Chương 75: Chèo Thuyền Qua Dãy Ngân Hà. Nghe Bà Địa Mẫu Dạy Mà Điều Ngay.
Thiên Tôn
13/11/2023
Mùa mưa ở Bãi Sậy thường rất dài. Vạn Ác Tà Vương, hàng ngày sáng ra uống trà, ăn bánh ngọt. Rồi nhờ thuộc hạ của Tố Tâm Môn Chủ nấu cho bát phở. Cứ rảnh rang là Vạn Ác Tà Vương lại chỉ cho Quỷ Cùng Đinh, Thiên Linh Thánh Nữ, Kè Ông, Dị Quỷ đọc niệm các bài bí pháp như Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh, Kinh Ẩn Thế, Tế Độ Linh Kinh, Nhất Tổ Tam Tôn Thập Nhị Chân Sám Hối, Hỗn Nguyên Kinh, Kinh Di Giáo Tầm Mệnh Huấn Lập Địa Tại Thiên Nhân....
Ông Địa cùng các tiểu thần trong vùng rất thích bản Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh do phàm trần truyền đạt. Bản bí pháp vừa đơn giản rõ rành, vừa dễ hiểu.
Mặc Nương Tử cũng có một thời gian quay về. Nàng bây giờ là Thượng Tiên uy nghi tối thượng. Nhưng nàng không xa cách. Nàng ngồi yên nhìn phàm trần. Nàng rơi nước mắt. Phàm trần thì cười khúc khích rồi ghẹo chọc nàng. Phàm trần nói với bọn Kè Ông và Dị Quỷ.
Các ngươi thấy chưa. Mặc Chủ Thượng các ngươi ăn ở bạc ác. Bây giờ bị quả báo. Biến thành tiên thần. Haha. Đúng là ghét của nào trời trao của nấy. Mặc Nương Tử nghe phàm trần nói mà không hề tức giận. Ngược lại Mặc Nương Tử, Kè Ông, cùng Dị Quỷ, ai cũng hiểu phàm trần đã hy sinh tất cả, để cho Mặc Nương Tử có ngày hôm nay.
Phàm trần là người tốt. Nhưng hắn luôn tỏ ra đáng ghét trước mặt mọi người. Sau một hồi nước mắt ngừng chảy. Mặc Nương Tử mới bình tĩnh trở lại. Nàng lấy tay điểm lên trán phàm trần bất ngờ. Làm phàm trần không kịp phản ứng. Vạn Ác Tà Vương bị đứng hình bất động.
Kè Ông cùng Dị Quỷ đứng kế bên mới hỏi. Mặc Thượng Tiên làm vậy là có ý gì. Mặc Nương Tử mới nói. Hắn đã vì ta mà thay hình hoán cốt. Hắn chọn làm yêu ma để người đời phỉ nhổ. Còn ta lại được hắn cho làm Thượng Tiên ngôi cao chót vót. Ta cũng vì hắn, tặng hắn món quà.
Sau một hồi nửa thời nhang. Mặc Nương Tử mới dừng tay. Nàng mồ hôi ướt đẫm toàn thân. Còn phàm trần thì đầu đau như búa bổ. Phàm trần lăn ra trên đất như heo bị thọc tiết. Trong rất đau đớn kinh khủng. Khoảng một hồi lâu mới bình tâm bò dậy, nhờ Kè Ông và Dị Quỷ rót cho bát trà uống cho tỉnh táo.
Phàm trần tức Vạn Ác Tà Vương sau khi bình tĩnh mới hỏi Mặc Nương Tử. Xin hỏi Mặc Chủ Thượng đã để thứ gì vào người ta. Mà sau ta lại đau nhứt kinh khủng.
Mặc Nương Tử mới cười duyên rồi nói. Chuyện là trên thượng giới bên trong cung của Bàn Dương Tử Lão Tổ có một loại khoáng thạch gọi là Tinh Sa. Khoáng thạch này vô cùng trân quý. Có thể tự sinh ra đất bùn, để trồng thực vật tươi tốt, lại có thể tự sinh ra lưu ly, mã não, san hô, minh châu, kim cương, hổ phách, xà cừ, lục bảo,vàng, bạc, đồng, chì, than, các loại đất quý, khoáng thạch....
Mà Bàn Dương Tử Lão Tổ lại cảm thấy vô vị, không muốn dùng đến. Mới đem tặng hết cho ta. Ta lại cảm thấy không cần dùng đến. Nên đem hết những thứ này đổ vào đầu ngươi. Trong lúc đổ vào lại phát hiện từ lúc nào trong đầu ngươi lại có một gốc cây thần thụ to. Điều này vô cùng thích hợp. Nên ta mới quyết tâm đem hết tất cả khoáng thạch Tinh Sa đổ vào thế giới tạng tâm của ngươi. Hy vọng ngươi không chết vì đầu đầy đất.
Phàm trần nghe xong muốn khùng. Mặc Cô Nương bớt ác. Để cho Vạn Ác Tà Vương ta còn cố gắng sống mà nhìn đời.
Mặc Nương Tử dù rất mệt mỏi nhưng nàng vẫn tỏa ra nụ cười diễm lệ. Nàng không nói gì, đứng dậy rời đi, biến mất trước mặt phàm trần.
Phàm trần thấy ngoài trời còn mưa. Lúc này đã đến giờ cơm trưa. Phàm trần gọi Tố Tâm Môn Chủ đi kêu thuộc hạ chiên một chảo cơm chiên dưa bò. Để mang lên mọi người cùng thưởng thức. Ăn uống xong. Phàm trần lên giường đánh một giấc.
Trong cơn ngủ say. Phàm trần thấy linh hồn mình đi tới trước một con sông hùng vĩ với đầy màu sắc lấp lánh. Hai bên sông là các hành tinh vũ trụ. Mỗi một hành tinh có kích thước tròn như quả bóng đá ở thế giới hiện đại của phàm trần.
Trước con sông có chiếc thuyền. Không phải thuyền nào khác. Là con thuyền của Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Phàm trần nhận ra thuyền của mình. Phàm trần vội bước lên thuyền ngồi xuống cầm mái chèo. Hắn như sống lại với ký ức Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Hắn khoan khoái vui tươi. Hắn hào hứng vui vẻ. Hắn định chèo thuyền đi. Thì phía sau có tiếng nữ nhân gọi tới. Tên yêu nhân kia. Ngươi vội gì. Đợi ta lên thuyền đã. Phàm trần quay lại nhìn, thì chỉ thấy một tiểu cô nương chừng 16 tuổi với má lúm đồng tiền xinh xắn. Trên tay nàng cầm thanh kẹo lạc. Nàng vội bước lên thuyền. Nàng quơ tay hóa phép. Trước mặt nàng là một ấm trà nóng, với kẹo lạc, mứt rừng, hạt sen, hạt hướng dương, hạt dưa, hạt dẻ, bánh bông lan, nho khô, chà là, kẹo hồ lô, rong biển cơm cuộn, cơm lam ống tre, gà nướng mật ong.
Cả một bàn đồ ăn thịnh soạn. Nữ nhi 16 tuổi mới nói. Ngươi cứ chèo đi. Chèo về phía trước. Đây gọi là Dãy Ngân Hà. Sông này không có bao xa. Hai bên dãi ngân hà là vô lượng vô biên tinh cầu thế giới. Hiếm khi Dao Trì cô nương ta có tâm trạng đi dạo trên bến Ngân Hà.
Mới nghe nói, ngươi vốn là tên lái đò nhiều kinh nghiệm. Khách ngươi chở là các đời Đại Giác Giả. Nên bản cô nương muốn được ngươi chèo cho ta đi dạo mát một phen. Yên tâm đi. Ta sẽ trả đủ tiền công.
Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tức phàm trần vui vẻ. Hắn mới nói. Xin quý khách cứ tự nhiên. Được phục vụ quý khách. Là niềm vinh hạnh của tiểu nhân.
Phàm trần bắt đầu vui vẻ chèo đò. Dao Trì cô nương thì ngồi trên thuyền thưởng thức các món ăn ngon và uống nước trà.
Dao Trì cô nương mới lên tiếng nói. Tên lái đò. Ngươi ngâm thơ cho bản cô nương nghe đi. Ta bỏ tiền ra là để ngươi phục vụ. Ngươi phải làm hài lòng khách đến. Vui lòng khách đi. Phàm trần tuân lệnh. Lập tức tên lái đò ngâm thơ hào sảng.
PHÁP ĐIỂN BẾN NGÂN HÀ.
Đức Dao Trì Quy Tùng Thiên Mạng.
Chưởng Càn Khôn Hữu Dạng Hiệp Linh.
Dưỡng Sanh Bảo Mạng Huệ Minh.
Thiệt Là Phật Mẫu Truyền Linh Độ Đời.
Kìa biển tục sông mê khổ ải.
Chúng hoàn cầu hớt hải lo toan.
Cơm chay áo bạc mỏi mòn.
Ngóng trông Đức Mẹ cứu con khỏi sầu.
Đức Dao Trì một bầu vũ trụ.
Dãi ngân hà lam lũ xét suy.
Mẹ cho tiên thánh đến đi.
Dắt dìu bao kiếp độ đi bao người.
Đức Hoàng Mẫu nói cười chí tánh.
Ngọc cốt kia chân chánh thiện lương.
Hình hài yểu điệu phi phương.
Gái vừa mười sáu tình thương dạt dào.
Đức Phật Mẹ má đào diễm lệ.
Ngực căng tròn cứu thế gian nguy.
Mẹ hiền vũ trụ lưu ly.
Thân mang bầu ngực từ bi cứu đời.
Đức Phật Mẹ nhìn đời chan chứa.
Từ sự ăn lần lựa khiêm cung.
Tánh ngài chí chánh lòng trung.
Xuân xanh mười sáu hiện dung Phật Trời.
Dao Trì Phật Mẫu ít lời.
Nhưng trong tâm dạ thiệt thời ban ơn.
Chiếc kẹo lạc giải hờn nguy khốn.
Bát trà nồng từ tốn độ dân.
Cơm lam ăn tạm an thân.
