Chương 92: Đánh thức thần minh
Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
19/05/2024
Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Cả phòng yên lặng nay càng lặng yên hơn chỉ vì chữ “ mẹ” của Cố Tấn Niên.
Bá quỷ tổng tài - Cố Tấn Niên vô cùng nhuần nhuyễn cho người thân Hạ Cô Hàn biết câu ' chỉ cần bạn không ngại, thì người ngại không phải bạn' là thế nào.
Lần trước, láo cá chó hiện thân biểu thị công khai chủ quyền coi đối phương như tình địch. Thì lần này lại hiện thân ngoan ngoãn lễ phép gọi đối phương là ' mẹ'.
Quả thật đồng nhôm sắt kẽm gạch đá xi măng cũng phải thua với độ cứng của da mặt Cố Tấn Niên.
Hạ Cô Hàn tuy đã trải qua một lần rồi nhưng lần này cũng không thể chịu nổi. Y còn chưa kêu Linh y là ' mẹ' vậy mà thằng chả lại có thể kêu đến không ngượng mồm như thế!
Còn Linh y thân là bộ trưởng Bộ ngành đặc thù, mưa bom bão đạn nào mà chả trải qua. Lại vì một chữ ' mẹ' của Cố Tấn Niên làm cho cứng đơ cả người.
Quỷ vương ngài gọi ta sao????
Cũng không biết qua bao lâu, Linh Y cũng không thể nào tiêu hoá nổi với cách gọi của Cố Tấn Niên nên trực tiếp lướt qua hắn mà hỏi Hạ Cô Hàn: “con biết ta là ai?”
Thanh âm của bà vẫn ấm ách như cũ, nhưng lắng nghe vẫn có thể cảm nhận được trong giọng nói có phần nghẹn ngào run rẩy. Việc Hạ Cô Hàn biết bà là ai đối với bà là chuyện vô cùng kích động.
Hạ Cô Hàn chỉ nhẹ nhàng gật gật đầu, “ dạ”
Linh Y rũ bả vai căng cứng khi nghe y đáp, hai tay không khỏi run lên nhè nhẹ:“ sao con có thể nhận ra ta?”
Bà vẫn là có chút không thể tin được, vì thời gian bà ở cạnh Hạ Cô Hàn rất ít, từ khi Hạ Cô Hàn sinh ra đến nay hai mươi mấy năm nhưng thời gian bà ở cạnh y tổng cộng cũng chưa tới một tháng, làm sao Hạ Cô Hàn có thể nhận biết được bà?
“ Mùi lan.” Hạ Cô Hàn vô cùng thành thật nói ra:“ trên người ngài có một mùi hoa lan độc đáo.”
Khi còn nhỏ, y ngửi qua đến giờ vẫn không quên được.
Linh Y lại một lần lâm vào trầm tư, đôi mắt dưới lớp áo choàng nhìn chằm chằm vào Hạ Cô Hàn.
Từ nhỏ đến lớn Hạ Cô Hàn rất ít khi ở cạnh mẹ, lúc này vì Cố Tấn Niên nên mối quan hệ mới bất ngờ mở ra, y cũng chưa biết nên nói với Linh Y cái gì, dứt khoát liền chuyển đề tài:“ ngài gọi con vào là có việc gì sao?”
Linh Y hoà hoãn cảm xúc, liền nói: “ biết con có nghe qua án mới mà Bộ ngành vừa nhận nên cũng muốn nghe ý kiến của con thế nào “
Nói đến công việc thì mọi cảm xúc của Linh y đều thu hết lại, trở lại bộ dáng nghiêm chỉnh trước đó:“ ngồi rồi nói.”
Bà đưa Hạ Cô Hàn đến sofa gần đó, vừa định vươn tay rót cho y tách trà thì Cố Tấn Niên đã nhanh chóng tiếp bình trà.
Khiến Linh y khẽ khựng tay, ánh mắt nhìn về phía Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn chỉ mỉm cười mà đáp:“ để anh ấy làm đi ạ!”
Linh Y nhìn Hạ Cô Hàn lại nhìn Cố Tấn Niên, sau đó tiếp tục nói về chuyện án tử.
