Chương 3: TIỂU QUỶ
Nguyệt Sơ Giảo Giảo
20/12/2016
Lúc này, Quý Viễn đưa văn kiện đến: “Tổng giám đốc, chuyện hôm nay đã xử lí tốt, một lát nữa
ngài có hẹn dùng bữa tối với Bùi tiểu thư !” Quý Viễn cầm trong tay một
cái máy tính xách tay, trên đó ghi chép tất cả lịch trình của Tiêu Hàn!
Tiêu Hàn ngược lại quên mất có hẹn với Bùi Tử Đồng, nhìn Tiêu Dịch đang ngồi trong lòng mình, Tiêu Dịch lúc này cũng cười tủm tỉm nhìn Tiêu Hàn: “Ba ba, ba muốn vứt bỏ con sao!” Tiêu Hàn sửng sờ, anh muốn nhờ người mang Tiêu Dịch trở về nhà, lời của Tiêu Dịch vừa nói ra làm Tiêu Hàn không biết nên nói những gì!
“Mẹ nói trong thời gian này muốn con và ba bồi dưỡng tình cảm, nhưng mà nhìn ba như vậy giống như là không nguyện ý..” Tiêu Dịch cúi đầu, vuốt tay của mình, không nhìn rõ được nét mặt của bé, nhưng Tiêu Hàn cảm thấy trong lòng có chút mềm mại, nói thật Tiêu Hàn chỉ ôm Tiêu Dịch chỉ mấy lần!
Tiêu Dịch không biết chuyện Tiêu Hàn ôm mình lúc còn ở nhà ông nội, nhưng mỗi lần như vậy Tiêu Dịch đều khóc đến thương tâm, lão gia tử hết sức tức giận: “Anh nhìn anh đi, con trai của anh còn không nhận ra anh, coi anh là người xa lạ, anh phải cùng Tiểu Luyện bồi dưỡng tình cảm một chút, tiểu tử thúi chớ đứng trước mặt tôi, cút ngay cho tôi--”
Một lúc sau, Tiêu Hàn cũng không ôm Tiêu Dịch, quan hệ của hai ba con cùng quan hệ của anh và Đông Thu Luyện lại lạnh như băng, huống chi Tiêu Hàn cùng Đông Thu Luyện tựa hồ hai người rất ít khi chạm mặt, cho nên giữa Tiêu Hàn và Tiêu Dịch cũng ít chạm mặt!
Lần này ôm Tiêu Dịch giống như là lần đầu tiên, nói thật, Tiêu Hàn cũng không biết nên để tay mình ở đâu cho phải, “Tổng giám đốc, từ chối hay là…” Bùi Tử Đồng là người qua lại gần đây nhất với Tiêu Hàn, Tiêu Hàn đột nhiên nhớ tới lời của Đông Thu Luyện nói trước khi đi, “Từ chối! Tiểu Dịch, chúng ta về nhà!”
Tiêu Hàn nói xong liền ôm Tiêu Dịch ra ngoài, Tiêu Hàn dùng thang máy chuyên dụng đi xuống bãi đậu xe ở tầng hầm, hết sức thuận tiện, Tiêu Hàn đem Tiêu Dịch đặt ở ghế lái phụ rồi đóng cửa lại, Tiêu Dịch liền gõ cửa sổ, Tiêu Hàn rất có kiên nhẫn mở cửa: “Ba, có phải là ba không biết, người ta nói khi ngồi ở ghế phụ mà có gặp sự cố gì thì dễ dàng bị đâm chết , ba có chút quan tâm nào đến con không vậy…”
Tiêu Hàn lại không nghĩ tới chuyện này, sau đó mở của ghế sau ra, đem Tiêu Dịch đặt ở ghế sau, sau đó anh lên ghế lái ngồi xuống: “Có muốn ăn cái gì hay không!”
Đang nói chuyện thì Tiêu Hàn đã lái xe ra khỏi bãi đậu, đối diện cao ốc Tiêu Thị có rất nhiều khách sạn, trong đó có KFC, Tiêu Dịch quỳ chân trên ghế ngồi, ánh mắt long lanh nước nhìn chằm chằm KFC!
Tiêu Hàn tất nhiên biết khát vọng trong mắt của Tiêu Dịch, sau đó ôm lấy Tiêu Dịch đi đến KFC, “Ba, mẹ nói đồ ăn này không tốt cho sức khoẻ!”