Muối dưa rau cải phàm trần tùy duyên.
Bên bến sông Mẹ khuyên giảng thuyết.
Mật tự kia trao chiết chỉ truyền.
Tên lái đò nghe kỹ dạy khuyên.
Tùng thiên mệnh âm dương nhập xuất.
Bớ này ơi hỡi con trần.
Mẫu đà đem đạo dạy dân gìn lòng.
Tu là con phải lào thông.
Cái ăn con kiếm cho lòng dạ an.
Mẫu Hoàng thấy trẻ khổ lan.
Đứa đi làm đĩ, kẻ thời xe ôm.
Bến sông Mẹ khóc sớm hôm.
Thương cho con trẻ cá tôm bán hoài.
Đứa thời mua bán nói dai.
Tiểu thương chợ búa vì rày áo cơm.
Đứa thì chủ quán bia ôm.
Đứa thì bán gạo, chôm chôm chà là.
Đứa thời chị bảy chị ba.
Tu là con mẹ một nhà bê đê.
Thế thời sau quá thảm thê.
Đứa nơi quyền quý chẳng bề kính tin.
Mẹ thời một đấng chân linh.
Xuống lên bao kiếp truyền tin cứu đời.
Hạ trần con hỡi con ơi.
Áo cơm vây bủa biết đời nào tu.
Hạ trần tình dục lu bu.
Ngày nay đổ nát sĩ phu mê mờ.
Mẹ thương con trẻ thờ ơ.
Làm sao thấy được bến bờ đạo tâm.
Con trần còn tục còn dâm.
Còn lòng sợ hãi xa xâm chưa lìa.
Con trần mê đắm bạc kia.
Mê tình mê ái khó lìa dục dâm.
Dạy con tu thật cái tâm.
Dù cho bận rộn niệm thầm danh ta.
Đứng đi tình dục xa hoa.
Mà niệm danh mẹ, mẹ mà chứng minh.
Con thương nhớ mẹ hằng in.
Mẹ sai thánh tướng hộ mình hộ tâm.
Con trần của mẹ hoang dâm.
Mà tin kính mẹ niệm tâm an liền.
Hồng danh sáu chữ bình yên.
Ngày nay rút gọn niệm liền cho xong.
NAM MÔ PHẬT MẪU GIÁO TÔNG.
Án Diệu Trì Mẫu. Thần thông hộ trì.
Án Diệu Trì Hật Lật Xá Ni.
Là câu thần chú con trì nghe con.
Mẹ truyền thần chú lo tròn.
Cho trần trì niệm mỏi mòn nghiệp thân.
Kệ kinh dài quá khổ trần.
Làm ăn đâu rảnh căn phần tụng kêu.
Đại Bi, Bát Nhã dập dìu.
Lê thê dài quá cao siêu khó trì.
Ngày nay Thiên Hạ Mẫu Nghi.
Mới ban chánh pháp từ bi dạy rành.
Như con ham thích học hành.
Mẹ ban thần chú niệm thành đạo tâm.
Chú này Phật Mẫu Diệu Thâm.
Con thường trì tụng an tâm tu hành.
Dù con làm đĩ banh chành.
Dù con nghiệp ác ráng hành niệm vô.
Mẹ truyền thần chú cứu bồ.
Biết con làm đĩ khổ thấy mồ ai thương.
Cho vay nặng lãi nghiệp vương.
Không làm sao sống con đường sinh nhai.
Tham ô gian lận gái trai.
Mỗi nghề mỗi nghiệp nói ai hiểu mình.
Mới niệm thần chú anh linh.
Nẵng mồ bộ hộ hạ ninh cống xiền.
Quàn tê mọ xiển lùng phiên.
An qua cổ hiệt bì liên mọn toàn.
Nục lung an giả quà công dọn.
Hộ hiền đài tác mọn tác lung.
Nẩm phù hiệt chiết bi mun.
Bát na ra xã hục hung liệp đà.
Thần chú này Mẹ đà kiểm định.
Tên lái đò có bịnh niệm rành.
Trãi qua vô lực ức thiệt hành.
Lái đò hóa thánh hóa thành thiên khung.
Ấy thần chú linh tri diệu dụng.
Ấy là thần chú đúng cứu đời.
Các con nghe mẹ chiều mơi.
Siêng năng niệm tụng tùy thời an thân.
Câu thần chú con cần một dạ.
Niệm trong tâm đi đứng nằm ngồi.
Ở truồng con cũng niệm coi.
Chớ nên sợ tội bồi hồi mẹ thương.
Mẹ dạy con một đường nhứt niệm.
Cột cái tâm cần kiệm tu trì.
Dục tình là lúc lâm nguy.
Con trì thần chú mẹ thì độ an.
Mẹ là Đấng Mẫu Hoàng Chí Thánh.
Lòng vọng buông vạn tánh hiệp tâm.
Còn con phàm tục tham dâm.
Cho nên Mẹ dạy tu dâm sửa mình.
Từ ngàn xưa Mẹ không tuyên thuyết.
Chỉ truyền kinh giảng dạy giáo khuyên.
Ngờ đâu sanh chúng khổ liên miên.
Con của mẹ vướng tình vướng dục.
Nay làm đĩ ở trong thế tục.
Khổ trăm bề biết nói cùng ai.
Muốn đến chùa nghe pháp như lai.
Mà còn khổ áo cơm ân ái.
Con tin Mẹ ráng nghe Mẹ dạy.
Niệm thần ngôn mẹ chỉ mẹ truyền.
Án nại dung bò lai mi tố.
Án mục đồ hị cổ xá na.
Chọn câu thần chú thích mà.
Con niệm trong dạ vượt qua bão lòng.
Kiếm miếng ăn trần hồng trước nhất.
Có cơm rồi mới ổn lo tu.
Nghiệp nghề có dữ có ngu.
Lỡ vì nghiệp dữ vẫn tu bình thường.
Tu là niệm âm thầm thần chú.
Tu là tâm tưởng nhớ mẹ hiền.
Phàm trần ngâm tới đây thì khát khô cả cổ. Dao Trì cô nương nhìn biết, cho nên kêu tên lái đò ngưng chèo gác mái, mà lại ngồi cùng mâm ăn dùng bữa.
Phàm trần tuân lệnh Phật Mẫu Diệu Trì. Hắn mới bước lại ngồi xuống mâm ăn. Xin phép được ăn cơm lam, cơm cuộn rong biển với muối mè. Rồi ăn gà nướng mật ong. Chứ thiệt đồ ngọt kẹo bánh, phàm trần không khoái.
Ăn uống no nê một bụng. Phàm trần đứng dậy tiếp tục chèo đò. Lúc này Diệu Trì Phật Mẫu mới nói. Ngươi ngâm thơ nảy giờ cũng mệt. Mới ăn no lấy sức ráng chèo. Để tiểu cô nương ta ngâm thơ cho ngươi nghe. Phật Mẫu Diệu Trì mới cất giọng ngâm vang làm bình an muôn ngàn thế giới.
PHÁP ĐIỂN DIÊU TRÌ HIỆP TAM THIÊN THẾ GIỚI.
Lão Bà một cõi hóa sanh.
Cô nương mười sáu thiệt thành Phật Tôn.
Mẫu ta đạo pháp uy môn.
Dạo trong bến bãi độ hồn kẻ mê.
Thương trần lao khổ thảm thê.
Hôm nay thuyết giảng sự mê bỏ lìa.
Dặn trần phải ráng trao tria.
Kiếm tầm sự lý mà lìa vọng ma.
Học xong giáo pháp Thích Ca.
Phải tin lời Mẫu để mà bình an.
Bởi thời mạt hạ lâm sang.
Mẫu Hoàng có xuống cứu hàng nhân sanh.
Giáng lâm chân chánh thiện hành.
Xưng danh Mẫu Mẹ, Mẫu Trầu Đồng Nai.
Hộ Ông Thiện Phước Như Lai.
Lập ra giáo đạo pháp môn non bồng.
Lại sai Lục Tổ Thiền Tông.
Ngự thân hành giả Thị Cưng giáo trần.
Nay thời mạt kiếp thưa dần.
Mẫu ta lại xuống hồng trần xét soi.
Mượn nhà nam bộ xem coi.
Mượn chàng tuổi trẻ dạy rồi giảng khuyên.
Mượn thằng chèo lái bình yên.
Giữa dòng sanh tử dạy truyền pháp âm.
Nói về thế tục thiện tâm.
Dặn trần trực chỉ tu tầm đạo ngay.
Niệm danh Phật Mẫu ta đây.
Để mà quy kính biết đầy đức nhơn.
Làm người phải biết thâm ơn.
Biết câu đạo đức oán hờn bỏ buông.
Dạy trần tu tại nỗi buồn.
Đói cơm đói áo càng buồn càng tu.
Con ta khổ ải lu bu.
Đứa thì bài bạc đứa ngu chơi đồ.
Để rồi cơ khổ mơ hồ.
Đá ke chất cấm là mồ chôn thân.
Con ta lao khổ trần thân.
Bò cua lắc kiếm tiền trần trả vay.
Con ta tài xỉu bạc bài.
Hận sân chém giết nợ ngày đòi thuê.
Vũ trường quán xá bảo kê.
Hàng ngày dắt mối khách về đĩ ăn.
Thương trần cơ khổ lăng nhăng.
Mẫu Hoàng biết hết bão giăng khổ lòng.
Con ta cạo tóc chưa xong.
Thọ 10 giới pháp lòng còn dục dâm.
Giới đàn thọ lãnh ngàn trăm.
Tu rồi không đắc dục dâm suốt ngày.
Mượn nơi sắc tướng hù ai.
Xưng danh khoác áo hại đời mê man.
Lừa tiền bá tánh dối gian.
Dân tin ngu muội mơ màn khổ lao.
Hạ trần giáo thuyết lao xao.
Kinh truyền cả đống làm sao tu hành.
Ăn chay ăn lạc làm lành.
Mà lòng còn dục banh chành giấu đi.
Cho nên mẹ dạy tường tri.
Tu là đối diện lâm nguy bão lòng.
Tu là đối diện trần hồng.
