Chương 74: Bớ Kìa Thiên Đạo Dây Dưa. Lái Đò Đắc Đạo Muối Dưa Ích Gì.
Thiên Tôn
13/11/2023
Một ngày này trời mưa tầm tả. Vạn Ác Tà Vương từ sau khi dạy đạo cho Luận Đạo Công Trần Phúc Loan tại Chim Thành. Thì hắn liền lui về nhà tranh bãi sậy.
Từ ngày Mặc Nương Tử đắc đạo làm thượng tiên nhất phẩm về trên. Thì Kè Ông cùng Dị Quỷ cũng đi theo Vạn Ác Tà Vương phàm trần.
Có thể nói, bây giờ, bên trong Bãi Sậy. Vạn Ác Tà Vương là Chủ Thượng duy ngã độc tôn.
Vạn Ác Tà Vương châm một ấm trà nóng. Ngồi bên trong căn nhà tranh ấm áp. Hắn đốt một thỏi trầm, cho thân tâm thanh tịnh. Mưa càng lúc càng lớn. Mưa như thác đổ. Sấm vang rền trời, như nứt trời sụp đất.
Vạn Ác Tà Vương tĩnh tâm, uống từng hớp trà trong thanh tịnh. Bỗng trước nhà có người từ trên thương khung giáng xuống đi vào. Một thiếu nữ tuổi đôi mươi, hết sức bình dị. Không ai khác, đó chính là Thiên Đạo, hóa hiện hình tướng nhân loài, để tiện bề tiếp xúc với phàm trần.
Thiên đạo nữ tử bước vào nhà, ngồi xuống bàn trà. Tự rót trà uống như chốn không người. Xong rồi nữ tử nói. Này Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Lần này Thiên Đạo ta đến, là muốn tốt cho ngươi. Nghe lời ta, mau sửa 5 câu đại nguyện kia đơn giản lại. Tu vài năm là đắc đạo. Rồi làm giáo tổ tông sư. Ngon lành tuyệt cú mèo. Cớ chi chịu khổ long bong nhiều kiếp. Thiên đạo ta thấy xót cho ngươi.
Cút. Phàm trần nói. Làm Thiên Đạo hết sức bực mình. Thiên đạo nữ tử quát. Ơ kìa. Cái tên chèo đò mắc dịch mắc gió. Thiên Đạo Tổ Tông ta đến đây có ý tốt nhắc nhở ngươi, quan tâm ngươi. Vậy mà hết lần này đến lần khác. Ngươi chối từ tâm ý của tiểu cô nương bé bỏng ta. Thiệt làm người ta buồn hết sức.
Cút. Phàm trần vẫn câu đó. Phàm trần nói tiếp. Ta nói ngươi nghe nè con mụ thiên đạo điên kia. Ngươi có thấy phiền không. Ta vốn dĩ là thằng chèo đò. Thì ai đi đò ta chèo. Cha mẹ sinh ta ra. Ta cũng đâu nghĩ mình sinh ra đi chèo đò. Rồi ngươi nghĩ xem. Ta chỉ là thằng chèo đò. Rồi đắc đạo làm con mẹ gì. Rồi suốt ngày ngươi xúi giục ta ăn rau ăn củ, từ tâm bác ái, diệt dục trường chay. Ủa. Chắc ta rảnh. Làm ơn đi đại tỷ thiên đạo. Bớt báo thằng nhỏ.
Ta chỉ là thằng chèo đò. Ta nhớ rõ tên mình là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Ta có một cái chén ăn cơm. Cái chén ăn hoài không hết. Do cái tên khốn nạn Ma La dụ cướp chén ta. Nên ta mới chơi chết nó. Chuyện qua lâu rồi. Hồng Hoang Cổ Đế cũng đã vào hỗn độn.
Ma La cũng diệt. Sao chỉ còn mỗi thiên đạo ngươi là cứ cách một thời gian là tìm đến ta. Rồi cứ sản đá với vụ án 5 câu văn đó. Ta đã bảo ngươi. Ngươi cứ tùy ý bôi xóa đi. Là xong. Ngươi là chủ nhân của vũ trụ. Còn ta là một phàm nhân. Sau ngươi cứ suốt ngày làm khó ta. Ngươi vui lắm à.
Thiên đạo nữ tử uất ức nói. Này là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Ngươi còn có tình người không. Ngày đó ta đang ngủ trên hư không. Ngươi nói chuyện ở phía hạ giới trầm hùng. Làm Ma La vận lực khắc 5 câu thánh pháp vào vũ trụ. Ta còn tưởng chúa tể ma chủ ra tay ắt là đại sự. Nên ưng thuận đồng ý theo.
Nào ngờ chứng cho tâm sản đá của ngươi 5 câu thánh pháp. Mà hủy diệt cả một thời đại yêu ma. Điều đó hết sức mất trật tự vũ trụ. Nếu như 5 câu văn đó đơn giản. Thì ta còn bôi xóa được. Nhưng cái này do ngươi dụ hoặc Ma La khắc lên thiên đạo. Mà thiên đạo là ta. Tức khắc lên thân ta. Ngươi cứ như vậy hoài. Làm 5 câu thánh pháp trói buộc ta rất khó chịu.
Ngươi cũng hiểu sự nguy hiểm từ 5 câu đại nguyện kia còn gì. Ban đầu ta nghĩ đơn giản nên không quan tâm. Trải qua vô lượng năm ánh sáng. Ta bị 5 câu thánh pháp của ngươi trói buộc. Có lúc lại phải nghe lời ngươi. Thiệt là nổi khùng. Ta là trời. Mà bị phàm nhân xỏ mũi. Có tức hay không chứ.
Vạn Ác Tà Vương đang uống trà bỗng tức cười. Rồi nói. Này là thiên đạo muội muội. Để Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn huynh nói cho muội muội nghe. Ai kêu muội chơi ác trước với ta. Muội chứng sản 5 câu đại nguyện. Làm ta bị nhân quả quấn thân. Có một thời đại ta hôn mê bất tỉnh trên đò. Linh hồn chìm sâu vào A Tỳ Cổ Xưa Địa Ngục. Thần hồn trãi qua 500 triệu năm bị tra tấn. Một ngày nọ ta tỉnh dậy trên đò. Mới biết mình đã vượt qua vô vàng thống khổ. Bởi 5 câu đại nguyện kia chi phối.
Nhưng cũng nhờ thiên đạo muội chơi ác. Mà ta tìm được con đường của ta đi. Ta tìm thấy được sự an tâm tục thế. Ta vẫn 1 lòng 1 dạ. Thiên đạo muội hãy về đi. Tình đôi ta mãi chia ly. Mong thiên đạo muội đừng lưu luyến tên chèo đò nghèo khổ như ta.haha.
Thiên đạo nữ tử chửi ầm. Cái tên chèo đò khốn kiếp. Ngươi bị điên thì điên một mình đi. Cớ sao cứ lôi theo ta. 5 câu bí văn đó khắc lên trên người ta. Rồi ngươi cứ sản đá đi long ngong, không chịu lo mà đắc đạo. Để ta phải ngồi canh ngươi suốt nhiều thế kỷ mòn mỏi. Ngươi không thấy mệt. Nhưng ta thấy phiền.
Vạn Ác Tà Vương cười, mới nói. À. Nếu thiên đạo muội muội cảm thấy khó chịu. Thôi thì hãy để chèo đò đại huynh lên làm thiên đạo vận hành vũ trụ. Còn muội thì xuống làm tên chèo đò một lần nữa. Biết đâu thú vị rồi sao.
Thiên đạo nữ tử lại chửi. Ngươi đừng có mà dụ hoặc ta. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn à. Năm đó ta cũng nghe ngươi như vậy. Ta mệt mỏi ngủ một chút. Giao quyền thiên đạo cho ngươi. Đến chừng thức giấc. Không sao cứu vãng kịp. Ngươi làm cái quần gì mà cho 700 hành tinh va vào nhau nổ sạch. Các giống dân quỷ bị tận diệt. Ngươi gây ra một đống hỗn loạn. Mà sau đó ta không dám ngủ nghĩ. Phải tốn 8 vạn năm để điều chỉnh.