Cố Tấn Niên trước đem một tách trà nóng để qua bên Linh Y, một tách khác thì vẫn cầm trên tay, khi cảm nhận được đúng độ ấm quen thuộc của Hạ Cô Hàn mới đưa qua cho y.
Hạ hoàng thượng tiếp nhận tách trà của ái phi, hớp một ngụm sau lại nói:“ con hoài nghi, kẻ đứng sau án tử này chính là Linh y. Khi gặp qua hai người bị hại, con cảm nhận được hơi thở tương đồng với Linh Y, nhưng lại có gì đó khác biệt hoàn toàn.”
“Quỷ Y.”
So với suy đoán của Hạ Cô Hàn thì Linh y lại chắc chắn đưa ra đáp án.
Sau khi cảnh sát chuyển tài liệu án tử qua cho Bộ ngành đặc thù, thì họ cũng nhanh chóng bắt tay điều tra. Quả thật, không khác với Hạ Cô Hàn, Linh y cũng cảm nhận được hơi thở đồng dạng trên người bị hại.
Nhưng bà lại hiểu rõ hơi thở này chứa mười phần tà ác.
Linh Y tiếp tục nói: “Quỷ Y là kẻ phản bội của Linh y, xưng là Y nhưng Quỷ mới đúng với bọn chúng. Bọn họ làm việc tùy hứng, chỉ cần ra kết quả, thì đạo đức nhân quả đối với bọn chúng chỉ là hạt cát. Cái thứ bọn chúng gọi là ý nghiên cứu chính là đã lấy không ít mạng người mấy năm nay. Luôn bị thiên sư trong giới truy sát.”
Nói tới đây Linh Y dừng một chút, đem tách trà đặt xuống: “ con cũng biết mấy năm nay quyền hạn của Hiệp hội Thiên Sư càng lúc càng bành trướng, không ai đứng ra giám sát liền muốn làm gì thì làm. Mọi người trong giới luôn nghĩ rằng Quỷ y bị truy sát nên không dám ngóc đầu dậy, mà ngờ đâu chính Hiệp hội thiên sư lại là ô dù cho bọn chúng, vì bọn chúng mà che dấu tội ác.”
Linh Y khi nói ' ô dù' đã quá uyển chuyển, thật ra bà còn muốn nói thẳng chính là Quỷ y có thể đã tiến vào Hiệp hội thiên sư, giờ phút này một trong số những hội phó của Hiệp hội thiên sư có lẽ chính là Quỷ y.
Thật ra có rất nhiều nguyên nhân để dẫn đến nghi ngờ này. Một là Hiệp hội thiên sư không muốn một Bộ ngành từ chính phủ giám sát. Hai là bà nhận ra những án tử đều có dấu vết của Quỷ y.
“Quỷ Y thiện cổ.” Ngón tay thon dài của Linh Y nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn:“ bất luận là Tinh Quang Giải Trí hay thôn Đại Vận đều dính đến cổ, nên ta hoài nghi kẻ đứng sau mọi chuyện chính là Quỷ y.”
Hạ Cô Hàn nghe vậy, hơi hơi mị mị hai mắt:“Có lẽ bọn họ biết ' thần minh' chân chính là thứ gì!”
Nói đến thần minh, Linh Y có chuyện nói: “Lần trước ở Hàng Châu, chúng ta bắt được ' thần minh ', bất quá cái 'thần minh' đó chỉ có một phách. Đem một phách đó về nghiên cứu ta lại phát hiện ra chuyện trọng yếu.”
Hạ Cô Hàn nghe liền nhíu mi, bộ dáng trở nên nghiêm túc.
Linh Y: “ một phách đó có thể gọi là ' thần minh', lúc tóm được thì lực của nó cũng nhanh chóng yếu đi, không phải vì chúng ta cắt đi nguồn cũng phụng của nói, mà vì nó chỉ là một cái ' trung tâm đổi vận'.”
Trung tâm đổi vận?!