Chén cơm no bụng cái lòng con tu.
Niệm danh hiệu Mẹ bớt ngu.
Làm ăn sinh kế ngục tù rời xa.
Dạy con tánh nóng bỏ qua.
Ai sai thì chịu người ta khổ liền.
Dạy con ăn ở lương hiền.
Sống trong nghiệp dữ vẫn hiền niệm ta.
Như con làm đĩ xa nhà.
Chén cơm chén cháo gửi mà mẹ cha.
Con buồn con khổ quá mà.
Đâu ai hiểu được con mà Mẹ đây.
Mẫu Hoàng cung thượng giăng mây.
Chỉ cần con niệm Mẹ đây hộ liền.
Con lên sòng bạc kiếm tiền.
Chén cơm lót dạ gửi tiền nuôi cha.
Bữa thì lời bốn lời ba.
Bữa thì thua sạch người ta chê cười.
Mẹ thương xuống điển tốt tươi.
Con ráng niệm chú mẹ thời độ an.
Án quà ni công bon di nán.
Chú này mật thệ sơn lâm.
Mẹ ban cho trẻ pháp âm tu hành.
Xưa nay kinh sách mỏng manh.
Mẹ thời ích thuyết con lười hành ra.
Nay thời mạt pháp ta bà.
Mẹ mới xuống thế dạy mà lo tu.
Hạ trần con ráng công phu.
Mẹ dạy thần chú niệm phù ổn an.
Mẹ trừ khổ ải ngổn ngang.
Mẹ giải tai nạn độ hàng nhân sanh.
Như con lao khổ banh chành.
Bị thư bị yếm tà hành bổn thân.
Con niệm danh mẹ chuyên cần.
Niệm thêm thần chú thánh thần hộ con.
Án a đà mi. Án nị di. Phổ lô sa hạ. Án mục hung bì ti. Tổ quả di. Ca cọng hàng kỳ ni. Phật Mẫu Diệu Trì Bạc Già Phạm Đế Di. Hùng rục xá mi. Quả càng di. Quả càng lô. Công dang y tố phổ.
NAM MÔ DIỆU TRÌ PHẬT MẪU.
NAM MÔ ĐỊA MẪU DƯỠNG SANH BẢO MẠNG.
NAM MÔ TẠO HÓA THIÊN HUYỀN VI THIÊN HẬU CHƯỞNG KIM BÀN PHẬT MẪU DIỆU TRÌ.
NAM MÔ DIỆU TRÌ PHẬT MẪU VÔ CỰC ĐẠI TỪ TÔN CẢM ỨNG CHỨNG MINH.
Dao Trì cô nương ngâm xong bài thơ, mới điềm tĩnh ngồi trên thuyền ngắm nhìn sóng nước dãy ngân hà. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tức phàm trần lúc này đang không ngừng chèo đò. Miệng lẫm bẫm thần chú ÁN XỈ GIÀ.
Không biết qua bao lâu. Lúc này phàm trần cảm thấy mệt mỏi. Hắn nhìn xuống dưới dòng sông thiên hà. Thấy thân thể mình già nua. Tóc đã ngã màu bạc trắng. Phàm trần vẫn bình tĩnh, bước đến trước bàn đồ ăn nơi Phật Mẫu Diệu Trì đang ngồi. Phàm trần lấy từ trong túi càn khôn ra đồ ăn của mình. Mời Phật Mẫu Diệu Trì dùng bữa.
Bữa ăn của phàm trần gồm có dưa leo sống, bắp cải luộc, ruột heo khìa nước dừa, gạo St25 đặc sản nấu thơm lừng. Nước mắm ớt. Phàm trần cung kính nói. Thằng nhỏ thỉnh mời Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn dùng cơm với thằng nhỏ.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới tay cầm bát. Phàm trần bới đầy cơm vào bát. Thằng chèo đò và Phật Mẫu Diệu Trì ngồi ăn uống trong ngon lành giữa dòng sông thiên hà bao la vô tận.
" Thuyền từ Hoàng Mẫu trôi xuôi.
Một phàm một thánh đượm mùi từ bi.
Cơm phàm thấm pháp Mẫu Nghi.
Thuyền từ Bát Nhã Vô Vi cứu đời".
Vừa ăn cơm mà phàm trần cảm thấy tay hắn run run. Hắn cảm nhận mình già đi nhiều quá. Hắn vẫn bình tâm. Vừa ăn cơm, miệng vừa niệm ÁN XỈ GIÀ. Phàm trần mới nói.
Dạ. Thằng nhỏ bẩm Phật Mẫu Diệu Trì Vô Cực Đại Từ Tôn. Ở chốn này chỉ có thằng nhỏ với Phật Mẫu. Mà thằng nhỏ lòng thành dâng cúng Phật Mẫu một bữa ăn. Phật Mẫu từ bi hoan hỉ ăn uống ngon lành. Làm thằng nhỏ vui mừng hết sức.
Chứ nếu ở miền hạ giới. Mà thằng nhỏ nấu cơm lòng heo khìa nước dừa. Nước mắm ớt chinsu. Mang lên cúng Phật Mẫu. Chắc bổn đạo tín đồ nó đập cho mà chết.
Bởi trần hạ, tín đồ họ quan niệm Phật Mẫu Diệu Trì là đức mẹ tạo hóa bao la vũ trụ. Họ phải thành kính cúng Mẹ lạc chay. Mới là lo tròn chánh pháp. Còn nếu cúng mặn là tội lỗi này kia. Mệt mỏi lắm thưa Đức Diệu Trì Phật Mẫu.
Tiểu cô nương 16 tuổi, đang ăn ruột heo khìa nước dừa ngon lành, mới cười rồi nói. Đó là bọn nhân đạo thiếu hiểu biết. Ngươi không cần quan tâm. Như ngươi là tên lái đò. Đã biết đến ta. Hiểu ý ta. Thì ngươi cứ an tâm an ổn. Người ta cúng gì, tu gì là kệ người ta.
Ngươi sau khi về hạ giới. Hễ có đồ ăn ngon, ngươi cứ thành tâm dâng nhang cúng bái. Mới niệm bài ta dạy như sau.
BÀI CÚNG ĐỨC MẪU HOÀNG.
Dâng nhang con cúng Mẫu Hoàng.
Cơm canh rượu thịt thần làng chứng minh.
Mẫu Hoàng ngự cõi tâm linh.
Mẹ ban phép điển sinh linh vãng hồi.
Mẫu độ cho tâm tồi tiêu biến.
Mẫu chuyển xoay ác chuyển luân hồi.
Đồ ăn Mẫu độ cho rồi.
Siêu sanh liễu tử quy hồi mệnh căn.
Lòng chí đạo nhơn năng cúng kính.
Mặn hay chay Mẫu chứng cho tâm.
Thiên binh vạn tướng huyền thâm.
Chứng cho mâm lễ hộ tâm sĩ hiền.
Án mục hiện kim bàn xá ha tố lộ bà da.
NAM MÔ HOÀNG THIÊN SẮC LỆNH PHẬT MẪU ĐỘ SANH DIỆU TRÌ CỨU CÁNH CẢM ỨNG CHỨNG MINH.
Ngươi phải hiểu, phàm nhân biết ăn ngon, tại sao không biết cúng kính đấng đại năng giác ngộ. Ngay cả Ông Thích Ca Mâu Ni ba ngàn năm trước tại Ấn Độ vẫn có chi dùng nấy.
Thì Phật Mẫu Diệu Trì ta cũng biết cái ngon cái dỡ nơi miền hạ giới. Chúng sanh lao khổ là bởi do hiểu sai lý đạo ngàn năm.
Như ngươi giết con vật cúng kính ông bà tổ tiên. Ngươi nói đó là tội. Là đúng. Là vì ông bà tổ tiên ngươi không phải thần linh. Không có khả năng giải kiếp tục trần, độ cho con vật siêu sanh liễu tử.
Còn như ngươi cúng đấng đại năng chí thánh như ta. Ngươi vái vang kêu cầu ta. Là vì trong nhà sẵn có đám tiệc, ngươi mới quay lợn nướng gà. Biết sự đó là tội. Vì hễ còn sống còn ăn. Chứ hạ giới ai đâu mà ăn rau củ nổi.
Nhưng ngươi hiểu lý. Nay gặp ta tin ta. Ngươi sau dạy môn đồ hễ ăn gì phải cúng nấy. Trước là cúng ta. Sau rồi ăn uống. Thì ta độ cho cái nghiệp sát sinh tiêu biến. Những con vật hạ giới vô tình giết đi, sinh ra oán niệm. Ta mới dùng linh quang tiếp độ. Lại sai Ông Quan Thánh Đế Quân cho thiên binh xuống dắt những linh hồn con vật chết oan ấy về Diệu Trì Phật Quốc mà tu học thì giải tỏa nghiệp duyên giữa nhân loài và con vật đó một cách dứt khoát.
Phàm trần vừa ăn vừa nghe Phật Mẫu Diệu Trì nói. Mà cảm thấy vô cùng an tâm an ổn.
Phật Mẫu Diệu Trì lại nói. Con dân ngu nguội. Bọn nó chỉ biết cúng ta vào ngày mùng 8, 18, 28 âm lịch hàng tháng. Rồi dọn lên mâm nào là trái dừa, trái đu đủ, có khi dọn cả chôm chôm. Cơm thì nó nấu cả đống. Chao, tương hột, tàu hủ, dọn ê hề. Ai đâu mà ăn cho nổi.
Ngươi thử đặt vị trí là ta xem. Một tiểu cô nương 16 tuổi. Suốt ngày bắt ăn chao, tàu hủ, đu đủ, dừa, cốc, ổi, xoài, nho, bom, lê, táo, lựu. Rồi ăn riết sản. Ăn riết xanh chành, ốm đi không nổi, sinh ra mệt mỏi.
Cho nên người phàm phải ráng hiểu. Tu là có món ngon vật lạ. Mình dâng lên thiêng liêng. Thiêng liêng là đấng cao cả. Không ăn bằng hình tướng. Chỉ chứng bằng tâm linh. Nhưng các ngài độ cho những con vật chết được siêu sanh liễu tử.
