Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm
Chương 5: Tính Toán Kế Hoạch
Thoại Lương Sanh
07/04/2024
Nguyên nhân chủ yếu, có lẽ là vì Hứa Du Nhu là mẹ của nhân vật chính, nên được hào quang của nhân vật chính che chở.
Một năm trở lại đây, Hứa Du Nhu vẫn luôn bình an vô sự.
Đương nhiên, Hứa Du Nhu không hề biết những chuyện này.
Theo chị, cái tên phú nhị đại đó không còn làm phiền nữa, nguyên do hoàn toàn là vì Vương Chấn Hưng.
Sở dĩ Hứa Du Nhu rung động, không thể không kể đến sự ưu tú của Vương Chấn Hưng, nhưng còn có một phần là vì cảm kích.
Cho nên cái bùa hộ mệnh Hứa Du Nhu này, cũng không được xem là quá kiên cố.
‘Nhân lúc vai chính Tần Dật chưa xuất hiện, mình nhất định phải tạo dựng mối quan hệ bền chặt hơn với Hứa Du Nhu, tốt nhất là vượt qua độ quan trọng của con trai Tần Dật trong lòng chị ấy.’
Vương Chấn Hưng tính toán trong lòng.
Muốn một người mẹ, xem trọng người đàn ông của mình hơn con trai, việc này không hề đơn giản, có điều không phải là không thể.
Dù sao việc này cũng đã được lịch sử chứng minh.
Ví dụ chẳng phải Tần Thái hậu* quan tâm Lao Ái* nhiều hơn à? Đến cuối thậm chí còn trở mặt với con trai.
*Tần Thái hậu: Triệu Khuê - mẹ của Tần Thủy Hoàng.
* Lao Ái: Người tình của Triệu Khuê. Lao Ái đã giả vờ là hoạn quan để vào cung, có 2 người con trai với Triệu Khuê. Sau này, Lao Ái muốn lật đổ Tần Thủy Hoàng, nhưng âm mưu của ông bị phát hiện, cả nhà bị diệt.
Với sự ưu tú của Vương Chấn Hưng, cũng không thua kém gì Lao Ái đó.
‘Chỉ là cụ thể mình phải làm gì đây?’
Vương Chấn Hưng nghĩ.
Nếu cứ tiếp tục như hiện tại hắn dường như có thể chắc chắn, độ thiện cảm của Hứa Du Nhu đối với hắn vào lúc Tần Dật xuất hiện phần lớn cũng chỉ dừng lại ở mức “rung động”.
Muốn tiến thêm bước nữa, cơ bản là không có hy vọng.
Mà khi Tần Dật xuất hiện, Vương Chấn Hưng muốn kéo gần thêm khoảng cách với Hứa Du Nhu thì chỉ có khó càng thêm khó.
Muốn quan hệ của hai người mau chóng gắn kết, chỉ có thể mưu tính một chút.
Vương Chấn Hưng rất nhanh đã nghĩ ra được một ý.
Thời gian hai ngày nhoáng cái trôi qua.
Hứa Du Nhu mở một tiệm trái cây nhỏ ở gần tiểu khu, thu nhập của tiệm trái cây không nhiều nhưng vẫn có thể trang trải chi phí sinh hoạt.
Hôm nay Hứa Du Nhu vẫn như thường lệ, trông coi tiệm trái cây.
Một đôi vợ chồng trẻ đến mua trái cây.
Hứa Du Nhu chờ đôi vợ chồng này chọn xong, sau đó đem cân rồi tính tiền.
“Tổng cộng 335.53 tệ, bớt cho cô cậu số lẻ, 330 tệ.” Hứa Du Nhu mỉm cười nói.
“A, đắt vậy sao, hơn 300 tệ.” Cô gái trẻ kinh ngạc nói.
“Trái cây tiệm tôi so với giá thị trường, xem như là rẻ rồi, tuyệt đối không nói thách cô cậu, nếu hai người không tin, có thể đi mấy tiệm trái cây khác xem thử.”
Hứa Du Nhu là một người phụ nữ tốt bụng, trên phương diện làm ăn rất trung thực, trước giờ chưa từng lừa dối khách hàng.
“Không cần đi tiệm khác xem đâu, đâu phải tôi chưa từng mua, nếu là mấy tiệm khác, tôi ước chừng phải 400 tệ.” Chàng trai trẻ đáp lại Hứa Du Nhu, sau đó nói với người yêu mình:
“Ngốc à, 300 tệ thôi mà, chỉ cần em thích, bao nhiêu anh cũng mua cho em.”
“Anh yêu, anh tốt quá đi!” Cô gái rất vui vẻ, hôn cái chụt lên mặt chàng trai.
“Ở nơi đông người mà em làm gì vậy.” Chàng trai phàn nàn, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười.
