Chương 69: Không nhận thức được
Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử
03/01/2016
Austin vui vẻ hướng tôi ve vẩy đuôi, đầu ko ngừng dụi vào mặt tôi
“Được rồi, để nó xuống đi” Bạch Tu Nghệ đi tới ôm Austin giờ đã nặng hơn rất nhiều
“Vết thương của nó cũng vừa lành lại” Bị thả xuống đấy, song con heo con ấy vẫn đảo quanh chân tôi
Trong bữa tiệc, tôi mới từ Dương Tử biết được, Khâu Vãn Vãn lấy cớ tinh thần bất thường lúc xảy ra vụ án, nên ko bị quy trách nhiệm hình sự, nàng đã được người lợi dụng mối quan hệ đón về nhà nghỉ ngơi .
Tất cả mọi người đều nói là nàng giả điên, chạy trốn luật pháp, nhưng khi nhớ lại cái bộ dạng của nàng ngày trước, với cái dáng vẻ đó thì có lẽ là nàng ko cố ý giả vờ . Suy cho cùng, nàng, vẫn ko đáng để tôi hận
Đưa tiễn bạn bè ra về, cũng là lúc trời bắt đầu tối, Bạch Tu Nghệ ân cần đưa tôi trở về phòng
“Bà xã, anh đưa em đi tắm rửa”
“A”
Một lúc ko lâu sau
“Bà xã, nước nóng có rồi, tới đây tắm đi”
“A” Tôi đi vào phòng tắm, thấy hắn ko hề có ý rời đi, tôi khẽ nhíu mày “Anh ko đi ra?”
“Anh sao có thể đi ra ngoài, em làm sao mà tắm rửa a? Tay của em ko được đụng nước, cũng ko thể cử động”
“Nhưng mà anh ở đây, thì em càng ko thể tắm được” Tôi nhịn ko được hướng hắn rống
“Bà xã” Bạch Tu Nghệ vỗ vai tôi ” ‘ông xã’ ko phải là hai từ gọi giả dối, mặc dù chỉ có khi tâm tình em tốt em mới bằng lòng gọi, nhưng đối với em mà nói, anh hoàn toàn phải gánh vác trách nhiệm của một người chồng. Em yên tâm, anh ko hề có bất kì cái suy nghĩ lợi dụng nào cả, chẳng qua chỉ là đơn thuần muốn chăm sóc em” Ánh mắt của hắn thản nhiên nhìn hẳn vào tôi
Chậm chậm tôi cúi đầu, trên mặt đã nóng bừng “Vậy………..vậy anh phải nhắm mắt lại rồi mới giúp em tắm nha”
“Ách?” Bạch Tu Nghệ có chút ngây người “Vậy làm sao mà anh giúp tắm?”
“Em ko biết ” Tôi có chút tức giận
“Được, được rồi” Bạch Tu Nghệ bất đắc dĩ nhắm mắt lại “Vậy trước tiên cởi quần áo ra đi”
……Trong phòng tắm thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng kêu sợ hãi, cùng những lời xin lỗi……
“Anh………….anh sờ đi đâu vậy?”
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tại anh ko nhìn thấy nên chỉ có thể sờ soạng”
“Lấy tay ra!”
“Ai, anh ko biết đó là ngực của em mà” (Rin: hí hí, sờ tiếp đi Tiểu Nghệ, ta bảo kê :D)
“Còn nói nữa?!”
“Ko nói, ko nói”
Sau một trận tắm rửa dài gần cả thế kỉ, tôi cảm thấy rất dễ chịu, song Bạch Tu Nghệ lại bị ướt sủng từ đầu đến chân
“Anh làm gì thế?” Mở to hai mắt, tôi nhìn nhìn hắn đang cởi áo ra
“Tắm” Hắn trả lời tỉnh bơ
“Trở về phòng anh mà tắm” Tôi bất mãn trừng hắn
“Đi ra ngoài sẽ làm ướt thảm”
“Vậy…………….” Nhìn người kia đang chuẩn bị cởi quần dài, tôi vội vàng quay lưng. Từ phía sau lưng truyền đến giọng nói buồn cười của hắn
“Em cũng có thể nhắm mắt lại mà”
“Mau đóng cửa!”
Sau đó. Bạch Tu Nghệ trần truồng từ trong phòng tắm đi ra, phía dưới vỏn vẹn chỉ quấn quanh một cái khăn tắm. Thấy mái tóc xốc xếch của hắn, trên người vẫn lấm tấm những hạt nước nhỏ, tôi ko tự chủ được đỏ bừng mặt
“Anh……….anh mau trở về phòng của mình đi”
Bạch Tu Nghệ vẻ mặt cười ta, lấn lên phía trước “A? Ngượng ngùng? Có phải ham muốn thân thể của ông xã hay ko?”
