Overlord Light Novel

Quyển 11 - Chương 17: Chúa tể Rồng Sương Giá 3

Maruyama Kugane

13/04/2018

"Haa ~"

Hejinmal hiện đang trong một con đường hầm dẫn đến Thủ đô hoàng gia. Anh phát ra tiếng thở dài, nghe y đúc tiếng thở dài của cha anh.

"Mình vốn không giỏi chiến đấu ..."

Không chỉ là ‘không giỏi’. Nói thật, anh yếu đến nỗi nếu đấu với những đứa em trai của mình, anh có khả năng sẽ thua chúng. Cũng chính bởi cảm thấy lo lắng cho nên anh không ngừng lẩm bẩm với chính mình.

"Kẻ thù ... hy vọng bọn chúng sẽ sợ hãi vẻ ngoài của mình và chạy trốn."

Hejinmal hít mạnh, khiến phần bụng đang nhô ra co vào. Rồi anh xòe móng vuốt ra và há to miệng. Bằng cách đó, trông anh sẽ giống như một con rồng thật sự.

"Ồ, suýt thì quên."

Hejinmal cẩn thận tháo chiếc kính ở trước mũi và giấu ở xung quanh. Mặc dù nó không phải là một vật phẩm ma thuật, nhưng nếu nó bị hỏng thì sẽ không có vật nào thay thế nó được. Vì vậy, anh phải giữ gìn nó cẩn thận.

"Haaa ... Vẩy rồng hình như có thể làm thành một bộ giáp rất mạnh ... nhưng tất cả những gì mình có thể làm là cầu nguyện rằng người lùn không phải là một tộc man rợ..."

Nhưng nếu họ đúng thế phải thì làm sao?

Không, chắc chắn là vậy. Bởi vì các những quyển sách của tộc người lùn có chứa rất nhiều thông tin về những nguyên liệu từ rồng.

Hejinmal cố đè nén cái cơ thể đang run rẩy xuống.

Anh biết tất cả Quagoa ở trong Thủ đô hoàng gia đang nhìn anh. Nếu có thể, anh thích chiến đấu trong một đường hầm sâu hơn, ở một nơi mà không có khán giả. Tuy nhiên, nếu thế thì lũ Quagoa sẽ không thể nhìn thấy dáng vẻ chiến đấu của anh, vì vậy cha anh đã cấm tiệt điều đó.

Cha đã bảo anh rằng dùng hết khả năng của mình để điều tra rõ kẻ thù và thu chúng làm những bầy tôi trung thành nếu có thể. Nhưng nếu chúng không thể hiện suy nghĩ muốn làm bạn. Thay vào đó, cha ra lệnh cho anh rằng hãy thể hiện sức mạnh của mình và thống trị những kẻ yếu đuối với tư cách là một kẻ mạnh.

Vì vậy, thất bại đồng nghĩa với chết. Anh sẽ chết nếu bị đánh bại. Ngay cả khi anh sống sót sau thất bại, lòng kính trọng của Quagoa đối với cha anh sẽ giảm đi. Điều đó sẽ làm cha anh không hài lòng, và đại khái thì Hejinmal sẽ bị cha làm thịt sau đó.

Vậy thì bỏ chạy ngay bây giờ được không? Dù sao thì một tháng sau, anh sẽ bị đuổi đi, bất kể anh có làm gì.

Đó là một ý tưởng hay, nhưng anh cần một tháng để chuẩn bị cho điều đó.

Hejinmal phun ra một hơi thở.

Hơi thở siêu lạnh này đóng băng một phần bức tường thành một vùng màu trắng xóa.

"Tốt! Hơi thở của mình bình thường, và sức mạnh của nó phù hợp với độ tuổi của mình. "

Đây là một trong những con át chủ bài của tộc rồng ─ Hơi thở của rồng. Tộc Frost Dragon sở hữu hơi thở lạnh lẽo, và sức mạnh của nó tăng dần theo độ tuổi. Hơi thở của Hejinmal khá phát triển và nó đáng tin cậy hơn sức mạnh cơ thể của anh.

"...Nhưng mà."

Hơi thở của Rồng là một thứ rất kinh khủng. Chỉ cần là người biết một chút về loài Rồng đều biết điều đó. Dù sao đây là một năng lực cơ bản của tất cả tộc Rồng.

Trên thực tế, trong những quyển sách của người lùn cũng ghi như vậy.

Đám người lùn sẽ không bao giờ chạy đến đây mà không có cách đối phó với nó.

Hejinmal càng lúc càng tuyệt vọng.

Mặc dù cha anh đã nói như vậy, nhưng nếu anh thực sự có thể sử dụng phép thuật nào đó thì mọi thứ chắc chắn sẽ khác đi.

"Mình chỉ là một đứa con rơi."

Đám anh của anh nghe răm rắp những mệnh lệnh cha của anh là một đám người mang đậm khí phách loài Rồng. Thực tế là ông ta không không giao nhiệm vụ này cho họ mà lại để Hejinmal là dấu hiệu cho thấy ông ta không quan tâm tới việc nếu tên hikkikomori của gia đình ông chết đi.

Anh cũng không oán trách số phận của mình.

Nếu anh không gặp gỡ cuốn sách, nếu anh không biết đến niềm sung sướng mà việc tìm tòi học hỏi đem lại, anh sẽ không có được như ngày hôm nay. Chuyện đã đến mức này thì không có gì phải hối tiếc cả.

Đột nhiên, mũi Hejinmal có phản ứng.

Sau đó anh nghiêng tai lắng nghe, và có thể nghe thấy nhiều bước chân đang đi trong đường hầm.

Đó không phải là tiếng bước chân của Quagoa, bởi vì anh nghe rõ tiếng giày va chạm với nền đất.

Là người lùn?! Chỉ có vài người, có nghĩa là ... Họ tự tin có thể giành chiến thắng với số lượng đó? Hay họ là đội tiên phong? Vì vậy, chỉ cần mình đánh bại họ là coi như nhiệm vụ của mình đã hoàn thành và sẽ không có vấn đề gì nếu mình trở về?

Nói đúng ra, cho dù chỉ đánh bại đội tiên phong thì anh cũng được coi là đã hoàn thành mệnh lệnh của cha. Câu hỏi bây giờ là liệu một cái cớ như thế có được chấp nhận hay không.

Được chiếu sáng bởi những tảng đá rực rỡ, bốn bóng người ─ mặc dù anh không thể chắc chắn vì họ vẫn còn ở khoảng cách xa - hiện lên trên bức tường trong hang.

Ba bóng nhỏ kia là ba người lùn? Vậy cái bóng lớn hơn là gì? Ngay cả những họ hàng thân cận với người lùn cũng không lớn đến thế. Vậy thì, những người lùn đã cầu xin sự giúp đỡ của cái bóng lớn kia, giống như tộc Quagoa đã làm với Cha?

Mặc kệ đám người lùn kia rốt cuộc có yêu cầu sự giúp đỡ của nó hay không, anh cũng phải cảnh giác với cái bóng to lớn kia.

Dù đó là một cái bóng rất lớn nhưng nó vẫn nhỏ hơn nhiều so với một con Rồng.

Mình có nên tấn công phủ đầu họ bằng hơi thở không? Hejinmal ngay lập tức loại bỏ ý nghĩ đó.

Không, mình nên hỏi dò mục đích của họ và cố gắng hoàn thành nhiệm vụ này thông qua việc đàm phán.

Những con rồng bình thường sẽ nhanh chóng bắt đầu trận chiến. Tuy nhiên, Hejinmal không có lòng tin vào bản thân và không muốn cuộc gặp gỡ này kết thúc trong bi kịch. Vì vậy, anh đã tìm cách giải quyết tình huống theo một cách an toàn.

Cuối cùng, với thị lực sắc bén của loài rồng - mặc dù Hejinmal phần nào phụ thuộc vào dáng vẻ của người kia- anh cũng xác nhận rằng người đi ở phía trước không phải là người lùn.

Mình đã đọc qua về họ trong một cuốn sách? Không phải người ta nói rằng Dark Elf sống tại nơi sâu thẳm của những khu rừng sao?

Chuyện họ có mặt ở đây là không thể nào.

Tuy nhiên, người đó quá thấp so với chiều cao trung bình của những Dark Elf ghi trong cuốn sách. Có thể đó là một đứa trẻ lai giữa Dark Elf và người lùn chăng? Hay đó chỉ là một đứa trẻ Dark Elf?

Khi Hejinmal suy nghĩ về những điều này và nhiều điều khác nữa, anh ta chuyển ánh mắt của mình đến cái bóng khổng lồ phía sau Dark Elf, và rồi mắt anh ta đột nhiên mở rộng.

Haaah?! Đó là một Elder Lich?! Nó đang làm gì ở đây? Tệ thật. Tên đó không bị ảnh hưởng bởi hơi thở băng giá, và có thể sử dụng [Fireball].

