Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm
Chương 4: Tương Lai Còn Dài, Xin Phép Về Trước (2)
Thoại Lương Sanh
07/04/2024
“Cậu là ông chủ lớn, sao mà gặp khó khăn được.” Hứa Du Nhu cười cười.
“Thế sự vô thường, khó mà nói lắm.”
“Tôi chỉ là phụ nữ, không giúp được gì lớn lao, nhưng nếu cậu cần giúp thì cho dù phải nhảy vào đâu sôi lửa bỏng thì tôi nhất định cũng sẽ giúp cậu.”
“Chị quá lời rồi.” Vương Chấn Hưng nghe được lời chắc chắn này của chị, không khỏi mỉm cười.
Lúc này đã gần đến giờ cơm tối.
Hứa Du Nhu mời Vương Chấn Hưng ở lại ăn tối.
Vương Chấn Hưng muốn cùng chị tiếp xúc nhiều một chút, vì thế đồng ý ngay.
Hứa Du Nhu nghe vậy, chị ngơ ra.
Bởi vì trước đây mỗi lần mời Vương Chấn Hưng ở lại ăn tối, đối phương luôn từ chối vì hắn bận.
Không ngờ lần này Vương Chấn Hưng lại đồng ý dễ dàng vậy.
Hứa Du Nhu cực kì vui mừng, vội vàng ra khu chợ gần đó mua thêm thức ăn và rau.
Sau khi trở về, chị đeo tạp dề rồi tất bật trong bếp.
Vương Chấn Hưng đi vào bếp nhìn một cái.
Chưa nói đến việc tài nấu nướng thế nào, chỉ nhìn cảnh Hứa Du Nhu thái rau nấu cơm thôi cũng thấy đẹp như tranh vẽ.
Mà sau khi đồ ăn được bưng ra, Vương Chấn Hưng nếm thử, cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Không hổ là mẹ nhân vật chính.
Hiền thê lương mẫu, tất cả mọi thứ đều có đủ.
Vương Chấn Hưng liền ăn mấy bát cơm lớn.
Sau bữa tối, bọn họ ngồi nghỉ một lúc.
“Không ngờ muộn thế này rồi.” Vừa nói chuyện, Hứu Du Nhu vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời đã tối đen.
Chị là người phụ nữ sống một mình, nếu có đàn ông trong nhà vào buổi tối, ít nhiều cũng có lời ra tiếng vào.
Nên là một người phụ nữ dè dặt thôi, dù có rung động trước người đàn ông này thì vẫn phải giữ một khoảng cách hợp lý.
Lời này của Hứa Du Nhu thật ra là một loại ám chỉ .
Vương Chấn Hưng tất nhiên nghe hiểu ý tứ, trong lòng không khỏi thất vọng.
Nói cho cùng Hứa Du Nhu vẫn khách khí với mình, nhỡ sau này phát sinh mâu thuẫn với con trai chị, liệu chị có tin tưởng không?
[ Hứa Du Nhu đuổi khéo, mời ký chủ đưa ra lựa chọn. ]
[ Phương án 1: Giả vờ không hiểu ý, trơ tráo tiếp tục ở đây qua đêm rồi tấn công vào ban đêm. Tỷ lệ tấn công thành công là 100%, hảo cảm của Hứa Du Nhu giảm còn 0%. (Nhắc nhở ký chủ, lựa chọn này vượt quá chỉ số phạm vi của nhân vật phản diện, rất dễ gặp xui xẻo. ]
[ Phương án 2: Lập tức đứng dậy chào tạm biệt, hảo cảm của Hứa Du Nhu +2. Phần thưởng: Dáng người hoàn hảo! ]
Vương Chấn Hưng còn muốn Hứa Du Như làm bùa hộ mệnh, nên đương nhiên hắn sẽ không chọn phương án đầu tiên, chứ đừng nói đến việc gặp xui xẻo.
Đương nhiên tôi chọn phương án 2.
"Tự nhiên tôi nhớ ra tối nay có cuộc họp, giờ tôi về công ty một chuyến."
Vương Chấn Hưng đứng dậy chào tạm biệt.
Hứa Du Nhu có hơi không nỡ tiễn hắn ra ngoài, nhìn bóng hắn khuất dần ở khúc rẽ.
Một lúc sau Hứa Du Nhu mới dời tầm mắt.
Căn nhà lại quay trở về trạng thái im lặng.
Hứa Du Nhu dọn bàn ăn, rửa bát, cô ngồi ở phòng khách xem TV một lúc, cảm thấy hơi chán.
Sống một mình thực sự rất nhạt nhẽo.
Xung quanh không có ai để nói chuyện.
Hứa Du Nhu thở dài, tắm rửa rồi trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng đêm khuya tĩnh lặng, cô xoay qua xoay lại, trằn trọc không ngủ được.