Hạ Cô Hàn hơi nhíu mi cũng đã hiểu ý tứ của Linh y, nói cách khác mọi nguồn lực để qua ' thần minh' thì phải qua trung gian là ' thần minh phân thân' sau đó lại đổi vận đến chính trên người ' thần minh'. ( note: tự dịch tự thấy khó hỉu??? )
Thấy Hạ Cô Hàn lý giải suy đoán của chính mình, Linh y lại tiếp tục nói:“ theo ta suy đoán, hiện tín đồ của ' thần minh' cũng không biết rõ ' thần mình chân chính' đang ở nơi nào. Bọn chúng muốn dùng nguồn lực cung phụng này để đánh thức ' thần minh chân chính ' kia.”
Hạ Cô Hàn thấy Linh Y nói đến chắc chắn, thì biết bà đã nắm trong tay không ít chứng cớ, nhưng y vẫn hỏi:“ nghe ngài nói vậy, vậy ngài biết ' thần minh' kia là ai sao?”
“Biết.” Linh Y không giấu giếm nhưng cũng không nói ra miệng, chỉ dùng ngón tay chấm nước trà sau đó nhanh chóng viết lên bàn 3 chữ.
Nước nhanh chóng khô đi, bà cũng nói:“ đây là tổ sư gia Quỷ y, là thần minh chân chính trong lòng bọn họ.”
Chỉ là Hạ Cô Hàn bên này khi thấy 3 chữ mà Linh y viết trên bàn thì đồng tử nhanh chóng co lại, nó như một cái chùy sắt đập thẳng vào ngực của y, khiến y chấn động đến không thể bình tĩnh lại.
Hạ Phi Tinh?
Phương Dĩ Niên trước đó vẫn luôn cung phụng ' thần minh', vậy mà lại là Hạ Phi Tinh!
Hạ Cô Hàn theo bản năng xoay sang nhìn Cố Tấn Niên, nhưng nhận ra trên mặt hắn cũng không có biến hoá gì. Lão quỷ dù đang ở đâu cũng chỉ cắm mặt vào điện thoại coi tiểu thuyết, giống như chưa thấy được 3 chữ Hạ Phi Tinh khi nãy.
Linh Y nhận ra cảm xúc Hạ Cô Hàn dao động nên không khỏi nghi hoặc:“ con làm sao vậy?”
“Không sao ạ.” Hạ Cô Hàn lắc đầu, kiềm chế cảm xúc: “ngài cứ tiếp tục nói.”
Nhưng Linh Y lại đột nhiên đổi đề tài, đưa qua cho Hạ Cô Hàn một tập hồ sơ:“ đây là tư liệu những người báo mình bị đổi bộ phận cơ thể.”
Hạ Cô Hàn cũng không hỏi sự tình Quỷ y mà tiếp nhận hồ sơ sau đó lật xem. Giọng Linh y vẫn như vậy tiếp tục vang lên:“ căn cứ vào những tấm ảnh trước sau của người bị hại, cảnh sát cùng Bộ ngành đặc thù đã so sánh rốt cuộc cũng tìm được bị trí mà những bộ phận thân thể đó được chuyển đi.”
Vừa lúc Hạ Cô Hàn lật đến một trang giấy thì nhìn thoáng qua được, những người bị hại đều là nghệ sĩ, không những thế đại đa số đều đến từ -- Huy Hoàng điện ảnh.
“Huy Hoàng điện ảnh cũng giống như Tinh Quang Giải Trí, chỉ là mấy năm qua vẫn không nổi bật. Cho đến khi công ty cho ra mắt một nghệ sĩ mới tên Ngụy Thiên Khâm thì mới nổi lên trong giới giải trí.”
Hạ Cô Hàn nhìn tấm hình Ngụy Thiên Khâm có chút nhíu mi.
Không thể không nói chứ Ngụy Thiên Khâm nhìn quả thật đẹp. Bộ ngành đặc thù để tấm ảnh trong hồ sơ là ảnh chụp bằng máy ảnh kĩ thuật số, cũng không qua chỉnh sửa.
Trên ảnh chụp, làn da Ngụy Thiên Khâm bóng loáng trắng nõn, đôi mắt đào hoa xinh đẹp, phần đuôi hơi cong lên trên, với hàng mi dài cong vút. Mũi cao, khoé môi khẽ vểnh.
Đẹp thì cũng đẹp, nhưng Hạ Cô Hàn càng xem lại càng cảm thấy quỷ dị.
