Chương 5: Bỏ Nhà Đi Bụi
Nhất Mộng
11/10/2019
Khi về đến nhà, cậu quăng cô lên giường đè cô, nhìn cô với vẻ lạnh lùng nói:
-Con biết tội của mình chưa!?
-Co..con xin lỗi! Vì con không muốn papa phải cưới người khác nên mới làm vậy thôi!
-Hay nhỉ! Tại sao con lại không muốn ta lấy cô ta chứ?
-Vì Con Yêu Pa!
Cậu nghe câu đó liền trầm mặc đứng dậy, chỉnh chu trang phục rồi đi về phòng. Đi được vài bước cậu quay lại nói:
-Vì hôm nay con có lỗi nên 1 tuần này con không được đi ra ngoài dù 1 bước!!
Cô nghe xong, kiên quyết phản đối:
-Con không muốn ở trong nhà 1 tuần đâu!!!
-Con không có quyền nói không muốn với ta!
Nói xong, cậu đóng cửa quay về phòng. Khả Linh ngồi đó cười:
-Anh không cho thì không đồng nghĩa em phải nghe!!
Sáng hôm sau, khi Đình Quân đi làm. Quản gia lên lầu gọi cô ăn sáng, cô nói:
-Tôi không muốn ăn!! Ông đem đi đi!!
-Nhưng tiểu thư! Bỏ bữa không tốt đâu! Cô ra đi!
-Không! Ông đi đi! Papa không thương tôi nữa! Tôi sống làm gì!!!
-Tiểu thư đừng cố chấp nữa! Xuống ăn đi!!!
-Không là không! Ông đi đi!!!
-Haizz.... nếu cô nói vậy thì thôi vậy....
Quản gia xuống lầu, cô ấy không nghe tiếng nữa liền cười:
-Haha! Bước đầu đã thành công! Bây giờ làm bước cuối thôi!!
Cô để tất cả quần áo của mình vào ba lô và chuẩn bị sẵn 1 sợi dây thừng. Cô đến cửa sổ, quăng sợi dây xuống rồi cầm sợi dây xuống từ từ. Khi cô xuống xong, cô phủi tay rồi chạy ra khỏi nhà. Đi được 1 đoạn Khả Linh đói, cô nhớ lại. Nghĩ:
-Lịt pẹ! Quên đem theo tiền! Giờ đói thấy moẹ mà không có 1 xu dính túi làm gì bây giờ!!!
Cô ngồi xuống 1 cái ghế gần đó, ôm bụng khóc thầm:
-Teo khổ quá mà!!
Bỗng 1 cánh tay đặt lên vai cô, cô ngước mặt lên. Ngạc nhiên:
-Là ông hả! Thần Tuấn?
-Chứ bà tưởng ai? Mà sao bà ngồi ở đây vậy?
-Tui bỏ nhà đi bụi mà quên đem tiền! Bây giờ đói muốn chết!!
-Phụt! Lần đầu tiên tôi mới thấy ai bỏ nhà đi bụi mà quên đem tiền như bà luôn!
-Bớt chê tui! Bao tui ăn đi!
-Biết rồi! Biết rồi! Đi thôi!
Ăn xong, Thần Tuấn hỏi:
-Vậy cậu định ở đâu?
-Um... chắc tôi qua nhà Thuỳ Dương ở ké mấy ngày rồi tính sau...
-Ừ! Vậy để tôi đưa bà để nhà bả!
-Cũng được! Cảm ơn nhe!
-Bạn bè mà khách sáo làm gì! Giờ lên xe đi!
Còn phía quản gia, ông gọi cho Đình Quân:
-Alo Ông chủ! Tiểu thư sáng nay không chịu ra ăn, tôi sợ không tốt với sức khoẻ cô đâu...
-Ừ! Ông cứ để con bé trong phòng để nó yên tĩnh 1 mình đi! Tối về tôi sẽ nói chuyện với nó!
-Vâng...
Trở về phía Khả Linh
Đến nơi, 2 người vào nhà gõ cửa. Thuỳ Dương mở cửa thấy cô chạy đến ôm cô:
-Lâu rồi không gặp bạn hiền! Nhớ mày ghê!
-Tao cũng vậy! Con bạn hiền!
-Vào nhà đi!
Vào nhà, cả 3 nói chuyện rất vui vẻ đến trời tối không biết. Thần Tuấn ra chào tạm biệt rồi về còn 2 người:
-Vậy tối nay mày ngủ với tao nha!