“Chỉ cần con không nói, ba không nói thì mẹ con sẽ không biết!” Tiêu Hàn nhìn tiểu tử nhà mình tuy nói vậy, nhưng ánh mắt không chớp cứ nhìn chằm chằm bảng hiệu của người ta, bộ dáng đó hết sức đáng yêu!
“Là ba dẫn con tới, nếu như mẹ mà biết thì con nói chính ba bắt con tới!” Tiêu Dịch chu cái miệng nhỏ, giống như lúc nào cũng có thể mang Tiêu Hàn bán đứng, Tiêu Hàn hết chỗ nói, tiểu gia hoả này đến cùng là học của ai, sao lại giảo hoạt như thế!
“Ba, ba nói cái kia ăn được không!” Bàn tay nhỏ của Tiêu Dịch chỉ chỉ một cái, là đồ ăn của một đôi vợ chồng mang cầm cho con của bọn họ, đứa bé đó cầm trong tay một miếng tôm viên, Tiêu Hàn cảm thấy tiểu gia hoả này sao lại đáng yêu như thế, “Ba mua cho con ăn thử một chút, thì sẽ biết có ăn được hay không!”
“Người ta cũng không nghĩ là sẽ ăn, nếu ba mãnh liệt yêu cầu con ăn cái đó, thì con sẽ cố ăn một chút!” Tiêu Dịch nói xong trên mặt lộ ra gian kế đã thực hiện được, hai mắt mở to nhìn chằm chằm Tiêu Hàn chọn món ăn!
Hai người mười phần giống nhau, nhất là đôi mắt màu lam, trong nháy mắt làm hấp dẫn rất nhiều người nhìn sang, ở thành phố C, có người không biết ai là thị trưởng, nhưng không người nào không biết Tiêu Hàn, nhất là ở quán KFC này rất gần với cao ốc Tiêu Thị, nơi này nhiều nhân viên biết Tiêu Hàn, hiện tại lại nhìn thấy người thật, rất nhiều nữ nhân viên xúm lại bàn tán!
Nhưng nhìn thấy đứa bé được Tiêu Hàn ôm trong ngực đều có chút bối rồi, nhất là 1 tiếng “Ba”, càng làm cho tâm hồn của thiếu nữ nơi đây vỡ tan!
Bên này Tiêu Hàn đã gọi món ăn, còn nhân viên bán hàng ân cần nói một chút nữa sẽ mang thức ăn lại bàn, Tiêu Hàn vui vẻ ôm Tiêu Dịch tìm chỗ ngồi, rất nhanh một nhân viên cửa hàng mang đồ ăn lên, “Tiêu tổng, mời ngài dùng..” Tiêu Hàn không nói gì thêm, chỉ gật đầu, bên ngoài Tiêu Hàn thường cười cười, nhất là trong người anh có dòng khí chất cổ điển của người Anh, càng làm cho người ta mê muội!
“Tiêu tổng, nơi này cách Tiêu thị rất gần, chúng tôi mỗi ngày đều thấy Tiêu tổng đi ngang qua!” Cùng đi còn có một nhân viên phục vụ khác, Tiêu Hàn chỉ cười cười, đưa tay cấm ống hút vào sữa đưa cho Tiêu Dịch!
“Chị, hai người có thể đi được rồi chứ!” Tiêu Dịch cắn một cái đùi gà, thoả mãn, ngẩng đầu nhìn hai nữ phục vụ đang nhìn Tiêu Hàn.
“Em trai nhỏ, em tên là gì, là em trai của Tiêu tổng sao?”
“Vừa rồi tôi rõ ràng là kêu ba, lỗ tai của chị không sử dụng được sao!” Tiêu Dịch lại cắn một cái vào đùi gà, chép chép miệng, miệng nhỏ phình ra, có chút nghi hoặc nhìn nữ nhân viên phục vụ!
“Tiêu tổng không phải là chưa kết hôn sao?”
“Ba tôi cùng mẹ tôi kết hôn chẳng lẻ lại báo cho chị sao!” Tiêu Dịch trừng nhìn nữ nhân viên phục vụ một cái, Tiêu Hàn chỉ cười cười, “Các cô ảnh hưởng đến hai ba con tôi!” Tiêu Hàn mặc dù cười nói, nhưng nữ nhân viên phục vụ cảm giác được cảm giác áp bách, vội vàng rời đi, ngược lại Tiêu Dịch đang hung hăng hút sữa:
“Ba, ông nội nói không sai, ba thật sự là ngựa đực động dục khắp nơi?”