Lửa là điểm yếu của tộc Frost Dragon. Nói cách khác, đòn tấn công mạnh nhất của anh vô dụng với Elder Lich, và đối thủ có thể làm anh tổn thương khá nặng.

Và đó là cái gì? Nó trông như một chiếc áo choàng đắt tiền...

Mũi rồng phản ứng rất nhanh với bảo vật. Họ có thể tính toán xấp xỉ giá trị của bất kỳ món đồ gì, bất kể nó có giá trị như thế nào. Ngay bây giờ, chiếc mũi nói với anh rằng Elder Lich trước anh đang mặc một chiếc áo choàng phù thủy vô cùng đắt.

... Không, nhìn kỹ thì, bộ đồ trên người Dark Elf đi đằng trước cũng giống vậy. Trước đây, mình chưa bao giờ thấy thứ nào có giá trị như thế cả...

Hejinmal là một hikkikomori, vì vậy thứ duy nhất anh tính giá trị được là các quyển sách mà tộc người lùn cất giữ. Vì vậy, khả năng cảm thụ giá trị của mũi có thể đã mất đi sự nhạy bén của nó. Tuy nói nó là bản năng, nhưng nó sẽ vẫn bị thoái hóa nếu không được sử dụng. Tuy nhiên, anh không nghĩ như thế.

Và sau đó, cái bóng đằng sau trông có vẻ nữ tính ... Phải chăng đó cũng là một người lùn? Đó không phải là Dark Elf, và cũng không phải là Elder Lich. Vậy thì... một Elf? Hay là một con người? Mình không hiểu. Tuy nhiên, cô ta cũng trông như đang mặc quần áo đắt tiền. ... Hm, mũi của mình không bén nữa sao? Nhưng nếu không phải thế thì...

Cuối cùng, anh thấy được một người lùn ở phía cuối nhóm, và Hejinmal đã được giải thoát.

Chỉ là một người lùn bình thường, và ông ta không mặc thứ gì có giá trị.

Sau đó, Hejinmal lắc đầu.

Điều này nghe thật ngây thơ nhỉ? Ba người phía trước ông ta không có vẻ gì là dạng người bình thường. Và có lẽ tên người lùn đó cũng có chỗ đặc biệt. Cẩn thận vẫn hơn.

Sau đó, Dark Elf kia chỉ về phía anh, như thể nói với mọi người rằng anh ở đó.

Mặc dù anh đã suy tính rằng anh nên làm gì nếu bị tấn công bất ngờ- đặc biệt là bởi một [Fireball], song đối phương chỉ dừng lại để thảo luận một chút, và ngay sau đó họ tiếp tục cất bước về hướng Hejinmal.

... Mình có nên chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất không?

Nếu họ tấn công ngay lập tức, anh sẽ tự bảo vệ mình. Nhưng hiện không phải là trường hợp đó. Anh nên làm gì bây giờ?

Nggg ─ Bụng mình đau quá. Mình hy vọng tên undead đang đi đến đây để thương lượng là một người tử tế!

Anh có thể bị giết. Đối với Hejinmal ─ kẻ đã sống ở nơi an toàn trong suốt cuộc đời của mình ─ mà nói, khoảng thời gian cho đến khi nhóm người kia dừng lại là sự tra tấn vô bờ bến.

Nhóm người đó cuối cùng đã đến gần Hejinmal.

Hejinmal hít một hơi thật sâu, rồi ─ cẩn thận không tạo ra cảm giác đe dọa─ anh nói.

Họ là một nhóm người đã tiếp cận Hejinmal, một con Rồng, mà không hề do dự. Vì vậy, Hejinmal cảm thấy rằng cố gắng tỏa ra cảm giác đe dọa sẽ rất nguy hiểm.

"Khu vực bắt đầu từ nơi này thuộc về Quagoa và tộc rồng chúng tôi. Tại sao ─ ahem ─ Tôi có thể hỏi các bạn lý do đến đây không?"

Dark Elf đứng ở đầu nhóm đổi vị trí với Elder Lich. Trong khoảnh khắc đó, anh nhận ra ai là người đứng đầu nhóm.

"Hm? Chúng ta sắp khởi động một cuộc tấn công và chỉ có một con rồng ở đây? Những con rồng ta biết phát triển mạnh mẽ hơn theo tuổi tác ─ nói cách khác, cơ thể của chúng to hơn và mạnh hơn.Với kích thước của ngươi, ngươi không có vẻ gì là mạnh cả ... Chuyện gì thế này?"

Hắn ta có ý gì khi nói "Chuyện gì thế này?" Hejinmal thật sự không biết. Tuy nhiên, có vẻ như Elder Lich này không hề cảnh giác với một con Rồng giống như anh.

Ah, điều này ... thật tệ. Tệ đến nỗi mình thậm chí không biết diễn tả như thế nào cả.

"Trong bất kỳ trường hợp nào, ta nghi ngờ việc chúng chỉ gửi một con Rồng đi để thu thập thông tin về chúng ta ... Đây là chiến lược của kẻ thù sao, hay là ta đang cảnh giác quá mức? Với những thông tin chúng ta thu được từ nhóm Quagoa mà chúng ta đã bắt được, có lẽ là ý sau."

Ngay từ lúc bắt đầu anh không biết Elder Lich nọ đang nói gì. Tên Elder Lich cũng không có ý định khai sáng cho Hejinmal. Nói cách khác, hắn ta có thể đang nói chuyện một mình, nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy sợ hãi?

"...Thật khó chịu khi cứ phải suy nghĩ về điều đó. Hãy điều tra xem tên này thuộc loài rồng nào?"

Một nỗi sợ hãi xuyên qua toàn bộ cơ thể Hejinmal.

Hắn ta tỏ ra quá bình thản. Hắn ta nói chuyện như thể đang nhặt một hòn đá từ dưới đất lên. Đó là một giọng điệu thể hiện sự tự tin tuyệt đối trong việc có thể thực hiện những điều đã nói.

Và sau đó, trong khoảng khắc anh nhìn thấy tên Elder Lich giơ tay lên

"[Grasp─"

"CHỜ ĐÃ!!"

Sau khi tiếng gầm vang lên, Hejinmal cúi rạp đầu xuống mặt đất.

Đây là thái độ kính trọng lớn nhất mà một con Rồng có thể thực hiện được-tư thế phục tùng.

"─Heart], đợi đã, cái gì?"

Hejinmal liều mình cầu xin với Elder Lich, người đang ngừng bàn tay đang di chuyển của mình lại.

"Xin ngài chờ một chút! Tên tôi là Hejinmal! Liệu tôi có thể hỏi danh tính của ngài được không?"

Nhìn xung quanh, anh thấy gã người lùn đang há hốc mồm vì kinh ngạc. Tuy nhiên, Dark Elf cùng với người-trông-giống-Elf dường như không quá ngạc nhiên. Nói cách khác, với hai người kia, đây là chuyện đương nhiên.

Hejinmal chắc chắn rằng phán đoán của anh là chính xác.

"... Tên ta là Ainz Ooal Gown ... tư thế kia của ngươi có ý gì?"

"Vâng!! Tôi tin rằng đây là cách con người chào hỏi khi con người biết tên của nhau, Gown-sama! Tư thế này là thể hiện sự tôn trọng lớn nhất mà tộc Rồng chúng tôi có thể làm!"

"Er ... Vậy, tại sao ngươi lại làm việc này?"

"Đương nhiên, đó là vì tôi nhận ra rằng ngài là một người mạnh mẽ, Gown-sama. Liệu tôi có thể dùng tư thế khác trước một người vĩ đại như ngài sao? Không, tôi không thể!"

Đây là một canh bạc khổng lồ. Anh đã đặt cược mọi thứ vào đó.

Người lùn sử dụng từ "thép nóng" để miêu tả cảm giác nóng bỏng khi đánh bạc, nhưng những gì mà Hejinmal cảm thấy bây giờ là một sự lạnh lẽo, đến mức khiến anh ta cứng người lại.

Thời gian dường như đóng băng trong vài giây, nhưng cuối cùng, Elder Lich lên tiếng, "Umu. ... Vậy, ngươi có ý định phục tùng ta sao?"

"Vâng! Nếu ngài cho phép, Gown-sama!"

Anh nhìn lại, và như dự đoán, Dark Elf và Elf dường như nghĩ rằng tất cả điều này là bình thường.

"... Thịt, da, răng, vảy và nhiều bộ phận khác nữa của rồng có rất nhiều công dụng. Hm? Ngươi ... ngẩng đầu lên. "

Thái độ của Elder Lich là thái độ của kẻ bề trên, vì vậy hắn ta không có chút cảm giác kỳ quái nào ngay cả khi một người như Hejinmal sẵn sàng phục tùng hắn. Rõ ràng, từ lúc bắt đầu, tên Elder Lich này xem Hejinmal không đáng nhắc đến.