Cho nên ta nói thật với ngươi. Thiên đạo ta đời này ân hận nhất là biết đến cái tên chèo đò khốn kiếp xấu xa như ngươi. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Ta hận ngươi.
Haha. Vạn Ác Tà Vương cười sản. Rồi nói. Thiên đạo cô nương làm quá. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ta. Trời sinh tiêu dao tự tại. Thà là thiên đạo cô nương giết ta đi. Chứ đừng cứ cách một thời đại lại tìm ta kêu ta phải mau ngộ đạo đắc đạo.
Ta cũng nói cho cô rõ. Ta tài hèn đức mọn. Không thể so với các bậc Giác Giả. Ta mãi mãi chỉ là thằng chèo đò. Ta chỉ có ước mơ đơn giản. Ăn cơm. Cho nên cô đừng có tước đoạt quyền được sống. Quyền tự do. Quyền mưu cầu hạnh phúc của ta.
Thiên đạo nữ tử tức giận biến mất trước mặt Vạn Ác Tà Vương. Trời lúc này vẫn mưa như trút nước. Vạn Ác Tà Vương lên giường nằm ngủ. Đã bước vào giờ tý tức 11 giờ khuya.
Bên ngoài phía trước nhà tranh có Quỷ Cùng Đinh, Thiên Linh Thánh Nữ, Kè Ông, Dị Quỷ canh giữ. Nên phàm trần hết sức an tâm nghĩ ngơi.
Một hồi lâu sau. Linh hồn Vạn Ác Tà Vương đã đi xuyên thông đạo băng qua ba ngàn quốc độ. Đến trước Cổ Xá Đại Thế Giới. Tức nơi Vương Minh Lão Tổ cai quản.
Vạn Ác Tà Vương phàm trần mới bước vào Cổ Xá Thế Giới. Hắn đi vào cổ cung như mọi khi. Bên trong cổ cung lúc này Giác Giả Vương Minh đang ngồi uống trà cùng một tiểu cô nương chừng 16 tuổi và một đạo nhân tầm 30 tuổi. Bá Di Tôn Giả phục vụ trà cho ba vị.
Khi Vạn Ác Tà Vương phàm trần đi gần tới. Vạn Ác Tà Vương phàm trần từ xa cúi đầu xá chào các đấng.
Vẫn không tránh khỏi ăn đòn. Tiểu cô nương chừng 16 tuổi kia dùng pháp lực bất khả tư nghì đánh 1 kích hủy thiên diệt địa về phía Vạn Ác Tà Vương phàm trần. Đạo nhân trung niên 30 tuổi kia cũng đánh một kích tới thân thể Vạn Ác Tà Vương phàm trần.
Phàm trần trúng 2 chưởng. Không thấy gì. Nhưng toàn thân đau nhứt như vạn cây kim xuyên thủng thân thể. Phàm trần đến trước cách các vị tầm 3 mét. Phàm trần mới ngồi xuống. Từ tốn nói. Chẳng hay lần này Giác Giả Vương Minh triệu thằng nhỏ lên có gì sai bảo.
Giác Giả Vương Minh lúc này mới sai Bá Di đem xuống cho phàm trần một bát trà nóng rồi nói.
Xin giới thiệu với các vị. Đây là một tên phàm nhân. Hắn tên gọi phàm trần ở hạ giới. Ta quen gọi hắn là Nhị Lực.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới hỏi. Ông Vương cho gọi yêu tà này lên để làm gì. Giác Giả Vương Minh cười rồi nói. Làm gì thì Bà cũng thấy rồi đó. Bà có đập chết được hắn đâu. Ha ha.
Giác Giả Vương Minh mới nhìn phàm trần rồi nói tiếp. Lần này gọi Nhị Lực ông lên đây. Là để cho ông ra mắt hai Đấng Giác Giả là Bà Dao Trì Giác Giả và Ông Chuẩn Đề Giác Giả.
Vạn Ác Tà Vương phàm trần nghe danh hào này rất quen. Nhưng suy nghĩ thế nào cũng không đoán ra ai.
Phàm trần nhìn tiểu cô nương 16 tuổi trước bàn trà. Nét đẹp không có ở thế giới nhân loài. Nhưng không sao đón ra được lai lịch. Nhìn thật lâu. Tiểu cô nương 16 tuổi mới cười duyên nói. Ngươi thật không biết ta.
Vạc Ác Tà Vương phàm trần đáp. Dạ thật sự thằng nhỏ không biết ngài. Xin ngài chỉ dạy. Chứ đường đột thế này. Thằng nhỏ không nhận ra.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới nói. Vậy ngươi có nghe nhân tộc hạ giới hay niệm một câu thế này không. Nam Mô Vô Thượng Hư Không Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn.
Phàm trần nghe xong muốn chết đứng. Phàm trần ú ớ. Mới lắp bắp hỏi. Dạ bẩm đấng. Thiệt đấng là Diệu Trì Phật Mẫu mà hạ giới tôn thờ sao.
Giác Giả Vương Minh cười ngất nói với phàm trần. Là bả đó. Nhị Lực à. Ta đã nói với ngươi rồi. Các Đấng Đại Năng dung tiên diện thánh. Hạ trần ngu dốt sao biết được dung diện tướng hình các Đấng.
Phàm trần đau não. Trời ơi. Ai có ngờ được. Một tiểu cô nương 16 tuổi trước mặt Vạn Ác Tà Vương ta lại là Đấng Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn.
Phàm trần bắt đầu sụp đổ về lý luận nhân sinh quan. Trời ơi nhân đạo hại não người ta. Bà con cô bác đắp hình đắp cốt tượng đấng tối cao mập ù ú nụ mặt bầu ngực phẳng. Đúng là nhân sinh hại não.
Vạn Ác Tà Vương mới thưa hỏi. Dạ khởi bẩm Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Chẳng phải hạ giới thờ Ngài trong áo bào đen, đội mão vòng hoa đủ thứ. Sao lại khác xa như vậy.
Tiểu cô nương 16 cười tủm tỉm nói. Nhân loài các ngươi chán ngắt. Suốt ngày nghĩ ta già. Bộ ta già như vậy sao. Nói ta là muội muội của ngươi. Ở đây ai cũng phải tin.
Phàm trần nghe xong muốn xỉu. Hắn sợ bị thiên đạo đập chết vì xuất phạm đấng chí tôn. Lúc này Giác Giả Vương Minh mới nói tiếp. Còn vị trung niên nhân này là Chuẩn Đề Giác Giả. Nhị Lực nhìn cho rõ. Để không lầm theo hình tướng chúng sinh thờ phụng dưới nhân gian.
Vạn Ác Tà Vương phàm trần nhìn trung niên 30 tuổi kia khí chất rạng ngời. Thiệt bậc chánh chơn quân tử. Cũng trong thân thể hai tay, hay chân. Chứ nào đâu là người đàn bà 18 tay mà hạ giới tôn thờ.
Bởi thiệt mới nói nhân đạo hại não hết sức.
Lúc này Diệu Trì Phật Mẫu mới nói. Lần này ta đến tìm Lão Vương là muốn nói với ông về việc chung tay hiệp sức cùng Ông Chuẩn Đề. Ba chúng ta phải tìm cách giáo dục nhân loài. Cho con dân minh trí.
Diệu Trì Phật Mẫu mới nói tiếp. Ta nhớ lại hồi thuở sơ khai. Vì lòng từ mà nhận tên yêu vật Cừu Tấn Đởm làm đệ đệ. Ngờ đâu hắn phản phúc, dẫn ngũ vị chư tinh xuống hạ giới hại dân hại nước.
