Chương 2:
clef1990
30/07/2021
Nếu có thể mô tả tâm trạng hiện giờ của Momonga thì chính là bối rối và hỗn loạn, vì đã qua 00:00 nhưng anh vẫn chưa trở về căn phòng quen thuộc của mình, anh vẫn ở trong Phòng ngai vàng trong Yggdrasil.
Momonga kiểm tra lại lần nữa, đã qua 0 giờ, đồng hồ hệ thuống chắc chắn không sai. Có thế có một lý do nào đó mà việc đóng Sever bị hoãn lại, anh liền mở bảng điều khiển để tìm kiếm thông tin về tắt Sever, nhưng bản điều kiển không hoạt động. Không chỉ có bảng điều khiển mà các chức năng khác trong trò chơi như Chat, GM, Cưỡng chế truy cập hệ thống cũng không phản hồi. Giống như anh đã hoàn toàn không còn trong hệ thống game nữa.
“Cái quái gì thế này? Chuyện gì đang diễn ra?”
Tiếng hét giận dữ của Momonga vang lên khắp căn phòng rộng lớn và biến mất, anh hoàn toàn không mong đợi nghe được bất kì câu trả nào, nhưng một giọng nói ngọt ngào, mềm mại làm anh chết lạnh.
“Có chuyện gì sao Momonga-sama?“
Anh nhìn về hướng phát ra âm thanh, đây là lần đầu tiên anh nghe giọng nói của cô gái đó, nó thuộc về Albedo, người ngẩng đầu nhìn anh dù vẫn đang quỳ. Nhưng có điều gì đó kì lạ ở cô mà anh không giải thích được, đến khi cô nghiêng đầu nhìn anh dò hỏi, tỏ ý lo lắng.
“Có chuyện gì sao Momonga-sama?”
Albedo lặp lại câu hỏi của mình. Tâm trí của Momonga dần quay trở lại, nhưng suy nghĩ của anh rối tung, Khi đang chìm trong suy nghĩ của mình, sự hoảng loạn và lo lắng đang lấn át tâm trí anh. Tuy nhiên điều bây giờ là phải bình tĩnh và suy nghĩ hướng giải quyết.
“Chức năng GM Call không hoạt động.”
“Thần xin lỗi, Momonga-sama. Thần không biết GM Call là gì, thần đáng tội vì sự thiếu hiểu biết của mình.”
Họ đang đối thoại với nhau. Khi anh nhận ra điều này, anh như bị đóng băng. Nó khiến Momonga hoảng sợ mà không phải lo lắng vì thực tế là một NPC đang nói chuyện!
Không thế nào….
Họ chỉ là NPC, điều này không bao giờ có thể xảy ra. Mặc dù NPC có thể nói nhưng là do chương trình AI cài đặt, và chỉ có thể nói những câu có sẵn.
Không thể nào, đây có phải là lỗi không? Lỗi lập trình?
Cách cô ấy cử động và nói chuyện tiên tiến hơn bất kỳ trò chơi nào khác mà anh ấy từng thấy.
“Điều này, không thể xảy ra!”
Momonga hoảng hốt và đặt tay lên miệng, anh nhận ra miệng anh đang chuyển động và phát ra âm thanh. Game Yggdrasil hay công nghệ hiện tại vẫn chưa thể làm được điều này, nếu không người ta chẳng cần tạo ra emo làm gì. Giả sử cho rằng Albedo được thiết kế một cách chi tiết, nhưng còn Momonga thì sao, miệng anh chuyển động như đời thật dù anh không cài đặt gì cả.
Momonga cảm thấy tinh thần mình đang vỡ ra khi anh đang ngồi trên ngai vàng, cố gắng trấn tĩnh lại, và quan sát các NPC lần nữa. Họ vẫn hoạt động như bình thường mặc dù anh ta không có bàn điều khiển của mình nữa. Nó giống như anh ấy đã trở thành hình đại diện của mình.
“Sebas!”
“Vâng”
Người quản gia đứng lên và đi về phía trước. Momonga có chút mâu thuẫn trong việc ra lệnh, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh không còn bảng điều khiển của mình, và cũng không thể liên hệ với admins, anh không biết phải làm gì.
“Sebas, mang theo một Maid ra ngoài Lăng mộ và xác nhận xung quanh của Nazarick.”
Sebas cúi đầu. Người quản gia tuân theo mệnh lệnh bằng cách gửi những Pleiades lên tầng chin rồi và ra ngoài.
Họ đang phản hồi lại các lệnh không có sẵn trong trò chơi, việc gì đã xảy ra.
“Thưa, Momonga-sama, Ngài có mệnh lệnh nào ban cho thần?”
Albedo cười dịu dàng hỏi. Momonga đưa mắt về phía người duy nhất còn lại trong phòng, dù nụ cười của cô tuyệt đẹp nhưng lại ám muội như đang che giấu điều gì. Cả cách cô ấy nói và cách cô ấy nhìn anh từ trên xuống dưới khiến Momonga rùng mình. Anh cần phải kiểm tra vài thứ.
“Uh, ta cần giải quyết một số việc.”
Cô ấy lại gần, trông khá hào hứng.
"Lần đầu tiên của thần sẽ ở đây luôn ạ?"
Momonga há hốc mồm. “Hả!?” Cô ấy có vẻ phấn khích hơn.
“Thần nên làm gì với quần áo của mình, thần có nên cởi chúng ra không, hay Ngài có muốn tự mình cởi chúng ra.”
“Albedo, bình tĩnh, bây giờ không phải là lúc cho việc này.”
"Vâng, tất nhiên, thưa Momonga-sama."
Chỉ cần sự hiện diện của anh dường như đã kích thích cô. Momonga đổ mồ hôi.
“Ta thực sự có việc cho cô, ngoài những Thủ vệ Tầng Bốn và Tầng Tám, ta muốn mọi người gặp nhau tại Đấu trường Tầng Sáu. Để họ tập trung ở đó trong một giờ, tuy nhiên bây giờ ta cần phải nói chuyện với Demiurge nhanh chóng. "
"Vâng, thưa ngài."
Cô cúi đầu và rùng mình. Được Momonga ra lệnh đã mang lại cho cô niềm vui lớn nhất. Cô ấy thực tế đã chạy ra khỏi phòng ngai vàng.
Tên Tabula chết tiệt! Cậu ta đã thiết kế cô ấy là một Succubus.
Trong Yggdrasil, bạn có toàn quyền việc thiết kế nhân vật, tuổi, giới tính, cơ thể, áo giáp và quần áo. Bạn có thể để một nhân vật mặc áo giáp nhưng không thể khỏa thân vì luôn có một lớp quần áo che lại, điều rõ ràng là trò chơi không cho phép hiển thị cơ quan sinh dục, vì Yggdrasil nghiêm cấm các hành vi 18+. Ngoài ra, tất cả các nhân vật không phân biệt giới tính đều không có đầu ngực, đó là một chi tiết nhỏ nhưng các nhà sản xuất trò chơi còn tạo những vấn đề lớn hơn là đảm bảo tạo hình ảnh động cho phần ngực trên mọi nhân vật với nhiều hình dạng, kích thước màu sắc và vị trí khác nhau.
Momonga kiểm tra lại lần nữa, đã qua 0 giờ, đồng hồ hệ thuống chắc chắn không sai. Có thế có một lý do nào đó mà việc đóng Sever bị hoãn lại, anh liền mở bảng điều khiển để tìm kiếm thông tin về tắt Sever, nhưng bản điều kiển không hoạt động. Không chỉ có bảng điều khiển mà các chức năng khác trong trò chơi như Chat, GM, Cưỡng chế truy cập hệ thống cũng không phản hồi. Giống như anh đã hoàn toàn không còn trong hệ thống game nữa.
“Cái quái gì thế này? Chuyện gì đang diễn ra?”
Tiếng hét giận dữ của Momonga vang lên khắp căn phòng rộng lớn và biến mất, anh hoàn toàn không mong đợi nghe được bất kì câu trả nào, nhưng một giọng nói ngọt ngào, mềm mại làm anh chết lạnh.
“Có chuyện gì sao Momonga-sama?“
Anh nhìn về hướng phát ra âm thanh, đây là lần đầu tiên anh nghe giọng nói của cô gái đó, nó thuộc về Albedo, người ngẩng đầu nhìn anh dù vẫn đang quỳ. Nhưng có điều gì đó kì lạ ở cô mà anh không giải thích được, đến khi cô nghiêng đầu nhìn anh dò hỏi, tỏ ý lo lắng.
“Có chuyện gì sao Momonga-sama?”
Albedo lặp lại câu hỏi của mình. Tâm trí của Momonga dần quay trở lại, nhưng suy nghĩ của anh rối tung, Khi đang chìm trong suy nghĩ của mình, sự hoảng loạn và lo lắng đang lấn át tâm trí anh. Tuy nhiên điều bây giờ là phải bình tĩnh và suy nghĩ hướng giải quyết.
“Chức năng GM Call không hoạt động.”
“Thần xin lỗi, Momonga-sama. Thần không biết GM Call là gì, thần đáng tội vì sự thiếu hiểu biết của mình.”
Họ đang đối thoại với nhau. Khi anh nhận ra điều này, anh như bị đóng băng. Nó khiến Momonga hoảng sợ mà không phải lo lắng vì thực tế là một NPC đang nói chuyện!
Không thế nào….
Họ chỉ là NPC, điều này không bao giờ có thể xảy ra. Mặc dù NPC có thể nói nhưng là do chương trình AI cài đặt, và chỉ có thể nói những câu có sẵn.
Không thể nào, đây có phải là lỗi không? Lỗi lập trình?
Cách cô ấy cử động và nói chuyện tiên tiến hơn bất kỳ trò chơi nào khác mà anh ấy từng thấy.
“Điều này, không thể xảy ra!”
Momonga hoảng hốt và đặt tay lên miệng, anh nhận ra miệng anh đang chuyển động và phát ra âm thanh. Game Yggdrasil hay công nghệ hiện tại vẫn chưa thể làm được điều này, nếu không người ta chẳng cần tạo ra emo làm gì. Giả sử cho rằng Albedo được thiết kế một cách chi tiết, nhưng còn Momonga thì sao, miệng anh chuyển động như đời thật dù anh không cài đặt gì cả.
Momonga cảm thấy tinh thần mình đang vỡ ra khi anh đang ngồi trên ngai vàng, cố gắng trấn tĩnh lại, và quan sát các NPC lần nữa. Họ vẫn hoạt động như bình thường mặc dù anh ta không có bàn điều khiển của mình nữa. Nó giống như anh ấy đã trở thành hình đại diện của mình.
“Sebas!”
“Vâng”
Người quản gia đứng lên và đi về phía trước. Momonga có chút mâu thuẫn trong việc ra lệnh, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh không còn bảng điều khiển của mình, và cũng không thể liên hệ với admins, anh không biết phải làm gì.
“Sebas, mang theo một Maid ra ngoài Lăng mộ và xác nhận xung quanh của Nazarick.”
Sebas cúi đầu. Người quản gia tuân theo mệnh lệnh bằng cách gửi những Pleiades lên tầng chin rồi và ra ngoài.
Họ đang phản hồi lại các lệnh không có sẵn trong trò chơi, việc gì đã xảy ra.
“Thưa, Momonga-sama, Ngài có mệnh lệnh nào ban cho thần?”
Albedo cười dịu dàng hỏi. Momonga đưa mắt về phía người duy nhất còn lại trong phòng, dù nụ cười của cô tuyệt đẹp nhưng lại ám muội như đang che giấu điều gì. Cả cách cô ấy nói và cách cô ấy nhìn anh từ trên xuống dưới khiến Momonga rùng mình. Anh cần phải kiểm tra vài thứ.
“Uh, ta cần giải quyết một số việc.”
Cô ấy lại gần, trông khá hào hứng.
"Lần đầu tiên của thần sẽ ở đây luôn ạ?"
Momonga há hốc mồm. “Hả!?” Cô ấy có vẻ phấn khích hơn.
“Thần nên làm gì với quần áo của mình, thần có nên cởi chúng ra không, hay Ngài có muốn tự mình cởi chúng ra.”
“Albedo, bình tĩnh, bây giờ không phải là lúc cho việc này.”
"Vâng, tất nhiên, thưa Momonga-sama."
Chỉ cần sự hiện diện của anh dường như đã kích thích cô. Momonga đổ mồ hôi.
“Ta thực sự có việc cho cô, ngoài những Thủ vệ Tầng Bốn và Tầng Tám, ta muốn mọi người gặp nhau tại Đấu trường Tầng Sáu. Để họ tập trung ở đó trong một giờ, tuy nhiên bây giờ ta cần phải nói chuyện với Demiurge nhanh chóng. "
"Vâng, thưa ngài."
Cô cúi đầu và rùng mình. Được Momonga ra lệnh đã mang lại cho cô niềm vui lớn nhất. Cô ấy thực tế đã chạy ra khỏi phòng ngai vàng.
Tên Tabula chết tiệt! Cậu ta đã thiết kế cô ấy là một Succubus.
Trong Yggdrasil, bạn có toàn quyền việc thiết kế nhân vật, tuổi, giới tính, cơ thể, áo giáp và quần áo. Bạn có thể để một nhân vật mặc áo giáp nhưng không thể khỏa thân vì luôn có một lớp quần áo che lại, điều rõ ràng là trò chơi không cho phép hiển thị cơ quan sinh dục, vì Yggdrasil nghiêm cấm các hành vi 18+. Ngoài ra, tất cả các nhân vật không phân biệt giới tính đều không có đầu ngực, đó là một chi tiết nhỏ nhưng các nhà sản xuất trò chơi còn tạo những vấn đề lớn hơn là đảm bảo tạo hình ảnh động cho phần ngực trên mọi nhân vật với nhiều hình dạng, kích thước màu sắc và vị trí khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.