“Ông nội?” Tiêu Hàn lạnh mặt, còn tưởng tiểu gia hoả này là do Đông Thu Luyện dạy, lại chưa từng chỉ đến lão gia tử dạy, “Ông nội nói sai rồi, không phải là ba động dục khắp nơi, tại sức quyến rũ của ba quá lớn, cho nên những cô gái kia mới…”
“Mới cái gì…” Tiêu Dịch nhìn Tiêu Hàn, bộ dáng giống như đang muốn giải đáp thắc mắc của bản thân, Tiêu Hàn oán thầm, sao mình cùng một đứa trẻ 4 tuổi thảo luận vấn đề này chứ!
“Tiểu Dịch, con biết động dục là sao không? Con còn nhỏ, có nhiều chuyện con không biết!”
“Các người lúc nào cũng nói chuyện của người lớn thì đứa trẻ không hiểu, con không phải là đứa trẻ, con hiểu, con xem thế giới động vật bên trong đó có nói, con biết thế nào là động dục…” Tiêu Hàn hết chỗ nói, thì ra con trai anh mang anh cùng động vật so sánh với nhau!
Bên quân khu
Đông Thu Luyện mang găng tay cao su, trong tay là một con dao phẫu thuật nhỏ, trên miệng mang khẩu trang, có một vài pháp y đứng một bên, đều gắt gao nhìn chằm chằm tay của Đông Thu Luyện, đầu tiên Đông Thu Luyện kiểm tra người chết một cách cẩn thận, “Tôi đồng ý cho các người quan sát, nhưng khi tôi giãi phẫu thì không được nói chuyện!”
“Đó là tất nhiên!” Vài người pháp y đó nhưng được lệnh đặt xá nhẹ nhàng gật đầu, Đông Thu Luyện không nói gì thêm, sau đó đổi một con dao phẫu thuật khác, đó là con dao sắc bén nhất, Đông Thu Luyện rạch một đường trên đầu người chết, cẩn thận giãi phẫu, “Người chết có độ tuổi từ 30 đến 35 tuổi, vết thương chí mạng là do đầu nhận một đòn nghiêm trọng, làm cho xương sọ vỡ tan…”
Nói xong, Đông Thu Luyện lấy một cái nhíp, cẩn thân gấp một mảnh vụn ở nơi vỡ của hộp sọ, “Đây là một loại chế phẩm của kim loại, trên mặt còn có nước sơn, nhưng nước sơn có vết tích gì đó…”
Tiêu Hàn ngược lại quên mất có hẹn với Bùi Tử Đồng, nhìn Tiêu Dịch đang ngồi trong lòng mình, Tiêu Dịch lúc này cũng cười tủm tỉm nhìn Tiêu Hàn: “Ba ba, ba muốn vứt bỏ con sao!” Tiêu Hàn sửng sờ, anh muốn nhờ người mang Tiêu Dịch trở về nhà, lời của Tiêu Dịch vừa nói ra làm Tiêu Hàn không biết nên nói những gì!
“Mẹ nói trong thời gian này muốn con và ba bồi dưỡng tình cảm, nhưng mà nhìn ba như vậy giống như là không nguyện ý..” Tiêu Dịch cúi đầu, vuốt tay của mình, không nhìn rõ được nét mặt của bé, nhưng Tiêu Hàn cảm thấy trong lòng có chút mềm mại, nói thật Tiêu Hàn chỉ ôm Tiêu Dịch chỉ mấy lần!
Tiêu Dịch không biết chuyện Tiêu Hàn ôm mình lúc còn ở nhà ông nội, nhưng mỗi lần như vậy Tiêu Dịch đều khóc đến thương tâm, lão gia tử hết sức tức giận: “Anh nhìn anh đi, con trai của anh còn không nhận ra anh, coi anh là người xa lạ, anh phải cùng Tiểu Luyện bồi dưỡng tình cảm một chút, tiểu tử thúi chớ đứng trước mặt tôi, cút ngay cho tôi--”
Một lúc sau, Tiêu Hàn cũng không ôm Tiêu Dịch, quan hệ của hai ba con cùng quan hệ của anh và Đông Thu Luyện lại lạnh như băng, huống chi Tiêu Hàn cùng Đông Thu Luyện tựa hồ hai người rất ít khi chạm mặt, cho nên giữa Tiêu Hàn và Tiêu Dịch cũng ít chạm mặt!
Lần này ôm Tiêu Dịch giống như là lần đầu tiên, nói thật, Tiêu Hàn cũng không biết nên để tay mình ở đâu cho phải, “Tổng giám đốc, từ chối hay là…” Bùi Tử Đồng là người qua lại gần đây nhất với Tiêu Hàn, Tiêu Hàn đột nhiên nhớ tới lời của Đông Thu Luyện nói trước khi đi, “Từ chối! Tiểu Dịch, chúng ta về nhà!”
Tiêu Hàn nói xong liền ôm Tiêu Dịch ra ngoài, Tiêu Hàn dùng thang máy chuyên dụng đi xuống bãi đậu xe ở tầng hầm, hết sức thuận tiện, Tiêu Hàn đem Tiêu Dịch đặt ở ghế lái phụ rồi đóng cửa lại, Tiêu Dịch liền gõ cửa sổ, Tiêu Hàn rất có kiên nhẫn mở cửa: “Ba, có phải là ba không biết, người ta nói khi ngồi ở ghế phụ mà có gặp sự cố gì thì dễ dàng bị đâm chết , ba có chút quan tâm nào đến con không vậy…”
Tiêu Hàn lại không nghĩ tới chuyện này, sau đó mở của ghế sau ra, đem Tiêu Dịch đặt ở ghế sau, sau đó anh lên ghế lái ngồi xuống: “Có muốn ăn cái gì hay không!”
Đang nói chuyện thì Tiêu Hàn đã lái xe ra khỏi bãi đậu, đối diện cao ốc Tiêu Thị có rất nhiều khách sạn, trong đó có KFC, Tiêu Dịch quỳ chân trên ghế ngồi, ánh mắt long lanh nước nhìn chằm chằm KFC!
Tiêu Hàn tất nhiên biết khát vọng trong mắt của Tiêu Dịch, sau đó ôm lấy Tiêu Dịch đi đến KFC, “Ba, mẹ nói đồ ăn này không tốt cho sức khoẻ!”
“Chỉ cần con không nói, ba không nói thì mẹ con sẽ không biết!” Tiêu Hàn nhìn tiểu tử nhà mình tuy nói vậy, nhưng ánh mắt không chớp cứ nhìn chằm chằm bảng hiệu của người ta, bộ dáng đó hết sức đáng yêu!
“Là ba dẫn con tới, nếu như mẹ mà biết thì con nói chính ba bắt con tới!” Tiêu Dịch chu cái miệng nhỏ, giống như lúc nào cũng có thể mang Tiêu Hàn bán đứng, Tiêu Hàn hết chỗ nói, tiểu gia hoả này đến cùng là học của ai, sao lại giảo hoạt như thế!
“Ba, ba nói cái kia ăn được không!” Bàn tay nhỏ của Tiêu Dịch chỉ chỉ một cái, là đồ ăn của một đôi vợ chồng mang cầm cho con của bọn họ, đứa bé đó cầm trong tay một miếng tôm viên, Tiêu Hàn cảm thấy tiểu gia hoả này sao lại đáng yêu như thế, “Ba mua cho con ăn thử một chút, thì sẽ biết có ăn được hay không!”
“Người ta cũng không nghĩ là sẽ ăn, nếu ba mãnh liệt yêu cầu con ăn cái đó, thì con sẽ cố ăn một chút!” Tiêu Dịch nói xong trên mặt lộ ra gian kế đã thực hiện được, hai mắt mở to nhìn chằm chằm Tiêu Hàn chọn món ăn!
Hai người mười phần giống nhau, nhất là đôi mắt màu lam, trong nháy mắt làm hấp dẫn rất nhiều người nhìn sang, ở thành phố C, có người không biết ai là thị trưởng, nhưng không người nào không biết Tiêu Hàn, nhất là ở quán KFC này rất gần với cao ốc Tiêu Thị, nơi này nhiều nhân viên biết Tiêu Hàn, hiện tại lại nhìn thấy người thật, rất nhiều nữ nhân viên xúm lại bàn tán!
Nhưng nhìn thấy đứa bé được Tiêu Hàn ôm trong ngực đều có chút bối rồi, nhất là 1 tiếng “Ba”, càng làm cho tâm hồn của thiếu nữ nơi đây vỡ tan!
Bên này Tiêu Hàn đã gọi món ăn, còn nhân viên bán hàng ân cần nói một chút nữa sẽ mang thức ăn lại bàn, Tiêu Hàn vui vẻ ôm Tiêu Dịch tìm chỗ ngồi, rất nhanh một nhân viên cửa hàng mang đồ ăn lên, “Tiêu tổng, mời ngài dùng..” Tiêu Hàn không nói gì thêm, chỉ gật đầu, bên ngoài Tiêu Hàn thường cười cười, nhất là trong người anh có dòng khí chất cổ điển của người Anh, càng làm cho người ta mê muội!
“Tiêu tổng, nơi này cách Tiêu thị rất gần, chúng tôi mỗi ngày đều thấy Tiêu tổng đi ngang qua!” Cùng đi còn có một nhân viên phục vụ khác, Tiêu Hàn chỉ cười cười, đưa tay cấm ống hút vào sữa đưa cho Tiêu Dịch!
“Chị, hai người có thể đi được rồi chứ!” Tiêu Dịch cắn một cái đùi gà, thoả mãn, ngẩng đầu nhìn hai nữ phục vụ đang nhìn Tiêu Hàn.
“Em trai nhỏ, em tên là gì, là em trai của Tiêu tổng sao?”
“Vừa rồi tôi rõ ràng là kêu ba, lỗ tai của chị không sử dụng được sao!” Tiêu Dịch lại cắn một cái vào đùi gà, chép chép miệng, miệng nhỏ phình ra, có chút nghi hoặc nhìn nữ nhân viên phục vụ!
“Tiêu tổng không phải là chưa kết hôn sao?”
“Ba tôi cùng mẹ tôi kết hôn chẳng lẻ lại báo cho chị sao!” Tiêu Dịch trừng nhìn nữ nhân viên phục vụ một cái, Tiêu Hàn chỉ cười cười, “Các cô ảnh hưởng đến hai ba con tôi!” Tiêu Hàn mặc dù cười nói, nhưng nữ nhân viên phục vụ cảm giác được cảm giác áp bách, vội vàng rời đi, ngược lại Tiêu Dịch đang hung hăng hút sữa:
“Ba, ông nội nói không sai, ba thật sự là ngựa đực động dục khắp nơi?”
“Ông nội?” Tiêu Hàn lạnh mặt, còn tưởng tiểu gia hoả này là do Đông Thu Luyện dạy, lại chưa từng chỉ đến lão gia tử dạy, “Ông nội nói sai rồi, không phải là ba động dục khắp nơi, tại sức quyến rũ của ba quá lớn, cho nên những cô gái kia mới…”
“Mới cái gì…” Tiêu Dịch nhìn Tiêu Hàn, bộ dáng giống như đang muốn giải đáp thắc mắc của bản thân, Tiêu Hàn oán thầm, sao mình cùng một đứa trẻ 4 tuổi thảo luận vấn đề này chứ!
“Tiểu Dịch, con biết động dục là sao không? Con còn nhỏ, có nhiều chuyện con không biết!”
“Các người lúc nào cũng nói chuyện của người lớn thì đứa trẻ không hiểu, con không phải là đứa trẻ, con hiểu, con xem thế giới động vật bên trong đó có nói, con biết thế nào là động dục…” Tiêu Hàn hết chỗ nói, thì ra con trai anh mang anh cùng động vật so sánh với nhau!
Bên quân khu
Đông Thu Luyện mang găng tay cao su, trong tay là một con dao phẫu thuật nhỏ, trên miệng mang khẩu trang, có một vài pháp y đứng một bên, đều gắt gao nhìn chằm chằm tay của Đông Thu Luyện, đầu tiên Đông Thu Luyện kiểm tra người chết một cách cẩn thận, “Tôi đồng ý cho các người quan sát, nhưng khi tôi giãi phẫu thì không được nói chuyện!”
“Đó là tất nhiên!” Vài người pháp y đó nhưng được lệnh đặt xá nhẹ nhàng gật đầu, Đông Thu Luyện không nói gì thêm, sau đó đổi một con dao phẫu thuật khác, đó là con dao sắc bén nhất, Đông Thu Luyện rạch một đường trên đầu người chết, cẩn thận giãi phẫu, “Người chết có độ tuổi từ 30 đến 35 tuổi, vết thương chí mạng là do đầu nhận một đòn nghiêm trọng, làm cho xương sọ vỡ tan…”
Nói xong, Đông Thu Luyện lấy một cái nhíp, cẩn thân gấp một mảnh vụn ở nơi vỡ của hộp sọ, “Đây là một loại chế phẩm của kim loại, trên mặt còn có nước sơn, nhưng nước sơn có vết tích gì đó…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.