Con dân nó cúng Mẹ trái dừa. Đốt 5 cây nhang. Vái vang tùm lum công chuyện. Mẹ độ cho con chiều nay trúng số. Mẹ độ cho con ngày mai bán mấy dạ lúa cho xong. Mẹ độ cho con sửa xong cái máy bom nước ngoài đồng.
Rồi tụi nó nướng con gà, ra bờ ruộng ngồi ăn nhậu khí thế. Ngươi đặt trường hợp ngươi là ta. Ngươi ngồi đó cạp dừa. Bọn con cái nó ăn gà. Ngươi độ không.
Cho nên tu phải hiểu. Hễ là tội phải phơi bày. Có đồ ăn dù mặn dù chay phải cúng lên trình rõ. Ta đã là Đấng Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Ta nào đâu ham ăn ham uống. Nhưng dưới trướng ta còn có các linh thần, các vạn binh thiên tướng.
Nhân đạo cúng kính bày gà quay, lợn quay, vịt quay, cá nướng trước ban thờ ta. Thì ta cho các đạo lộ binh mã về chứng lễ. Họ ăn một độ ngàn muôn. Thì nhân đạo làm ăn an ổn. Chứ nhân đạo thiếu hiểu biết. Cúng có 1 trái dừa, 1 trái cốc. Mà đòi độ tám mươi công chuyện. Thì lấy ai độ cho.
Phàm trần nghe Phật Mẫu Diệu Trì dạy mà gật đầu lia lịa. Hứa sẽ về hạ giới dặn rành bá tánh.
Phật Mẫu Diệu Trì lại dạy tiếp. Ngươi hễ gặp ai xưng con cái ta. Trong xác bọn nó có phần linh căn. Tức là 1 chơn hồn linh thần do ta thả xuống trước Điện Kim Bàn ngày đó tại Diệu Trì Phật Quốc cho lịch kiếp ứng thân tu học.
Tại sao Phật Mẫu ta lại rãi linh căn xuống thế. Là vì Vị Thượng Đế thuở đó thấy nhân đạo ngu si. Con người kém cỏi. Khó mà tự lực. Thượng Đế và Phật Mẫu ta là hai ngôi đồng hàng cai quản tám muôn vạn vật diễn phệ lô đàn châu sa thế giới.
Thượng Đế mới nhờ Phật Mẫu ta rãi xuống hạ giới 96 vạn ức tiểu linh quang hay còn gọi linh căn. Mỗi linh căn là linh hồn của 1 vị linh thần. Khi linh căn trước Điện Kim Bàn rơi xuống nhân đạo. Mỗi một linh căn sẽ chọn lấy một cơ thể nhân đạo mà ký sinh. Linh căn sẽ nương theo thể xác cơ thể cộng sinh mà bắt đầu học tập văn hóa trần miền. Tìm hiểu thế giới hiện thực. Rồi linh căn tức linh hồn của vị linh thần đó phải làm sau tác động đến cơ thể nhân loài. Khiến cho nhân loài tin tưởng tìm đường đạo đức. Đi cầu học đạo tiên đạo thánh đạo thần, đạo nhân... Mà sớm ngày tìm đường về trở lại Kim Bàn Diệu Cung Phật Quốc.
Nhị Lực ngươi hễ gặp ai là con ta. Trong người bọn nó có linh căn. Ngươi hãy dạy nó bài cúng như sau. Để cúng ta hàng ngày làm lợi ích cho bọn nó.
KINH CÚNG LẠY DIỆU TRÌ PHẬT MẪU.
Nam mô một lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ trong thiên hạ bình an thuận hòa.
Nam mô hai lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho cha mẹ đặng an phúc lành.
Nam mô ba lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho chồng vợ đàng hoàng lo tu.
Nam mô bốn lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho con trẻ ngục tù tiêu tan.
Nam mô năm lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho con trẻ tà gian bỏ lìa.
Nam mô sáu lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ con buôn bán cơ hàn vượt qua.
Nam mô bảy lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho chồng vợ người ta đừng nhìn. Độ con đúng dục đúng tình. Chồng người vợ bạn sắc thinh xa lìa.
Nam mô tám lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho oan trái bao đàn gỡ ra.
Nam mô chín lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho sân hận rời xa con trần.
Nam mô mười lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho hàng xóm an nhàn lo tu.
Nhị Lực ngươi phải dặn rành bọn tín đồ phụng tín ta. Hàng ngày rảnh rang dâng hương niệm 10 câu lạy 10 lạy. Đó gọi là tu tập tinh chuyên. Chứ nào đâu phải đợi đến mùng 8, 18, 28 âm lịch. Mới bu cho đông, làm cho cố, cúng cho rần rần mới gọi là tu.
Hễ tu thì ngày nào cũng phải tu. Đi đứng nằm ngồi cũng phải niệm danh ta. Thì ta mới độ cho an ổn.
Lại có con dân ham mê mật chú cổ ngữ. Mong cầu muốn có một bài thần chú của ta. Để niệm cho an lòng an dạ. Thì nay ta cũng vì phàm nhân khổ sở. Mà thuận theo thời cuộc. Thuyết cho bài Diệu Trì Phật Mẫu Thần Chú.
DIỆU TRÌ PHẬT MẪU THẦN CHÚ.
Nam mô khai kinh kệ Diệu Trì Phật Mẫu thần chú.
Cổ xá năng lùng nỉ phạn ma.
Bôn bê cúc há tổ nề da.
Cung kiểng kiện liền mò họ lón.
Phàn chê cô dã nô hộ ra.
Nạng mồ vĩ lao mọn mê, ca sàng quả niệp, ô rê ha lý, cống dạng biên ni hỷ.
Bá rập già niên nạn lao còng dây bô cô lỗ. Án phọn ung bì sa chu rú. Mọn tửu mọn tửu hàn di na công diệt. Bầu nà lụp diệt nê tục xiết cá xê qua nản.
Phàm trần ăn uống xong lại chèo đò. Hắn càng chèo càng thấy mệt mỏi. Thuyền đi rất chậm, nhưng phàm trần cảm nhận như mình đang già cỗi. Phàm trần mới lên tiếng hỏi Diệu Trì Phật Mẫu. Khởi bẩm Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Chẳng hay ngài muốn đi đến đâu trên dãy ngân hà. Và chúng ta đã đi được bao lâu từ điểm xuất phát.
Tiểu cô nương tuổi 16 mới cười nói. À. Có phải ngươi muốn biết, ngươi đã chèo qua mấy ngày rồi không. Vì trong dãy ngân hà không có thời gian. Nên ngươi không phân biệt được cũng đúng.
Để Phật Mẫu ta tính xem. À. À. Ngươi mới chèo thuyền đi được có 1 nguyên. Phàm trần mới thắc mắc hỏi. Dạ Bẩm Đấng Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. 1 nguyên mà Phật Mẫu nói là sao con không hiểu. Con xin Phật Mẫu nói rõ cho con biết.
Phật Mẫu Diệu Trì mới nói. 129 nghìn 600 năm bằng 1 nguyên.1 nguyên mới chia làm 12 hội.Tức 12 chi là Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.Mỗi một hội là 10 nghìn 800 năm.Lại lấy 1 ngày mà nói. Giờ tý được khí dương. Giờ sửu thì gà gáy. Giờ dần ánh sáng chưa khắp. Thì giờ mão mặt trời mọc. Giờ thìn ăn cơm xong, thì giờ tỵ đã liền kề. Giờ ngọ mặt trời giữa trời, thì giờ mùi ngã về phía tây. Giờ thân là lúc mặt trời lặn ở phương tây. Giờ tuất là lúc hoàng hôn và giờ hợi mọi người yên nghĩ.
Một nguyên mà Phật Mẫu ta nói tức là bằng 129 nghìn 600 năm ở hạ giới mà ngươi sinh sống. Phàm trần nghe xong muốn sụp đổ. Trời đất quỷ thần ơi. Mới ăn có hai bữa cơm. Mà đã là 129 nghìn 600 năm. Hèn chi ta già như sắp chết. Sức lực càng ngày càng yếu. Ta chèo đò mệt gần chết.
Phật Mẫu biết trong tâm Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Mới cười rồi nói. Ngươi an tâm. Không chết đâu mà sợ. Có Phật Mẫu ta ở đây. Huống chi ta kêu ngươi lái đò. Sau để ngươi chết được. Phàm trần lúc này già nua cằn cõi, râu tóc bạc phơ.
Phật Mẫu Diệu Trì mới múc nước trên sông thiên hà. Dùng nhị thập bát dị hỏa nấu nước đun sôi. Lại dùng bông sen tuyết liên 24 cánh gọi là nhị thập tứ pháp liên thiền bỏ vào trong nước pha thành trà.
Phật Mẫu Diệu Trì mới đưa ấm cho phàm trần. Chiếc ấm to 5 lít như hạ trần bán ngoài chợ. Cái này do lúc Phật Mẫu Diệu Trì muốn pha trà. Phàm trần lục trong túi càn khôn ra, nhanh tay đưa cho Phật Mẫu.
Phàm trần cầm ấm, lúc này ấm đã nguội, do Phật Mẫu Diệu Trì đã dùng pháp lực dập tắt hơi nóng của 28 dị hỏa. Phàm trần cầm ấm uống một hơi hết sạch. Lúc này phàm trần khỏe mạnh bình thường, không còn da nhăn tóc bạc.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới bực mình nói. Ngươi tham uống như heo. Không chừa cho ta luôn. Phàm trần lúc này cười ngất mới nói. Xin Đấng bớt giận. Tại thằng nhỏ mỏi mệt khát quá. Tiểu cô nương 16 tuổi mới đứng dậy nói. Chia hành lý. Đường ai nấy bước. Mình chia tay.
Phàm trần chưa hiểu chuyện gì. Tiểu cô nương 16 tuổi lập tức châm lửa đốt thuyền. Phàm trần mới hoảng hốt thì bị tiểu cô nương 16 tuổi đạp cho một đạp rớt xuống sông. Rồi tiểu cô nương biến mất.
