Pa Pa 17 Tuổi

Chương 72: Vị hôn phu của Khâu Vãn Vãn

Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử

03/01/2016

Sưu tầm?! Chuyện của chúng tôi có giá trị tin tức sao? Dương Tử hoài nghi hỏi “Tòa soạn báo cho phép các người lấy thông tin từ học sinh cấp 3 chưa kết hôn mà có con sao?”

“Hay là ông muốn hướng ánh mắt của mọi người đến mặt trái của giáo dục” Lâm Chỉ Niệm tiếp lời

Kha Vĩ cười cười “Trước, tôi chỉ muốn đem sự thật đầu đuôi viết thành 1 bài báo, tuyệt sẽ ko để bất kì quan điểm của người nào trong dư luận ảnh hưởng, bảo thảo cũng sẽ đợi có sự cho phép đăng của tiểu thư Liễu Như thì mới đăng , sau, hiện tại chuyện chưa kết hôn mà đã có con cũng ko phải là chuyện mới mẻ , nếu như có thể làm được một bài báo về một câu chuyện đầy trách nhiệm cùng tình người thì sẽ khiến cho rất nhiều người biết rõ về vấn đề này, cũng ko còn hiểu lầm phiến diện nữa . Học sinh cấp 3 cũng có thể đối mặt với cuộc đời lựa chọn hướng đi chính xác, tôi tin tưởng, quần chúng sẽ dùng đầu óc của mình mà phán xét lại”

Lời nói vừa hết, chúng tôi ko nhịn được vì hắn khen hay . Sau khi mang thai, quả thật tôi đã phải đối mặt với nhiều ánh mắt khó hiểu cùng khinh thường của mọi người, nếu như có thể thông qua câu chuyện của tôi , khiến cho nhiều bà mẹ chưa lập gia đình nhận được nhiều sự đồng tình và thông cảm, thì tại sao lại ko làm chứ? Dương Tử và Lâm Chỉ Niệm cũng tỏ vẻ ủng hộ

Trong nhà hàng ở ngoài trường, Kha Vĩ bắt đầu chăm chỉ làm phỏng vấn. Bất giác, đã đến thời gian vào lớp , hắn tiếc hận nói

“Còn thiếu một chút nữa là xong, đáng tiếc thời gian ko còn đủ rồi”

Tôi có ý tốt đề nghị “Tôi sẽ ko lên lớp hôm nay”

“Thật?” Hắn mừng rỡ nói “Liễu Nhứ tiểu thư, thật cảm ơn cô”

Quay đầu, tôi hướng về Dương Tử và Lâm Chỉ Niệm nói “Các cậu về trước đi, nhớ nói giùm tôi với thầy , tôi xin phép nghỉ”

Dương Tử có chút lo lắng nói

“Một lát nữa cậu trở về trường một mình được ko? Tôi sẽ tới đón cậu”

Kha Vĩ lập tức vỗ vỗ ngực bảo đảm “Hai người cứ yên tâm, tôi sẽ đưa cô ấy về, bảo đảm không thiếu một sợi tóc” Vẻ lịch sự, nho nhã của Kha Vĩ đã khiến cho người ta cảm thấy tương đối đáng tin cậy

Dương Tử rốt cuộc cũng yên tâm gật đầu “Được, vậy thì phiền ông, nhất định phải đem Tiểu Nhứ trở về trường”

Sau khi các nàng rời đi , chúng tôi lại tiếp tục đề tài vừa mới bắt đầu . Kha Vị đột nhiên có chút hăng hái hỏi

“Cô và ba của đứa bé lúc đó chưa dao động tình cảm sao? Tựa như………..người thứ ba…………”

Tôi khó hiểu nhìn hắn, hắn tùy tiện cười “Thứ cho tôi mạo muội, hãy để tôi giải thích, ba của đứa bé tương đối xuất sắc, trước đó ko lâu tôi còn nghe nói, Liễu tiểu thư bởi vì chuyện ngoài ý muốn nên phải nhập viện, nguyên nhân của chuyện này hình như cũng có liên quan đến cậu ấy”



“Nghe ông hỏi như vậy, thì rất giống kí giải của mấy tờ báo lá cải nha” Tôi ko biết hắn là từ đâu nghe nói, trực giác lại nói cho tôi biết có lẽ hắn biết cả mọi chuyện

“Điều này cũng là bản tính đương nhiên của ký giả mà” Hắn lơ đễnh nói

“Tôi nghe nói , người làm bị thương Liễu tiểu thư chính là vị hôn thê lúc trước của ba đứa bé”

Lời của hắn khiến cho tôi nhíu mày, đánh giá thật cẩn thận kí giả trước mắt, tôi bình tĩnh nói “Ông còn nghe thấy những chuyện gì?”

“Còn nghe nói là vị hôn thê này sau khi bị bắt , tinh thần của cô ta đã trở nên khác thường”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó……….cô ấy đã tự sát”

“Ông nói cái gì? Khâu Vãn Vãn tự sát?!” Tôi kinh ngạc đứng lên, nhìn gần vào hắn . Kha Vĩ ko có ý trả lời vấn đề của tôi, hắn thu dọn đồ đạc dẫn đầu ra khỏi nhà hàng “Đi thôi, tôi đưa cô về”

Tôi đờ đẫn theo phía sau, nhưng trước sau vẫn ko tài nào tin nỗi Khâu Vãn Vãn đã thật sự tự sát ,mà kết quả như thế thì cũng có thể dự đoán được, tình yêu của nàng quá mãnh liệt, quá chấp nhất rồi

Đi ra khỏi phòng ăn, tôi đuổi theo hắn

“Lời nói vừa rồi của ông làm có ý gì?”

Hắn nhìn cũng ko nhìn mà chỉ chăm chú để ý đến một chiếc màu đen ko xa đang lái tới . Cho đến khi xe dừng lại trước mặt, hắn mới yên tâm xoay người

“Liễu tiểu thư, e rằng chúng ta lại phải thay đổi địa điểm phỏng vấn rồi”

Tôi rốt cuộc cũng hiểu rõ, cái gì gọi là phỏng vấn , thì ra chỉ là lớp ngụy trang của hành động bắt cóc . Nhìn chằm chằm vào bàn tay mình đang đặt trên bụng, vô luận là tôi giãy dụa hay kêu cứu, thì cũng sẽ khiến tôi và đứa bé phải bỏ mạng chỗ này

Ra sức dằn lại sợ hãi, tôi ngước mắt nhìn hắn “Ông rốt cuộc là người nào? Tại sao lại muốn làm như vậy?”

“Một lần nữa tôi xin tự giới thiệu , tôi tên là Kha Vũ , là vị hôn phu hiện tại của Khâu Vãn Vãn” Hắn mặt ko chút thay đổi trả lời, nhưng ngay sau đó lại ko lưu tình đem tôi đẩy mạnh vào trong xe

Sau khi trở về phòng học, Dương Tử trở lại vị trí ngồi, tinh thân luôn thấp thỏm ko yên , hết nghiêng đông lại ngó tây , thấy vậy Trần Hạo Nam cũng phiền lòng, một tay hắn đoạt lấy danh thiếp từ trong tay nàng, lấy điện thoại di động ra



“A lô, xin chào. Đây có phải là tòa soạn X ko?……Xin cho hỏi quý toàn soạn có ký giả nào tên Kha Vĩ không?”

Thầy giáo trên bục giảng dừng viết, giận dỗi nhìn hắn chằm chằm

“Bạn học Trần Hạo Nam, em có biết bây giờ là giờ lên lớp hay ko?”

Trần Hạo Nam giơ tay lên có ý bảo thầy giáo hãy nói sau, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm túc . Sau khi cúp điện thoại, hắn cũng ko để ý thầy giáo đang kinh ngạc cùng khiển trách mình, đã nắm lấy tay Dương Tử chạy ra ngoài

“Bọn họ nói, họ căn bản ko có ký giả nào tên Kha Vĩ. Tiểu Nhứ gặp nguy hiểm rồi”

“Cái gì?!” Dương Tử thất kinh “Tiểu Nhứ có thể gặp chuyện gì hay ko a? Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta…………chúng ta phải báo cánh sát ”

“Đi tìm Tu Nghệ trước”

Đoàn người Bạch Tu Nghệ hỏa tốc chạy ra nhà hàng ở ngoài trường, nhưng họ đã ko còn thấy bóng dáng của Liễu Nhứ nữa . Bạch Tu Nghệ ảo nảo đấm cái bàn

“Đáng chết, cô ấy ở đâu?”

Dương Tứ hối hận , hận ko thể dùng mình thay Tiểu Nhứ “Cũng tại chúng tôi ko tốt , ko có chăm sóc tốt cho Tiểu Nhứ”

Lâm Chỉ Niệm cũng hối hận mãnh liệt, lau nước mắt “Tu Nghệ, thật xin lỗi. Chúng tôi ko nên để cố ấy một mình ở đây”

Trần Hạo Nam dịu dàng ôm Dương Tử “Đừng khóc, tình huống như thế này thì có ai mà ngờ tới”

Mục Úc Huyên cũng nói “Đối phương nhất định là đã có chuẩn bị mới đến, ko phải là tạm thời nảy sinh suy nghĩ”

Bạch Tu Nghệ một lòng đều đặt trên người Liễu Nhứ, một phụ nữ mang thai sáu tháng, chạy trốn căn bản là ko chuyện ko thể nào làm được . Nếu như đối phương bắt nàng chẳng qua là muốn dùng nàng làm con tin uy hiếp người khác vậy thì còn có thể thương lượng. Nếu như họ bắt nàng vì một mục đích xấu nào đó, thì hắn ko cách nàng tưởng tượng được sẽ có chuyện đáng sợ gì xảy ra trên người Liễu Nhứ, mà chuyện hắn sợ nhất chính là…………trả thù

Dần dần Bạch Tu Nghệ cũng tỉnh táo lại, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là tìm được nàng, rối loạn lúc này cũng ko thể giúp ích được gì . Hắn bắt buộc mình phải giữ vững trạng thái tinh thần tỉnh táo .

Quay đầu , hắn hỏi Dương Tử và Lâm Chỉ Niệm “Hắn hỏi những vấn đề gì, hai người nhất định phải nói cặn kẻ cho tôi biết”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pa Pa 17 Tuổi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook