Chương 6: Đi chơi
Nhất Mộng
11/10/2019
Trở về phía Đình Quân
Cậu trở về nhà, quản gia ra tiếp đón:
-Chào mừng cậu chủ đã trở về!
-Ừ! À mà con bé sao rồi!
-Tiểu thư ở trong phòng mãi không đi ra ngoài! Tôi lo quá!
-Để tôi lên xem sau!
-Vâng!
2 người lên lầu. Cậu gõ cửa phòng Khả Linh”cốc cốc”, “cốc cốc”,”cốc cốc” nhưng chẳng thấy ma nào trả lời. Cậu liền kêu quản gia đưa chìa khoá dự phòng cho cậu. Cậu mở cửa ra, Đình Quân vào nhưng không thấy 1 bóng người. Cậu nhìn đi tới cửa sổ đang mở thì thấy 1 sợi dây, cậu ôm trán:
-Con bé này ngày càng nhiều chiêu trò! Mốt phải khắc khe với con hơn mới được!
-Rồi bây giờ làm sao cậu chủ?
-Kệ con bé đi! Tôi chắc chắn nó không sao mà ông cứ yên tâm!
-Vâng! Tôi cũng mong là vậy!
-Khuya rồi! Bây giờ ông đi nghỉ ngơi đi!
-Vâng thưa cậu chủ!
2 người đi khỏi phòng. Đình Quân về phòng tắm, cậu nhớ chuyện hồi sáng, trầm mặc đấm thật mạnh vào tường:
-Chết tiệt!
Nói xong, cậu mặc đồ đi ra phòng xem 1 số giấy tờ rồi đi ngủ. Trời sáng như thường ngày, cậu rửa mặt, đi tắm, xuống ăn sáng rồi đi làm nhưng Khả Linh lại khác. Cô rửa mặt, thay đồ, rủ bạn bè đi ăn. Ăn xong cả bọn đi chơi. Thuỳ Dương lên tiếng:
-Đi đâu chơi bây giờ?
-Tất nhiên là shopping rồi! Thần Tuấn bao tiền!
-Nè! Tại sao tui phải bao chứ???
-Cậu có ý kiến à? “Rắc rắc” tiếng bẻ ngón tay.
Cậu toát mồ hôi, vẫy tay:
-Kh...không! Cứ tự nhiên!
-Vậy đi thôi!!!
2 người đi rất vui vẻ riêng Thần Tuấn cậu khóc thầm:
-Tiền của teo! Xong vụ này lão tử tiên bố phá sản!
Đi đến shopping, mọi người lựa đồ. Thuỳ Dương và Khả Linh đi thay đồ. Thuỳ Dương ra, cô hỏi Thần Tuấn:
-Cậu thấy tôi mặc bộ này đẹp không?
-Đẹp! Ủa mà Khả Linh bả đâu rồi!
-Nó đang ở trong đó để tui kéo nó ra!
Cô vào kéo Khả Linh ra:
-Không! Tao không ra đâu! Váy ngắn như vậy ra xấu hổ mất!!!
Cuộc chiến kéo dài 15p mới kéo được cô ra:
-Phù! Cuối cùng mày cũng ra!
-Xấu hổ chết mất!
-Xinh như vậy mà xấu hổ cái gì! Phải không Thần Tuấn? THẦN TUẤN!!!
-Hả? Hả!? Động đất, sập nhà, cháy nhà à?- Thanh niên ngáo ngơ không biết chuyện gì đang xảy ra
-Ông lại ngủ quên nữa hả?
-Xin lỗi! Bà kêu tôi có chuyện gì vậy?
-Khả Linh mặc bộ này đẹp không?
Cậu nhìn Khả Linh, cậu đỏ mặt chảy máu mũi:
-Nè cậu có sao không? Chảy máu mũi rồi kìa! Chắc tôi mặc xấu lắm để tôi thay bộ khác!
-Kh..Không cần! Bà m..mặc đẹp lắm!
-Tôi nói mà không nghe! Bà đẹp lắm đoá~
-Nhưng...
-Nhưng nhị gì nữa! Bà chủ tôi lấy bộ này!
-Vâng!
-Bây giờ bà thay đồ đi!
-Ừ....
Mua đồ xong, cả bọn đi chơi khắp nơi. Nhưng chẳng ai biết Thần Tuấn đang rất đau khổ vì túi tiền của mình không cánh mà bay. Thuỳ Dương có 1 sáng kiến:
-Hay là chúng ta đi chỗ này chơi đi!
