dã quyết định mua thêm đồ dọc đường, tương đương với xách vài cái túi, vậy là không quá thu hút nữa.
Vừa lúc nhân cơ hội này chọn vài món quà tặng cho gia đình Goodman, coi như gửi lời cảm ơn tới họ.
Nửa tiếng sau, Trương Đạt Dã hài lòng mỹ mãn, xách túi tiền và mấy hộp quà về nhà. Tom còn được cho một cây kẹo bông gòn mà Chopper thích nhất.
Lòng Trương Đạt Dã an tâm hơn nhiều, nhưng vẫn không thể khôi phục bình tĩnh triệt để. Ít nhất cậu không hề nhớ rằng trên đảo này có một thứ bong bóng đựng được đồ vật, có thể giải phóng hai tay.
Không dễ dàng gì mới về đến nhà của Goodman, trong nhà lại không có ai. Trương Đạt Dã đặt đồ cạnh giường, ngả người xuống giường bắt đầu cân nhắc kế hoạch sau này.
Nếu muốn rời quần đảo Sabaody thì nên đi đâu? Tân Thế Giới bị loại trừ đầu tiên, tới đó còn không bằng ở lại Sabaody. Mà trên cơ bản, các đảo ở nửa đoạn trước của Đại Hải Trình đều là con đường mà các hải tặc nhất định sẽ đi qua, có lẽ đều không bình yên cho lắm.
Mà muốn đi bốn biển cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Đầu tiên, loạn nhất chắc là vương quốc Germa ở biển Bắc. Hiện giờ gia tộc Donquixote cũng ở biển Bắc, phỏng chừng Drake vẫn là hải quân, tạm thời không nhắc tới.
Nhưng Hawkins và Law trong thế hệ tồi tệ cũng tới từ biển Bắc, thành ra đi nơi đó không có cảm giác an toàn chút nào.
Mà biển Tây là cố hương của Shanks Tóc Đỏ. Tại thời điểm này, chắc Capone Bege vẫn đang làm lão đại xã hội đen trên hòn đảo nào đó. Nhưng nhắc tới biển Tây thì đối tượng dễ gợi nhớ nhất phải là Robin.
Trước khi gia nhập băng hải tặc Mũ Rơm, Robin chạy trốn tổng cộng hai mươi năm. Vậy tính đến giờ thì cô đã bị truy nã mười năm rồi, ước chừng mười tám, mười chín tuổi, có khi còn chưa tiến vào Đại Hải Trình. Theo những gì cậu nhớ trong hoạt hình, biển Tây cũng không yên ổn.
Trương Đạt Dã phải thừa nhận trước kia mình rất thích nhân vật này, nhưng cậu chắc chắn sẽ không ngu ngốc xáp lại gần, bởi vì kết quả khi làm vậy chỉ có bị người có lòng đề phòng cao ngất như Robin hạ gục trực tiếp bằng một chiêu Lục Luân Hoa, hoặc là bị Chính Phủ Thế Giới bắt lại thẩm vấn.
Thật ra biển Nam là nơi sinh ra của Sengoku và Chim Trĩ Xanh. Nhưng Trương Đạt Dã càng ấn tượng với Eustass Kid sâu hơn. Lúc mới tới quần đảo Sabaody, gã còn bị treo giải thưởng cao hơn Luffy. Như Shakky giải thích thì nguyên nhân là Kid giết hại dân chúng bình thường.
Trương Đạt Dã không biết gã trở thành hải tặc từ khi nào, dù sao cậu cũng không muốn trở thành một trong số ‘dân chúng bình thường’ kia.
Cuối cùng chính là biển Đông, Garp thường xuyên về nhà thăm người thân. Cố hương của vua hải tặc cứ thế bị biến thành vùng biển yếu nhất tuyệt đối không thoát khỏi liên quan tới người này.
Quê hương thôn Cối Xay Gió của Garp, trừ vua sơn tặc hành hung Tóc Đỏ ra, dường như không xảy ra sự kiện lớn gì nữa.
Đã một thời gian từ khi Thiên Long Nhân đi tuần biển Đông lần trước, có lẽ sẽ yên bình rất lâu. Vậy có nên đi không nhỉ?
Nếu thật sự muốn đi biển Đông từ Sabaody, thông thường có hai cách:
Đầu tiên là đi thẳng qua Vành Đai Tĩnh Lặng, tiến vào biển Đông. Ngẫm lại thì cách này trừ khi đi ké thuyền của Garp, không thì phải tự mình chèo thuyền nhỏ vượt qua như Hawkins.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.