Sau khi tắm xong, Vương Chấn Hưng đứng trước gương tán thưởng thân hình hoàn mỹ của mình một hồi.
Mặc dù đã ba mươi sáu tuổi, nhưng thân hình và nhan sắc vẫn rất ok, hoàn toàn không hề thua kém lứa trẻ đôi mươi chút nào.
Bởi vì có thân hình hoàn mỹ, trong bảng thuộc tính, mục giá trị quyến rũ đã tăng từ 93 lên 113.
Tăng hẳn 20 điểm.
Chỉ cần được 95 điểm giá trị quyến rũ, thì đã có thể xem như vô cùng đẹp trai rồi.
Với 113 điểm, chất lượng ra sao không cần nghĩ cũng biết.
Nằm trên giường lớn, trong đầu Vương Chấn Hưng sắp xếp lại một chút thông tin của cốt truyện.
Con trai của Hứa Du Nhu tên là Tần Dật, cũng chính là nhân vật chính.
Hơn một năm trước Tần Dật rời khỏi Thành phố Thanh Linh, là vì có khúc mắc với một tên phản diện phú nhị đại .
Cái tên phú nhị đại này cho người đi đối phó Tần Dật.
Nhờ hào quang nhân vật chính che chở, Tần Dật may mắn gặp được một vị cao nhân, sau đó đến núi Côn Lôn bái sư học nghệ.
Hứa Du Nhu là mẹ của Tần Dật, cũng bị liên lụy theo.
Trước đây Hứa Du Nhu sở hữu một công ty quần áo, mặc dù không lớn, mà mỗi năm cũng kiếm được hơn một trăm vạn.
Nhưng vì Tần Dật đã đắc tội tên phú nhị đại kia, nên công ty của Hứa Du Nhu bị chèn ép đến phá sản.
Dù vậy tên phú nhị đại đó vẫn không để yên, còn phái người đến gây rắc rối cho Hứa Du Nhu.
Tạt sơn và phân trước cửa nhà Hứa Du Nhu cả tháng trời.
Sau đó Vương Chấn Hưng ra mặt, mới miễn cưỡng giải quyết được chuyện này.
Vì sao lại nói là miễn cưỡng, là bởi vì công ty Vương Chấn Hưng có giá thị trường là mười tỷ, còn tài sản trong nhà của tên phú nhị đại kia phải đến hơn trăm tỷ.
Chênh lệch giữa hai người là cực kỳ lớn.
Nếu tên phú nhị đại đó quyết tâm trả thù, Vương Chấn Hưng cơ bản là cản không nổi.
“Thế sự vô thường, khó mà nói lắm.”
“Tôi chỉ là phụ nữ, không giúp được gì lớn lao, nhưng nếu cậu cần giúp thì cho dù phải nhảy vào đâu sôi lửa bỏng thì tôi nhất định cũng sẽ giúp cậu.”
“Chị quá lời rồi.” Vương Chấn Hưng nghe được lời chắc chắn này của chị, không khỏi mỉm cười.
Lúc này đã gần đến giờ cơm tối.
Hứa Du Nhu mời Vương Chấn Hưng ở lại ăn tối.
Vương Chấn Hưng muốn cùng chị tiếp xúc nhiều một chút, vì thế đồng ý ngay.
Hứa Du Nhu nghe vậy, chị ngơ ra.
Bởi vì trước đây mỗi lần mời Vương Chấn Hưng ở lại ăn tối, đối phương luôn từ chối vì hắn bận.
Không ngờ lần này Vương Chấn Hưng lại đồng ý dễ dàng vậy.
Hứa Du Nhu cực kì vui mừng, vội vàng ra khu chợ gần đó mua thêm thức ăn và rau.
Sau khi trở về, chị đeo tạp dề rồi tất bật trong bếp.
Vương Chấn Hưng đi vào bếp nhìn một cái.
Chưa nói đến việc tài nấu nướng thế nào, chỉ nhìn cảnh Hứa Du Nhu thái rau nấu cơm thôi cũng thấy đẹp như tranh vẽ.
Mà sau khi đồ ăn được bưng ra, Vương Chấn Hưng nếm thử, cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Không hổ là mẹ nhân vật chính.
Hiền thê lương mẫu, tất cả mọi thứ đều có đủ.
Vương Chấn Hưng liền ăn mấy bát cơm lớn.
Sau bữa tối, bọn họ ngồi nghỉ một lúc.
“Không ngờ muộn thế này rồi.” Vừa nói chuyện, Hứu Du Nhu vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời đã tối đen.
Chị là người phụ nữ sống một mình, nếu có đàn ông trong nhà vào buổi tối, ít nhiều cũng có lời ra tiếng vào.
Nên là một người phụ nữ dè dặt thôi, dù có rung động trước người đàn ông này thì vẫn phải giữ một khoảng cách hợp lý.
Lời này của Hứa Du Nhu thật ra là một loại ám chỉ .
Vương Chấn Hưng tất nhiên nghe hiểu ý tứ, trong lòng không khỏi thất vọng.
Nói cho cùng Hứa Du Nhu vẫn khách khí với mình, nhỡ sau này phát sinh mâu thuẫn với con trai chị, liệu chị có tin tưởng không?
[ Hứa Du Nhu đuổi khéo, mời ký chủ đưa ra lựa chọn. ]
[ Phương án 1: Giả vờ không hiểu ý, trơ tráo tiếp tục ở đây qua đêm rồi tấn công vào ban đêm. Tỷ lệ tấn công thành công là 100%, hảo cảm của Hứa Du Nhu giảm còn 0%. (Nhắc nhở ký chủ, lựa chọn này vượt quá chỉ số phạm vi của nhân vật phản diện, rất dễ gặp xui xẻo. ]
[ Phương án 2: Lập tức đứng dậy chào tạm biệt, hảo cảm của Hứa Du Nhu +2. Phần thưởng: Dáng người hoàn hảo! ]
Vương Chấn Hưng còn muốn Hứa Du Như làm bùa hộ mệnh, nên đương nhiên hắn sẽ không chọn phương án đầu tiên, chứ đừng nói đến việc gặp xui xẻo.
Đương nhiên tôi chọn phương án 2.
"Tự nhiên tôi nhớ ra tối nay có cuộc họp, giờ tôi về công ty một chuyến."
Vương Chấn Hưng đứng dậy chào tạm biệt.
Hứa Du Nhu có hơi không nỡ tiễn hắn ra ngoài, nhìn bóng hắn khuất dần ở khúc rẽ.
Một lúc sau Hứa Du Nhu mới dời tầm mắt.
Căn nhà lại quay trở về trạng thái im lặng.
Hứa Du Nhu dọn bàn ăn, rửa bát, cô ngồi ở phòng khách xem TV một lúc, cảm thấy hơi chán.
Sống một mình thực sự rất nhạt nhẽo.
Xung quanh không có ai để nói chuyện.
Hứa Du Nhu thở dài, tắm rửa rồi trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng đêm khuya tĩnh lặng, cô xoay qua xoay lại, trằn trọc không ngủ được.
Sau khi tắm xong, Vương Chấn Hưng đứng trước gương tán thưởng thân hình hoàn mỹ của mình một hồi.
Mặc dù đã ba mươi sáu tuổi, nhưng thân hình và nhan sắc vẫn rất ok, hoàn toàn không hề thua kém lứa trẻ đôi mươi chút nào.
Bởi vì có thân hình hoàn mỹ, trong bảng thuộc tính, mục giá trị quyến rũ đã tăng từ 93 lên 113.
Tăng hẳn 20 điểm.
Chỉ cần được 95 điểm giá trị quyến rũ, thì đã có thể xem như vô cùng đẹp trai rồi.
Với 113 điểm, chất lượng ra sao không cần nghĩ cũng biết.
Nằm trên giường lớn, trong đầu Vương Chấn Hưng sắp xếp lại một chút thông tin của cốt truyện.
Con trai của Hứa Du Nhu tên là Tần Dật, cũng chính là nhân vật chính.
Hơn một năm trước Tần Dật rời khỏi Thành phố Thanh Linh, là vì có khúc mắc với một tên phản diện phú nhị đại .
Cái tên phú nhị đại này cho người đi đối phó Tần Dật.
Nhờ hào quang nhân vật chính che chở, Tần Dật may mắn gặp được một vị cao nhân, sau đó đến núi Côn Lôn bái sư học nghệ.
Hứa Du Nhu là mẹ của Tần Dật, cũng bị liên lụy theo.
Trước đây Hứa Du Nhu sở hữu một công ty quần áo, mặc dù không lớn, mà mỗi năm cũng kiếm được hơn một trăm vạn.
Nhưng vì Tần Dật đã đắc tội tên phú nhị đại kia, nên công ty của Hứa Du Nhu bị chèn ép đến phá sản.
Dù vậy tên phú nhị đại đó vẫn không để yên, còn phái người đến gây rắc rối cho Hứa Du Nhu.
Tạt sơn và phân trước cửa nhà Hứa Du Nhu cả tháng trời.
Sau đó Vương Chấn Hưng ra mặt, mới miễn cưỡng giải quyết được chuyện này.
Vì sao lại nói là miễn cưỡng, là bởi vì công ty Vương Chấn Hưng có giá thị trường là mười tỷ, còn tài sản trong nhà của tên phú nhị đại kia phải đến hơn trăm tỷ.
Chênh lệch giữa hai người là cực kỳ lớn.
Nếu tên phú nhị đại đó quyết tâm trả thù, Vương Chấn Hưng cơ bản là cản không nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.