Năm đó trước kim bàn. Ta thuận thiên đạo mới rãi xuống nhân gian 96 vạn ức linh căn để tập sự dạy đời giáo đạo. Linh căn là một tiểu linh hồn. Có thể xem là 1 linh thần thượng giới.
Cừu Tấn Đởm muốn phá Phật Mẫu ta, mà hắn đã đích thân xuống hạ giới, dẫn theo ngũ vị chư tinh, ngũ phương thổ quỷ để ám hại các linh căn, linh tử ta rãi xuống, làm cho linh căn linh tử mê đắm dục trần, từ đó không quay về được thượng giới.
Phật Mẫu ta đã nhiều lần lâm phàm giáo đạo. Lại sai 5 người con gái của ta là 5 Bà Ngũ Hành Thánh Mẫu chung tay hiệp sức dẫn dắt tiếp độ tu hành giả có ẩn linh căn bên trong thể xác, quay về Diệu Trì Phật Quốc. Rất tiếc đại đạo nguy nan. Gian truân vô kể.
Hồi thời thượng cổ Ông Giác Giả Nhiên Đăng cai trị. Ta cho người tiếp độ được 2 vạn ức linh căn linh tử quy vị về Diệu Trì Phật Quốc.
Đến đời trung ngươn ông Thích Ca Mâu Ni Phật. Ta lại cho người dắt được 2 vạn ức linh căn quy vị về Diệu Trì Phật Quốc.
Tổng cộng hai kỳ đã dẫn được 4 vạn ức linh căn linh thần quy vị vào Diệu Trì Phật Quốc của ta.
Hiện tại hạ trần lao khổ. Rơi vào hạ ngươn mạt kiếp. 92 vạn ức linh căn trôi nổi trần hồng. Xa đọa đắm chìm mê tối. Hạ giới yêu quỷ lại giả danh ta. Xưng danh Diệu Trì Phật Mẫu. Bọn nó đắp áo hát ca. Ăn trầu nhảy múa. Rồi bới tóc khoác áo đen. Cầm gậy rồng diễn thuyết. Làm bôi nhọa danh ta.
Diệu Trì Phật Mẫu mới nhìn phàm trần nói. Như yêu nhân ngươi được Ông Vương Minh tín nhiệm mà gọi lên đây. Thì ngươi cũng nhìn thấy. Ta vốn là Phật Mẫu Diệu Trì Dưỡng Sanh Bảo Mạng. Hay thế gian còn gọi Mẹ Địa Mẫu. Mẹ Phật Mẫu. Ngươi nhìn ta không khác thiếu nữ 16. Ta lại thích uống trà, ăn mứt gừng, kẹo lạc. Chứ ta nào ăn trầu như bọn hạ giới bày ra.
Ta tuổi còn thiếu nhi. Ăn mặc sáng sạch tin tươm. Chứ nào đâu áo đen già củ. Phàm trần nghe Phật Mẫu Diệu Trì nói Ngài còn tuổi thiếu nhi. Mà phàm trần muốn khùng.
Bởi có duyên phước lắm. Mới được gặp các đấng tận mắt tận tai.
Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn lại nói tiếp. Lần này Phật Mẫu ta đến Cổ Xá Thế Giới của Ông Vương Minh, là vì chuyện bận lòng 92 vạn ức linh căn linh tử con ta, còn trôi nổi miền hạ giới. Phật Mẫu ta mong Ông Vương Minh cùng Ông Chuẩn Đề có thể nghĩ ra cách để giúp cho 92 vạn ức linh căn linh tử quy vị về Diệu Trì Phật Quốc. Thì Phật Mẫu ta cảm kích khôn cùng.
Vạn Ác Tà Vương ngồi phía dưới nghe ba đấng nói. Lúc này Giác Giả Vương Minh mới lên tiếng. Theo như Bà nói. Là Bà cần chúng tôi trợ giúp. Cho con cái bà nó hồi quy cung cõi của Bà. Đúng không. Diệu Trì Phật Mẫu gật đầu.
Giác Giả Vương Minh lại quay qua hỏi Giác Giả Chuẩn Đề. Vậy chứ theo ý Chuẩn Đề Đạo Huynh. Huynh thấy chúng ta có khả năng giúp đỡ được cho Dao Trì cô nương không.
Chuẩn Đề Giác Giả vừa uống trà vừa nói. Thật không có gì khó thưa các vị. Chỉ cần chúng ta đồng lòng. Thì trong nay mai. Con cái nhà ai. Sẽ về nhà đó. Chuẩn Đề Giác Giả ta lại muốn nhờ vị huynh đài yêu nhân đây, đem bí pháp ta truyền xuống nhân gian. Thì hễ trong nhân đạo. Ai là linh tử con bà Diệu Trì Phật Mẫu. Khi có duyên đọc tụng bí pháp của ta. Hết kiếp sẽ tự hồi quy về Diệu Trì Phật Quốc.
Phàm trần ngồi phía dưới mới nói. Thiệt hôm nay được Giác Giả Vương Minh cho gọi. Thằng nhỏ cảm thấy vinh hạnh. Vì tục phàm mà biết được Đấng oai linh. Thằng nhỏ tuy là yêu tà. Nhưng cũng xin nguyện cúc cung mà nghe ba Đấng sai bảo.
Diệu Trì Phật Mẫu mới hỏi. Thế yêu nhân ngươi có nguyện vọng gì. Muốn ban thưởng gì. Phật Mẫu Diệu Trì ta sẽ không bạc đãi. Phàm trần mới lên tiếng nói. Dạ Bẩm Phật Mẫu Diệu Trì Vô Cực Đại Từ Tôn. Thiệt thằng nhỏ không có đòi hỏi gì. Ơn trên nói sao. Thằng nhỏ nghe vậy, y giáo phụng hành.
Diệu Trì Phật Mẫu mới dùng tay. Điểm vào trán phàm trần. Rót tất cả linh lực thiên địa vào não hải phàm trần. Phàm trần lúc này bất động. Một lúc sau Diệu Trì Phật Mẫu mới lấy tay ra khỏi trán phàm trần. Giác Giả Vương Minh mới cười nói. Bà làm như vậy, Bà không sợ hắn nổ tung sao. Khó khăn lắm Vương Mỗ mới tìm được người thú vị. Bà mà làm hắn chết. Bà tìm đâu để đền cho Vương Mỗ đây.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới cười duyên rồi nói. Ông Vương cứ nói quá. Lúc nảy hắn bước vào, ta phát hiện có khí tức yêu tà. Ta còn nghĩ Cừu Tấn Đởm cho người lên phá. Nên vận toàn lực hủy diệt. Ông Chuẩn Đề cũng đập hắn 1 phát chí mạng. Mà hắn không chết. Thì ta mới thấy thú vị.
Hay Ông Vương giao hắn cho ta. Ta nhận hắn làm môn đồ. Tương lai tin chắc sáng lạng. Một đời Giáo Tổ. Giác Giả Vương Minh mới nói. Cái này Bà tự hỏi hắn. Ta với hắn chỉ biết nhau. Chứ không liên quan nhau.
Một hồi lâu sau phàm trần tỉnh lại mở mắt ra chưa kịp nói gì. Thì Chuẩn Đề Giác Giả đã dùng tay điểm vào sau gáy của phàm trần. Phàm trần lập tức cứng đờ. Do tất cả khí tức thiên địa tụ vào cơ thể phàm trần.
Chuẩn Đề Giác Giả mới nói. Hắn kinh lịch vô lượng khổ. Ngồi nhiều năm trong A Tỳ Cổ Xưa Địa Ngục. Hắn có mặt ở tất cả các địa ngục ở các thời đại để kinh lịch khổ nạn. Thật hiếm thấy. Nay Bần Đạo truyền cho hắn một mãnh chân tâm. Mà khi xưa Bần Đạo ngồi bên cội cây thấu triệt. Bần Đạo tin chắc chỉ có hắn hiểu được.