“Làm…..làm gì có?” Giọng nói phản bác của tôi càng lúc càng nhỏ, rốt cuộc tôi cũng quyết định lẩn vào trong chăn “Em muốn đi ngủ”
“A” Tựa như nghe ko hiểu ám hiệu của tôi,Bạch Tu Nghệ căn bản ko có ý tứ muốn rời đi, mà chỉ kéo tủ quần áo lấy ra 1 bộ đồ ngủ . Tôi dám thề rằng, cái bộ đồ đó tuyệt đối ko phải là của tôi
“Anh……..anh……từ khi nào anh treo đồ ngủ trong tủ quần áo của em rồi?” Tôi ù ù cạc cạc hỏi
“Sau khi thủ tục kết hôn vừa hoàn tất” Nhìn ra cái vẻ muốn giật cái khăn tắm xuống của hắn, tôi lập tức nhắm mắt lại . Vậy mà hắn còn dám nói hắn ko hề có ý nghĩa muốn lợi dụng? Rõ ràng là đã có âm mưu từ trước!
Đột ngột cảm giác được phần giường bên cạnh hõm xâu, Bạch Tu Nghệ đã thoải mái bò lên giường lủi vào trong chăn . Tôi trợn tròn mắt nhìn hắn, dùng tay cọ cọ ngón tay của hắn, run giọng hỏi “Anh, anh, đang làm gì trên giường ngủ của em?”
Bạch Tu Nghệ mặt ko đổi sắc lắc đầu chữa lại
“Sai, đây là giường của “chúng ta””
“Đừng, đừng có nói đùa, mau trở về phòng ngủ của anh đi”
“Bà xã, em lo lắng cái gì vậy? Đã thành vợ chồng rồi, mà còn xấu hổ như vậy? Ngoan, ngủ đi”
Ko để tôi phản đối thêm, hắn tiện tai tắt công tắc đèn , rồi vươn tay ôm lấy tôi . Tôi cố hết sức tránh thoát tay hắn
“Anh làm gì thế? Mau đi xuống!”
“Ôm bà xã của mình ngủ, ko vi phạm pháp luật”
“Em cảnh cáo anh nha, em sẽ gọi Ausitn lên cắn anh”
“Con heo mập kia, từ sớm đã bị anh mua chuộc”
Tôi hoàn toàn tin chắc rằng , hắn đã có âm mưu từ trước
“Anh……..anh sờ đi nơi nào vậy?”
“Sờ con anh, đừng cản trở cha con bọn anh giao lưu”
Cả đêm, hắn cũng ko có cái cử động nào quá mức, chẳng qua là chỉ nhẹ nhàng ôm lấy tôi . Thân thể từ cứng ngắc của tôi, cũng dần buông lỏng , tôi ko biết mình đã ngủ khi nào, chỉ biết là, mình đã ngủ rất ngon
Từ hôm đó trở về sau, Bạch Tu Nghệ lại tựa như tên vô lại, mỗi đêm lại chen vào giường tôi . Trước khi ngủ, hắn lại luôn làm theo thói quen , hôn tôi một cái . Dần dần, tất cả mọi chuyện cũng trở thành bình thường . Tôi ko còn vì hắn nhích đến gần mà trở nên lo lắng, cũng ko còn bởi vì thấy cơ thể lõa lồ của hắn mà hét chói tai
Nhưng mà, một sự việc khác phát sinh đã khiến chúng tôi lo lắng . Bạch Tu Nghệ gần đây sắc mặt rất tiều tụy, mặc dù, hắn vẫn ở trước mặt tôi ra sức đùa giỡn , tăng cường khả năng nói chuyện của bảo bối , nhưng tôi biết tâm tình của hắn hiện tại rất xấu , vì cứ nhìn vào vẻ mặt của hắn mỗi lần hắn từ bệnh viện trở về là có thể đoán được đại khái rồi
Lần đi thăm dì Bạch này, nhìn thấy người phụ nữ tái nhợt gầy gò, hốc mắt hõm sâu nằm trên giường bệnh đã khiến tôi giật mình, bác sĩ nói, bệnh tình của dì đã bắt đầu chuyển xấu, tình huống hiện tại rất ko ổn định . Họ muốn chúng tôi phải……….chuẩn bị tâm lý thật tốt
“Tiểu Nghệ” Dì Bạch cố tỏ ra kiên cường, nhưng vẻ mặt của dì đã tràn ngập sự suy yếu vô lực
“Mẹ……..mẹ muốn gặp đứa bé đó”
Lời của dì đã khiến cho chúng tôi cả kinh
“Mẹ muốn gặp Lăng Tịch”Dì Bạch kiên quyết nói
Bạch Tu Nghệ bình tĩnh nhìn dì Bạch, gật đầu “Được, con nhất định sẽ mang hắn đến”
“Được rồi, để nó xuống đi” Bạch Tu Nghệ đi tới ôm Austin giờ đã nặng hơn rất nhiều
“Vết thương của nó cũng vừa lành lại” Bị thả xuống đấy, song con heo con ấy vẫn đảo quanh chân tôi
Trong bữa tiệc, tôi mới từ Dương Tử biết được, Khâu Vãn Vãn lấy cớ tinh thần bất thường lúc xảy ra vụ án, nên ko bị quy trách nhiệm hình sự, nàng đã được người lợi dụng mối quan hệ đón về nhà nghỉ ngơi .
Tất cả mọi người đều nói là nàng giả điên, chạy trốn luật pháp, nhưng khi nhớ lại cái bộ dạng của nàng ngày trước, với cái dáng vẻ đó thì có lẽ là nàng ko cố ý giả vờ . Suy cho cùng, nàng, vẫn ko đáng để tôi hận
Đưa tiễn bạn bè ra về, cũng là lúc trời bắt đầu tối, Bạch Tu Nghệ ân cần đưa tôi trở về phòng
“Bà xã, anh đưa em đi tắm rửa”
“A”
Một lúc ko lâu sau
“Bà xã, nước nóng có rồi, tới đây tắm đi”
“A” Tôi đi vào phòng tắm, thấy hắn ko hề có ý rời đi, tôi khẽ nhíu mày “Anh ko đi ra?”
“Anh sao có thể đi ra ngoài, em làm sao mà tắm rửa a? Tay của em ko được đụng nước, cũng ko thể cử động”
“Nhưng mà anh ở đây, thì em càng ko thể tắm được” Tôi nhịn ko được hướng hắn rống
“Bà xã” Bạch Tu Nghệ vỗ vai tôi ” ‘ông xã’ ko phải là hai từ gọi giả dối, mặc dù chỉ có khi tâm tình em tốt em mới bằng lòng gọi, nhưng đối với em mà nói, anh hoàn toàn phải gánh vác trách nhiệm của một người chồng. Em yên tâm, anh ko hề có bất kì cái suy nghĩ lợi dụng nào cả, chẳng qua chỉ là đơn thuần muốn chăm sóc em” Ánh mắt của hắn thản nhiên nhìn hẳn vào tôi
Chậm chậm tôi cúi đầu, trên mặt đã nóng bừng “Vậy………..vậy anh phải nhắm mắt lại rồi mới giúp em tắm nha”
“Ách?” Bạch Tu Nghệ có chút ngây người “Vậy làm sao mà anh giúp tắm?”
“Em ko biết ” Tôi có chút tức giận
“Được, được rồi” Bạch Tu Nghệ bất đắc dĩ nhắm mắt lại “Vậy trước tiên cởi quần áo ra đi”
……Trong phòng tắm thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng kêu sợ hãi, cùng những lời xin lỗi……
“Anh………….anh sờ đi đâu vậy?”
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tại anh ko nhìn thấy nên chỉ có thể sờ soạng”
“Lấy tay ra!”
“Ai, anh ko biết đó là ngực của em mà” (Rin: hí hí, sờ tiếp đi Tiểu Nghệ, ta bảo kê :D)
“Còn nói nữa?!”
“Ko nói, ko nói”
Sau một trận tắm rửa dài gần cả thế kỉ, tôi cảm thấy rất dễ chịu, song Bạch Tu Nghệ lại bị ướt sủng từ đầu đến chân
“Anh làm gì thế?” Mở to hai mắt, tôi nhìn nhìn hắn đang cởi áo ra
“Tắm” Hắn trả lời tỉnh bơ
“Trở về phòng anh mà tắm” Tôi bất mãn trừng hắn
“Đi ra ngoài sẽ làm ướt thảm”
“Vậy…………….” Nhìn người kia đang chuẩn bị cởi quần dài, tôi vội vàng quay lưng. Từ phía sau lưng truyền đến giọng nói buồn cười của hắn
“Em cũng có thể nhắm mắt lại mà”
“Mau đóng cửa!”
Sau đó. Bạch Tu Nghệ trần truồng từ trong phòng tắm đi ra, phía dưới vỏn vẹn chỉ quấn quanh một cái khăn tắm. Thấy mái tóc xốc xếch của hắn, trên người vẫn lấm tấm những hạt nước nhỏ, tôi ko tự chủ được đỏ bừng mặt
“Anh……….anh mau trở về phòng của mình đi”
Bạch Tu Nghệ vẻ mặt cười ta, lấn lên phía trước “A? Ngượng ngùng? Có phải ham muốn thân thể của ông xã hay ko?”