Sau đó lại nhìn tấm hình mấy tháng sau đó, quả thật hiểu ra sự quỷ dị nằm ở chỗ nào.
- - Ngụy Thiên Khâm cùng y có vài phần tương đồng, hơn nữa cái tương đồng này lại theo thời gian.
Lúc đầu nhìn thì chỉ thấy khuôn mặt có nét, sau đó thì làn da dần trắng. Một tháng trước, thì đôi mắt của gã cũng thay đổi. Ngoại trừ đôi mắt Ngụy Thiên Khâm có thêm viên lệ chí thì quả thật giống Hạ Cô Hàn như đúc.
“ Phát hiện điểm khác biệt sao?”
Hạ Cô Hàn nghe liền gật gật đầu:“ quả thật càng lúc càng giống con...”
Nói tới đây, Hạ Cô Hàn bỗng khựng lại, ánh mắt ngẩng lên mà nhìn Linh y, như bừng tỉnh đại ngộ.
“ Phải nói là giống ngài mới đúng.”
Giống nhau để chứng thực lời nói của Hạ Cô Hàn, đôi tay trắng nõn luôn giấu trong áo choàng rộng từ từ vươn lên kéo xuống mũ trùm.
Linh y lộ ra khuôn mặt của chính mình.
Quả thật không khác gì hình ảnh trong trí nhớ của y, khuôn mặt rồi ngũ quan cả viên lệ chí ở đuôi mắt trái.
Hạ Cô Hàn có chút hoảng hốt.
Nhiều năm như vậy, mẹ y giống như chưa từng thay đổi.
Khi xem truyền thừa Linh y ở Chu gia, ánh mắt Mâu Hạnh khiến người khác cảm thấy không có độ ấm. Nhưng giờ phút này đây đôi mắt ấy nhìn y lại vô cùng ôn nhu, còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
Bất quá hai mẹ con cũng rất có ăn ý, không nói về vấn đề mẫu tử mà tiếp tục vấn đề án tử bên này.
“ Con thấy đấy, ngũ quan Ngụy Thiên Khâm là dựa theo dung mạo ta mà thay đổi.”
Nói tới đây, ánh mắt của Mâu Hạnh cũng lạnh xuống.
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh có kẻ trốn trong bóng tối nhìn hình bà thị dâʍ, còn tìm một kẻ thế thân rồi thay đổi bộ dáng giống bà. Mâu Hạnh đã cảm thấy ghê tởm cả người.
***
Hạ Cô Hàn từ khách sạn trở về cửa hàng nhang đèn cả người đều thất thần, tây trang trên người cũng không thay, chỉ tháo cà vạt cùng hai nút ở cổ sau đó nằm lăn ra ghế massage mà phát ngốc. Khiến Cố Tấn Niên cũng không biết y đang suy nghĩ cái gì.
“Lão quỷ......”
Hồi lâu sau, Hạ Cô Hàn dùng chân nhẹ nhàng chọt chọt hông Cố Tấn Niên gọi.
Hắn liền xoay lại nhìn.
Hạ Cô Hàn hơi há mồm, muốn nói nhưng lại thôi.
“Hạ Cô Hàn.”
Thanh âm nghiêm túc của Cố Tấn Niên truyền tới,khiến Hạ Cô Hàn theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua, giây tiếp theo môi đã bị Cố Tấn Niên ngậm lấy.
Cố Tấn Niên hôn thật sự tàn ác, cơ hồ muốn cướp hết không khí của y, khiến Hạ Cô Hàn phải ngẩng đầu mà nhận cái hôn hùng hổ của hắn.
Qua thật lâu thật lâu, Cố Tấn Niên mới buông vợ ra, trán vẫn áp lên trán của y, giọng nói trầm trầm nhưng đầy dịu dàng không đầu không đuôi vang lên.
“ Bất luận em là ai.”
Chỉ là vậy nhưng Hạ Cô Hàn lại nghe hiểu những gì hắn nói.
Cảm xúc căng chặt vì câu nói và hành động của hắn dần thả lỏng, khoé môi cũng theo đó cong lên, hai tay Hạ Cô Hàn với lên cổ ông chồng, môi cũng chủ động chu ra mổ chùn chụt lên môi Cố Tấn Niên.