Một hồi lâu sau. Phàm trần tỉnh lại. Đầu đau như búa bổ. Bên trong đầu hắn xuất hiện một cội cây bồ đề cổ xưa cao vút. Chuẩn Đề Giác Giả mới nói. Bần Đạo vừa gặp yêu nhân các hạ đã quý. Nên tặng các hạ một mãnh đại địa thụ tâm. Gọi là Tạng Tâm Đà La Ni Thất Diệp Phạn. Các hạ lúc rãnh rỗi nhớ bình tâm nghiên cứu. Ắt tìm ra diệu lý. Phàm trần cúi đầu cảm tạ.
Chuẩn Đề Giác Giả mới nói tiếp. Yêu nhân các hạ khi về tới phàm gian. Hãy vì chúng sinh ba cõi sáu đường mà đọc tụng bí pháp ta truyền. Bí pháp này gọi là tâm chú phật mẫu chuẩn đề.
TÂM CHÚ PHẬT MẪU CHUẨN ĐỀ.
Nam Mô khai kinh kệ phật mẫu chuẩn đề thần chú.
Khể thủ quy y tô tất đế.
Đầu diện đảnh lễ thất câu chi.
Ngã kim xưng tán đại chuẩn đề.
Duy nguyện từ bi thùy gia hộ.
Nam mô tát đa nẫm, tam miệu tam bồ đề, câu chi nẫm đát điệt tha. Án chiếc lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm.
Án nài ngo bo cót ngò ty. Án bá lái mì thăng tố mì ty, chiễm chìm thăng. Diệp tả lái tè de. Đắt thắc đã dặt de, đắt de thò ngăn. Đã thực thăng. Đã thực thi. Già vĩ lô tả nẵng. Mo nỉ mo hạ, nhập hạ bót nại nại mo. Án mật đa giải hồng. Án quả thầy hổ cô lô hững mò. Hừ. Quờn túc quờn hề. Mo nỉ. Hoài kía hoài mo. Mò phế ung chóc kía mò o. Án sĩ mùng phúng lung mùng hùng. Băng băng ma ha tá hạ. Án sĩ lâm bộ lâm hồng phấn tra.
Chuẩn Đề Giác Giả mới dạy rằng. Nhị Lực đem pháp này trao cho phàm nhân hạ giới. Hễ tu hành giả nào tin tưởng. Mỗi ngày trì niệm từ 49 lần đến 108 lần. Thì khi mạng chung, liền được Giác Giả Chuẩn Đề ta cho Thiên Long Bát Bộ đến hộ hồn về Phật Quốc.
Thần chú này là do Giác Giả Chuẩn Đề ta một đời thành tựu vô thượng chánh đẳng chánh giác bồ đề đạo viên thành viên mãn. Hễ tu hành giả tín tâm trì niệm thì sau sẽ kế thừa được mật hạnh Chuẩn Đề Giác Giả ta.
Diệu Trì Phật Mẫu nhìn phàm trần rồi nói. Này Nhị Lực. Ta xem ngươi tuy phàm tục nhưng cũng không tệ. Hay ngươi bái ta làm thầy. Kế thừa y bát ta. Ngươi thấy thế nào. Phàm trần mới quỳ thưa. Dạ Bạch Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Thằng nhỏ tục phàm. Ham ăn mê ngủ. Mai nhờ Giác Giả Vương Minh thương tình cho chân chạy vặt. Chứ thiệt thằng nhỏ ngu heo. Cúi xin Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn lượng thứ. Thằng nhỏ chỉ muốn một đời bình dị. Thằng nhỏ không theo ai. Xin Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn chớ trách tội.
Diệu Trì Phật Mẫu mới cảm thấy bất ngờ. Vì có phàm nhân dám từ chối ý tốt của mình. Diệu Trì Phật Mẫu cười rồi nói. Thật là thú vị. Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao Ông Vương Minh thích ngươi đến vậy. Ngươi không theo thì ta không ép. Nay ta có việc nhờ ngươi. Ngươi về hạ giới. Đọc thánh ngôn truyền lại cho đời như sau.
PHÁP ĐIỂN DIỆU TRÌ CUNG.
"Thương con từ lúc ra đi.
Lời vàng Mẫu dạy khắc ghi vào lòng.
Chữ rằng sắc nọ quờn không.
Làm xong nhiệm vụ Diệu Cung phản hồi."
" Tu tại gia giữ đà cho vẹn.
Chờ cơ trời sẽ tính bước đi.
Con hành giáo pháp Mẫu Nghi
Thì là tham dứt sân si mê tình".
" Mẫu Hoàng dặn rõ tu trì.
Niệm cho minh bạch bước đi rõ ràng.
Mẹ dạy con tu hàng đạo đức.
Niệm hồng danh mẹ tức là tu.
Chớ nào cạo tóc lu bu.
Chớ nào bày biện công phu gạt người.
Mẹ dạy con nói cười vui sống.
Tu là hiền bỏ vọng phá tà.
Mẹ dặn con tâm trí thật thà.
Lạy sám hối để mà an ổn.
Mẹ cấm tiệt không đồng không cốt.
Không vẽ vời múa bóng lên căn.
Mẹ người đại đạo nhơn năng.
Đâu kêu con mẹ lăng xăng làm khùng.
Hễ biết tu phục tùng ý mẹ.
Niệm hồng danh mẹ độ con an.
Ban thờ dâng cúng 5 nhang.
Nước bông hoa trái bình an đủ rồi.
Chay hay lạt mặn tùy tâm ý.
Cúng ngày nào hữu chí rảnh rang.
Cúng chay dâng mẹ thiên nhang.
Cúng mặn rõ lý tướng binh hộ đàn.
Con an ổn làm ăn buôn bán.
Do mẹ sai binh tướng hộ cho.
Binh thời trần hạ đói no.
Nên con cúng mặn để cho binh nhờ.
Con hiểu lý tu hành chân lý.
Còn bất tin con khổ triền miên.
Mẫu Hoàng giải rõ nghiệp duyên.
Dạy con kỳ chót tu hiền kiểm tâm.
Tu là phải có chồng có vợ.
Tu là không chấp mặn chấp chay.
Mẹ sai thần thánh hộ ngay.
Còn con cải mẹ khổ rày lao lung.
Cúng tiên tổ tiền hiền rượu thịt.
Tỏ tất lòng chân chính người ngay.
Chớ nghe tin rồi nói tà tây.
Nói sát sanh nói nào bất tịnh.
Bởi kỳ chót mẹ sai binh lính.
Xuống hồng trần diệt quỷ cứu con.
Thì con thiết lễ cho tròn.
Mùng 2, mười sáu cơm còn cúng dâng.
Cúng trong nhà vái vang an ổn.
Khấn ông bà đất nước chú cô.
Cơm canh rượu thịt bày phô.
Niệm danh hiệu mẹ một bồ bình an.
Cúng xong đốt giấy tiền vàng.
Rãi xong muối gạo. Dọn bàn uống ăn.
Thức ăn mặn tuy là bất tịnh.
Nhưng cúng xong mẹ độ cho an.
Mẹ ban cho vật chết oan.
Siêu sanh liễu tử an nhàn muôn thu.
NAM MÔ DIỆU TRÌ PHẬT MẪU VÔ CỰC ĐẠI TỪ TÔN CẢM ỨNG CHỨNG MINH( 3lần).
Giác Giả Vương Minh mới nói. Nhị Lực về hạ giới truyền những câu sau xuống cho chúng sinh đọc niệm.
THẬP ĐẠI HỒNG DANH.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ ỨNG CÚNG.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ CHÁNH BIẾN TRI.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ MINH HẠNH TÚC.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THIỆN THỆ.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THẾ GIAN GIẢI.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ VÔ THƯỢNG SĨ.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ ĐIỀU NGỰ TRƯỢNG PHU.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THIÊN NHƠN SƯ.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ PHẬT.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THẾ TÔN.