Phàm trần tỉnh dậy thấy mình đang ở trong nhà tranh Bãi Sậy. Trời cũng vừa sáng, bắt đầu ngày mới. Phàm trần bước ra sau nhà rửa mặt xúc miệng tắm gội. Rồi mới ra trước miếu dâng hương cúng cô hai, cô ba, thằng tèo. Phàm trần kêu tố tâm có ra chợ, nhớ mua cho hắn ít rau và thịt về nấu cơm ăn.
Ông Địa cùng các tiểu thần trong vùng rất thích bản Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh do phàm trần truyền đạt. Bản bí pháp vừa đơn giản rõ rành, vừa dễ hiểu.
Mặc Nương Tử cũng có một thời gian quay về. Nàng bây giờ là Thượng Tiên uy nghi tối thượng. Nhưng nàng không xa cách. Nàng ngồi yên nhìn phàm trần. Nàng rơi nước mắt. Phàm trần thì cười khúc khích rồi ghẹo chọc nàng. Phàm trần nói với bọn Kè Ông và Dị Quỷ.
Các ngươi thấy chưa. Mặc Chủ Thượng các ngươi ăn ở bạc ác. Bây giờ bị quả báo. Biến thành tiên thần. Haha. Đúng là ghét của nào trời trao của nấy. Mặc Nương Tử nghe phàm trần nói mà không hề tức giận. Ngược lại Mặc Nương Tử, Kè Ông, cùng Dị Quỷ, ai cũng hiểu phàm trần đã hy sinh tất cả, để cho Mặc Nương Tử có ngày hôm nay.
Phàm trần là người tốt. Nhưng hắn luôn tỏ ra đáng ghét trước mặt mọi người. Sau một hồi nước mắt ngừng chảy. Mặc Nương Tử mới bình tĩnh trở lại. Nàng lấy tay điểm lên trán phàm trần bất ngờ. Làm phàm trần không kịp phản ứng. Vạn Ác Tà Vương bị đứng hình bất động.
Kè Ông cùng Dị Quỷ đứng kế bên mới hỏi. Mặc Thượng Tiên làm vậy là có ý gì. Mặc Nương Tử mới nói. Hắn đã vì ta mà thay hình hoán cốt. Hắn chọn làm yêu ma để người đời phỉ nhổ. Còn ta lại được hắn cho làm Thượng Tiên ngôi cao chót vót. Ta cũng vì hắn, tặng hắn món quà.
Sau một hồi nửa thời nhang. Mặc Nương Tử mới dừng tay. Nàng mồ hôi ướt đẫm toàn thân. Còn phàm trần thì đầu đau như búa bổ. Phàm trần lăn ra trên đất như heo bị thọc tiết. Trong rất đau đớn kinh khủng. Khoảng một hồi lâu mới bình tâm bò dậy, nhờ Kè Ông và Dị Quỷ rót cho bát trà uống cho tỉnh táo.
Phàm trần tức Vạn Ác Tà Vương sau khi bình tĩnh mới hỏi Mặc Nương Tử. Xin hỏi Mặc Chủ Thượng đã để thứ gì vào người ta. Mà sau ta lại đau nhứt kinh khủng.
Mặc Nương Tử mới cười duyên rồi nói. Chuyện là trên thượng giới bên trong cung của Bàn Dương Tử Lão Tổ có một loại khoáng thạch gọi là Tinh Sa. Khoáng thạch này vô cùng trân quý. Có thể tự sinh ra đất bùn, để trồng thực vật tươi tốt, lại có thể tự sinh ra lưu ly, mã não, san hô, minh châu, kim cương, hổ phách, xà cừ, lục bảo,vàng, bạc, đồng, chì, than, các loại đất quý, khoáng thạch....
Mà Bàn Dương Tử Lão Tổ lại cảm thấy vô vị, không muốn dùng đến. Mới đem tặng hết cho ta. Ta lại cảm thấy không cần dùng đến. Nên đem hết những thứ này đổ vào đầu ngươi. Trong lúc đổ vào lại phát hiện từ lúc nào trong đầu ngươi lại có một gốc cây thần thụ to. Điều này vô cùng thích hợp. Nên ta mới quyết tâm đem hết tất cả khoáng thạch Tinh Sa đổ vào thế giới tạng tâm của ngươi. Hy vọng ngươi không chết vì đầu đầy đất.
Phàm trần nghe xong muốn khùng. Mặc Cô Nương bớt ác. Để cho Vạn Ác Tà Vương ta còn cố gắng sống mà nhìn đời.
Mặc Nương Tử dù rất mệt mỏi nhưng nàng vẫn tỏa ra nụ cười diễm lệ. Nàng không nói gì, đứng dậy rời đi, biến mất trước mặt phàm trần.
Phàm trần thấy ngoài trời còn mưa. Lúc này đã đến giờ cơm trưa. Phàm trần gọi Tố Tâm Môn Chủ đi kêu thuộc hạ chiên một chảo cơm chiên dưa bò. Để mang lên mọi người cùng thưởng thức. Ăn uống xong. Phàm trần lên giường đánh một giấc.
Trong cơn ngủ say. Phàm trần thấy linh hồn mình đi tới trước một con sông hùng vĩ với đầy màu sắc lấp lánh. Hai bên sông là các hành tinh vũ trụ. Mỗi một hành tinh có kích thước tròn như quả bóng đá ở thế giới hiện đại của phàm trần.
Trước con sông có chiếc thuyền. Không phải thuyền nào khác. Là con thuyền của Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Phàm trần nhận ra thuyền của mình. Phàm trần vội bước lên thuyền ngồi xuống cầm mái chèo. Hắn như sống lại với ký ức Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Hắn khoan khoái vui tươi. Hắn hào hứng vui vẻ. Hắn định chèo thuyền đi. Thì phía sau có tiếng nữ nhân gọi tới. Tên yêu nhân kia. Ngươi vội gì. Đợi ta lên thuyền đã. Phàm trần quay lại nhìn, thì chỉ thấy một tiểu cô nương chừng 16 tuổi với má lúm đồng tiền xinh xắn. Trên tay nàng cầm thanh kẹo lạc. Nàng vội bước lên thuyền. Nàng quơ tay hóa phép. Trước mặt nàng là một ấm trà nóng, với kẹo lạc, mứt rừng, hạt sen, hạt hướng dương, hạt dưa, hạt dẻ, bánh bông lan, nho khô, chà là, kẹo hồ lô, rong biển cơm cuộn, cơm lam ống tre, gà nướng mật ong.
Cả một bàn đồ ăn thịnh soạn. Nữ nhi 16 tuổi mới nói. Ngươi cứ chèo đi. Chèo về phía trước. Đây gọi là Dãy Ngân Hà. Sông này không có bao xa. Hai bên dãi ngân hà là vô lượng vô biên tinh cầu thế giới. Hiếm khi Dao Trì cô nương ta có tâm trạng đi dạo trên bến Ngân Hà.
Mới nghe nói, ngươi vốn là tên lái đò nhiều kinh nghiệm. Khách ngươi chở là các đời Đại Giác Giả. Nên bản cô nương muốn được ngươi chèo cho ta đi dạo mát một phen. Yên tâm đi. Ta sẽ trả đủ tiền công.
Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tức phàm trần vui vẻ. Hắn mới nói. Xin quý khách cứ tự nhiên. Được phục vụ quý khách. Là niềm vinh hạnh của tiểu nhân.
Phàm trần bắt đầu vui vẻ chèo đò. Dao Trì cô nương thì ngồi trên thuyền thưởng thức các món ăn ngon và uống nước trà.
Dao Trì cô nương mới lên tiếng nói. Tên lái đò. Ngươi ngâm thơ cho bản cô nương nghe đi. Ta bỏ tiền ra là để ngươi phục vụ. Ngươi phải làm hài lòng khách đến. Vui lòng khách đi. Phàm trần tuân lệnh. Lập tức tên lái đò ngâm thơ hào sảng.
PHÁP ĐIỂN BẾN NGÂN HÀ.
Đức Dao Trì Quy Tùng Thiên Mạng.
Chưởng Càn Khôn Hữu Dạng Hiệp Linh.
Dưỡng Sanh Bảo Mạng Huệ Minh.
Thiệt Là Phật Mẫu Truyền Linh Độ Đời.
Kìa biển tục sông mê khổ ải.
Chúng hoàn cầu hớt hải lo toan.
Cơm chay áo bạc mỏi mòn.
Ngóng trông Đức Mẹ cứu con khỏi sầu.
Đức Dao Trì một bầu vũ trụ.
Dãi ngân hà lam lũ xét suy.
Mẹ cho tiên thánh đến đi.
Dắt dìu bao kiếp độ đi bao người.
Đức Hoàng Mẫu nói cười chí tánh.
Ngọc cốt kia chân chánh thiện lương.
Hình hài yểu điệu phi phương.
Gái vừa mười sáu tình thương dạt dào.
Đức Phật Mẹ má đào diễm lệ.
Ngực căng tròn cứu thế gian nguy.
Mẹ hiền vũ trụ lưu ly.
Thân mang bầu ngực từ bi cứu đời.
Đức Phật Mẹ nhìn đời chan chứa.
Từ sự ăn lần lựa khiêm cung.
Tánh ngài chí chánh lòng trung.
Xuân xanh mười sáu hiện dung Phật Trời.
Dao Trì Phật Mẫu ít lời.
Nhưng trong tâm dạ thiệt thời ban ơn.
Chiếc kẹo lạc giải hờn nguy khốn.
Bát trà nồng từ tốn độ dân.
Cơm lam ăn tạm an thân.
Muối dưa rau cải phàm trần tùy duyên.
Bên bến sông Mẹ khuyên giảng thuyết.
Mật tự kia trao chiết chỉ truyền.
Tên lái đò nghe kỹ dạy khuyên.
Tùng thiên mệnh âm dương nhập xuất.
Bớ này ơi hỡi con trần.
Mẫu đà đem đạo dạy dân gìn lòng.
Tu là con phải lào thông.
Cái ăn con kiếm cho lòng dạ an.
Mẫu Hoàng thấy trẻ khổ lan.
Đứa đi làm đĩ, kẻ thời xe ôm.