Rồng là chủng tộc mạnh nhất, nhưng chúng không phải là loài vô địch. Nhiều loài khác có thể giết Rồng. Tộc Frost Giant là một ví dụ.

Tuy nhiên, nếu so sánh hai loài này với nhau, cuối cùng thì loài Rồng vẫn mạnh mẽ hơn.

Lý do là sự trưởng thành của chúng. Rồng vẫn tiếp tục phát triển theo thời gian và một ngày nào đó chúng sẽ phát triển thành những thực thể đủ để gọi là mạnh nhất. Chúng là những sinh vật có tuổi thọ rất dài, và thực tế là chỉ riêng việc chúng có thể không ngừng phát triển từ đầu đến cuối cũng đủ để chúng trở thành một loài mạnh mẽ rồi.

Từ quan điểm đó, undead có thể còn mạnh hơn loài rồng. Mặc dù cơ thể của undead cấp cao không phát triển, nhưng chúng có thể tích lũy kiến ​​thức và tăng cường kinh nghiệm.

Ngoài ra, Hejinmal đã từng đọc về tộc undead trong truyền thuyết từ cuốn sách của mình.

Tộc Soul Eater cắn nuốt những linh hồn người sống. Tộc Wriggle Pestilence có khả năng lây lan bệnh tật. Lấy Elder Lich làm trung tâm, những pháp sư Undead tụ tập lại với nhau tạo thành một quân đoàn pháp thuật. Guphandera=Argoros, con rồng undead lẩn trốn trong một ngọn núi của người chết và sử dụng ma thuật hệ tinh thần. Tộc Astral Ripper, quanh quẩn ở Thung lũng bóng tối.v.v.

Như những undead trong truyền thuyết khác, tên Elder Lich này chắc chắn là một sinh vật undead đã đi vào huyền thoại. Tuy nhiên, có vẻ như những quyển sách của người lùn đã không ghi chép lại nó.

Hejinmal từ từ đứng dậy.

Anh cảm giác như Elder Lich đang đánh giá cơ thể của anh. Anh cảm thấy xấu hổ vì cái cơ thể không giống rồng của mình.

"Ta hiểu rồi. Vậy ra những con rồng sống trong môi trường lạnh giá sẽ lưu trữ chất béo dưới lớp da của chúng. Mặc dù, ta nghĩ rằng loài Frost Dragon có đặc tính miễn dịch với cái lạnh ... Hay là ngươi đang lưu giữ chất dinh dưỡng trong trường hợp không tìm được thức ăn? "

"Không không phải thế. Tôi là người duy nhất như thế này ... "

"Hooh ... Có nghĩa là, ngươi là một giống hiếm, phải không? Đó có phải là ý của ngươi không?"

Hejinmal không chắc chắn vật mẫu hiếm như anh có giá trị nào không, nhưng trong gia đình thì không có ai giống anh cả. Vì vậy, đó là một tuyên bố chính xác.

"Có lẽ là như vậy, Gown-sama."

"Thật sao", Elder Lich lên tiếng. Rồi hắn ta nhỏ giọng nói tiếp. "Nếu cứ như thế mà giết chết ngươi thì đó là một sự lãng phí."

Những lời đó được thính giác nhạy bén của loài rồng bắt được.

Anh cố gắng hết sức để kiểm soát hơi thở sắp hỗn loạn của mình. Có vẻ như anh đã có một sự lựa chọn đúng đắn, điều đó sẽ cho phép anh sống sót

"Còn có những con rồng khác không?"

"Có. Có bốn con rồng lớn tuổi hơn tôi, sáu con cùng độ tuổi với tôi, và bốn con nhỏ tuổi hơn tôi một chút."

"Hoh!"

Elder Lich dường như rất vui mừng, và Hejinmal chắc chắn hắn ta đã có một số kế hoạch tà ác trong đầu.

"Bọn họ so thế nào với ngươi?"

"Bốn người lớn tuổi hơn tôi mạnh hơn tôi. Những con rồng cùng tuổi với tôi cũng mạnh hơn tôi."

Tôi có lẽ cũng sẽ đánh thua những đứa nhỏ hơn. Hejinmal không thể nói vậy. Nếu nói ra thì giá trị của anh trong mắt tên Elder Lich này sẽ giảm xuống, và anh có thể bị giết ngay tại chỗ.

"Ta hiểu rồi. Vậy thì, những con Rồng lớn tuổi có thể sử dụng phép thuật cấp mấy? Hay chúng chỉ có thể dùng những phép thuật hệ arcane?"

"Người mạnh nhất trong bọn họ có thể sử dụng phép thuật cấp ba. Giống như ngài đã nói vậy, đó là phép thuật hệ arcane."

Khi những con rồng trưởng thành, họ đương nhiên có được khả năng sử dụng phép thuật hệ arcane mà không cần phải học tập. Tuy nhiên, họ chỉ có thể sử dụng một vài phép thuật. Thậm chí cha của Hejinmal chỉ có thể sử dụng ba phép thuật cấp ba.

"Gì? Họ chỉ có thể sử dụng phép thuật cấp ba? "

Elder Lich có vẻ như đánh mất đi sự hứng thú, nhưng rồi hắn suy nghĩ như thể hắn đã nhận ra điều gì đó.

"Không, ta có thể hỏi thêm không. Nếu đây chỉ là một mưu mẹo thì sao? Có câu tục ngữ là một con đại bàng khổng lồ sẽ giấu móng vuốt của nó đi. Nói không chừng con rồng mạnh nhất có thể sử dụng phép thuật cấp 8?"

"Không, không thể nào. Hay đúng hơn là..."

Ngoài ra, phép thuật cấp 8 không thể tồn tại. Mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu nói như vậy với hắn sao?

Không, anh không thể. Sự thật đôi khi làm người khác tổn thương nhiều hơn là lời nói dối. Nếu anh mang đến sự áp bức cho tên pháp sư undead này, chờ đợi anh sẽ không phải là hạnh phúc.

"─ Không. Ông ấy không thể sử dụng phép thuật cao cấp như vậy. Tôi đã từng nghe rằng ông ấy đã học được một pháp thuật kháng lửa cấp ba.”



Có lẽ anh nên nói chuyện đó ra? Cha của anh chắc chắn không phải là một đối thủ có thể coi nhẹ được.

"Umu ─ Ta hiểu. Chà, che giấu những điểm yếu của mình cũng là chuyện bình thường thôi mà."

Giọng điệu nhẹ nhàng này khiến Hejinmal cảm thấy không thoải mái.

"Aura."

"Vâng, Ainz-sama."

Dường như Dark Elf kia được gọi là Aura. Suy đoán theo mùi thì người đó có lẽ là một phụ nữ.

Người-trông-giống-Elf thì không có mùi nữ tính trên người. Trên thực tế, người đó không có mùi cơ thể, giống như Elder Lich.

"Ta sẽ đưa cho ngươi con Rồng này. Ta nhớ ngươi đã nói rằng ngươi muốn nó?"

"Cảm ơn ngài rất nhiều. Nhưng nó có thể bay không?"

Hai cặp mắt nhìn vào anh trong đó một mang theo vẻ đầy nghi ngờ, còn một thì như đang nói "Đó là một câu hỏi hay."

"Tôi, có thể, có thể bay."

Anh có thể là một hikkikomori, nhưng nói thế nào thì anh vẫn có khả năng bay. Với loài Rồng, bay cũng giống như đi bộ. Anh không thể nào quên được nó. Hejinmal đã đưa ra câu trả lời trong khi cảm thấy hối tiếc vì anh đã không bay đến đây.

"Vậy thì, thần sẽ nhận lấy nó, Ainz-sama. Hm, thần cần phải chỉ cho nó hiểu rõ quan hệ trên dưới, và làm cho nó hoàn toàn nghe theo lời thần."

Trước khi Hejinmal có thể tự hỏi cô ấy đến cùng sẽ làm gì, anh ấy cảm thấy như hàng ngàn lưỡi dao lạnh lùng đang đâm xuyên qua anh.

Anh đã chết. Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã chết. Sự sợ hãi mà bản năng mách bảo đã trở thành lưỡi dao vô hình đâm xuyên qua toàn bộ cơ thể của anh.

Trong giây lát, tâm trí anh trống rỗng. Trong lúc ý thức trở nên mờ nhạt, anh rõ ràng cảm thấy tim của anh ngừng đập.

"Uwaaaaaaa!"

Sau khi anh ấy phát ra tiếng thét gào, cơn ớn lạnh màu đen áp bức toàn bộ cơ thể anh đã bị xua tan.

Trái tim anh bắt đầu đập lại một cách từ từ. Tay anh run rẩy liên tục, hai lá phổi vội vàng hút lấy oxy.

Anh nhớ lại là trên quyển sách kia có viết về thứ này. Nó được gọi là "Sát khí". Nói cách khác, Dark Elf, người sắp trở thành nữ chủ nhân của anh ta, là một người có thể phóng ra sát khí đủ mạnh để ngay lập tức đặt một Frost Dragon vào trạng thái shock gần chết.