Sau khi phàm trần tiếp thu hết mọi điều từ các đấng. Phàm trần lạy tạ cáo lui. Linh hồn quay trở lại thể xác nơi nhà tranh Bãi Sậy.
Từ ngày Mặc Nương Tử đắc đạo làm thượng tiên nhất phẩm về trên. Thì Kè Ông cùng Dị Quỷ cũng đi theo Vạn Ác Tà Vương phàm trần.
Có thể nói, bây giờ, bên trong Bãi Sậy. Vạn Ác Tà Vương là Chủ Thượng duy ngã độc tôn.
Vạn Ác Tà Vương châm một ấm trà nóng. Ngồi bên trong căn nhà tranh ấm áp. Hắn đốt một thỏi trầm, cho thân tâm thanh tịnh. Mưa càng lúc càng lớn. Mưa như thác đổ. Sấm vang rền trời, như nứt trời sụp đất.
Vạn Ác Tà Vương tĩnh tâm, uống từng hớp trà trong thanh tịnh. Bỗng trước nhà có người từ trên thương khung giáng xuống đi vào. Một thiếu nữ tuổi đôi mươi, hết sức bình dị. Không ai khác, đó chính là Thiên Đạo, hóa hiện hình tướng nhân loài, để tiện bề tiếp xúc với phàm trần.
Thiên đạo nữ tử bước vào nhà, ngồi xuống bàn trà. Tự rót trà uống như chốn không người. Xong rồi nữ tử nói. Này Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Lần này Thiên Đạo ta đến, là muốn tốt cho ngươi. Nghe lời ta, mau sửa 5 câu đại nguyện kia đơn giản lại. Tu vài năm là đắc đạo. Rồi làm giáo tổ tông sư. Ngon lành tuyệt cú mèo. Cớ chi chịu khổ long bong nhiều kiếp. Thiên đạo ta thấy xót cho ngươi.
Cút. Phàm trần nói. Làm Thiên Đạo hết sức bực mình. Thiên đạo nữ tử quát. Ơ kìa. Cái tên chèo đò mắc dịch mắc gió. Thiên Đạo Tổ Tông ta đến đây có ý tốt nhắc nhở ngươi, quan tâm ngươi. Vậy mà hết lần này đến lần khác. Ngươi chối từ tâm ý của tiểu cô nương bé bỏng ta. Thiệt làm người ta buồn hết sức.
Cút. Phàm trần vẫn câu đó. Phàm trần nói tiếp. Ta nói ngươi nghe nè con mụ thiên đạo điên kia. Ngươi có thấy phiền không. Ta vốn dĩ là thằng chèo đò. Thì ai đi đò ta chèo. Cha mẹ sinh ta ra. Ta cũng đâu nghĩ mình sinh ra đi chèo đò. Rồi ngươi nghĩ xem. Ta chỉ là thằng chèo đò. Rồi đắc đạo làm con mẹ gì. Rồi suốt ngày ngươi xúi giục ta ăn rau ăn củ, từ tâm bác ái, diệt dục trường chay. Ủa. Chắc ta rảnh. Làm ơn đi đại tỷ thiên đạo. Bớt báo thằng nhỏ.
Ta chỉ là thằng chèo đò. Ta nhớ rõ tên mình là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Ta có một cái chén ăn cơm. Cái chén ăn hoài không hết. Do cái tên khốn nạn Ma La dụ cướp chén ta. Nên ta mới chơi chết nó. Chuyện qua lâu rồi. Hồng Hoang Cổ Đế cũng đã vào hỗn độn.
Ma La cũng diệt. Sao chỉ còn mỗi thiên đạo ngươi là cứ cách một thời gian là tìm đến ta. Rồi cứ sản đá với vụ án 5 câu văn đó. Ta đã bảo ngươi. Ngươi cứ tùy ý bôi xóa đi. Là xong. Ngươi là chủ nhân của vũ trụ. Còn ta là một phàm nhân. Sau ngươi cứ suốt ngày làm khó ta. Ngươi vui lắm à.
Thiên đạo nữ tử uất ức nói. Này là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Ngươi còn có tình người không. Ngày đó ta đang ngủ trên hư không. Ngươi nói chuyện ở phía hạ giới trầm hùng. Làm Ma La vận lực khắc 5 câu thánh pháp vào vũ trụ. Ta còn tưởng chúa tể ma chủ ra tay ắt là đại sự. Nên ưng thuận đồng ý theo.
Nào ngờ chứng cho tâm sản đá của ngươi 5 câu thánh pháp. Mà hủy diệt cả một thời đại yêu ma. Điều đó hết sức mất trật tự vũ trụ. Nếu như 5 câu văn đó đơn giản. Thì ta còn bôi xóa được. Nhưng cái này do ngươi dụ hoặc Ma La khắc lên thiên đạo. Mà thiên đạo là ta. Tức khắc lên thân ta. Ngươi cứ như vậy hoài. Làm 5 câu thánh pháp trói buộc ta rất khó chịu.
Ngươi cũng hiểu sự nguy hiểm từ 5 câu đại nguyện kia còn gì. Ban đầu ta nghĩ đơn giản nên không quan tâm. Trải qua vô lượng năm ánh sáng. Ta bị 5 câu thánh pháp của ngươi trói buộc. Có lúc lại phải nghe lời ngươi. Thiệt là nổi khùng. Ta là trời. Mà bị phàm nhân xỏ mũi. Có tức hay không chứ.
Vạn Ác Tà Vương đang uống trà bỗng tức cười. Rồi nói. Này là thiên đạo muội muội. Để Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn huynh nói cho muội muội nghe. Ai kêu muội chơi ác trước với ta. Muội chứng sản 5 câu đại nguyện. Làm ta bị nhân quả quấn thân. Có một thời đại ta hôn mê bất tỉnh trên đò. Linh hồn chìm sâu vào A Tỳ Cổ Xưa Địa Ngục. Thần hồn trãi qua 500 triệu năm bị tra tấn. Một ngày nọ ta tỉnh dậy trên đò. Mới biết mình đã vượt qua vô vàng thống khổ. Bởi 5 câu đại nguyện kia chi phối.
Nhưng cũng nhờ thiên đạo muội chơi ác. Mà ta tìm được con đường của ta đi. Ta tìm thấy được sự an tâm tục thế. Ta vẫn 1 lòng 1 dạ. Thiên đạo muội hãy về đi. Tình đôi ta mãi chia ly. Mong thiên đạo muội đừng lưu luyến tên chèo đò nghèo khổ như ta.haha.
Thiên đạo nữ tử chửi ầm. Cái tên chèo đò khốn kiếp. Ngươi bị điên thì điên một mình đi. Cớ sao cứ lôi theo ta. 5 câu bí văn đó khắc lên trên người ta. Rồi ngươi cứ sản đá đi long ngong, không chịu lo mà đắc đạo. Để ta phải ngồi canh ngươi suốt nhiều thế kỷ mòn mỏi. Ngươi không thấy mệt. Nhưng ta thấy phiền.
Vạn Ác Tà Vương cười, mới nói. À. Nếu thiên đạo muội muội cảm thấy khó chịu. Thôi thì hãy để chèo đò đại huynh lên làm thiên đạo vận hành vũ trụ. Còn muội thì xuống làm tên chèo đò một lần nữa. Biết đâu thú vị rồi sao.
Thiên đạo nữ tử lại chửi. Ngươi đừng có mà dụ hoặc ta. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn à. Năm đó ta cũng nghe ngươi như vậy. Ta mệt mỏi ngủ một chút. Giao quyền thiên đạo cho ngươi. Đến chừng thức giấc. Không sao cứu vãng kịp. Ngươi làm cái quần gì mà cho 700 hành tinh va vào nhau nổ sạch. Các giống dân quỷ bị tận diệt. Ngươi gây ra một đống hỗn loạn. Mà sau đó ta không dám ngủ nghĩ. Phải tốn 8 vạn năm để điều chỉnh.