Bến sông Mẹ khóc sớm hôm.
Thương cho con trẻ cá tôm bán hoài.
Đứa thời mua bán nói dai.
Tiểu thương chợ búa vì rày áo cơm.
Đứa thì chủ quán bia ôm.
Đứa thì bán gạo, chôm chôm chà là.
Đứa thời chị bảy chị ba.
Tu là con mẹ một nhà bê đê.
Thế thời sau quá thảm thê.
Đứa nơi quyền quý chẳng bề kính tin.
Mẹ thời một đấng chân linh.
Xuống lên bao kiếp truyền tin cứu đời.
Hạ trần con hỡi con ơi.
Áo cơm vây bủa biết đời nào tu.
Hạ trần tình dục lu bu.
Ngày nay đổ nát sĩ phu mê mờ.
Mẹ thương con trẻ thờ ơ.
Làm sao thấy được bến bờ đạo tâm.
Con trần còn tục còn dâm.
Còn lòng sợ hãi xa xâm chưa lìa.
Con trần mê đắm bạc kia.
Mê tình mê ái khó lìa dục dâm.
Dạy con tu thật cái tâm.
Dù cho bận rộn niệm thầm danh ta.
Đứng đi tình dục xa hoa.
Mà niệm danh mẹ, mẹ mà chứng minh.
Con thương nhớ mẹ hằng in.
Mẹ sai thánh tướng hộ mình hộ tâm.
Con trần của mẹ hoang dâm.
Mà tin kính mẹ niệm tâm an liền.
Hồng danh sáu chữ bình yên.
Ngày nay rút gọn niệm liền cho xong.
NAM MÔ PHẬT MẪU GIÁO TÔNG.
Án Diệu Trì Mẫu. Thần thông hộ trì.
Án Diệu Trì Hật Lật Xá Ni.
Là câu thần chú con trì nghe con.
Mẹ truyền thần chú lo tròn.
Cho trần trì niệm mỏi mòn nghiệp thân.
Kệ kinh dài quá khổ trần.
Làm ăn đâu rảnh căn phần tụng kêu.
Đại Bi, Bát Nhã dập dìu.
Lê thê dài quá cao siêu khó trì.
Ngày nay Thiên Hạ Mẫu Nghi.
Mới ban chánh pháp từ bi dạy rành.
Như con ham thích học hành.
Mẹ ban thần chú niệm thành đạo tâm.
Chú này Phật Mẫu Diệu Thâm.
Con thường trì tụng an tâm tu hành.
Dù con làm đĩ banh chành.
Dù con nghiệp ác ráng hành niệm vô.
Mẹ truyền thần chú cứu bồ.
Biết con làm đĩ khổ thấy mồ ai thương.
Cho vay nặng lãi nghiệp vương.
Không làm sao sống con đường sinh nhai.
Tham ô gian lận gái trai.
Mỗi nghề mỗi nghiệp nói ai hiểu mình.
Mới niệm thần chú anh linh.
Nẵng mồ bộ hộ hạ ninh cống xiền.
Quàn tê mọ xiển lùng phiên.
An qua cổ hiệt bì liên mọn toàn.
Nục lung an giả quà công dọn.
Hộ hiền đài tác mọn tác lung.
Nẩm phù hiệt chiết bi mun.
Bát na ra xã hục hung liệp đà.
Thần chú này Mẹ đà kiểm định.
Tên lái đò có bịnh niệm rành.
Trãi qua vô lực ức thiệt hành.
Lái đò hóa thánh hóa thành thiên khung.
Ấy thần chú linh tri diệu dụng.
Ấy là thần chú đúng cứu đời.
Các con nghe mẹ chiều mơi.
Siêng năng niệm tụng tùy thời an thân.
Câu thần chú con cần một dạ.
Niệm trong tâm đi đứng nằm ngồi.
Ở truồng con cũng niệm coi.
Chớ nên sợ tội bồi hồi mẹ thương.
Mẹ dạy con một đường nhứt niệm.
Cột cái tâm cần kiệm tu trì.
Dục tình là lúc lâm nguy.
Con trì thần chú mẹ thì độ an.
Mẹ là Đấng Mẫu Hoàng Chí Thánh.
Lòng vọng buông vạn tánh hiệp tâm.
Còn con phàm tục tham dâm.
Cho nên Mẹ dạy tu dâm sửa mình.
Từ ngàn xưa Mẹ không tuyên thuyết.
Chỉ truyền kinh giảng dạy giáo khuyên.
Ngờ đâu sanh chúng khổ liên miên.
Con của mẹ vướng tình vướng dục.
Nay làm đĩ ở trong thế tục.
Khổ trăm bề biết nói cùng ai.
Muốn đến chùa nghe pháp như lai.
Mà còn khổ áo cơm ân ái.
Con tin Mẹ ráng nghe Mẹ dạy.
Niệm thần ngôn mẹ chỉ mẹ truyền.
Án nại dung bò lai mi tố.
Án mục đồ hị cổ xá na.
Chọn câu thần chú thích mà.
Con niệm trong dạ vượt qua bão lòng.
Kiếm miếng ăn trần hồng trước nhất.
Có cơm rồi mới ổn lo tu.
Nghiệp nghề có dữ có ngu.
Lỡ vì nghiệp dữ vẫn tu bình thường.
Tu là niệm âm thầm thần chú.
Tu là tâm tưởng nhớ mẹ hiền.
Phàm trần ngâm tới đây thì khát khô cả cổ. Dao Trì cô nương nhìn biết, cho nên kêu tên lái đò ngưng chèo gác mái, mà lại ngồi cùng mâm ăn dùng bữa.
Phàm trần tuân lệnh Phật Mẫu Diệu Trì. Hắn mới bước lại ngồi xuống mâm ăn. Xin phép được ăn cơm lam, cơm cuộn rong biển với muối mè. Rồi ăn gà nướng mật ong. Chứ thiệt đồ ngọt kẹo bánh, phàm trần không khoái.
Ăn uống no nê một bụng. Phàm trần đứng dậy tiếp tục chèo đò. Lúc này Diệu Trì Phật Mẫu mới nói. Ngươi ngâm thơ nảy giờ cũng mệt. Mới ăn no lấy sức ráng chèo. Để tiểu cô nương ta ngâm thơ cho ngươi nghe. Phật Mẫu Diệu Trì mới cất giọng ngâm vang làm bình an muôn ngàn thế giới.
PHÁP ĐIỂN DIÊU TRÌ HIỆP TAM THIÊN THẾ GIỚI.
Lão Bà một cõi hóa sanh.
Cô nương mười sáu thiệt thành Phật Tôn.
Mẫu ta đạo pháp uy môn.
Dạo trong bến bãi độ hồn kẻ mê.
Thương trần lao khổ thảm thê.
Hôm nay thuyết giảng sự mê bỏ lìa.
Dặn trần phải ráng trao tria.
Kiếm tầm sự lý mà lìa vọng ma.
Học xong giáo pháp Thích Ca.
Phải tin lời Mẫu để mà bình an.
Bởi thời mạt hạ lâm sang.
Mẫu Hoàng có xuống cứu hàng nhân sanh.
Giáng lâm chân chánh thiện hành.
Xưng danh Mẫu Mẹ, Mẫu Trầu Đồng Nai.
Hộ Ông Thiện Phước Như Lai.
Lập ra giáo đạo pháp môn non bồng.
Lại sai Lục Tổ Thiền Tông.
Ngự thân hành giả Thị Cưng giáo trần.
Nay thời mạt kiếp thưa dần.
Mẫu ta lại xuống hồng trần xét soi.
Mượn nhà nam bộ xem coi.
Mượn chàng tuổi trẻ dạy rồi giảng khuyên.
Mượn thằng chèo lái bình yên.
Giữa dòng sanh tử dạy truyền pháp âm.
Nói về thế tục thiện tâm.
Dặn trần trực chỉ tu tầm đạo ngay.
Niệm danh Phật Mẫu ta đây.
Để mà quy kính biết đầy đức nhơn.
Làm người phải biết thâm ơn.
Biết câu đạo đức oán hờn bỏ buông.
Dạy trần tu tại nỗi buồn.
Đói cơm đói áo càng buồn càng tu.
Con ta khổ ải lu bu.
Đứa thì bài bạc đứa ngu chơi đồ.
Để rồi cơ khổ mơ hồ.
Đá ke chất cấm là mồ chôn thân.
Con ta lao khổ trần thân.
Bò cua lắc kiếm tiền trần trả vay.
Con ta tài xỉu bạc bài.
Hận sân chém giết nợ ngày đòi thuê.
Vũ trường quán xá bảo kê.
Hàng ngày dắt mối khách về đĩ ăn.
Thương trần cơ khổ lăng nhăng.
Mẫu Hoàng biết hết bão giăng khổ lòng.
Con ta cạo tóc chưa xong.
Thọ 10 giới pháp lòng còn dục dâm.
Giới đàn thọ lãnh ngàn trăm.
Tu rồi không đắc dục dâm suốt ngày.
Mượn nơi sắc tướng hù ai.
Xưng danh khoác áo hại đời mê man.
Lừa tiền bá tánh dối gian.
Dân tin ngu muội mơ màn khổ lao.
Hạ trần giáo thuyết lao xao.
Kinh truyền cả đống làm sao tu hành.
Ăn chay ăn lạc làm lành.
Mà lòng còn dục banh chành giấu đi.
Cho nên mẹ dạy tường tri.
Tu là đối diện lâm nguy bão lòng.
Tu là đối diện trần hồng.
Chén cơm no bụng cái lòng con tu.
Niệm danh hiệu Mẹ bớt ngu.
Làm ăn sinh kế ngục tù rời xa.
Dạy con tánh nóng bỏ qua.
Ai sai thì chịu người ta khổ liền.
Dạy con ăn ở lương hiền.
Sống trong nghiệp dữ vẫn hiền niệm ta.
Như con làm đĩ xa nhà.
Chén cơm chén cháo gửi mà mẹ cha.
Con buồn con khổ quá mà.
Đâu ai hiểu được con mà Mẹ đây.