Cả phòng yên lặng nay càng lặng yên hơn chỉ vì chữ “ mẹ” của Cố Tấn Niên.
Bá quỷ tổng tài - Cố Tấn Niên vô cùng nhuần nhuyễn cho người thân Hạ Cô Hàn biết câu ' chỉ cần bạn không ngại, thì người ngại không phải bạn' là thế nào.
Lần trước, láo cá chó hiện thân biểu thị công khai chủ quyền coi đối phương như tình địch. Thì lần này lại hiện thân ngoan ngoãn lễ phép gọi đối phương là ' mẹ'.
Quả thật đồng nhôm sắt kẽm gạch đá xi măng cũng phải thua với độ cứng của da mặt Cố Tấn Niên.
Hạ Cô Hàn tuy đã trải qua một lần rồi nhưng lần này cũng không thể chịu nổi. Y còn chưa kêu Linh y là ' mẹ' vậy mà thằng chả lại có thể kêu đến không ngượng mồm như thế!
Còn Linh y thân là bộ trưởng Bộ ngành đặc thù, mưa bom bão đạn nào mà chả trải qua. Lại vì một chữ ' mẹ' của Cố Tấn Niên làm cho cứng đơ cả người.
Quỷ vương ngài gọi ta sao????
Cũng không biết qua bao lâu, Linh Y cũng không thể nào tiêu hoá nổi với cách gọi của Cố Tấn Niên nên trực tiếp lướt qua hắn mà hỏi Hạ Cô Hàn: “con biết ta là ai?”
Thanh âm của bà vẫn ấm ách như cũ, nhưng lắng nghe vẫn có thể cảm nhận được trong giọng nói có phần nghẹn ngào run rẩy. Việc Hạ Cô Hàn biết bà là ai đối với bà là chuyện vô cùng kích động.
Hạ Cô Hàn chỉ nhẹ nhàng gật gật đầu, “ dạ”
Linh Y rũ bả vai căng cứng khi nghe y đáp, hai tay không khỏi run lên nhè nhẹ:“ sao con có thể nhận ra ta?”
Bà vẫn là có chút không thể tin được, vì thời gian bà ở cạnh Hạ Cô Hàn rất ít, từ khi Hạ Cô Hàn sinh ra đến nay hai mươi mấy năm nhưng thời gian bà ở cạnh y tổng cộng cũng chưa tới một tháng, làm sao Hạ Cô Hàn có thể nhận biết được bà?
“ Mùi lan.” Hạ Cô Hàn vô cùng thành thật nói ra:“ trên người ngài có một mùi hoa lan độc đáo.”
Khi còn nhỏ, y ngửi qua đến giờ vẫn không quên được.
Linh Y lại một lần lâm vào trầm tư, đôi mắt dưới lớp áo choàng nhìn chằm chằm vào Hạ Cô Hàn.
Từ nhỏ đến lớn Hạ Cô Hàn rất ít khi ở cạnh mẹ, lúc này vì Cố Tấn Niên nên mối quan hệ mới bất ngờ mở ra, y cũng chưa biết nên nói với Linh Y cái gì, dứt khoát liền chuyển đề tài:“ ngài gọi con vào là có việc gì sao?”
Linh Y hoà hoãn cảm xúc, liền nói: “ biết con có nghe qua án mới mà Bộ ngành vừa nhận nên cũng muốn nghe ý kiến của con thế nào “
Nói đến công việc thì mọi cảm xúc của Linh y đều thu hết lại, trở lại bộ dáng nghiêm chỉnh trước đó:“ ngồi rồi nói.”
Bà đưa Hạ Cô Hàn đến sofa gần đó, vừa định vươn tay rót cho y tách trà thì Cố Tấn Niên đã nhanh chóng tiếp bình trà.
Khiến Linh y khẽ khựng tay, ánh mắt nhìn về phía Hạ Cô Hàn.
Hạ Cô Hàn chỉ mỉm cười mà đáp:“ để anh ấy làm đi ạ!”
Linh Y nhìn Hạ Cô Hàn lại nhìn Cố Tấn Niên, sau đó tiếp tục nói về chuyện án tử.