Cho nên ta nói thật với ngươi. Thiên đạo ta đời này ân hận nhất là biết đến cái tên chèo đò khốn kiếp xấu xa như ngươi. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Ta hận ngươi.
Haha. Vạn Ác Tà Vương cười sản. Rồi nói. Thiên đạo cô nương làm quá. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ta. Trời sinh tiêu dao tự tại. Thà là thiên đạo cô nương giết ta đi. Chứ đừng cứ cách một thời đại lại tìm ta kêu ta phải mau ngộ đạo đắc đạo.
Ta cũng nói cho cô rõ. Ta tài hèn đức mọn. Không thể so với các bậc Giác Giả. Ta mãi mãi chỉ là thằng chèo đò. Ta chỉ có ước mơ đơn giản. Ăn cơm. Cho nên cô đừng có tước đoạt quyền được sống. Quyền tự do. Quyền mưu cầu hạnh phúc của ta.
Thiên đạo nữ tử tức giận biến mất trước mặt Vạn Ác Tà Vương. Trời lúc này vẫn mưa như trút nước. Vạn Ác Tà Vương lên giường nằm ngủ. Đã bước vào giờ tý tức 11 giờ khuya.
Bên ngoài phía trước nhà tranh có Quỷ Cùng Đinh, Thiên Linh Thánh Nữ, Kè Ông, Dị Quỷ canh giữ. Nên phàm trần hết sức an tâm nghĩ ngơi.
Một hồi lâu sau. Linh hồn Vạn Ác Tà Vương đã đi xuyên thông đạo băng qua ba ngàn quốc độ. Đến trước Cổ Xá Đại Thế Giới. Tức nơi Vương Minh Lão Tổ cai quản.
Vạn Ác Tà Vương phàm trần mới bước vào Cổ Xá Thế Giới. Hắn đi vào cổ cung như mọi khi. Bên trong cổ cung lúc này Giác Giả Vương Minh đang ngồi uống trà cùng một tiểu cô nương chừng 16 tuổi và một đạo nhân tầm 30 tuổi. Bá Di Tôn Giả phục vụ trà cho ba vị.
Khi Vạn Ác Tà Vương phàm trần đi gần tới. Vạn Ác Tà Vương phàm trần từ xa cúi đầu xá chào các đấng.
Vẫn không tránh khỏi ăn đòn. Tiểu cô nương chừng 16 tuổi kia dùng pháp lực bất khả tư nghì đánh 1 kích hủy thiên diệt địa về phía Vạn Ác Tà Vương phàm trần. Đạo nhân trung niên 30 tuổi kia cũng đánh một kích tới thân thể Vạn Ác Tà Vương phàm trần.
Phàm trần trúng 2 chưởng. Không thấy gì. Nhưng toàn thân đau nhứt như vạn cây kim xuyên thủng thân thể. Phàm trần đến trước cách các vị tầm 3 mét. Phàm trần mới ngồi xuống. Từ tốn nói. Chẳng hay lần này Giác Giả Vương Minh triệu thằng nhỏ lên có gì sai bảo.
Giác Giả Vương Minh lúc này mới sai Bá Di đem xuống cho phàm trần một bát trà nóng rồi nói.
Xin giới thiệu với các vị. Đây là một tên phàm nhân. Hắn tên gọi phàm trần ở hạ giới. Ta quen gọi hắn là Nhị Lực.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới hỏi. Ông Vương cho gọi yêu tà này lên để làm gì. Giác Giả Vương Minh cười rồi nói. Làm gì thì Bà cũng thấy rồi đó. Bà có đập chết được hắn đâu. Ha ha.
Giác Giả Vương Minh mới nhìn phàm trần rồi nói tiếp. Lần này gọi Nhị Lực ông lên đây. Là để cho ông ra mắt hai Đấng Giác Giả là Bà Dao Trì Giác Giả và Ông Chuẩn Đề Giác Giả.
Vạn Ác Tà Vương phàm trần nghe danh hào này rất quen. Nhưng suy nghĩ thế nào cũng không đoán ra ai.
Phàm trần nhìn tiểu cô nương 16 tuổi trước bàn trà. Nét đẹp không có ở thế giới nhân loài. Nhưng không sao đón ra được lai lịch. Nhìn thật lâu. Tiểu cô nương 16 tuổi mới cười duyên nói. Ngươi thật không biết ta.
Vạc Ác Tà Vương phàm trần đáp. Dạ thật sự thằng nhỏ không biết ngài. Xin ngài chỉ dạy. Chứ đường đột thế này. Thằng nhỏ không nhận ra.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới nói. Vậy ngươi có nghe nhân tộc hạ giới hay niệm một câu thế này không. Nam Mô Vô Thượng Hư Không Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn.
Phàm trần nghe xong muốn chết đứng. Phàm trần ú ớ. Mới lắp bắp hỏi. Dạ bẩm đấng. Thiệt đấng là Diệu Trì Phật Mẫu mà hạ giới tôn thờ sao.
Giác Giả Vương Minh cười ngất nói với phàm trần. Là bả đó. Nhị Lực à. Ta đã nói với ngươi rồi. Các Đấng Đại Năng dung tiên diện thánh. Hạ trần ngu dốt sao biết được dung diện tướng hình các Đấng.
Phàm trần đau não. Trời ơi. Ai có ngờ được. Một tiểu cô nương 16 tuổi trước mặt Vạn Ác Tà Vương ta lại là Đấng Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn.
Phàm trần bắt đầu sụp đổ về lý luận nhân sinh quan. Trời ơi nhân đạo hại não người ta. Bà con cô bác đắp hình đắp cốt tượng đấng tối cao mập ù ú nụ mặt bầu ngực phẳng. Đúng là nhân sinh hại não.
Vạn Ác Tà Vương mới thưa hỏi. Dạ khởi bẩm Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Chẳng phải hạ giới thờ Ngài trong áo bào đen, đội mão vòng hoa đủ thứ. Sao lại khác xa như vậy.
Tiểu cô nương 16 cười tủm tỉm nói. Nhân loài các ngươi chán ngắt. Suốt ngày nghĩ ta già. Bộ ta già như vậy sao. Nói ta là muội muội của ngươi. Ở đây ai cũng phải tin.
Phàm trần nghe xong muốn xỉu. Hắn sợ bị thiên đạo đập chết vì xuất phạm đấng chí tôn. Lúc này Giác Giả Vương Minh mới nói tiếp. Còn vị trung niên nhân này là Chuẩn Đề Giác Giả. Nhị Lực nhìn cho rõ. Để không lầm theo hình tướng chúng sinh thờ phụng dưới nhân gian.
Vạn Ác Tà Vương phàm trần nhìn trung niên 30 tuổi kia khí chất rạng ngời. Thiệt bậc chánh chơn quân tử. Cũng trong thân thể hai tay, hay chân. Chứ nào đâu là người đàn bà 18 tay mà hạ giới tôn thờ.
Bởi thiệt mới nói nhân đạo hại não hết sức.
Lúc này Diệu Trì Phật Mẫu mới nói. Lần này ta đến tìm Lão Vương là muốn nói với ông về việc chung tay hiệp sức cùng Ông Chuẩn Đề. Ba chúng ta phải tìm cách giáo dục nhân loài. Cho con dân minh trí.
Diệu Trì Phật Mẫu mới nói tiếp. Ta nhớ lại hồi thuở sơ khai. Vì lòng từ mà nhận tên yêu vật Cừu Tấn Đởm làm đệ đệ. Ngờ đâu hắn phản phúc, dẫn ngũ vị chư tinh xuống hạ giới hại dân hại nước.
Năm đó trước kim bàn. Ta thuận thiên đạo mới rãi xuống nhân gian 96 vạn ức linh căn để tập sự dạy đời giáo đạo. Linh căn là một tiểu linh hồn. Có thể xem là 1 linh thần thượng giới.