Mẫu Hoàng cung thượng giăng mây.
Chỉ cần con niệm Mẹ đây hộ liền.
Con lên sòng bạc kiếm tiền.
Chén cơm lót dạ gửi tiền nuôi cha.
Bữa thì lời bốn lời ba.
Bữa thì thua sạch người ta chê cười.
Mẹ thương xuống điển tốt tươi.
Con ráng niệm chú mẹ thời độ an.
Án quà ni công bon di nán.
Chú này mật thệ sơn lâm.
Mẹ ban cho trẻ pháp âm tu hành.
Xưa nay kinh sách mỏng manh.
Mẹ thời ích thuyết con lười hành ra.
Nay thời mạt pháp ta bà.
Mẹ mới xuống thế dạy mà lo tu.
Hạ trần con ráng công phu.
Mẹ dạy thần chú niệm phù ổn an.
Mẹ trừ khổ ải ngổn ngang.
Mẹ giải tai nạn độ hàng nhân sanh.
Như con lao khổ banh chành.
Bị thư bị yếm tà hành bổn thân.
Con niệm danh mẹ chuyên cần.
Niệm thêm thần chú thánh thần hộ con.
Án a đà mi. Án nị di. Phổ lô sa hạ. Án mục hung bì ti. Tổ quả di. Ca cọng hàng kỳ ni. Phật Mẫu Diệu Trì Bạc Già Phạm Đế Di. Hùng rục xá mi. Quả càng di. Quả càng lô. Công dang y tố phổ.
NAM MÔ DIỆU TRÌ PHẬT MẪU.
NAM MÔ ĐỊA MẪU DƯỠNG SANH BẢO MẠNG.
NAM MÔ TẠO HÓA THIÊN HUYỀN VI THIÊN HẬU CHƯỞNG KIM BÀN PHẬT MẪU DIỆU TRÌ.
NAM MÔ DIỆU TRÌ PHẬT MẪU VÔ CỰC ĐẠI TỪ TÔN CẢM ỨNG CHỨNG MINH.
Dao Trì cô nương ngâm xong bài thơ, mới điềm tĩnh ngồi trên thuyền ngắm nhìn sóng nước dãy ngân hà. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tức phàm trần lúc này đang không ngừng chèo đò. Miệng lẫm bẫm thần chú ÁN XỈ GIÀ.
Không biết qua bao lâu. Lúc này phàm trần cảm thấy mệt mỏi. Hắn nhìn xuống dưới dòng sông thiên hà. Thấy thân thể mình già nua. Tóc đã ngã màu bạc trắng. Phàm trần vẫn bình tĩnh, bước đến trước bàn đồ ăn nơi Phật Mẫu Diệu Trì đang ngồi. Phàm trần lấy từ trong túi càn khôn ra đồ ăn của mình. Mời Phật Mẫu Diệu Trì dùng bữa.
Bữa ăn của phàm trần gồm có dưa leo sống, bắp cải luộc, ruột heo khìa nước dừa, gạo St25 đặc sản nấu thơm lừng. Nước mắm ớt. Phàm trần cung kính nói. Thằng nhỏ thỉnh mời Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn dùng cơm với thằng nhỏ.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới tay cầm bát. Phàm trần bới đầy cơm vào bát. Thằng chèo đò và Phật Mẫu Diệu Trì ngồi ăn uống trong ngon lành giữa dòng sông thiên hà bao la vô tận.
" Thuyền từ Hoàng Mẫu trôi xuôi.
Một phàm một thánh đượm mùi từ bi.
Cơm phàm thấm pháp Mẫu Nghi.
Thuyền từ Bát Nhã Vô Vi cứu đời".
Vừa ăn cơm mà phàm trần cảm thấy tay hắn run run. Hắn cảm nhận mình già đi nhiều quá. Hắn vẫn bình tâm. Vừa ăn cơm, miệng vừa niệm ÁN XỈ GIÀ. Phàm trần mới nói.
Dạ. Thằng nhỏ bẩm Phật Mẫu Diệu Trì Vô Cực Đại Từ Tôn. Ở chốn này chỉ có thằng nhỏ với Phật Mẫu. Mà thằng nhỏ lòng thành dâng cúng Phật Mẫu một bữa ăn. Phật Mẫu từ bi hoan hỉ ăn uống ngon lành. Làm thằng nhỏ vui mừng hết sức.
Chứ nếu ở miền hạ giới. Mà thằng nhỏ nấu cơm lòng heo khìa nước dừa. Nước mắm ớt chinsu. Mang lên cúng Phật Mẫu. Chắc bổn đạo tín đồ nó đập cho mà chết.
Bởi trần hạ, tín đồ họ quan niệm Phật Mẫu Diệu Trì là đức mẹ tạo hóa bao la vũ trụ. Họ phải thành kính cúng Mẹ lạc chay. Mới là lo tròn chánh pháp. Còn nếu cúng mặn là tội lỗi này kia. Mệt mỏi lắm thưa Đức Diệu Trì Phật Mẫu.
Tiểu cô nương 16 tuổi, đang ăn ruột heo khìa nước dừa ngon lành, mới cười rồi nói. Đó là bọn nhân đạo thiếu hiểu biết. Ngươi không cần quan tâm. Như ngươi là tên lái đò. Đã biết đến ta. Hiểu ý ta. Thì ngươi cứ an tâm an ổn. Người ta cúng gì, tu gì là kệ người ta.
Ngươi sau khi về hạ giới. Hễ có đồ ăn ngon, ngươi cứ thành tâm dâng nhang cúng bái. Mới niệm bài ta dạy như sau.
BÀI CÚNG ĐỨC MẪU HOÀNG.
Dâng nhang con cúng Mẫu Hoàng.
Cơm canh rượu thịt thần làng chứng minh.
Mẫu Hoàng ngự cõi tâm linh.
Mẹ ban phép điển sinh linh vãng hồi.
Mẫu độ cho tâm tồi tiêu biến.
Mẫu chuyển xoay ác chuyển luân hồi.
Đồ ăn Mẫu độ cho rồi.
Siêu sanh liễu tử quy hồi mệnh căn.
Lòng chí đạo nhơn năng cúng kính.
Mặn hay chay Mẫu chứng cho tâm.
Thiên binh vạn tướng huyền thâm.
Chứng cho mâm lễ hộ tâm sĩ hiền.
Án mục hiện kim bàn xá ha tố lộ bà da.
NAM MÔ HOÀNG THIÊN SẮC LỆNH PHẬT MẪU ĐỘ SANH DIỆU TRÌ CỨU CÁNH CẢM ỨNG CHỨNG MINH.
Ngươi phải hiểu, phàm nhân biết ăn ngon, tại sao không biết cúng kính đấng đại năng giác ngộ. Ngay cả Ông Thích Ca Mâu Ni ba ngàn năm trước tại Ấn Độ vẫn có chi dùng nấy.
Thì Phật Mẫu Diệu Trì ta cũng biết cái ngon cái dỡ nơi miền hạ giới. Chúng sanh lao khổ là bởi do hiểu sai lý đạo ngàn năm.
Như ngươi giết con vật cúng kính ông bà tổ tiên. Ngươi nói đó là tội. Là đúng. Là vì ông bà tổ tiên ngươi không phải thần linh. Không có khả năng giải kiếp tục trần, độ cho con vật siêu sanh liễu tử.
Còn như ngươi cúng đấng đại năng chí thánh như ta. Ngươi vái vang kêu cầu ta. Là vì trong nhà sẵn có đám tiệc, ngươi mới quay lợn nướng gà. Biết sự đó là tội. Vì hễ còn sống còn ăn. Chứ hạ giới ai đâu mà ăn rau củ nổi.
Nhưng ngươi hiểu lý. Nay gặp ta tin ta. Ngươi sau dạy môn đồ hễ ăn gì phải cúng nấy. Trước là cúng ta. Sau rồi ăn uống. Thì ta độ cho cái nghiệp sát sinh tiêu biến. Những con vật hạ giới vô tình giết đi, sinh ra oán niệm. Ta mới dùng linh quang tiếp độ. Lại sai Ông Quan Thánh Đế Quân cho thiên binh xuống dắt những linh hồn con vật chết oan ấy về Diệu Trì Phật Quốc mà tu học thì giải tỏa nghiệp duyên giữa nhân loài và con vật đó một cách dứt khoát.
Phàm trần vừa ăn vừa nghe Phật Mẫu Diệu Trì nói. Mà cảm thấy vô cùng an tâm an ổn.
Phật Mẫu Diệu Trì lại nói. Con dân ngu nguội. Bọn nó chỉ biết cúng ta vào ngày mùng 8, 18, 28 âm lịch hàng tháng. Rồi dọn lên mâm nào là trái dừa, trái đu đủ, có khi dọn cả chôm chôm. Cơm thì nó nấu cả đống. Chao, tương hột, tàu hủ, dọn ê hề. Ai đâu mà ăn cho nổi.
Ngươi thử đặt vị trí là ta xem. Một tiểu cô nương 16 tuổi. Suốt ngày bắt ăn chao, tàu hủ, đu đủ, dừa, cốc, ổi, xoài, nho, bom, lê, táo, lựu. Rồi ăn riết sản. Ăn riết xanh chành, ốm đi không nổi, sinh ra mệt mỏi.
Cho nên người phàm phải ráng hiểu. Tu là có món ngon vật lạ. Mình dâng lên thiêng liêng. Thiêng liêng là đấng cao cả. Không ăn bằng hình tướng. Chỉ chứng bằng tâm linh. Nhưng các ngài độ cho những con vật chết được siêu sanh liễu tử.
Con dân nó cúng Mẹ trái dừa. Đốt 5 cây nhang. Vái vang tùm lum công chuyện. Mẹ độ cho con chiều nay trúng số. Mẹ độ cho con ngày mai bán mấy dạ lúa cho xong. Mẹ độ cho con sửa xong cái máy bom nước ngoài đồng.
Rồi tụi nó nướng con gà, ra bờ ruộng ngồi ăn nhậu khí thế. Ngươi đặt trường hợp ngươi là ta. Ngươi ngồi đó cạp dừa. Bọn con cái nó ăn gà. Ngươi độ không.