-Chỗ nào???
Cậu trở về nhà, quản gia ra tiếp đón:
-Chào mừng cậu chủ đã trở về!
-Ừ! À mà con bé sao rồi!
-Tiểu thư ở trong phòng mãi không đi ra ngoài! Tôi lo quá!
-Để tôi lên xem sau!
-Vâng!
2 người lên lầu. Cậu gõ cửa phòng Khả Linh”cốc cốc”, “cốc cốc”,”cốc cốc” nhưng chẳng thấy ma nào trả lời. Cậu liền kêu quản gia đưa chìa khoá dự phòng cho cậu. Cậu mở cửa ra, Đình Quân vào nhưng không thấy 1 bóng người. Cậu nhìn đi tới cửa sổ đang mở thì thấy 1 sợi dây, cậu ôm trán:
-Con bé này ngày càng nhiều chiêu trò! Mốt phải khắc khe với con hơn mới được!
-Rồi bây giờ làm sao cậu chủ?
-Kệ con bé đi! Tôi chắc chắn nó không sao mà ông cứ yên tâm!
-Vâng! Tôi cũng mong là vậy!
-Khuya rồi! Bây giờ ông đi nghỉ ngơi đi!
-Vâng thưa cậu chủ!
2 người đi khỏi phòng. Đình Quân về phòng tắm, cậu nhớ chuyện hồi sáng, trầm mặc đấm thật mạnh vào tường:
-Chết tiệt!
Nói xong, cậu mặc đồ đi ra phòng xem 1 số giấy tờ rồi đi ngủ. Trời sáng như thường ngày, cậu rửa mặt, đi tắm, xuống ăn sáng rồi đi làm nhưng Khả Linh lại khác. Cô rửa mặt, thay đồ, rủ bạn bè đi ăn. Ăn xong cả bọn đi chơi. Thuỳ Dương lên tiếng:
-Đi đâu chơi bây giờ?
-Tất nhiên là shopping rồi! Thần Tuấn bao tiền!
-Nè! Tại sao tui phải bao chứ???
-Cậu có ý kiến à? “Rắc rắc” tiếng bẻ ngón tay.
Cậu toát mồ hôi, vẫy tay:
-Kh...không! Cứ tự nhiên!
-Vậy đi thôi!!!
2 người đi rất vui vẻ riêng Thần Tuấn cậu khóc thầm:
-Tiền của teo! Xong vụ này lão tử tiên bố phá sản!
Đi đến shopping, mọi người lựa đồ. Thuỳ Dương và Khả Linh đi thay đồ. Thuỳ Dương ra, cô hỏi Thần Tuấn:
-Cậu thấy tôi mặc bộ này đẹp không?
-Đẹp! Ủa mà Khả Linh bả đâu rồi!
-Nó đang ở trong đó để tui kéo nó ra!
Cô vào kéo Khả Linh ra:
-Không! Tao không ra đâu! Váy ngắn như vậy ra xấu hổ mất!!!
Cuộc chiến kéo dài 15p mới kéo được cô ra:
-Phù! Cuối cùng mày cũng ra!
-Xấu hổ chết mất!
-Xinh như vậy mà xấu hổ cái gì! Phải không Thần Tuấn? THẦN TUẤN!!!
-Hả? Hả!? Động đất, sập nhà, cháy nhà à?- Thanh niên ngáo ngơ không biết chuyện gì đang xảy ra
-Ông lại ngủ quên nữa hả?
-Xin lỗi! Bà kêu tôi có chuyện gì vậy?
-Khả Linh mặc bộ này đẹp không?
Cậu nhìn Khả Linh, cậu đỏ mặt chảy máu mũi:
-Nè cậu có sao không? Chảy máu mũi rồi kìa! Chắc tôi mặc xấu lắm để tôi thay bộ khác!
-Kh..Không cần! Bà m..mặc đẹp lắm!
-Tôi nói mà không nghe! Bà đẹp lắm đoá~
-Nhưng...
-Nhưng nhị gì nữa! Bà chủ tôi lấy bộ này!
-Vâng!
-Bây giờ bà thay đồ đi!
-Ừ....
Mua đồ xong, cả bọn đi chơi khắp nơi. Nhưng chẳng ai biết Thần Tuấn đang rất đau khổ vì túi tiền của mình không cánh mà bay. Thuỳ Dương có 1 sáng kiến:
-Hay là chúng ta đi chỗ này chơi đi!
-Chỗ nào???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.