Cừu Tấn Đởm muốn phá Phật Mẫu ta, mà hắn đã đích thân xuống hạ giới, dẫn theo ngũ vị chư tinh, ngũ phương thổ quỷ để ám hại các linh căn, linh tử ta rãi xuống, làm cho linh căn linh tử mê đắm dục trần, từ đó không quay về được thượng giới.
Phật Mẫu ta đã nhiều lần lâm phàm giáo đạo. Lại sai 5 người con gái của ta là 5 Bà Ngũ Hành Thánh Mẫu chung tay hiệp sức dẫn dắt tiếp độ tu hành giả có ẩn linh căn bên trong thể xác, quay về Diệu Trì Phật Quốc. Rất tiếc đại đạo nguy nan. Gian truân vô kể.
Hồi thời thượng cổ Ông Giác Giả Nhiên Đăng cai trị. Ta cho người tiếp độ được 2 vạn ức linh căn linh tử quy vị về Diệu Trì Phật Quốc.
Đến đời trung ngươn ông Thích Ca Mâu Ni Phật. Ta lại cho người dắt được 2 vạn ức linh căn quy vị về Diệu Trì Phật Quốc.
Tổng cộng hai kỳ đã dẫn được 4 vạn ức linh căn linh thần quy vị vào Diệu Trì Phật Quốc của ta.
Hiện tại hạ trần lao khổ. Rơi vào hạ ngươn mạt kiếp. 92 vạn ức linh căn trôi nổi trần hồng. Xa đọa đắm chìm mê tối. Hạ giới yêu quỷ lại giả danh ta. Xưng danh Diệu Trì Phật Mẫu. Bọn nó đắp áo hát ca. Ăn trầu nhảy múa. Rồi bới tóc khoác áo đen. Cầm gậy rồng diễn thuyết. Làm bôi nhọa danh ta.
Diệu Trì Phật Mẫu mới nhìn phàm trần nói. Như yêu nhân ngươi được Ông Vương Minh tín nhiệm mà gọi lên đây. Thì ngươi cũng nhìn thấy. Ta vốn là Phật Mẫu Diệu Trì Dưỡng Sanh Bảo Mạng. Hay thế gian còn gọi Mẹ Địa Mẫu. Mẹ Phật Mẫu. Ngươi nhìn ta không khác thiếu nữ 16. Ta lại thích uống trà, ăn mứt gừng, kẹo lạc. Chứ ta nào ăn trầu như bọn hạ giới bày ra.
Ta tuổi còn thiếu nhi. Ăn mặc sáng sạch tin tươm. Chứ nào đâu áo đen già củ. Phàm trần nghe Phật Mẫu Diệu Trì nói Ngài còn tuổi thiếu nhi. Mà phàm trần muốn khùng.
Bởi có duyên phước lắm. Mới được gặp các đấng tận mắt tận tai.
Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn lại nói tiếp. Lần này Phật Mẫu ta đến Cổ Xá Thế Giới của Ông Vương Minh, là vì chuyện bận lòng 92 vạn ức linh căn linh tử con ta, còn trôi nổi miền hạ giới. Phật Mẫu ta mong Ông Vương Minh cùng Ông Chuẩn Đề có thể nghĩ ra cách để giúp cho 92 vạn ức linh căn linh tử quy vị về Diệu Trì Phật Quốc. Thì Phật Mẫu ta cảm kích khôn cùng.
Vạn Ác Tà Vương ngồi phía dưới nghe ba đấng nói. Lúc này Giác Giả Vương Minh mới lên tiếng. Theo như Bà nói. Là Bà cần chúng tôi trợ giúp. Cho con cái bà nó hồi quy cung cõi của Bà. Đúng không. Diệu Trì Phật Mẫu gật đầu.
Giác Giả Vương Minh lại quay qua hỏi Giác Giả Chuẩn Đề. Vậy chứ theo ý Chuẩn Đề Đạo Huynh. Huynh thấy chúng ta có khả năng giúp đỡ được cho Dao Trì cô nương không.
Chuẩn Đề Giác Giả vừa uống trà vừa nói. Thật không có gì khó thưa các vị. Chỉ cần chúng ta đồng lòng. Thì trong nay mai. Con cái nhà ai. Sẽ về nhà đó. Chuẩn Đề Giác Giả ta lại muốn nhờ vị huynh đài yêu nhân đây, đem bí pháp ta truyền xuống nhân gian. Thì hễ trong nhân đạo. Ai là linh tử con bà Diệu Trì Phật Mẫu. Khi có duyên đọc tụng bí pháp của ta. Hết kiếp sẽ tự hồi quy về Diệu Trì Phật Quốc.
Phàm trần ngồi phía dưới mới nói. Thiệt hôm nay được Giác Giả Vương Minh cho gọi. Thằng nhỏ cảm thấy vinh hạnh. Vì tục phàm mà biết được Đấng oai linh. Thằng nhỏ tuy là yêu tà. Nhưng cũng xin nguyện cúc cung mà nghe ba Đấng sai bảo.
Diệu Trì Phật Mẫu mới hỏi. Thế yêu nhân ngươi có nguyện vọng gì. Muốn ban thưởng gì. Phật Mẫu Diệu Trì ta sẽ không bạc đãi. Phàm trần mới lên tiếng nói. Dạ Bẩm Phật Mẫu Diệu Trì Vô Cực Đại Từ Tôn. Thiệt thằng nhỏ không có đòi hỏi gì. Ơn trên nói sao. Thằng nhỏ nghe vậy, y giáo phụng hành.
Diệu Trì Phật Mẫu mới dùng tay. Điểm vào trán phàm trần. Rót tất cả linh lực thiên địa vào não hải phàm trần. Phàm trần lúc này bất động. Một lúc sau Diệu Trì Phật Mẫu mới lấy tay ra khỏi trán phàm trần. Giác Giả Vương Minh mới cười nói. Bà làm như vậy, Bà không sợ hắn nổ tung sao. Khó khăn lắm Vương Mỗ mới tìm được người thú vị. Bà mà làm hắn chết. Bà tìm đâu để đền cho Vương Mỗ đây.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới cười duyên rồi nói. Ông Vương cứ nói quá. Lúc nảy hắn bước vào, ta phát hiện có khí tức yêu tà. Ta còn nghĩ Cừu Tấn Đởm cho người lên phá. Nên vận toàn lực hủy diệt. Ông Chuẩn Đề cũng đập hắn 1 phát chí mạng. Mà hắn không chết. Thì ta mới thấy thú vị.
Hay Ông Vương giao hắn cho ta. Ta nhận hắn làm môn đồ. Tương lai tin chắc sáng lạng. Một đời Giáo Tổ. Giác Giả Vương Minh mới nói. Cái này Bà tự hỏi hắn. Ta với hắn chỉ biết nhau. Chứ không liên quan nhau.
Một hồi lâu sau phàm trần tỉnh lại mở mắt ra chưa kịp nói gì. Thì Chuẩn Đề Giác Giả đã dùng tay điểm vào sau gáy của phàm trần. Phàm trần lập tức cứng đờ. Do tất cả khí tức thiên địa tụ vào cơ thể phàm trần.
Chuẩn Đề Giác Giả mới nói. Hắn kinh lịch vô lượng khổ. Ngồi nhiều năm trong A Tỳ Cổ Xưa Địa Ngục. Hắn có mặt ở tất cả các địa ngục ở các thời đại để kinh lịch khổ nạn. Thật hiếm thấy. Nay Bần Đạo truyền cho hắn một mãnh chân tâm. Mà khi xưa Bần Đạo ngồi bên cội cây thấu triệt. Bần Đạo tin chắc chỉ có hắn hiểu được.