“Làm…..làm gì có?” Giọng nói phản bác của tôi càng lúc càng nhỏ, rốt cuộc tôi cũng quyết định lẩn vào trong chăn “Em muốn đi ngủ”
“A” Tựa như nghe ko hiểu ám hiệu của tôi,Bạch Tu Nghệ căn bản ko có ý tứ muốn rời đi, mà chỉ kéo tủ quần áo lấy ra 1 bộ đồ ngủ . Tôi dám thề rằng, cái bộ đồ đó tuyệt đối ko phải là của tôi
“Anh……..anh……từ khi nào anh treo đồ ngủ trong tủ quần áo của em rồi?” Tôi ù ù cạc cạc hỏi
“Sau khi thủ tục kết hôn vừa hoàn tất” Nhìn ra cái vẻ muốn giật cái khăn tắm xuống của hắn, tôi lập tức nhắm mắt lại . Vậy mà hắn còn dám nói hắn ko hề có ý nghĩa muốn lợi dụng? Rõ ràng là đã có âm mưu từ trước!
Đột ngột cảm giác được phần giường bên cạnh hõm xâu, Bạch Tu Nghệ đã thoải mái bò lên giường lủi vào trong chăn . Tôi trợn tròn mắt nhìn hắn, dùng tay cọ cọ ngón tay của hắn, run giọng hỏi “Anh, anh, đang làm gì trên giường ngủ của em?”
Bạch Tu Nghệ mặt ko đổi sắc lắc đầu chữa lại
“Sai, đây là giường của “chúng ta””
“Đừng, đừng có nói đùa, mau trở về phòng ngủ của anh đi”
“Bà xã, em lo lắng cái gì vậy? Đã thành vợ chồng rồi, mà còn xấu hổ như vậy? Ngoan, ngủ đi”
Ko để tôi phản đối thêm, hắn tiện tai tắt công tắc đèn , rồi vươn tay ôm lấy tôi . Tôi cố hết sức tránh thoát tay hắn
“Anh làm gì thế? Mau đi xuống!”
“Ôm bà xã của mình ngủ, ko vi phạm pháp luật”
“Em cảnh cáo anh nha, em sẽ gọi Ausitn lên cắn anh”
“Con heo mập kia, từ sớm đã bị anh mua chuộc”
Tôi hoàn toàn tin chắc rằng , hắn đã có âm mưu từ trước
“Anh……..anh sờ đi nơi nào vậy?”
“Sờ con anh, đừng cản trở cha con bọn anh giao lưu”
Cả đêm, hắn cũng ko có cái cử động nào quá mức, chẳng qua là chỉ nhẹ nhàng ôm lấy tôi . Thân thể từ cứng ngắc của tôi, cũng dần buông lỏng , tôi ko biết mình đã ngủ khi nào, chỉ biết là, mình đã ngủ rất ngon
Từ hôm đó trở về sau, Bạch Tu Nghệ lại tựa như tên vô lại, mỗi đêm lại chen vào giường tôi . Trước khi ngủ, hắn lại luôn làm theo thói quen , hôn tôi một cái . Dần dần, tất cả mọi chuyện cũng trở thành bình thường . Tôi ko còn vì hắn nhích đến gần mà trở nên lo lắng, cũng ko còn bởi vì thấy cơ thể lõa lồ của hắn mà hét chói tai
Nhưng mà, một sự việc khác phát sinh đã khiến chúng tôi lo lắng . Bạch Tu Nghệ gần đây sắc mặt rất tiều tụy, mặc dù, hắn vẫn ở trước mặt tôi ra sức đùa giỡn , tăng cường khả năng nói chuyện của bảo bối , nhưng tôi biết tâm tình của hắn hiện tại rất xấu , vì cứ nhìn vào vẻ mặt của hắn mỗi lần hắn từ bệnh viện trở về là có thể đoán được đại khái rồi
Lần đi thăm dì Bạch này, nhìn thấy người phụ nữ tái nhợt gầy gò, hốc mắt hõm sâu nằm trên giường bệnh đã khiến tôi giật mình, bác sĩ nói, bệnh tình của dì đã bắt đầu chuyển xấu, tình huống hiện tại rất ko ổn định . Họ muốn chúng tôi phải……….chuẩn bị tâm lý thật tốt
“Tiểu Nghệ” Dì Bạch cố tỏ ra kiên cường, nhưng vẻ mặt của dì đã tràn ngập sự suy yếu vô lực
“Mẹ……..mẹ muốn gặp đứa bé đó”
Lời của dì đã khiến cho chúng tôi cả kinh
“Mẹ muốn gặp Lăng Tịch”Dì Bạch kiên quyết nói
Bạch Tu Nghệ bình tĩnh nhìn dì Bạch, gật đầu “Được, con nhất định sẽ mang hắn đến”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.