Nếu thế, tên Elder Lich mà cô ta gọi là "Chủ nhân" sẽ đạt mức độ nào đây?

Không có chút nghi ngờ nào về điều đó. Hắn ta đã vượt ra khỏi trí tưởng tượng của Hejinmal.

Hắn ta là một kẻ mạnh tuyệt đối - một Overlord.

Anh đã có sự lựa chọn đúng đắn.

Lúc Hejinmal lấy lại tinh thần, anh thấy rằng nhóm bốn người đã hơi lùi về phía sau và sự ngạc nhiên trên khuôn mặt họ.

Khi anh đang tự hỏi điều gì đang xảy ra, anh mới nhận ra cảm giác kinh tởm dưới thắt lưng. Khi nhìn xuống dưới chân, Hejinmal đã bị sốc.

Có vẻ như bàng quang của anh đã không nghe lời và anh đã lỡ xả ra đó. Một vũng nước loang ra dưới chân anh trông như một hồ nước nhỏ.

"Uuu ..."

Anh nên nói gì bây giờ? Nó có thể làm họ bực mình và anh sẽ bị giết.

"Tôi, tôi đã rất vui mừng nên tôi đã xả một chút!"

Anh đã hạ thấp lòng tự trọng của bản thân. Mặc dù anh có cảm giác rằng họ không tin anh, nhưng nó tốt hơn việc nói rỉ ra vì sợ hãi.

"Từ hôm nay trở đi, kẻ hèn này sẽ phục vụ và đi cùng bà chủ, Aura-sama, và cống hiến hết mình và trung thành tuyệt đối với ngài ấy!"

"Ehhhh ..."

Đó là vẻ mặt ghét bỏ.

Không ổn chút nào. Nếu cô ta cảm thấy anh vô dụng, anh có thể bị ném đi như một đống rác. Người mạnh mẽ có quyền làm điều đó. Thật ra, cha của anh cũng không làm như thế. Tuy nhiên, sự giúp đỡ lại đến từ một nơi mà anh không hề nghĩ tới.

"Thì ra là thế ... À, Ta thấy cũng không có cách nào khác."

"Eh? Thật sao, Ainz-sama?"

"Mm. Ta đã từng nghe về một chuyện như thế từ một người bạn của ta - Ankoromochimochi-san. Cô ấy đã từng nói với ta về việc cô ấy thấy khốn khổ khi con chó của cô ấy cứ tiện đâu tè đó. Dường như điều này xảy ra khi chúng quá kích động."

"Ý ngài là, Ankoromochimochi-sama? Có thật không? Vậy ra nó giống cách Fen và một số Ma thú khác đánh dấu địa bàn của chúng?"

"Điều đó cũng có thể. Tuy ta cũng không hiểu rõ về sinh học loài Rồng. Tuy nhiên, đó có lẽ là lý do tại sao nó làm như thế. "

Người-có-thể-hoặc-không-thể-là-Elf đã lặng lẽ lắng nghe tất cả những điều này. Cô ta nghiêng đầu và hỏi Elder Lich.

"Ainz-sama, sẽ tốt hơn nếu chúng tôi cũng làm như vậy?"

"Shalltear. Vừa mở miệng là đã nói câu như thế, cô thấy điều đó có thích hợp không?

"Mm. Như Aura nói, nếu ngươi đã làm điều đó, ta sẽ ngã vì sốc mất. Điều này chỉ dễ thương trên mấy vật nuôi nhỏ. ...Mà, Ankoromochimochi-san cảm thấy lo lắng là vì con chó đó đã khá nhiều tuổi rồi. Cô ấy nói gì đó về việc không làm nó quá vui mừng ... ah, nhớ những ngày đó thật. "

Bầu không khí xung quanh họ thay đổi, nó khác hoàn toàn bầu không khí đầy chết chóc vừa nãy.

Trong lúc đó, Hejinmal đã lặng lẽ cọ xát phần cơ thể bị ướt của mình trên một bức tường gần đó và làm sạch vết bẩn.

"Ầy. Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?"

Gã người lùn─ kẻ im lặng trong suốt cuộc nói chuyện ─ cuối cùng cũng lên tiếng. Hejinmal cảm thấy rằng người lùn này không giống nhóm ba người này, bởi vì ông ta không mạnh.

Có phải tộc người lùn đã thuê họ làm lính đánh thuê và sai gã người lùn này giám thị họ không? Nếu đúng như vậy, Hejinmal cũng phải thể hiện sự kính trọng đối với người lùn này. Nhưng anh sẽ được xếp ở vị trí nào trong khi bản thân anh là thuộc hạ của ba người kia? Những câu hỏi không thoải mái này bay lượn trong đầu anh.

"Ông nói đúng. Chúng ta sẽ để lũ Quagoa cho Aura và Shalltear. Ta sẽ đi với con rồng này và giải quyết tất cả những con rồng chống lại chúng ta. "

Cơ thể của Hejinmal lại run rẩy.

Hắn ta nói bằng giọng rất bình thản. Những con rồng đối với hắn chỉ là những sinh vật có thể nhẹ nhàng bắt lấy. Đây là thái độ của một người vô cùng mạnh mẽ.

Hejinmal do dự về việc phải làm gì. Nếu lúc này, anh cầu xin tha mạng cho những con rồng khác, thì đó có lẽ là một hành động khôn ngoan. Sau khi cân nhắc nặng nhẹ, anh nói:

"... Gown-sama, Aura-sama, có thể cho phép tôi nói chuyện được không?"

"Được rồi. Ngươi nói đi."

"Vâng! Theo tôi thì như thế này. Người dân ở đây không biết sự vĩ đại của Gown-sama. Ngài có sẵn sàng để mở rộng lòng thương xót của mình cho những kẻ ngu ngốc kia không? Nói cách khác, những con rồng khác cũng nên biết về sự vĩ đại của Gown-sama! "

"Umu ... Hai người thấy thế nào?"

"Tất cả mọi thứ đều nghe theo ý của ngài, Ainz-sama."

"Đúng thế. Chúng thần sẽ không phản đối quyết định của ngài, Ainz-sama. "

"Trong mọi trường hợp, tất cả những gì chúng ta cần làm là đuổi họ ra khỏi Cung điện Hoàng gia, phải không? Ahem. Con rồng kia, ta có thể hỏi ngươi một câu hỏi không?"

Người đặt câu hỏi là gã người lùn.

Hejinmal liếc nhìn sắc mặt của hai vị chủ nhân. Thành thật mà nói, anh không hề biết anh cần dùng thái độ như thế nào đối với người lùn này. Nói là thế, song bày ra thái độ kiêu ngạo sẽ rất nguy hiểm. Tuy nhiên, một đầy tớ cung kính cúi chào một người khác sẽ hạ thấp giá trị chủ nhân của họ.

"X-Xin mời."

Sau khi do dự, Hejinmal đã chọn một câu trả lời ngắn gọn để tránh làm hai bên khó chịu.

"Umu ...Thật ra thì, thần không nghĩ là ngài có thể thống trị được loài rồng ... Không, sau khi nhìn thấy sức mạnh của ngài, đây là chuyện đương nhiên. Um, xin lỗi. Ngoại trừ nơi này, liệu bên ngoài còn có những con rồng khác không? "

"Có lẽ là có."

"Có lẽ là có, huh. Vậy thì, nếu có, ngươi có thể ra lệnh cho những con rồng đó không? "

"Tôi không thể. Họ thuộc về một bộ tộc khác. "

"Umu ─ Vậy thì trước hết chúng ta nên hoàn thành yêu cầu đuổi lũ rồng ra ngoài. Sau đó, chúng ta sẽ nói cho đám người kia biết rằng có những bộ tộc Rồng khác ở xung quanh. Bằng cách đó, họ sẽ phải dựa vào sức mạnh của Bệ hạ để bảo vệ Thủ đô hoàng gia vừa được lấy lại của họ. Chắc chắn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ mảnh đất mà họ đã mất rất lâu để đoạt lại. Đây không phải là cách làm có lợi nhất sao? "

Có một từ ở đó mà anh không thể bỏ qua.

Có vẻ như Elder Lich là một vị vua, và thuộc hạ của ông ta là Dark Elf và Elf kia.

"Ngươi có ổn không nếu tộc của ngươi bị vắt kiệt và lợi dụng?"

Ngài đang nói gì vậy, cái nhún vai của gã người lùn dường như để truyền đạt điều đó.

"Bệ hạ đã lựa chọn thần --- chúng thần. Chẳng phải đó là chuyện bình thường nếu thần luôn ở bên phe của ngài dù cho có chuyện gì xảy ra hay sao?

"Cảm ơn sự cân nhắc của ngươi, Gondo."

"Xin đừng nói vậy. Thần mới là người phải cảm ơn ngài. Nỗi phiền muộn cản trở thần bấy lâu nay đã được trút bỏ từ ngày mà thần gặp được Bệ hạ. Sự thật thì, ngài chính là vị cứu tinh của thần."

"Ta rất vui vì chúng ta đã xây dựng được mối quan hệ có lợi cho đôi bên."

"Khi thần không nghĩ bệ hạ có lợi gì trong chuyện này, thần chắc chắn sẽ báo đáp lòng tử tế mà ngài đã ban cho thần."

Kể cả Hejinmal là người ngoài cuộc cũng hiểu được mối quan hệ giữa họ.

Gã người lùn này đang mang ơn sâu nặng với Elder Lich kia. Đó là một món nợ mà gã muốn báo đáp kể cả khi phải phản bội lại chính đồng loại mình.

"...Nếu ngươi cảm thấy như vậy, thì ta cũng không phiền..."

Elder Lich nhún vai và quay về phía Hejinmal.

"Được rồi. Giờ thì, hãy đưa chúng ta đến chỗ những con rồng mạnh hơn ngươi đó. Thêm nữa, kho bạc của Cung điện Hoàng gia hiện đang ở đâu?"

Hejinmal biết rõ vị trí của nó, anh gật đầu một cách đầy tự tin.

"Thần đây cảm thấy câu hỏi của ngài thật may mắn, bởi cả hai mục tiêu mà ngài đang nhắm đến đều ở cùng một chỗ."

♦ ♦ ♦

Với chủ nhân và gã người lùn trên lưng, Hejinmal hướng đến chỗ của cha mình. Cơ thể của anh tuy không mấy rèn luyện, nhưng nó vẫn là cơ thể của một con rồng, việc cõng theo hai người như thế chẳng phải là gánh nặng đối với anh.

Trong khi vừa lắng nghe Bệ hạ nói chuyện vừa di chuyển, anh càng chắc chắn rằng kiến thức và bản năng là hai thứ quan trọng nhất của thế giới này.

Nếu anh thể hiện vẻ kiêu căng thường thấy ở loài rồng khi gặp mặt, anh có thể đã bị giết. Không, nếu anh không lớn tiếng tuyên bố lòng trung thành để gây sự chú ý từ họ, anh đã chết mà không kịp biết điều gì xảy ra với mình.

Đó thật sự là thoát khỏi lưỡi hái tử thần trong gang tấc.

Hejinmal siết chặt bàng quang của mình lại.

Nếu anh tè lần nữa, quan điểm của họ về anh sẽ không chỉ rơi xuống mặt đất, mà là chui sâu xuống lòng đất luôn rồi.

May mắn thay, họ không bắt gặp con rồng nào trong suốt quãng đường. Vì vậy, họ tiếp tục tiến thẳng đến gian phòng của cha anh - hay nói cách khác, phòng ngai vàng kiêm kho bạc.

Hejinmal hít một hơi sâu.

"Thần xin nhắc Bệ hạ vĩ đại của thần biết rằng ngoài cha thần ra, còn có ba con rồng khác dưới trướng ông dưới danh nghĩa thê thiếp. Ngài thực sự muốn đem ông người lùn này vào đó với ngài chứ?"

Nếu họ bị tấn công bởi hơi thở băng giá của bốn con rồng cùng lúc, anh sợ rằng gã người lùn này có thể bị giết.

"Có vấn đề gì sao?"

"Không, không hẳn. Nếu vị bệ hạ vĩ đại của thần thấy ổn, thần cũng sẽ không có ý kiến gì."

"Ta đã yểm ma pháp miễn nhiễm với băng giá lên người ông ta rồi, nên sẽ ổn thôi. Tuy nhiên, nếu chúng ta phải hứng chịu nhiều loại phép thuật đến từ những thuộc tính khác thì cũng khá là rắc rối."

"Thần cảm thấy điều đó sẽ xảy ra, thưa Bệ hạ vĩ đại. Hơi thở là vũ khí ưa thích nhất của loài rồng, sẽ rất bình thường nếu họ mở đầu cuộc tấn công bằng hơi thở của mình. Họ sẽ không quan tâm đến việc sử dụng các loại phép thuật hệ Arcane đâu ạ, thứ vốn dĩ yếu hơn nhiều so với những khả năng khác."

"Thế thì sẽ không có vấn đề gì."

"Ah, thưa bệ hạ. Cho phép thần được nói tiếp? Chắc chắn rằng bốn con rồng chẳng có cơ hội nào để đấu lại ngài. Tuy nhiên, mẫu thân của thần cũng ở đó. Liệu thần có thể cầu xin ngài tha cho bà ấy không?"

"Hừm..."

Hejinmal ngoái cổ lại và chờ phán quyết của chủ nhân mình.

Hejinmal không định đi xa tới mức cầu xin cho mẹ mình được sống. Sẽ rất tốt nếu anh cứu được bà, nhưng anh không muốn đặt cược mạng sống của mình vào đó. Không phải vì anh ghét bỏ bà hay điều gì tương tự, chỉ đơn giản là sự gắn bó giữa quan hệ máu mủ trong cộng đồng loài rồng vốn không được mật thiết cho lắm.

Sau khi rời tổ, dù là anh chị em ruột thịt cũng sẽ trở thành kẻ thù trong việc tranh giành lãnh thổ. Thêm vào đó, chuyện những con rồng ham của báu tử chiến với nhau khi thấy kho tàng của đối phương cũng khá phổ biến.

Việc có nhiều con rồng - cụ thể là những con sau khi rời tổ - sống cùng nhau trong một lãnh thổ là điều rất hiếm. Nếu không có một con rồng với sức mạnh áp đảo thống trị thì điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.

Nói như thế, cha anh, tức Olasird'arc - kẻ đã thống nhất những con rồng thành một đại gia đình chống lại kẻ thù bên ngoài – là một trường hợp bất thường. Thậm chí có thể coi ông là một kẻ rất khôn ngoan.

"Cũng không còn cách nào khác. Ta sẽ cố gắng để cho mẹ ngươi sống sót."

"Cảm ơn ngài rất nhiều, thưa Bệ hạ vĩ đại."

Lời nịnh nọt cứ tuôn ra khỏi miệng anh, bởi anh hoàn toàn không muốn làm người đã ban cho anh sự rộng lượng phải khó chịu. Thêm vào đó, anh nghĩ rằng nếu mẹ anh sống sót, gánh nặng trên lưng anh sẽ được giảm bớt trong tương lai. Nhưng ngược lại, càng có nhiều con rồng, giá trị của anh sẽ càng giảm. Nếu anh không muốn họ nghĩ rằng cái chết của anh sẽ chẳng có gì đáng nhớ, anh phải cố gắng mọi thứ có thể để làm vui lòng chủ nhân.

"Tuy nhiên, ‘Bệ hạ vĩ đại’ có vẻ hơi... eh. Kể từ lúc này, ngươi cũng có thể gọi ta là Vua pháp thuật hoặc Ainz đều được."

Đó là cái bẫy, hay là một bài kiểm tra? Không chút do dự, Hejinmal nói những lời mà anh cảm thấy là đúng:

"Đã hiểu, thưa bệ hạ, Vua pháp thuật!"

Làm sao anh có thể thể hiện hết sự kính trọng chỉ với mỗi từ "Ainz" thôi kia chứ?

"Mm, đi thôi nào."

"Đã rõ!"

Anh cẩn thận giấu đi tiếng thở dài nhẹ nhõm.

Sau cùng, đó chính là một bài kiểm tra. Nếu anh bất cẩn và thất bại trong việc đưa ra kính ngữ phù hợp, anh có thể sẽ bị trừng phạt. Theo những gì anh biết, anh có thể bị giết rồi đem ra mổ xẻ thành một đống nguyên liệu.

Nếu có điều gì mà anh phải khắc sâu vào trong tâm trí, thì đó là đừng bao giờ tỏ ra ngạo mạn.

Không lâu sau đó, họ tới được cánh cửa dẫn tới chỗ cần đến.

Có một cặp cửa đôi dường như phải cần đến sức của loài rồng để mở nó. Rõ ràng là, người lùn đã phải sử dụng cái cửa nhỏ hơn để ra vào. Những cánh cửa to lớn này chỉ được dùng cho các lễ nghi hay những dịp tương tự.

Hejinmal ấn bờ vai của mình vào cánh cửa - đồng thời cẩn thận không làm ảnh hưởng đến chủ nhân đang ngồi trên lưng - và đẩy nó mở ra.

Anh thấy cha mình - Olasird'arc - đang cuộn tròn trên ngai vàng của ông ta. Kilistran mẹ anh và hai thê thiếp khác - Munuinia và Mianatalon - cũng có mặt ở đó.

Ba cặp mắt bối rối đều hướng về phía Hejinmal. Cặp mắt còn lại thì nhìn sang hướng khác - vị trí của những kẻ đang cưỡi trên lưng anh. Cặp mắt đó thuộc về Kilistran, mẹ anh.