Một hồi lâu sau. Phàm trần tỉnh lại. Đầu đau như búa bổ. Bên trong đầu hắn xuất hiện một cội cây bồ đề cổ xưa cao vút. Chuẩn Đề Giác Giả mới nói. Bần Đạo vừa gặp yêu nhân các hạ đã quý. Nên tặng các hạ một mãnh đại địa thụ tâm. Gọi là Tạng Tâm Đà La Ni Thất Diệp Phạn. Các hạ lúc rãnh rỗi nhớ bình tâm nghiên cứu. Ắt tìm ra diệu lý. Phàm trần cúi đầu cảm tạ.
Chuẩn Đề Giác Giả mới nói tiếp. Yêu nhân các hạ khi về tới phàm gian. Hãy vì chúng sinh ba cõi sáu đường mà đọc tụng bí pháp ta truyền. Bí pháp này gọi là tâm chú phật mẫu chuẩn đề.
TÂM CHÚ PHẬT MẪU CHUẨN ĐỀ.
Nam Mô khai kinh kệ phật mẫu chuẩn đề thần chú.
Khể thủ quy y tô tất đế.
Đầu diện đảnh lễ thất câu chi.
Ngã kim xưng tán đại chuẩn đề.
Duy nguyện từ bi thùy gia hộ.
Nam mô tát đa nẫm, tam miệu tam bồ đề, câu chi nẫm đát điệt tha. Án chiếc lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm.
Án nài ngo bo cót ngò ty. Án bá lái mì thăng tố mì ty, chiễm chìm thăng. Diệp tả lái tè de. Đắt thắc đã dặt de, đắt de thò ngăn. Đã thực thăng. Đã thực thi. Già vĩ lô tả nẵng. Mo nỉ mo hạ, nhập hạ bót nại nại mo. Án mật đa giải hồng. Án quả thầy hổ cô lô hững mò. Hừ. Quờn túc quờn hề. Mo nỉ. Hoài kía hoài mo. Mò phế ung chóc kía mò o. Án sĩ mùng phúng lung mùng hùng. Băng băng ma ha tá hạ. Án sĩ lâm bộ lâm hồng phấn tra.
Chuẩn Đề Giác Giả mới dạy rằng. Nhị Lực đem pháp này trao cho phàm nhân hạ giới. Hễ tu hành giả nào tin tưởng. Mỗi ngày trì niệm từ 49 lần đến 108 lần. Thì khi mạng chung, liền được Giác Giả Chuẩn Đề ta cho Thiên Long Bát Bộ đến hộ hồn về Phật Quốc.
Thần chú này là do Giác Giả Chuẩn Đề ta một đời thành tựu vô thượng chánh đẳng chánh giác bồ đề đạo viên thành viên mãn. Hễ tu hành giả tín tâm trì niệm thì sau sẽ kế thừa được mật hạnh Chuẩn Đề Giác Giả ta.
Diệu Trì Phật Mẫu nhìn phàm trần rồi nói. Này Nhị Lực. Ta xem ngươi tuy phàm tục nhưng cũng không tệ. Hay ngươi bái ta làm thầy. Kế thừa y bát ta. Ngươi thấy thế nào. Phàm trần mới quỳ thưa. Dạ Bạch Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Thằng nhỏ tục phàm. Ham ăn mê ngủ. Mai nhờ Giác Giả Vương Minh thương tình cho chân chạy vặt. Chứ thiệt thằng nhỏ ngu heo. Cúi xin Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn lượng thứ. Thằng nhỏ chỉ muốn một đời bình dị. Thằng nhỏ không theo ai. Xin Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn chớ trách tội.
Diệu Trì Phật Mẫu mới cảm thấy bất ngờ. Vì có phàm nhân dám từ chối ý tốt của mình. Diệu Trì Phật Mẫu cười rồi nói. Thật là thú vị. Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao Ông Vương Minh thích ngươi đến vậy. Ngươi không theo thì ta không ép. Nay ta có việc nhờ ngươi. Ngươi về hạ giới. Đọc thánh ngôn truyền lại cho đời như sau.
PHÁP ĐIỂN DIỆU TRÌ CUNG.
"Thương con từ lúc ra đi.
Lời vàng Mẫu dạy khắc ghi vào lòng.
Chữ rằng sắc nọ quờn không.
Làm xong nhiệm vụ Diệu Cung phản hồi."
" Tu tại gia giữ đà cho vẹn.
Chờ cơ trời sẽ tính bước đi.
Con hành giáo pháp Mẫu Nghi
Thì là tham dứt sân si mê tình".
" Mẫu Hoàng dặn rõ tu trì.
Niệm cho minh bạch bước đi rõ ràng.
Mẹ dạy con tu hàng đạo đức.
Niệm hồng danh mẹ tức là tu.
Chớ nào cạo tóc lu bu.
Chớ nào bày biện công phu gạt người.
Mẹ dạy con nói cười vui sống.
Tu là hiền bỏ vọng phá tà.
Mẹ dặn con tâm trí thật thà.
Lạy sám hối để mà an ổn.
Mẹ cấm tiệt không đồng không cốt.
Không vẽ vời múa bóng lên căn.
Mẹ người đại đạo nhơn năng.
Đâu kêu con mẹ lăng xăng làm khùng.
Hễ biết tu phục tùng ý mẹ.
Niệm hồng danh mẹ độ con an.
Ban thờ dâng cúng 5 nhang.
Nước bông hoa trái bình an đủ rồi.
Chay hay lạt mặn tùy tâm ý.
Cúng ngày nào hữu chí rảnh rang.
Cúng chay dâng mẹ thiên nhang.
Cúng mặn rõ lý tướng binh hộ đàn.
Con an ổn làm ăn buôn bán.
Do mẹ sai binh tướng hộ cho.
Binh thời trần hạ đói no.
Nên con cúng mặn để cho binh nhờ.
Con hiểu lý tu hành chân lý.
Còn bất tin con khổ triền miên.
Mẫu Hoàng giải rõ nghiệp duyên.
Dạy con kỳ chót tu hiền kiểm tâm.
Tu là phải có chồng có vợ.
Tu là không chấp mặn chấp chay.
Mẹ sai thần thánh hộ ngay.
Còn con cải mẹ khổ rày lao lung.
Cúng tiên tổ tiền hiền rượu thịt.
Tỏ tất lòng chân chính người ngay.
Chớ nghe tin rồi nói tà tây.
Nói sát sanh nói nào bất tịnh.
Bởi kỳ chót mẹ sai binh lính.
Xuống hồng trần diệt quỷ cứu con.
Thì con thiết lễ cho tròn.
Mùng 2, mười sáu cơm còn cúng dâng.
Cúng trong nhà vái vang an ổn.
Khấn ông bà đất nước chú cô.
Cơm canh rượu thịt bày phô.
Niệm danh hiệu mẹ một bồ bình an.
Cúng xong đốt giấy tiền vàng.
Rãi xong muối gạo. Dọn bàn uống ăn.
Thức ăn mặn tuy là bất tịnh.
Nhưng cúng xong mẹ độ cho an.
Mẹ ban cho vật chết oan.
Siêu sanh liễu tử an nhàn muôn thu.
NAM MÔ DIỆU TRÌ PHẬT MẪU VÔ CỰC ĐẠI TỪ TÔN CẢM ỨNG CHỨNG MINH( 3lần).
Giác Giả Vương Minh mới nói. Nhị Lực về hạ giới truyền những câu sau xuống cho chúng sinh đọc niệm.
THẬP ĐẠI HỒNG DANH.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ ỨNG CÚNG.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ CHÁNH BIẾN TRI.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ MINH HẠNH TÚC.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THIỆN THỆ.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THẾ GIAN GIẢI.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ VÔ THƯỢNG SĨ.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ ĐIỀU NGỰ TRƯỢNG PHU.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THIÊN NHƠN SƯ.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ PHẬT.
NAM MÔ VƯƠNG MINH LÃO TỔ THẾ TÔN.
Sau khi phàm trần tiếp thu hết mọi điều từ các đấng. Phàm trần lạy tạ cáo lui. Linh hồn quay trở lại thể xác nơi nhà tranh Bãi Sậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.