Cố Tấn Niên trước đem một tách trà nóng để qua bên Linh Y, một tách khác thì vẫn cầm trên tay, khi cảm nhận được đúng độ ấm quen thuộc của Hạ Cô Hàn mới đưa qua cho y.
Hạ hoàng thượng tiếp nhận tách trà của ái phi, hớp một ngụm sau lại nói:“ con hoài nghi, kẻ đứng sau án tử này chính là Linh y. Khi gặp qua hai người bị hại, con cảm nhận được hơi thở tương đồng với Linh Y, nhưng lại có gì đó khác biệt hoàn toàn.”
“Quỷ Y.”
So với suy đoán của Hạ Cô Hàn thì Linh y lại chắc chắn đưa ra đáp án.
Sau khi cảnh sát chuyển tài liệu án tử qua cho Bộ ngành đặc thù, thì họ cũng nhanh chóng bắt tay điều tra. Quả thật, không khác với Hạ Cô Hàn, Linh y cũng cảm nhận được hơi thở đồng dạng trên người bị hại.
Nhưng bà lại hiểu rõ hơi thở này chứa mười phần tà ác.
Linh Y tiếp tục nói: “Quỷ Y là kẻ phản bội của Linh y, xưng là Y nhưng Quỷ mới đúng với bọn chúng. Bọn họ làm việc tùy hứng, chỉ cần ra kết quả, thì đạo đức nhân quả đối với bọn chúng chỉ là hạt cát. Cái thứ bọn chúng gọi là ý nghiên cứu chính là đã lấy không ít mạng người mấy năm nay. Luôn bị thiên sư trong giới truy sát.”
Nói tới đây Linh Y dừng một chút, đem tách trà đặt xuống: “ con cũng biết mấy năm nay quyền hạn của Hiệp hội Thiên Sư càng lúc càng bành trướng, không ai đứng ra giám sát liền muốn làm gì thì làm. Mọi người trong giới luôn nghĩ rằng Quỷ y bị truy sát nên không dám ngóc đầu dậy, mà ngờ đâu chính Hiệp hội thiên sư lại là ô dù cho bọn chúng, vì bọn chúng mà che dấu tội ác.”
Linh Y khi nói ' ô dù' đã quá uyển chuyển, thật ra bà còn muốn nói thẳng chính là Quỷ y có thể đã tiến vào Hiệp hội thiên sư, giờ phút này một trong số những hội phó của Hiệp hội thiên sư có lẽ chính là Quỷ y.
Thật ra có rất nhiều nguyên nhân để dẫn đến nghi ngờ này. Một là Hiệp hội thiên sư không muốn một Bộ ngành từ chính phủ giám sát. Hai là bà nhận ra những án tử đều có dấu vết của Quỷ y.
“Quỷ Y thiện cổ.” Ngón tay thon dài của Linh Y nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn:“ bất luận là Tinh Quang Giải Trí hay thôn Đại Vận đều dính đến cổ, nên ta hoài nghi kẻ đứng sau mọi chuyện chính là Quỷ y.”
Hạ Cô Hàn nghe vậy, hơi hơi mị mị hai mắt:“Có lẽ bọn họ biết ' thần minh' chân chính là thứ gì!”
Nói đến thần minh, Linh Y có chuyện nói: “Lần trước ở Hàng Châu, chúng ta bắt được ' thần minh ', bất quá cái 'thần minh' đó chỉ có một phách. Đem một phách đó về nghiên cứu ta lại phát hiện ra chuyện trọng yếu.”
Hạ Cô Hàn nghe liền nhíu mi, bộ dáng trở nên nghiêm túc.
Linh Y: “ một phách đó có thể gọi là ' thần minh', lúc tóm được thì lực của nó cũng nhanh chóng yếu đi, không phải vì chúng ta cắt đi nguồn cũng phụng của nói, mà vì nó chỉ là một cái ' trung tâm đổi vận'.”
Trung tâm đổi vận?!