Trước khi có ai đó kịp lên tiếng, Hejinmal hét lớn:

"Người đang ngồi trên lưng con đây chính là Vua pháp thuật Ainz Ooal Gown! Ngài ấy sẽ là vị chúa tể sẽ thống trị vùng đất này và loài rồng chúng ta!"

Nghiêm khắc mà nói, anh là tôi tớ của Aura, một Dark Elf. Tuy nhiên, tuyên bố như vậy sẽ làm cho những con rồng kia dễ hiểu hơn, nói chung thì anh cũng đã được phép tuyên bố như vậy.

Sự im lặng bao trùm cả gian phòng khi tiếng nói dần phai nhạt đi. Những con rồng ở đó đã phải mất một khoảng thời gian ngắn để tiếp thu những gì mà Hejinmal vừa nói.

"Mày bị điên rồi à, thằng nhãi kia?!"

Ngay lúc đó, cơn thịnh nộ của cha anh liền sôi sục.

Đó cũng là chuyện bình thường. Cha của anh từng là chúa tể vùng đất này. ---Không. là vị Chúa tể đương nhiệm. Thế nên, chẳng có gì lạ trong cách phản ứng của ông ta.

Ông chồm dậy từ tư thế cuộn tròn và chuyển sang tư thế tấn công, cho phép ông ta có thể nhảy xổ ra bất kỳ lúc nào.

Óeeeeeee!



Thật lòng mà nói, điều đó thật đáng sợ.

Giữa anh và Olasird'arc, không nghi ngờ gì cha anh là kẻ mạnh hơn. Nhưng nó không chỉ đơn giản dựa trên sức mạnh và độ trâu bò, mà còn dựa trên sự khác biệt lớn về kinh nghiệm chiến đấu. Thêm vào đó, cơ thể của Olasird'arc vốn tự nhiên và mảnh khảnh hơn nhiều, nếu so với cơ thể của Hejinmal.

Hiển nhiên rằng Hejinmal không có cơ hội thắng.

Tuy nhiên, anh không có quyền lựa chọn. Dựa trên những quyển sách mà Hejinmal đã đọc, chẳng có đầy tớ nào lại để cho chủ mình phải tự xưng danh cả.

Vì vậy, anh lén nhìn về phía cha anh với biểu cảm mếu máo trên gương mặt như muốn nói, "Đó không phải là ý của con". Tuy nhiên, nó đã bị phớt lờ hoàn toàn. Cú liếc đầy giận dữ chỉ nhằm vào mỗi Hejinmal. Trong mắt cha anh, kẻ luôn tin rằng rồng là chủng loài mạnh nhất, những sinh vật như chủ nhân của anh và gã người lùn chẳng là cái quái gì cả.

"---Vua của loài rồng. Liệu ngươi có muốn quy phục trước ta để đổi lấy mạng sống không?"

"Ngươi nói cái quái gì, bộ xương chết tiệt?!"

Sao cha có thể gọi ông ta là bộ xương? Hejinmal rên thầm ở trong lòng.

Cùng lúc đó, ông ấy đã không để ý đến bộ trang bị đắt tiền mà chủ nhân anh mặc. Dường như ông đã phẫn nộ đến mức không nhận ra điều đó.

Nếu mình không chọc giận cha, có lẽ ông ấy sẽ tỏ cái thái độ thế này...?

Không, điều đó là không thể. Theo tất cả những gì mà anh biết, mọi chuyện đã có thể tệ hơn. Khi tâm trí của Hejinmal đang chìm trong vòng xoáy của những viễn tưởng, vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt cha anh.

"...Không, khoan đã. Ngươi đang mặc thứ gì trên người thế?"

Có lẽ sau khi đã nguôi đi một chút, chiếc mũi sành báu vật của ông ấy đã hoạt động.

Hejinmal cảm thấy mọi chuyện đang rất là tệ, anh nhìn xung quanh với mong muốn thỉnh cầu sự giúp đỡ. Tuy nhiên, tất cả các thê thiếp cũng có ánh mắt phấn phấn khích trên gương mặt, những cái nhìn thèm khát đầy hoang dại trong cặp mắt của họ. Chỉ có duy nhất mẹ anh là đang lén lút tìm cách thoát khỏi căn phòng này, nhưng bà không hề có ý định muốn cứu con trai mình.

"Đây là lần đầu tiên ta thấy thứ gì đó giá trị đến vậy. Nếu ngươi muốn ta tha thứ cho sự ngu dại này, hãy dâng lên cho ta y phục của ngươi, bộ xương kia."

"Hừm... nói chuyện với lũ kém cỏi thật phiền phức."

Một giọng nói lạnh lùng được phát ra.

Tại sao bản năng sinh tồn của cha anh không báo cho ông ấy biết rằng cái chết đang cận kề ông chứ? Dường như ông đã bị thói tham lam của loài rồng lấn át hết tâm trí.

"Thật ngu ngốc! Ngươi vừa ném đi cơ hội sống sót duy nhất để của ngươi! Không, ta nên giết ngươi---"

"[Grasp Heart]."

Và như thế, cơ thể của cha anh ngã khụy xuống như một con rối đứt dây.

Tất cả cặp mắt đều dòm về phía con rồng mạnh nhất đang nằm trên sàn.

"Ta vốn không có hứng thú với những lời trăn trối. Giờ thì, Hejinmal, con nào trong số chúng là mẹ ngươi? Ta sẽ rủ lòng thương xót mà tha cho bà ta. Với những con còn lại, à thì, ta chắc chắn sẽ có rất nhiều cách để sử dụng sau khi chia xác của chúng ra."

"Đó là tôi!"

"Đó là tôi!"

"Đó là tôi!"

Ba giọng nói cất lên cùng lúc. Suýt chút nữa, Hejinmal cũng đã nói "Đó là tôi!" luôn rồi.

"...Gì đây? Đừng nói với ta rằng một con đẻ ngươi ra, một con ấp trứng và một con nuôi ngươi lớn lên nhé?"

Hejinmal nhìn về phía hai con rồng vốn chẳng có máu mủ gì với anh.

Cả hai bọn họ đều co rúm vì sợ hãi.

Sự sợ hãi tràn ngập trong ánh mắt của họ. Điều đó hết sức tự nhiên; bởi vì con rồng mạnh mẽ nhất đại diện cho nơi đây vừa bị giết ngay tức thì.

Họ không ảo tưởng đến việc đánh trả hay bỏ trốn hoặc điều gì tương tự. Họ chỉ cố gắng nắm bắt lấy cơ hội duy nhất để sống sót. Cũng giống như bản thân anh, họ đã đưa ra lựa chọn đúng đắn để có thể sinh tồn.

Ánh mắt đầy sợ hãi của họ hướng về phía Hejinmal, cố gắng như để lấy lòng anh. Liệu họ sẽ phản ứng thế nào nếu anh nói, "Không, thần chỉ có duy nhất một người mẹ"? Chủ nhân của anh chắc chắn sẽ xử hai kẻ còn lại mà không chút do dự.

Hiện tại, quyền sinh sát cả hai con rồng đang nằm trong tay của Hejinmal. Tuy nhiên, anh chẳng thấy vui vẻ gì. Tất cả những gì anh thấy chỉ là nỗi cảm thông to lớn đối với những kẻ giờ đây cũng đồng cảnh ngộ với anh. Cùng lúc đó, anh cũng có kế hoạch sẽ để cho các "mẹ" của anh mang ơn mình trong khoảng thời gian sắp tới.

"Đúng như ngài nói, thưa bệ hạ. Thần có đến ba người mẹ!"

"Là vậy ư? Tiếc quá. Dù sao thì lời hứa vẫn là lời hứa. Được rồi, ta sẽ tha cho họ... Tuy nhiên, chỉ có mỗi cái xác thôi sao? Loài rồng vốn rất hữu dụng. Chỉ một con có vẻ không đủ... Thật tiếc quá."

Sau khi đảo mắt xung quanh, cả ba thê thiếp cúi mình trước Ainz với tư thế của sự khuất phục.

"Hãy rời khỏi đây và tập hợp hết những con rồng khác lại. Sau đó, báo cho chúng biết rằng các ngươi đã ở dưới sự thống trị của ta. ...Nếu kẻ nào từ chối, ta sẽ đích thân xử lý nó. Giờ thì đi đi."

Các thê thiếp lật đật bò dậy và bỏ đi với tốc độ nhanh nhất. Đó là một tốc độ khiến cho người ta phải cảm thấy thán phục hoặc sợ hãi không nói nên lời.

Trong một khoảnh khắc, Hejinmal không nghĩ rằng họ sẽ cố gắng bỏ trốn. Trước mặt một Magic caster quyền năng như vậy, cơ hội trốn thoát là cực kỳ nhỏ. Chắc chắn họ cũng đã phải nhận ra điều đó. Không, đối với Hejinmal, cũng sẽ chẳng khác biệt gì khi họ thành công. Sau cùng, nếu họ làm vậy, anh biết Vua pháp thuật sẽ có cách để tìm và xử lý họ.