Cho nên tu phải hiểu. Hễ là tội phải phơi bày. Có đồ ăn dù mặn dù chay phải cúng lên trình rõ. Ta đã là Đấng Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Ta nào đâu ham ăn ham uống. Nhưng dưới trướng ta còn có các linh thần, các vạn binh thiên tướng.
Nhân đạo cúng kính bày gà quay, lợn quay, vịt quay, cá nướng trước ban thờ ta. Thì ta cho các đạo lộ binh mã về chứng lễ. Họ ăn một độ ngàn muôn. Thì nhân đạo làm ăn an ổn. Chứ nhân đạo thiếu hiểu biết. Cúng có 1 trái dừa, 1 trái cốc. Mà đòi độ tám mươi công chuyện. Thì lấy ai độ cho.
Phàm trần nghe Phật Mẫu Diệu Trì dạy mà gật đầu lia lịa. Hứa sẽ về hạ giới dặn rành bá tánh.
Phật Mẫu Diệu Trì lại dạy tiếp. Ngươi hễ gặp ai xưng con cái ta. Trong xác bọn nó có phần linh căn. Tức là 1 chơn hồn linh thần do ta thả xuống trước Điện Kim Bàn ngày đó tại Diệu Trì Phật Quốc cho lịch kiếp ứng thân tu học.
Tại sao Phật Mẫu ta lại rãi linh căn xuống thế. Là vì Vị Thượng Đế thuở đó thấy nhân đạo ngu si. Con người kém cỏi. Khó mà tự lực. Thượng Đế và Phật Mẫu ta là hai ngôi đồng hàng cai quản tám muôn vạn vật diễn phệ lô đàn châu sa thế giới.
Thượng Đế mới nhờ Phật Mẫu ta rãi xuống hạ giới 96 vạn ức tiểu linh quang hay còn gọi linh căn. Mỗi linh căn là linh hồn của 1 vị linh thần. Khi linh căn trước Điện Kim Bàn rơi xuống nhân đạo. Mỗi một linh căn sẽ chọn lấy một cơ thể nhân đạo mà ký sinh. Linh căn sẽ nương theo thể xác cơ thể cộng sinh mà bắt đầu học tập văn hóa trần miền. Tìm hiểu thế giới hiện thực. Rồi linh căn tức linh hồn của vị linh thần đó phải làm sau tác động đến cơ thể nhân loài. Khiến cho nhân loài tin tưởng tìm đường đạo đức. Đi cầu học đạo tiên đạo thánh đạo thần, đạo nhân... Mà sớm ngày tìm đường về trở lại Kim Bàn Diệu Cung Phật Quốc.
Nhị Lực ngươi hễ gặp ai là con ta. Trong người bọn nó có linh căn. Ngươi hãy dạy nó bài cúng như sau. Để cúng ta hàng ngày làm lợi ích cho bọn nó.
KINH CÚNG LẠY DIỆU TRÌ PHẬT MẪU.
Nam mô một lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ trong thiên hạ bình an thuận hòa.
Nam mô hai lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho cha mẹ đặng an phúc lành.
Nam mô ba lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho chồng vợ đàng hoàng lo tu.
Nam mô bốn lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho con trẻ ngục tù tiêu tan.
Nam mô năm lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho con trẻ tà gian bỏ lìa.
Nam mô sáu lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ con buôn bán cơ hàn vượt qua.
Nam mô bảy lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho chồng vợ người ta đừng nhìn. Độ con đúng dục đúng tình. Chồng người vợ bạn sắc thinh xa lìa.
Nam mô tám lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho oan trái bao đàn gỡ ra.
Nam mô chín lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho sân hận rời xa con trần.
Nam mô mười lạy con kỉnh lễ Mẫu Hoàng. Độ cho hàng xóm an nhàn lo tu.
Nhị Lực ngươi phải dặn rành bọn tín đồ phụng tín ta. Hàng ngày rảnh rang dâng hương niệm 10 câu lạy 10 lạy. Đó gọi là tu tập tinh chuyên. Chứ nào đâu phải đợi đến mùng 8, 18, 28 âm lịch. Mới bu cho đông, làm cho cố, cúng cho rần rần mới gọi là tu.
Hễ tu thì ngày nào cũng phải tu. Đi đứng nằm ngồi cũng phải niệm danh ta. Thì ta mới độ cho an ổn.
Lại có con dân ham mê mật chú cổ ngữ. Mong cầu muốn có một bài thần chú của ta. Để niệm cho an lòng an dạ. Thì nay ta cũng vì phàm nhân khổ sở. Mà thuận theo thời cuộc. Thuyết cho bài Diệu Trì Phật Mẫu Thần Chú.
DIỆU TRÌ PHẬT MẪU THẦN CHÚ.
Nam mô khai kinh kệ Diệu Trì Phật Mẫu thần chú.
Cổ xá năng lùng nỉ phạn ma.
Bôn bê cúc há tổ nề da.
Cung kiểng kiện liền mò họ lón.
Phàn chê cô dã nô hộ ra.
Nạng mồ vĩ lao mọn mê, ca sàng quả niệp, ô rê ha lý, cống dạng biên ni hỷ.
Bá rập già niên nạn lao còng dây bô cô lỗ. Án phọn ung bì sa chu rú. Mọn tửu mọn tửu hàn di na công diệt. Bầu nà lụp diệt nê tục xiết cá xê qua nản.
Phàm trần ăn uống xong lại chèo đò. Hắn càng chèo càng thấy mệt mỏi. Thuyền đi rất chậm, nhưng phàm trần cảm nhận như mình đang già cỗi. Phàm trần mới lên tiếng hỏi Diệu Trì Phật Mẫu. Khởi bẩm Đức Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. Chẳng hay ngài muốn đi đến đâu trên dãy ngân hà. Và chúng ta đã đi được bao lâu từ điểm xuất phát.
Tiểu cô nương tuổi 16 mới cười nói. À. Có phải ngươi muốn biết, ngươi đã chèo qua mấy ngày rồi không. Vì trong dãy ngân hà không có thời gian. Nên ngươi không phân biệt được cũng đúng.
Để Phật Mẫu ta tính xem. À. À. Ngươi mới chèo thuyền đi được có 1 nguyên. Phàm trần mới thắc mắc hỏi. Dạ Bẩm Đấng Diệu Trì Phật Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. 1 nguyên mà Phật Mẫu nói là sao con không hiểu. Con xin Phật Mẫu nói rõ cho con biết.
Phật Mẫu Diệu Trì mới nói. 129 nghìn 600 năm bằng 1 nguyên.1 nguyên mới chia làm 12 hội.Tức 12 chi là Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.Mỗi một hội là 10 nghìn 800 năm.Lại lấy 1 ngày mà nói. Giờ tý được khí dương. Giờ sửu thì gà gáy. Giờ dần ánh sáng chưa khắp. Thì giờ mão mặt trời mọc. Giờ thìn ăn cơm xong, thì giờ tỵ đã liền kề. Giờ ngọ mặt trời giữa trời, thì giờ mùi ngã về phía tây. Giờ thân là lúc mặt trời lặn ở phương tây. Giờ tuất là lúc hoàng hôn và giờ hợi mọi người yên nghĩ.
Một nguyên mà Phật Mẫu ta nói tức là bằng 129 nghìn 600 năm ở hạ giới mà ngươi sinh sống. Phàm trần nghe xong muốn sụp đổ. Trời đất quỷ thần ơi. Mới ăn có hai bữa cơm. Mà đã là 129 nghìn 600 năm. Hèn chi ta già như sắp chết. Sức lực càng ngày càng yếu. Ta chèo đò mệt gần chết.
Phật Mẫu biết trong tâm Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Mới cười rồi nói. Ngươi an tâm. Không chết đâu mà sợ. Có Phật Mẫu ta ở đây. Huống chi ta kêu ngươi lái đò. Sau để ngươi chết được. Phàm trần lúc này già nua cằn cõi, râu tóc bạc phơ.
Phật Mẫu Diệu Trì mới múc nước trên sông thiên hà. Dùng nhị thập bát dị hỏa nấu nước đun sôi. Lại dùng bông sen tuyết liên 24 cánh gọi là nhị thập tứ pháp liên thiền bỏ vào trong nước pha thành trà.
Phật Mẫu Diệu Trì mới đưa ấm cho phàm trần. Chiếc ấm to 5 lít như hạ trần bán ngoài chợ. Cái này do lúc Phật Mẫu Diệu Trì muốn pha trà. Phàm trần lục trong túi càn khôn ra, nhanh tay đưa cho Phật Mẫu.
Phàm trần cầm ấm, lúc này ấm đã nguội, do Phật Mẫu Diệu Trì đã dùng pháp lực dập tắt hơi nóng của 28 dị hỏa. Phàm trần cầm ấm uống một hơi hết sạch. Lúc này phàm trần khỏe mạnh bình thường, không còn da nhăn tóc bạc.
Tiểu cô nương 16 tuổi mới bực mình nói. Ngươi tham uống như heo. Không chừa cho ta luôn. Phàm trần lúc này cười ngất mới nói. Xin Đấng bớt giận. Tại thằng nhỏ mỏi mệt khát quá. Tiểu cô nương 16 tuổi mới đứng dậy nói. Chia hành lý. Đường ai nấy bước. Mình chia tay.
Phàm trần chưa hiểu chuyện gì. Tiểu cô nương 16 tuổi lập tức châm lửa đốt thuyền. Phàm trần mới hoảng hốt thì bị tiểu cô nương 16 tuổi đạp cho một đạp rớt xuống sông. Rồi tiểu cô nương biến mất.
Phàm trần tỉnh dậy thấy mình đang ở trong nhà tranh Bãi Sậy. Trời cũng vừa sáng, bắt đầu ngày mới. Phàm trần bước ra sau nhà rửa mặt xúc miệng tắm gội. Rồi mới ra trước miếu dâng hương cúng cô hai, cô ba, thằng tèo. Phàm trần kêu tố tâm có ra chợ, nhớ mua cho hắn ít rau và thịt về nấu cơm ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.