Hạ Cô Hàn hơi nhíu mi cũng đã hiểu ý tứ của Linh y, nói cách khác mọi nguồn lực để qua ' thần minh' thì phải qua trung gian là ' thần minh phân thân' sau đó lại đổi vận đến chính trên người ' thần minh'. ( note: tự dịch tự thấy khó hỉu??? )
Thấy Hạ Cô Hàn lý giải suy đoán của chính mình, Linh y lại tiếp tục nói:“ theo ta suy đoán, hiện tín đồ của ' thần minh' cũng không biết rõ ' thần mình chân chính' đang ở nơi nào. Bọn chúng muốn dùng nguồn lực cung phụng này để đánh thức ' thần minh chân chính ' kia.”
Hạ Cô Hàn thấy Linh Y nói đến chắc chắn, thì biết bà đã nắm trong tay không ít chứng cớ, nhưng y vẫn hỏi:“ nghe ngài nói vậy, vậy ngài biết ' thần minh' kia là ai sao?”
“Biết.” Linh Y không giấu giếm nhưng cũng không nói ra miệng, chỉ dùng ngón tay chấm nước trà sau đó nhanh chóng viết lên bàn 3 chữ.
Nước nhanh chóng khô đi, bà cũng nói:“ đây là tổ sư gia Quỷ y, là thần minh chân chính trong lòng bọn họ.”
Chỉ là Hạ Cô Hàn bên này khi thấy 3 chữ mà Linh y viết trên bàn thì đồng tử nhanh chóng co lại, nó như một cái chùy sắt đập thẳng vào ngực của y, khiến y chấn động đến không thể bình tĩnh lại.
Hạ Phi Tinh?
Phương Dĩ Niên trước đó vẫn luôn cung phụng ' thần minh', vậy mà lại là Hạ Phi Tinh!
Hạ Cô Hàn theo bản năng xoay sang nhìn Cố Tấn Niên, nhưng nhận ra trên mặt hắn cũng không có biến hoá gì. Lão quỷ dù đang ở đâu cũng chỉ cắm mặt vào điện thoại coi tiểu thuyết, giống như chưa thấy được 3 chữ Hạ Phi Tinh khi nãy.
Linh Y nhận ra cảm xúc Hạ Cô Hàn dao động nên không khỏi nghi hoặc:“ con làm sao vậy?”
“Không sao ạ.” Hạ Cô Hàn lắc đầu, kiềm chế cảm xúc: “ngài cứ tiếp tục nói.”
Nhưng Linh Y lại đột nhiên đổi đề tài, đưa qua cho Hạ Cô Hàn một tập hồ sơ:“ đây là tư liệu những người báo mình bị đổi bộ phận cơ thể.”
Hạ Cô Hàn cũng không hỏi sự tình Quỷ y mà tiếp nhận hồ sơ sau đó lật xem. Giọng Linh y vẫn như vậy tiếp tục vang lên:“ căn cứ vào những tấm ảnh trước sau của người bị hại, cảnh sát cùng Bộ ngành đặc thù đã so sánh rốt cuộc cũng tìm được bị trí mà những bộ phận thân thể đó được chuyển đi.”
Vừa lúc Hạ Cô Hàn lật đến một trang giấy thì nhìn thoáng qua được, những người bị hại đều là nghệ sĩ, không những thế đại đa số đều đến từ -- Huy Hoàng điện ảnh.
“Huy Hoàng điện ảnh cũng giống như Tinh Quang Giải Trí, chỉ là mấy năm qua vẫn không nổi bật. Cho đến khi công ty cho ra mắt một nghệ sĩ mới tên Ngụy Thiên Khâm thì mới nổi lên trong giới giải trí.”
Hạ Cô Hàn nhìn tấm hình Ngụy Thiên Khâm có chút nhíu mi.
Không thể không nói chứ Ngụy Thiên Khâm nhìn quả thật đẹp. Bộ ngành đặc thù để tấm ảnh trong hồ sơ là ảnh chụp bằng máy ảnh kĩ thuật số, cũng không qua chỉnh sửa.
Trên ảnh chụp, làn da Ngụy Thiên Khâm bóng loáng trắng nõn, đôi mắt đào hoa xinh đẹp, phần đuôi hơi cong lên trên, với hàng mi dài cong vút. Mũi cao, khoé môi khẽ vểnh.
Đẹp thì cũng đẹp, nhưng Hạ Cô Hàn càng xem lại càng cảm thấy quỷ dị.
