Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 808: Làm bạn gái của tôi, hai mươi vạn! (4)
Công Tử Diễn
20/08/2018
Editor: Quỷ Quỷ
Nói xong, người đàn ông kia giơ cao tay, ánh sáng bạc lóe lên, Y Lạc nhắm chặt hai mắt lại!
Nhưng sự đau đớn mà cô chờ không đến, ngược lại chỉ thấy tiếng xô xát.
Cô mở mắt, liền thấy Thượng Quan Vũ đang đứng trước mặt mình.
Anh trực tiếp nắm chặt lưỡi dao của đối phương, lòng bàn tay chảy máu ròng ròng!
Y Lạc sững sờ mở to mắt nhìn.
Thượng Quan Vũ không quản bàn tay bị thương, nhanh chóng đánh lùi đám người kia, vung khẩu súng lục trong tay, đám người kia sợ đến mức quỳ xuống đất, Thượng Quan Vũ không thèm nhìn bọn họ, quát to một tiếng, “Cút!”
Có người sợ đến tiểu trong quần, cả đám vội vàng chạy mất.
THượng Quan Vũ lúc này mới quay đầu lại.
Y Lạc sợ hãi nhìn bàn tay anh, “Tay của anh..”
Lời còn chưa nói hết, vai đã bị người đàn ông này dùng sức nắm lấy, rồi cả người bị ấn chặt vào tường, Thượng Quan Vũ nhìn cô chăm chú, gương mặt tinh xảo giật giật đầy tức giận.
Thượng Quan Vũ quát lên, “Cô******điên rồi à? Mạng cũng không cần nữa sao?”
Y Lạc không tin nổi nhìn Thượng Quan Vũ, nhìn một lúc, nước mắt rưng rưng bỗng trào ra.
Lời anh dù hung dữ, nhưng ngữ khí có sự ân cần, cô cảm nhận được.
Thế nhưng việc này sao anh phải quan tâm?
Quan hệ của bọn họ…rõ ràng đều không thích hợp.
Cô siết chặt máy ảnh trong lòng, trong đầu nhớ đến đứa con trai Nhạc Nhạc đang ở trong bệnh viện.
Y Lạc đột nhiên đẩy anh ra, “Tôi có làm sao thì mắc mớ gì đến anh?”
Nói xong cô liền tiếp tục bước xuống cầu thang.
Mới đi được hai bước, người đằng sau đột nhiên lên tiếng, “Tối nay làm bạn gái của tôi, mười vạn!”
Y Lạc dừng bước.
Thượng Quan Vũ tiếp tục, “Hai mươi vạn.”
Y Lạc quay đầu, điều chỉnh lại tâm trạng, bỏ qua sự lạnh lẽo dưới đáy lòng, “Được.”
*
Thượng Quan Vũ ra ngoài, quả nhiên dẫn theo một người bạn gái về.
Nhìn thấy Y Lạc, An Mộc vô cùng kinh ngạc và hưng phấn, lập tức đi tới nắm tay cô, “Sao cô lại ở đây?”
Y Lạc mỉm cười, tư thái ưu nhã, nền nã khéo léo.
Tầm mắt cô dạo quanh phòng rồi dừng lại trên người Phong Kiêu, rồi lại nhìn An Mộc, có chút bất ngờ.
Sau đó thấp giọng nói, “Vừa nãy tôi có nhìn thấy Lâm Đại Nhi có đứng nói chuyện với một tay phóng viên…”
Cô chỉ chỉ An Mộc và Phong Kiêu, “Phải cẩn thận.”
An Mộc lập tức gật đầu cười nói, “Được.”
Món ăn bắt đầu được bưng lên, tuy việc Y Lạc sánh vai với Thượng Quan Vũ rõ ràng có gì đó là lạ, nhưng ai cũng không hỏi, về phần lí do Thượng Quan Vũ bị thương mọi người cũng không nhắc tới.
Ăn cơm xong, cả đám liền chuyển sang hát karaoke.
Ngũ Quang Thập Sắc này cái gì cũng có, trong phòng bao, ăn cơm xong có thể đi tới ghế salon bên cạnh để hát hò, tới nơi này chơi bời thực sự rất tiện lợi, không cần di chuyển địa điểm.
Đúng lúc này, Diệp Đồng Đồng hô lên, “Mộc Mộc! Mau đến xem!”
Diệp Đồng Đồng nhàm chán liền đi dạo weibo, vừa mở weibo thì thấy ngay một bài đăng rất chói mắt.
Tiêu đề: [Thái tử gia hẹn hò Lâm Đại Nhi, có ảnh chứng minh]
Trong ảnh, là Lâm Đại Nhi tươi cười nhìn Phong Kiêu, mà ánh mắt Phong Kiêu thì đầy dịu dàng.
Ánh mắt này, rõ ràng là khi Phong Kiêu nhìn mình mới có.
Khốn kiếp!
An Mộc lúc này thực sự giận đến mức muốn hất cả cái bàn!
Cô không thèm đi tìm ai đó gây phiền phức, trong khi cô ta cứ không sợ chết mà động vào cô, phải chăng vì tốc độ của cô xử lý cô ta quá chậm?
Nói xong, người đàn ông kia giơ cao tay, ánh sáng bạc lóe lên, Y Lạc nhắm chặt hai mắt lại!
Nhưng sự đau đớn mà cô chờ không đến, ngược lại chỉ thấy tiếng xô xát.
Cô mở mắt, liền thấy Thượng Quan Vũ đang đứng trước mặt mình.
Anh trực tiếp nắm chặt lưỡi dao của đối phương, lòng bàn tay chảy máu ròng ròng!
Y Lạc sững sờ mở to mắt nhìn.
Thượng Quan Vũ không quản bàn tay bị thương, nhanh chóng đánh lùi đám người kia, vung khẩu súng lục trong tay, đám người kia sợ đến mức quỳ xuống đất, Thượng Quan Vũ không thèm nhìn bọn họ, quát to một tiếng, “Cút!”
Có người sợ đến tiểu trong quần, cả đám vội vàng chạy mất.
THượng Quan Vũ lúc này mới quay đầu lại.
Y Lạc sợ hãi nhìn bàn tay anh, “Tay của anh..”
Lời còn chưa nói hết, vai đã bị người đàn ông này dùng sức nắm lấy, rồi cả người bị ấn chặt vào tường, Thượng Quan Vũ nhìn cô chăm chú, gương mặt tinh xảo giật giật đầy tức giận.
Thượng Quan Vũ quát lên, “Cô******điên rồi à? Mạng cũng không cần nữa sao?”
Y Lạc không tin nổi nhìn Thượng Quan Vũ, nhìn một lúc, nước mắt rưng rưng bỗng trào ra.
Lời anh dù hung dữ, nhưng ngữ khí có sự ân cần, cô cảm nhận được.
Thế nhưng việc này sao anh phải quan tâm?
Quan hệ của bọn họ…rõ ràng đều không thích hợp.
Cô siết chặt máy ảnh trong lòng, trong đầu nhớ đến đứa con trai Nhạc Nhạc đang ở trong bệnh viện.
Y Lạc đột nhiên đẩy anh ra, “Tôi có làm sao thì mắc mớ gì đến anh?”
Nói xong cô liền tiếp tục bước xuống cầu thang.
Mới đi được hai bước, người đằng sau đột nhiên lên tiếng, “Tối nay làm bạn gái của tôi, mười vạn!”
Y Lạc dừng bước.
Thượng Quan Vũ tiếp tục, “Hai mươi vạn.”
Y Lạc quay đầu, điều chỉnh lại tâm trạng, bỏ qua sự lạnh lẽo dưới đáy lòng, “Được.”
*
Thượng Quan Vũ ra ngoài, quả nhiên dẫn theo một người bạn gái về.
Nhìn thấy Y Lạc, An Mộc vô cùng kinh ngạc và hưng phấn, lập tức đi tới nắm tay cô, “Sao cô lại ở đây?”
Y Lạc mỉm cười, tư thái ưu nhã, nền nã khéo léo.
Tầm mắt cô dạo quanh phòng rồi dừng lại trên người Phong Kiêu, rồi lại nhìn An Mộc, có chút bất ngờ.
Sau đó thấp giọng nói, “Vừa nãy tôi có nhìn thấy Lâm Đại Nhi có đứng nói chuyện với một tay phóng viên…”
Cô chỉ chỉ An Mộc và Phong Kiêu, “Phải cẩn thận.”
An Mộc lập tức gật đầu cười nói, “Được.”
Món ăn bắt đầu được bưng lên, tuy việc Y Lạc sánh vai với Thượng Quan Vũ rõ ràng có gì đó là lạ, nhưng ai cũng không hỏi, về phần lí do Thượng Quan Vũ bị thương mọi người cũng không nhắc tới.
Ăn cơm xong, cả đám liền chuyển sang hát karaoke.
Ngũ Quang Thập Sắc này cái gì cũng có, trong phòng bao, ăn cơm xong có thể đi tới ghế salon bên cạnh để hát hò, tới nơi này chơi bời thực sự rất tiện lợi, không cần di chuyển địa điểm.
Đúng lúc này, Diệp Đồng Đồng hô lên, “Mộc Mộc! Mau đến xem!”
Diệp Đồng Đồng nhàm chán liền đi dạo weibo, vừa mở weibo thì thấy ngay một bài đăng rất chói mắt.
Tiêu đề: [Thái tử gia hẹn hò Lâm Đại Nhi, có ảnh chứng minh]
Trong ảnh, là Lâm Đại Nhi tươi cười nhìn Phong Kiêu, mà ánh mắt Phong Kiêu thì đầy dịu dàng.
Ánh mắt này, rõ ràng là khi Phong Kiêu nhìn mình mới có.
Khốn kiếp!
An Mộc lúc này thực sự giận đến mức muốn hất cả cái bàn!
Cô không thèm đi tìm ai đó gây phiền phức, trong khi cô ta cứ không sợ chết mà động vào cô, phải chăng vì tốc độ của cô xử lý cô ta quá chậm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.