Bộp. Có ai đó vừa vỗ nhẹ lên đầu của Hejinmal, quay đầu lại, anh thấy cặp mắt của chủ nhân đang nhìn về phía mình.

"Ta có một yêu cầu khác dành cho ngươi. Đó là một mệnh lệnh rất quan trọng. Hãy thu thập những quyển sách của tộc người lùn mà ngươi có, kể cả những quyển mà ngươi chưa động đến, cũng như những cuốn sách ở ngoài phòng riêng của ngươi, rồi đem đến đây hết cho ta."

"Vâng! Thần đã rõ! Thần sẽ làm ngay lập tức!"

Sau khi luống cuống đưa hai người xuống khỏi lưng mình, Hejinmal chạy đi bằng tất cả sức lực.

♦ ♦ ♦

"Vậy là, chúng đã đi cả rồi."

Ainz ngó Hejinmal dần mất dạng khỏi tầm nhìn. Anh đã hỏi có bao nhiêu con rồng sống ở đây. Vì thế, nếu số lượng không đủ, thì đám còn lại cũng đã đem lại đủ lợi ích cho anh.

Mới chỉ có một xác con rồng ở đây. Sau khi nghĩ đến những thứ có thể sử dụng, anh muốn nhiều hơn nữa. Tuy nhiên, hành hạ những kẻ vừa mới quy hàng khi chúng chưa làm gì sai chỉ để kiếm thêm tử thi sẽ vi phạm đến nguyên tắc của anh về lẽ công bằng của sự tưởng thưởng và trừng phạt.

Kuku, Ainz bật cười.

Nếu chúng bỏ chạy, anh sẽ săn tìm chúng, giết chúng, rồi hốt xác về. Khi anh vẫn đang cân nhắc nên sử dụng thế nào đối với những cái xác, Ainz liếc sang núi vàng lấp lánh mà con rồng trước đó đang nằm lên.

"Quả là chỉ có ở loài rồng. Một núi châu báu đúng theo nghĩa đen."

Tuy nó không là gì khi so sánh với Kho bạc ở Nazarick, nhưng đây là số của cải lớn nhất mà anh thấy kể từ khi đặt chân tới thế giới này.

Có những đồng tiền vàng ở đó, nhưng nhiều hơn cả là những miếng quặng bằng vàng, và những thứ giống như đá quý còn thô.

Có một sợi xích lớn bằng vàng dài hơn năm mét, mảnh da của con quái vật nào đó, găng tay vàng có nạm đá quý, một cây gậy trông như được yểm phép... mấy thứ này chúng kiếm ở đâu ra vậy?

Có lẽ chỉ có một con rồng biết, mà giờ đây hắn đã là một cái xác.

"Hừm, hầu như chẳng có đồ dỏm nào ở xung quanh đây. Vậy tất cả chỗ này đều là vàng nguyên chất sao? Dường như khứu giác của bọn rồng thực sự không thể xem thường..."

Gondo tự lẩm bẩm những lời đó khi đang xem xét những viên quặng óng ánh. Những thứ đó liệu có gì khác so với vàng không, Ainz thầm nghĩ, và anh dự định sẽ đem chúng đi thẩm định một khi trở về.

"Ta tin rằng sẽ không có vấn đề gì khi thực hiện quyền của kẻ chiến thắng trên chiến lợi phẩm của lũ rồng chứ?"

"Tất cả đều là của ngài, tất nhiên rồi. Tuy nhiên, sao ngài không thử mở nó ra khi không có ai ở xung quanh?"

"Hô hô. Ngươi cũng khá xấu xa đấy."

"Chỉ là để khảo sát thôi, tất nhiên rồi. Vậy thì, xin hãy cho thần biết nếu ngài có mong muốn gì, thưa bệ hạ. Dựa trên lời con rồng đó, không có sổ sách hay thứ gì tương tự ghi chép về số châu báu ở đây, nhưng sẽ không tốt nếu ta lấy món đồ nào đó quá nổi tiếng trong tộc người lùn."

"Thì ta sẽ nói là bọn rồng đã lấy chúng đi?"

"Nếu điều đó xảy ra, liệu họ có yêu cầu bệ hạ trả lại chiến lợi phẩm của loài rồng để thay thế không? Thần không nghĩ hội đồng sẽ dám ho he gì với bệ hạ, vậy nên sẽ là tốt nhất nếu ta tránh không gieo bất kì mầm mống bất hòa hay khó chịu nào vào trong họ, ngài có nghĩ vậy không?"

"Nếu ngươi đã nói vậy. Thế thì, ta sẽ mở cánh cửa dẫn đến kho bạc. Sẽ tốt hơn nếu càng có ít người biết chuyện sắp diễn ra ở đây."

"Xin cứ tự nhiên, thưa bệ hạ."

Ainz và Gondo đều có việc của riêng mình.

Đầu tiên, Ainz sử dụng [Gate] để gọi lũ Eight Edge Assassin đến.

"---Ta có một mệnh lệnh cho các ngươi. Khảo sát khu vực này, bao gồm những căn phòng bí mật, và đem tất cả những quyển sách các ngươi tìm được đến đây. Nếu gặp bất kỳ con rồng nào, cứ nói các ngươi là thuộc hạ của ta. Nếu bị tấn công, các ngươi có thể giết chúng, Tuy nhiên, tránh việc chủ động giết chóc ở mọi tình huống. Thêm nữa... Ta đoán rằng nếu có sinh vật nào xuất hiện ở gần chỗ này, đó phải là những kẻ rất mạnh, thế nên hãy đi theo nhóm. Nếu các ngươi đụng phải những thực thể như vậy, hãy ưu tiên rút lui để báo cho ta biết."

Khi mà những cuốn sách được viết bằng ngôn ngữ người lùn, chỉ có Gondo là người duy nhất ở đây hiểu được, vì vậy Ainz không có cách nào khác ngoài việc để cho ông ta đọc chúng.

Khi anh nhìn theo đám thuộc hạ đang phân tán ra khắp mọi ngóc ngách của cung điện, Ainz ném xác của con rồng vào [Gate].

Hừm, đầu tiên mình sẽ thu hoạch hết các nguyên vật liệu, sau đó sẽ chế biến chúng. Và rồi, nếu con rồng chấp nhận hồi sinh, mình sẽ lại có một lô khác trên tay. Nhưng mà mình thấy làm vậy có vẻ hơi...

Khi Yuri Alpha của đội Pleiades đang nhìn anh, anh ra lệnh cho cô trữ cái xác ở tầng 5. Để cho cái xác không bị thối rữa, anh yêu cầu cô phải để trên những tảng băng lớn.

"Thưa bệ hạ! Không có dấu vết nào cho thấy nó đã được mở. Có vẻ như kho báu vẫn còn nguyên ở trong đó."

"Vậy sao. Thế thì ta sẽ mở nó."

Anh đưa tay tạm biệt Yuri, và sau khi cánh cổng dịch chuyển khổng lồ đã đóng, Ainz đứng đối diện về phía lối vào dẫn đến kho bạc.

Khi anh nhớ lại những tháng ngày ở YGGDRASIL, sự hăng hái dâng trào trong lồng ngực Ainz. Đây luôn là một trải nghiệm đáng mong chờ khi mở rương châu báu rớt ra từ chiến lợi phẩm. Thậm chí dù chỉ có mỗi một tinh thể dữ liệu ở trong, chưa mở thì vẫn chưa biết được. Đó chính là sự phấn khích mà anh đang cảm thấy ngay lúc này.

Tuy nhiên --- nó lập tức bị kìm nén.

Mỗi khi cảm xúc vui mừng của anh bị ngắt quãng, điều đó khiến cho anh không hề hài lòng. Dầu vậy, nó cũng đã kích thích anh được đôi chút.

Ainz lấy ra một vật phẩm ma thuật trông giống như tấm ván.

Đó là một món đạo tác, mang tên Epigonoi.

(Note: Tên tiếng anh là Shatterer of the Seven Gates, nghĩa là ‘Kẻ phá hủy bảy cánh cổng’)

Đó là một vật phẩm ma thuật chỉ có thể sử dụng được bảy lần, nhưng cánh cổng dẫn tới kho bạc hiện đang bị yểm phép niêm phong mà chỉ nghề đạo tặc cấp 90 mới có thể mở khóa.

Nó vốn rất có giá trị, và anh không muốn phải dùng đến nếu tình thế không bắt buộc, nhưng anh không thể triệu hồi những thuộc hạ có khả năng mở khóa cấp cao. Những con Eight Edge Assassins vốn chuyên về kỹ năng tàng hình trong chiến đấu, vì vậy khả năng mở khóa của chúng rất kém.

"Thôi thì cũng không còn cách nào khác."