“Có sao đâu, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, anh còn sợ bị người ta chê cười à?” Cô gái hỏi.
“Nói cũng phải, vậy bên này cũng hôn một cái đi.” Chàng trai quay mặt bên kia.
Cô gái trừng mắt với người yêu một cái, nhưng cũng không phụ sự kỳ vọng, nghiêng đầu qua chụt một cái lên bên mặt còn lại của người yêu.
“Còn nữa còn nữa.” Chàng trai vẫn chưa thỏa mãn, chu môi lên.
“Ghét quá đi!” Cô gái cười mắng một tiếng, nhưng vẫn thỏa mãn mong muốn của người yêu.
Hứa Du Nhu ở bên cạnh rất lúng túng.
Phải mất một hồi, hai người mới chịu tách ra.
Chàng trai quét mã thanh toán, sau đó cầm túi trái cây ngọt ngào rời đi với cô gái.
“Đúng là một cặp tình nhân hạnh phúc.”
Hứa Du Nhu nhìn hai người, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Là một người phụ nữ, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, độc thân nhiều năm, thực ra sâu trong thâm tâm chị cũng hy vọng có được một người bạn đời như vậy.
Chứ không phải ban ngày trông coi tiệm trái cây, ban đêm canh giữ chiếc giường trống.
Cuộc sống như vậy, Hứa Du Nhu đã trải qua hơn mười năm rồi, nhưng vẫn chưa quen, mà lại cảm thấy ngày càng cô đơn.
May mà bây giờ là ban ngày, nếu như là lúc trời chạng vạng tối, Hứa Du Nhu chắc chắn sẽ đóng cửa về nhà, sau đó trốn trong phòng ngủ tự mình an ủi một chút.
Hết cách, nếu không điều tiết một chút, chị thật sự sẽ phát điên.
Không phải Hứa Du Nhu chưa từng nghĩ đến việc tìm bạn đời, thậm chí chị đã có một đối tượng lý tưởng.
Không sai, chính là Vương Chấn Hưng.
Chỉ là Hứa Du Nhu vẫn còn băn khoăn về suy nghĩ của đứa con trai Tần Dật.
Lúc Tần Dật còn rất nhỏ, đã rất phản đối việc Hứa Du Nhu tìm cha dượng cho thằng bé rồi.
Mặc dù đứa con trai Tần Dật này đã mất tích rất lâu, nhưng lỡ như một ngày nào đó thằng bé quay về thì sao?
Bởi vì để ý đến suy nghĩ của con trai, nên Hứa Du Nhu đã cố gắng kiềm chế bản thân.
Một năm trở lại đây, Hứa Du Nhu vẫn luôn bình an vô sự.
Đương nhiên, Hứa Du Nhu không hề biết những chuyện này.
Theo chị, cái tên phú nhị đại đó không còn làm phiền nữa, nguyên do hoàn toàn là vì Vương Chấn Hưng.
Sở dĩ Hứa Du Nhu rung động, không thể không kể đến sự ưu tú của Vương Chấn Hưng, nhưng còn có một phần là vì cảm kích.
Cho nên cái bùa hộ mệnh Hứa Du Nhu này, cũng không được xem là quá kiên cố.
‘Nhân lúc vai chính Tần Dật chưa xuất hiện, mình nhất định phải tạo dựng mối quan hệ bền chặt hơn với Hứa Du Nhu, tốt nhất là vượt qua độ quan trọng của con trai Tần Dật trong lòng chị ấy.’
Vương Chấn Hưng tính toán trong lòng.
Muốn một người mẹ, xem trọng người đàn ông của mình hơn con trai, việc này không hề đơn giản, có điều không phải là không thể.
Dù sao việc này cũng đã được lịch sử chứng minh.
Ví dụ chẳng phải Tần Thái hậu* quan tâm Lao Ái* nhiều hơn à? Đến cuối thậm chí còn trở mặt với con trai.
*Tần Thái hậu: Triệu Khuê - mẹ của Tần Thủy Hoàng.
* Lao Ái: Người tình của Triệu Khuê. Lao Ái đã giả vờ là hoạn quan để vào cung, có 2 người con trai với Triệu Khuê. Sau này, Lao Ái muốn lật đổ Tần Thủy Hoàng, nhưng âm mưu của ông bị phát hiện, cả nhà bị diệt.
Với sự ưu tú của Vương Chấn Hưng, cũng không thua kém gì Lao Ái đó.
‘Chỉ là cụ thể mình phải làm gì đây?’
Vương Chấn Hưng nghĩ.
Nếu cứ tiếp tục như hiện tại hắn dường như có thể chắc chắn, độ thiện cảm của Hứa Du Nhu đối với hắn vào lúc Tần Dật xuất hiện phần lớn cũng chỉ dừng lại ở mức “rung động”.
Muốn tiến thêm bước nữa, cơ bản là không có hy vọng.
Mà khi Tần Dật xuất hiện, Vương Chấn Hưng muốn kéo gần thêm khoảng cách với Hứa Du Nhu thì chỉ có khó càng thêm khó.
Muốn quan hệ của hai người mau chóng gắn kết, chỉ có thể mưu tính một chút.
Vương Chấn Hưng rất nhanh đã nghĩ ra được một ý.
Thời gian hai ngày nhoáng cái trôi qua.
Hứa Du Nhu mở một tiệm trái cây nhỏ ở gần tiểu khu, thu nhập của tiệm trái cây không nhiều nhưng vẫn có thể trang trải chi phí sinh hoạt.
Hôm nay Hứa Du Nhu vẫn như thường lệ, trông coi tiệm trái cây.
Một đôi vợ chồng trẻ đến mua trái cây.
Hứa Du Nhu chờ đôi vợ chồng này chọn xong, sau đó đem cân rồi tính tiền.
“Tổng cộng 335.53 tệ, bớt cho cô cậu số lẻ, 330 tệ.” Hứa Du Nhu mỉm cười nói.
“A, đắt vậy sao, hơn 300 tệ.” Cô gái trẻ kinh ngạc nói.
“Trái cây tiệm tôi so với giá thị trường, xem như là rẻ rồi, tuyệt đối không nói thách cô cậu, nếu hai người không tin, có thể đi mấy tiệm trái cây khác xem thử.”
Hứa Du Nhu là một người phụ nữ tốt bụng, trên phương diện làm ăn rất trung thực, trước giờ chưa từng lừa dối khách hàng.
“Không cần đi tiệm khác xem đâu, đâu phải tôi chưa từng mua, nếu là mấy tiệm khác, tôi ước chừng phải 400 tệ.” Chàng trai trẻ đáp lại Hứa Du Nhu, sau đó nói với người yêu mình:
“Ngốc à, 300 tệ thôi mà, chỉ cần em thích, bao nhiêu anh cũng mua cho em.”
“Anh yêu, anh tốt quá đi!” Cô gái rất vui vẻ, hôn cái chụt lên mặt chàng trai.
“Ở nơi đông người mà em làm gì vậy.” Chàng trai phàn nàn, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười.
“Có sao đâu, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, anh còn sợ bị người ta chê cười à?” Cô gái hỏi.
“Nói cũng phải, vậy bên này cũng hôn một cái đi.” Chàng trai quay mặt bên kia.
Cô gái trừng mắt với người yêu một cái, nhưng cũng không phụ sự kỳ vọng, nghiêng đầu qua chụt một cái lên bên mặt còn lại của người yêu.
“Còn nữa còn nữa.” Chàng trai vẫn chưa thỏa mãn, chu môi lên.
“Ghét quá đi!” Cô gái cười mắng một tiếng, nhưng vẫn thỏa mãn mong muốn của người yêu.
Hứa Du Nhu ở bên cạnh rất lúng túng.
Phải mất một hồi, hai người mới chịu tách ra.
Chàng trai quét mã thanh toán, sau đó cầm túi trái cây ngọt ngào rời đi với cô gái.
“Đúng là một cặp tình nhân hạnh phúc.”
Hứa Du Nhu nhìn hai người, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Là một người phụ nữ, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, độc thân nhiều năm, thực ra sâu trong thâm tâm chị cũng hy vọng có được một người bạn đời như vậy.
Chứ không phải ban ngày trông coi tiệm trái cây, ban đêm canh giữ chiếc giường trống.
Cuộc sống như vậy, Hứa Du Nhu đã trải qua hơn mười năm rồi, nhưng vẫn chưa quen, mà lại cảm thấy ngày càng cô đơn.
May mà bây giờ là ban ngày, nếu như là lúc trời chạng vạng tối, Hứa Du Nhu chắc chắn sẽ đóng cửa về nhà, sau đó trốn trong phòng ngủ tự mình an ủi một chút.
Hết cách, nếu không điều tiết một chút, chị thật sự sẽ phát điên.
Không phải Hứa Du Nhu chưa từng nghĩ đến việc tìm bạn đời, thậm chí chị đã có một đối tượng lý tưởng.
Không sai, chính là Vương Chấn Hưng.
Chỉ là Hứa Du Nhu vẫn còn băn khoăn về suy nghĩ của đứa con trai Tần Dật.
Lúc Tần Dật còn rất nhỏ, đã rất phản đối việc Hứa Du Nhu tìm cha dượng cho thằng bé rồi.
Mặc dù đứa con trai Tần Dật này đã mất tích rất lâu, nhưng lỡ như một ngày nào đó thằng bé quay về thì sao?
Bởi vì để ý đến suy nghĩ của con trai, nên Hứa Du Nhu đã cố gắng kiềm chế bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.