-Ok!
Cô thay đồ rồi cả 2 ngủ cùng nhau....
-Con biết tội của mình chưa!?
-Co..con xin lỗi! Vì con không muốn papa phải cưới người khác nên mới làm vậy thôi!
-Hay nhỉ! Tại sao con lại không muốn ta lấy cô ta chứ?
-Vì Con Yêu Pa!
Cậu nghe câu đó liền trầm mặc đứng dậy, chỉnh chu trang phục rồi đi về phòng. Đi được vài bước cậu quay lại nói:
-Vì hôm nay con có lỗi nên 1 tuần này con không được đi ra ngoài dù 1 bước!!
Cô nghe xong, kiên quyết phản đối:
-Con không muốn ở trong nhà 1 tuần đâu!!!
-Con không có quyền nói không muốn với ta!
Nói xong, cậu đóng cửa quay về phòng. Khả Linh ngồi đó cười:
-Anh không cho thì không đồng nghĩa em phải nghe!!
Sáng hôm sau, khi Đình Quân đi làm. Quản gia lên lầu gọi cô ăn sáng, cô nói:
-Tôi không muốn ăn!! Ông đem đi đi!!
-Nhưng tiểu thư! Bỏ bữa không tốt đâu! Cô ra đi!
-Không! Ông đi đi! Papa không thương tôi nữa! Tôi sống làm gì!!!
-Tiểu thư đừng cố chấp nữa! Xuống ăn đi!!!
-Không là không! Ông đi đi!!!
-Haizz.... nếu cô nói vậy thì thôi vậy....
Quản gia xuống lầu, cô ấy không nghe tiếng nữa liền cười:
-Haha! Bước đầu đã thành công! Bây giờ làm bước cuối thôi!!
Cô để tất cả quần áo của mình vào ba lô và chuẩn bị sẵn 1 sợi dây thừng. Cô đến cửa sổ, quăng sợi dây xuống rồi cầm sợi dây xuống từ từ. Khi cô xuống xong, cô phủi tay rồi chạy ra khỏi nhà. Đi được 1 đoạn Khả Linh đói, cô nhớ lại. Nghĩ:
-Lịt pẹ! Quên đem theo tiền! Giờ đói thấy moẹ mà không có 1 xu dính túi làm gì bây giờ!!!
Cô ngồi xuống 1 cái ghế gần đó, ôm bụng khóc thầm:
-Teo khổ quá mà!!
Bỗng 1 cánh tay đặt lên vai cô, cô ngước mặt lên. Ngạc nhiên:
-Là ông hả! Thần Tuấn?
-Chứ bà tưởng ai? Mà sao bà ngồi ở đây vậy?
-Tui bỏ nhà đi bụi mà quên đem tiền! Bây giờ đói muốn chết!!
-Phụt! Lần đầu tiên tôi mới thấy ai bỏ nhà đi bụi mà quên đem tiền như bà luôn!
-Bớt chê tui! Bao tui ăn đi!
-Biết rồi! Biết rồi! Đi thôi!
Ăn xong, Thần Tuấn hỏi:
-Vậy cậu định ở đâu?
-Um... chắc tôi qua nhà Thuỳ Dương ở ké mấy ngày rồi tính sau...
-Ừ! Vậy để tôi đưa bà để nhà bả!
-Cũng được! Cảm ơn nhe!
-Bạn bè mà khách sáo làm gì! Giờ lên xe đi!
Còn phía quản gia, ông gọi cho Đình Quân:
-Alo Ông chủ! Tiểu thư sáng nay không chịu ra ăn, tôi sợ không tốt với sức khoẻ cô đâu...
-Ừ! Ông cứ để con bé trong phòng để nó yên tĩnh 1 mình đi! Tối về tôi sẽ nói chuyện với nó!
-Vâng...
Trở về phía Khả Linh
Đến nơi, 2 người vào nhà gõ cửa. Thuỳ Dương mở cửa thấy cô chạy đến ôm cô:
-Lâu rồi không gặp bạn hiền! Nhớ mày ghê!
-Tao cũng vậy! Con bạn hiền!
-Vào nhà đi!
Vào nhà, cả 3 nói chuyện rất vui vẻ đến trời tối không biết. Thần Tuấn ra chào tạm biệt rồi về còn 2 người:
-Vậy tối nay mày ngủ với tao nha!
-Ok!
Cô thay đồ rồi cả 2 ngủ cùng nhau....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.