Ainz - người rất hiếm khi sử dụng bất kỳ vật phẩm hiếm nào anh có - quyết định sử dụng nó sau một thoáng lưỡng lự. Có vẻ như anh cũng rất muốn thấy những thứ đang được cất giấu bên trong kho bạc này.

Anh chạm vật phẩm tạo tác vào cánh cửa, và kích hoạt sức mạnh của nó.

Trong khi cố dòm qua khe cửa đang từ từ mở ra, Ainz và Gondo siết chặt bàn tay của mình.

Không ai trong số họ gây ra dù là một tiếng động nhỏ nhất, nhưng những cảm xúc biểu lộ trên gương mặt cũng đủ để nói lên tất cả.

Vốn dĩ sự lấp lánh ánh lên từ những miếng vàng chỉ là hiện tượng phản chiếu không hơn không kém từ ánh sáng bên ngoài. Không có ánh sáng, tự chúng sẽ không thể phát sáng. Tuy nhiên, những gì họ thấy ở đây là một núi châu báu khổng lồ dường như được chiếu rọi ngay từ bên trong. Không may là, từ ngữ "gọn gàng và ngăn nắp" không thể áp dụng trong trường hợp này.

"...Tuyệt vời."

Cũng giống như chiến lợi phẩm từ lũ rồng, kho báu của người lùn không đáng để so sánh với Nazarick, nhưng với Ainz, nó cũng rất đáng để khen ngợi.

Ainz nhặt lấy một đồng vàng. Anh chưa từng thấy đồng vàng nào như vậy trước đây, và nó cũng không phải loại tiền tệ được dùng để trao đổi ngày nay. Tuy nhiên, trông nó không giống như được đúc bởi bàn tay người lùn, đơn giản vì anh thấy gương mặt của một con người được chạm khắc lên bề mặt của chúng.

"Họ có kể về quá khứ trước đây, khi người lùn còn giao thương với một quốc gia con người rộng lớn đã từng cai trị quanh ngọn núi này. Đây hẳn là chân dung vị vua của quốc gia đó. Nghề rèn lúc ấy rất phát triển; đây là thời hoàng kim của tộc người lùn."

"Ừm."

Ainz hốt một nắm đồng xu lên tay mình, rồi trút chúng xuống trở lại núi châu báu. Những đồng vàng va chạm với nhau, tạo nên tiếng lách cách nghe rất sướng tai.

"Vậy thì, xin cho phép thần được khảo sát và tìm những quyển sách kỹ thuật cùng với những vật phẩm được tạo ra bởi những nghệ nhân rune, hoặc những thứ tương tự thế."

"Cứ làm đi. Ta sẽ tự xem xét xung quanh."

Pandora's Actor sẽ rất vui mừng khi thấy điều này.

Ainz nhớ lại phản ứng quái gở của gã thủ vệ đó khi Ainz đảm bảo cánh cửa kho bạc đã được khóa đúng cách.

Anh thấy những bộ giáp và vũ khí dường như bị chôn vùi dưới đống vàng. Điều đó sẽ không gây hư hại đến chúng sao? Tại sao họ không quan tâm đến việc liệu nó có bị hư hại hay không?

Hiểu rồi, nếu mọi thứ ở đây vốn được xếp gọn gàng, nó sẽ tạo điều kiện cho kẻ trộm tìm được cái mình muốn một cách nhanh chóng. Vì vậy họ mới xáo trộn lên như thế sao? Nếu là trường hợp đó, mưu mẹo cũ rích này cũng có ích đấy...

"Gondo, ta có điều muốn hỏi ngươi. Liệu có những cánh cửa bí mật được ẩn giấu bên dưới núi vàng này không?

"Thần hiểu! ...Không phải là không có khả năng đâu ạ, nhưng nếu đúng là vậy, sẽ rất khó để tìm ra. Dù gì đi nữa, chúng ta cũng cần phải di dời hết đống châu báu ở đây ra trước."

Sau cùng, họ vẫn sẽ cần phải dời số tiền vàng này đi chỗ khác.

"Tiếp theo, chúng ta có thể ước tính khoảng cánh giữa tầng này với tầng bên dưới, nếu có sự khác biệt nào trong chiều cao của nó thì giả thuyết của chúng ta sẽ có thể đúng, phải không?"

"Thần cảm thấy nếu họ có xây một buồng bí mật ở đây, chắc chắn nó phải là một hệ thống cửa sập hòng giấu một số của báu. Việc đo lường những khe hở để tìm ra cánh cửa đó sẽ khá khó khăn. Thêm nữa, vì đây là kho bạc của quốc gia, khoảng hở giữa các bức tường và mặt sàn dĩ nhiên sẽ còn khít hơn nữa."

Ánh mắt của Gondo như muốn hỏi rằng họ nên làm gì, nhưng Ainz lắc đầu. Thẳng thắn mà nói, họ có thể xem tất những món ở đây như quà đáp lễ từ tộc người lùn. Sẽ là lãng phí nếu tốn quá nhiều công sức vào vấn đề đó.

"Đó không phải là lý do chính chúng ta đến đây, và chúng ta cũng không chắc chắn liệu nó có tồn tại hay không. Sẽ thật ngu ngốc nếu tốn quá nhiều thời gian và công sức cho nó. Trong bất cứ dịp nào, một khi người lùn lấy lại thành phố này, chúng ta sẽ để cho họ làm nhân chứng và mua lại những vật phẩm này với giá cả hợp lý."

"Thần đã hiểu. Vậy thần sẽ đi và khảo sát xem quanh đây có thứ chúng ta cần tìm không."

Gondo tiếp tục cuộc tìm kiếm, và Ainz nhặt lấy những vật phẩm trông có vẻ chứa nhiều ma lực hơn những cái trước đó.

"Hửm? Đây là...?"

Giữa những vật phẩm đó, Ainz tìm thấy một thanh kiếm.

Hình như nó là vật phẩm chứa đựng nhiều ma lực nhất so với tất cả những thứ ở đây.

"Ừm... dựa trên cấp độ, hẳn nó phải ở khoảng tầm 50, nhỉ?"

Chiều cao của nó đủ để có thể xem là một thanh kiếm dài, và nó được trang trí một cách rất tinh xảo.

Anh không chắc rằng liệu nó có được làm ở Yggdrasil hay không. Nhưng nó là một vật phẩm của thế giới này, vậy nên sức mạnh ma thuật của nó khó mà tin tưởng được. Ainz cảm nhận toàn bộ thanh kiếm, nó rất láng và bằng phẳng.

"Đây thật là một thanh kiếm tuyệt đẹp và tinh tế. Nhưng không có chữ rune nào được khắc lên nó. Sao có thể như vậy?"

Ainz nắm chặt lấy chuôi kiếm. Ngay lập tức, thanh kiếm bỗng rung lên. Có cảm giác như dòng mana đang chảy qua nó.

"Thứ này... thậm chí mình cũng có thể dùng được sao?"

Ainz vốn không thể sử dụng những thanh kiếm dài bởi giới hạn trong lớp nhân vật của mình. Tuy nhiên, có vẻ như thanh kiếm này thấm nhuần một loại ma pháp nào đó giúp anh bỏ qua được hạn chế.

"Thú vị đây."

Sau khi huơ thanh kiếm được một lúc, Ainz khẽ chạm tay vào lưỡi kiếm.

Không hề đau đớn. Dường như kỹ năng giúp Ainz miễn nhiễm với đòn tấn công dưới cấp độ 60 vẫn còn tác dụng. Thanh kiếm này không có loại ma pháp đặc biệt giống như cái của Gazef.

Dần mất đi hứng thú với nó, Ainz niệm chú.

"[Greater Magic Item---"

"Thưa bệ hạ! Cuộc tìm kiếm thế nào rồi ạ? Ngài có tìm thấy thứ gì thú vị không?"

"---Có một số vài thứ, nhưng ta sẽ quyết định thứ cần lấy sau."

"Vậy sao? Thế thì ngài cứ tùy ý chọn lựa!"

Tiếng gọi vừa rồi của Gondo đã làm gián đoạn ma thuật, Ainz ném thanh kiếm trở lại trong đống châu báu.

Ngoài thanh kiếm anh có thể sử dụng khá là thú vị, thì chẳng có gì nữa hết. Những vật phẩm mà Ainz muốn mang đi phải thật đặc biệt và hữu dụng hơn nhiều.

Liệu có vật phẩm ma thuật tầm cỡ nào ở đây không? Thật tiếc quá. Thôi thì, mình đoán là cũng không nên hi vọng tới vật phẩm cấp World hay thứ gì đó tương tự.

Ainz tiếp tục tìm kiếm xung quanh, chợt có một vật phẩm đập vào mắt anh.

"Gondo, ta đã có lựa chọn cho mình. Ta không rõ liệu nó có phải bảo vật quốc gia hay không, nhưng phiền ngươi có thể lại đây và xem nó giúp ta không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Overlord Light Novel

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook