Ông Chủ Tiệm Xăm Xuất Ngũ Và Bà Chủ Tiệm Bánh Ngọt Bệnh Kiều

Chương 22: Cảng Tránh Gió Hoàn Mỹ

Tiểu Hoa Miêu

10/05/2024

“Chị ơi, em lén nói cho chị biết, chú Đông làm mì thịt bò cực kỳ ngon, người bình thường không được ăn đâu.”

“Vậy sao?”

Cô khẽ cười, cũng không nói là không tin.

Nhóc mập gật đầu như giã tỏi, xoay người chạy vào phòng bếp, lấy nguyên thanh vụn đá tới, thuần thục bẻ thành hai nửa, chia cho Hạ Chi Nam một nửa.

“Vi khuẩn lac-tic* ăn ngon lắm, chị nếm thử đi.”

Cô cúi đầu nhìn đôi mắt sáng quắc của cu cậu, cười đáp, “Xin lỗi, sáng sớm chị không ăn đồ lạnh.”

Nhóc mập cụp mắt, bị từ chối có chút buồn vã, vô lực thu tay.

Thình lình phía sau Hạ Chi Nam vươn ra một cánh tay dài có lực nhận miếng đá trên tay Đồng Thời, có vẻ anh mới tắm qua, hương sữa tắm bạc hà xông vào khoang mũi cùng với hơi thở nam tính hùng hậu nháy mắt bủa vây cô.

Trong lòng Hạ Chi Nam nhảy dựng, lúc xoay người, đầu vai cọ qua cơ ngực rắn chắc.

Khoảng cách giữa hai người cực gần, gương mặt người đàn ông gần trong gang tấc.

Trải qua một đêm, dấu tay trên mặt anh đã biến mất, nhưng vết móng tay thì vẫn còn.

Ngụy Đông cắn đá rồm rộp, ánh mắt trầm tĩnh đảo qua mặt cô, để lại một câu chẳng hiểu nổi.

“Không biết thưởng thức.”



Hạ Chi Nam không nói gì mà nhìn bóng dáng người đàn ông rời đi, Đồng Thời bên cạnh hút nước ngọt, giọng nói mơ hồ không rõ, “Vi khuẩn lac-tic là thứ chú Đông thích nhất.”

Cô không nhịn được lén cười trộm, “Anh ta đâu phải con nít.”

“Chị à, chú Đông tốt bụng lắm, là người tốt nhất trên thế giới.”

Đồng Thời không có lúc nào là dừng khen Ngụy Đông, tròng mắt đảo vòng, nhìn quanh bốn phía, thuận lợi tìm được hoa hồng bị Ngụy Đông tiện tay ném trên bàn cơm, cậu sửa sang lại một chút, dùng hai tay nâng hoa đến trước mặt Hạ Chi Nam.

“Chú Đông tặng chị đó, chị nhận đi.”

Đầu óc Hạ Chi Nam tê dại, vừa hoảng sợ vừa khó hiểu, cứng đờ nhận lấy, “Anh ta tặng chị sao?”

“Vâng vâng vâng.” Cu cậu chắp vá câu chuyện xưa mới được nghe từ thím Trương, nói năng hùng hồn, “Con người chú Đông rất hay xấu hổ, hái được hoa lại ngượng không dám tặng cho chị.”

Người phụ nữ nửa tin nửa ngờ, cúi đầu ngẩn ngơ nhìn bó hoa đỏ rực.

Người đàn ông trong phòng bếp đột nhiên ló đầu ra, cất giọng gọi người, “Đồng Thời.”

“Có!”

Nhóc mập cho rằng mình nói dối bị người ta phát hiện, hoảng hồn đáp lại.

“Lại đây hỗ trợ.”



Cu cậu nghe vậy thở phào một hơi, “Tới đây.”

Trên bàn ăn sáng, Đồng Thời và Ngụy Đông ngồi đối diện, một lớn một nhỏ chuyên tâm ăn mì.

Mì thịt bò nóng hôi hổi, hương thơm tỏa ra bốn phía, người phụ nữ ngồi trên sô pha ưu nhã uống cà phê không nhịn được nuốt nước miếng, uống liên tiếp mấy ngụm cà phê, cố gắng áp chế cơn thèm ăn.

Người đàn ông ăn rất nhanh, nhìn thời gian, sau đó cầm chìa khóa xe giục Đồng Thời đi học.

“Đi thôi, bị muộn rồi.”

Tiếng động cơ Pickup vang lên, nhóc mập ăn ngấu nghiến húp xì xụp nốt ngụm nước dùng cuối cùng, sau đó lo lắng lao ra ngoài, không lâu sau lại quay ngược về, chạy tới chỗ sô pha, ghé vào bên tai Hạ Chi Nam thì thầm gì đó.

…..

Đuôi xe nhanh chóng biến mất khỏi tiểu viện, càng lúc càng xa.

Hạ Chi Nam suy nghĩ không thông, chậm rãi buông ly cà phê, đứng dậy đi tới phòng bếp.

Trên bàn bếp không nhiễm một hạt bụi, lớp gạch men sứ màu trắng gạo sáng choang.

Từ đêm cô vào ở đã biết, chủ nhà là người thích sạch sẽ, thậm chí ngay cả góc chết cũng không tìm thấy tro bụi, nơi này thật sự là cảng tránh gió hoàn mỹ nhất đối với một người mắc bệnh tâm lý như cô.

* Vi khuẩn lactic có khả năng ức chế sự phát triển các tế bào ung thư, giúp cải thiện chức năng hệ tiêu hóa, bảo vệ và ngăn ngừa các bệnh về đường ruột, kích thích hoạt động hệ miễn dịch, tăng cường tiêu hoá các dạng thức ăn được nhanh và tốt hơn.

.........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Chủ Tiệm Xăm Xuất Ngũ Và Bà Chủ Tiệm Bánh Ngọt Bệnh Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook