Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 939: Đại hội bắt đầu (hai)
Tiêu Thất Gia
23/11/2018
"Tông chủ," Hoàng Xuyên nhìn Cao Lâm, vẻ mặt cao ngạo nói: "Hiện tại có phải đại hội nên bắt đầu rồi hay không?"
Sắc mặt Cao Lâm có chút khó coi, ông cũng không để ý đến sự khiêu khích của Hoàng Xuyên, ánh mắt mang theo sốt ruột nhìn về phía xa, l^q'đ vẻ mặt dần dần bất an. Cũng không biết rốt cục Y thánh đã xảy ra chuyện gì, hiện tại đều đã giữa trưa còn không có đến!
"Chúng ta chờ thêm một chút đi."
"Chờ?"
Hoàng Xuyên ‘hừ’ một tiếng, lạnh lùng nhìn Cao Lâm, khinh bỉ ra mặt nói: "Đừng quên, hiện tại đến Dược Tông cũng không chỉ có các vị Y Sư, còn có các cường giả Phong Cốc, ngươi vậy mà để cho các cường giả Phong Cốc chờ ở chỗ này?"
Con ngươi Cao Lâm đột nhiên trầm xuống, nhìn sắc mặt càng thêm khó coi của Phong trưởng lão, trái tim đột ngột nhảy lên một cái.
Nếu chỉ là những người khác mà nói, dựa vào thân phận Tông chủ Dược Tông của mình ông còn có thể áp một chút, nhưng thế lực Phong Cốc quá mức cường đại, để cho những người này tiếp tục đợi, chỉ sợ.... .....
Ngay tại lúc sắc mặt của Cao Lâm càng thêm sốt ruột, rốt cục mấy bóng dáng kia cũng khoan thai đến chậm, sau khi thấy khuôn mặt quen thuộc của lão giả kia, trái tim của ông chậm rãi thả xuống, nhẹ nhàng thở ra: "Một khi đã như vậy, thì đại hội bắt đầu!"
"Hừ!"
Lúc này Hoàng Xuyên đã trông thấy sư đồ Cố Nhược Vân, sắc mặt hơi hơi trầm xuống, ‘hừ hừ’ lập tức quay đầu, trong con ngươi tràn đầy vẻ âm u.
Thật lâu sau, khuôn mặt già nua của lão âm trầm, mở miệng nói: "Trước khi đại hội Dược Tông bắt đầu, ta có một chuyện muốn nói!"
"Chuyện gì?" Cao Lâm nhíu mày, nhìn Hoàng Xuyên, không biết ở vào thời điểm này người này lại muốn làm cái quỷ gì?
"Ha ha," Hoàng Xuyên cười lạnh một tiếng, con ngươi oán độc kia giống như độc xà, quấn chặt quanh Cao Lâm: "Ta chỉ là cảm thấy, hình như ngươi không xứng với vị trí Tông chủ Dược Tông này!"
Khuôn mặt Cao Lâm trầm xuống, đôi mắt cất dấu gió lốc dày đặc.
Mà quảng trường vốn huyên náo, cũng theo một câu nói này yên tĩnh xuống, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Hoàng Xuyên, trong mắt hàm chứa vẻ kinh ngạc, mặc cho ai cũng thật không ngờ, Hoàng trưởng lão sẽ nói ra loại lời nói này trước mặt các cường giả đại lục!
"Ngươi nói cái gì?" Giọng nói Cao Lâm trầm thấp, cổ họng khàn khàn nghe không ra cảm tình khác, chỉ là khuôn mặt kia lại cực kì xanh mét, ánh mắt lạnh lùng nhìn khuôn mặt kiêu căng kia của Hoàng Xuyên: "Ngươi nói ta không xứng làm Tông chủ Dược Tông? Người thì xứng?"
Nghe nói như thế, Hoàng Xuyên cao ngạo cười, đi về phía trước một bước, nâng cằm nói một chữ: "Ta!"
Ầm!
Đám người chợt oanh động, ánh mắt nhìn Hoàng Xuyên trừ bỏ kinh ngạc lúc trước ra, còn có nồng đậm khinh bỉ. Nhưng mà bởi vì cường giả Phong Cốc ở đây, vì vậy cho cho bọn họ đang khinh bỉ Hoàng Xuyên, cũng không ai đứng ra nói một chữ!
Cố Nhược Vân giật giật môi, tầm mắt nhìn về phía đại tiểu thư Phong Cốc ngồi ở bên cạnh quảng trường, trong mắt hiện lên sự sắc bén.
Sau khi Phong Tiêu Tiêu này nghe được lời Hoàng Xuyên nói vẫn vân thanh phong đạm, dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình. Nhưng mà, Cố Nhược Vân lại biết, nếu như không có Phong Cốc ủng hộ, Hoàng Xuyên là không có khả năng có lá gan loại lời nói này ở đại hội.
Xem ra Phong Tiêu Tiêu này —— không đơn giản!
Khuôn mặt Cố Nhược Vân lộ ra một chút tươi cười, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt của mình.
Tuy rằng trước đây nàng chưa từng thấy Phong Tiêu Tiêu, lại ở trên đường đến đại hội cũng nghe sư phụ miêu tả qua, nếu nàng ta có năng lực ép thiếu gia Phong Cốc xuống trở thành thiếu Cốc chủ, vậy chứng minh, nàng ta tuyệt đối có thủ đoạn!
Sắc mặt Cao Lâm có chút khó coi, ông cũng không để ý đến sự khiêu khích của Hoàng Xuyên, ánh mắt mang theo sốt ruột nhìn về phía xa, l^q'đ vẻ mặt dần dần bất an. Cũng không biết rốt cục Y thánh đã xảy ra chuyện gì, hiện tại đều đã giữa trưa còn không có đến!
"Chúng ta chờ thêm một chút đi."
"Chờ?"
Hoàng Xuyên ‘hừ’ một tiếng, lạnh lùng nhìn Cao Lâm, khinh bỉ ra mặt nói: "Đừng quên, hiện tại đến Dược Tông cũng không chỉ có các vị Y Sư, còn có các cường giả Phong Cốc, ngươi vậy mà để cho các cường giả Phong Cốc chờ ở chỗ này?"
Con ngươi Cao Lâm đột nhiên trầm xuống, nhìn sắc mặt càng thêm khó coi của Phong trưởng lão, trái tim đột ngột nhảy lên một cái.
Nếu chỉ là những người khác mà nói, dựa vào thân phận Tông chủ Dược Tông của mình ông còn có thể áp một chút, nhưng thế lực Phong Cốc quá mức cường đại, để cho những người này tiếp tục đợi, chỉ sợ.... .....
Ngay tại lúc sắc mặt của Cao Lâm càng thêm sốt ruột, rốt cục mấy bóng dáng kia cũng khoan thai đến chậm, sau khi thấy khuôn mặt quen thuộc của lão giả kia, trái tim của ông chậm rãi thả xuống, nhẹ nhàng thở ra: "Một khi đã như vậy, thì đại hội bắt đầu!"
"Hừ!"
Lúc này Hoàng Xuyên đã trông thấy sư đồ Cố Nhược Vân, sắc mặt hơi hơi trầm xuống, ‘hừ hừ’ lập tức quay đầu, trong con ngươi tràn đầy vẻ âm u.
Thật lâu sau, khuôn mặt già nua của lão âm trầm, mở miệng nói: "Trước khi đại hội Dược Tông bắt đầu, ta có một chuyện muốn nói!"
"Chuyện gì?" Cao Lâm nhíu mày, nhìn Hoàng Xuyên, không biết ở vào thời điểm này người này lại muốn làm cái quỷ gì?
"Ha ha," Hoàng Xuyên cười lạnh một tiếng, con ngươi oán độc kia giống như độc xà, quấn chặt quanh Cao Lâm: "Ta chỉ là cảm thấy, hình như ngươi không xứng với vị trí Tông chủ Dược Tông này!"
Khuôn mặt Cao Lâm trầm xuống, đôi mắt cất dấu gió lốc dày đặc.
Mà quảng trường vốn huyên náo, cũng theo một câu nói này yên tĩnh xuống, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Hoàng Xuyên, trong mắt hàm chứa vẻ kinh ngạc, mặc cho ai cũng thật không ngờ, Hoàng trưởng lão sẽ nói ra loại lời nói này trước mặt các cường giả đại lục!
"Ngươi nói cái gì?" Giọng nói Cao Lâm trầm thấp, cổ họng khàn khàn nghe không ra cảm tình khác, chỉ là khuôn mặt kia lại cực kì xanh mét, ánh mắt lạnh lùng nhìn khuôn mặt kiêu căng kia của Hoàng Xuyên: "Ngươi nói ta không xứng làm Tông chủ Dược Tông? Người thì xứng?"
Nghe nói như thế, Hoàng Xuyên cao ngạo cười, đi về phía trước một bước, nâng cằm nói một chữ: "Ta!"
Ầm!
Đám người chợt oanh động, ánh mắt nhìn Hoàng Xuyên trừ bỏ kinh ngạc lúc trước ra, còn có nồng đậm khinh bỉ. Nhưng mà bởi vì cường giả Phong Cốc ở đây, vì vậy cho cho bọn họ đang khinh bỉ Hoàng Xuyên, cũng không ai đứng ra nói một chữ!
Cố Nhược Vân giật giật môi, tầm mắt nhìn về phía đại tiểu thư Phong Cốc ngồi ở bên cạnh quảng trường, trong mắt hiện lên sự sắc bén.
Sau khi Phong Tiêu Tiêu này nghe được lời Hoàng Xuyên nói vẫn vân thanh phong đạm, dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình. Nhưng mà, Cố Nhược Vân lại biết, nếu như không có Phong Cốc ủng hộ, Hoàng Xuyên là không có khả năng có lá gan loại lời nói này ở đại hội.
Xem ra Phong Tiêu Tiêu này —— không đơn giản!
Khuôn mặt Cố Nhược Vân lộ ra một chút tươi cười, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt của mình.
Tuy rằng trước đây nàng chưa từng thấy Phong Tiêu Tiêu, lại ở trên đường đến đại hội cũng nghe sư phụ miêu tả qua, nếu nàng ta có năng lực ép thiếu gia Phong Cốc xuống trở thành thiếu Cốc chủ, vậy chứng minh, nàng ta tuyệt đối có thủ đoạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.