Sau đó lại nhìn tấm hình mấy tháng sau đó, quả thật hiểu ra sự quỷ dị nằm ở chỗ nào.
- - Ngụy Thiên Khâm cùng y có vài phần tương đồng, hơn nữa cái tương đồng này lại theo thời gian.
Lúc đầu nhìn thì chỉ thấy khuôn mặt có nét, sau đó thì làn da dần trắng. Một tháng trước, thì đôi mắt của gã cũng thay đổi. Ngoại trừ đôi mắt Ngụy Thiên Khâm có thêm viên lệ chí thì quả thật giống Hạ Cô Hàn như đúc.
“ Phát hiện điểm khác biệt sao?”
Hạ Cô Hàn nghe liền gật gật đầu:“ quả thật càng lúc càng giống con...”
Nói tới đây, Hạ Cô Hàn bỗng khựng lại, ánh mắt ngẩng lên mà nhìn Linh y, như bừng tỉnh đại ngộ.
“ Phải nói là giống ngài mới đúng.”
Giống nhau để chứng thực lời nói của Hạ Cô Hàn, đôi tay trắng nõn luôn giấu trong áo choàng rộng từ từ vươn lên kéo xuống mũ trùm.
Linh y lộ ra khuôn mặt của chính mình.
Quả thật không khác gì hình ảnh trong trí nhớ của y, khuôn mặt rồi ngũ quan cả viên lệ chí ở đuôi mắt trái.
Hạ Cô Hàn có chút hoảng hốt.
Nhiều năm như vậy, mẹ y giống như chưa từng thay đổi.
Khi xem truyền thừa Linh y ở Chu gia, ánh mắt Mâu Hạnh khiến người khác cảm thấy không có độ ấm. Nhưng giờ phút này đây đôi mắt ấy nhìn y lại vô cùng ôn nhu, còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
Bất quá hai mẹ con cũng rất có ăn ý, không nói về vấn đề mẫu tử mà tiếp tục vấn đề án tử bên này.
“ Con thấy đấy, ngũ quan Ngụy Thiên Khâm là dựa theo dung mạo ta mà thay đổi.”
Nói tới đây, ánh mắt của Mâu Hạnh cũng lạnh xuống.
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh có kẻ trốn trong bóng tối nhìn hình bà thị dâʍ, còn tìm một kẻ thế thân rồi thay đổi bộ dáng giống bà. Mâu Hạnh đã cảm thấy ghê tởm cả người.
***
Hạ Cô Hàn từ khách sạn trở về cửa hàng nhang đèn cả người đều thất thần, tây trang trên người cũng không thay, chỉ tháo cà vạt cùng hai nút ở cổ sau đó nằm lăn ra ghế massage mà phát ngốc. Khiến Cố Tấn Niên cũng không biết y đang suy nghĩ cái gì.
“Lão quỷ......”
Hồi lâu sau, Hạ Cô Hàn dùng chân nhẹ nhàng chọt chọt hông Cố Tấn Niên gọi.
Hắn liền xoay lại nhìn.
Hạ Cô Hàn hơi há mồm, muốn nói nhưng lại thôi.
“Hạ Cô Hàn.”
Thanh âm nghiêm túc của Cố Tấn Niên truyền tới,khiến Hạ Cô Hàn theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua, giây tiếp theo môi đã bị Cố Tấn Niên ngậm lấy.
Cố Tấn Niên hôn thật sự tàn ác, cơ hồ muốn cướp hết không khí của y, khiến Hạ Cô Hàn phải ngẩng đầu mà nhận cái hôn hùng hổ của hắn.
Qua thật lâu thật lâu, Cố Tấn Niên mới buông vợ ra, trán vẫn áp lên trán của y, giọng nói trầm trầm nhưng đầy dịu dàng không đầu không đuôi vang lên.
“ Bất luận em là ai.”
Chỉ là vậy nhưng Hạ Cô Hàn lại nghe hiểu những gì hắn nói.
Cảm xúc căng chặt vì câu nói và hành động của hắn dần thả lỏng, khoé môi cũng theo đó cong lên, hai tay Hạ Cô Hàn với lên cổ ông chồng, môi cũng chủ động chu ra mổ chùn chụt lên môi Cố Tấn Niên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.