Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 910: Tự rước lấy nhục (hai)
Tiêu Thất Gia
28/10/2018
Nam tử trước mắt quả
thật có dáng vẻ rất xinh đẹp, nhưng mà thân phận tương đối thấp, nếu
không thì cũng sẽ không khen tặng lão như vậy. Nếu không phải Phỉ nhi
thích, lão thật không đồng ý một người không có thân phận trở thành nữ
tế (con rể) của lão.
"Chuyện này đối với công tử mà nói, quả thật là tin vui cực lớn," Hoàng trưởng lão thu liễm khinh thường trong mắt, phía trên khuôn mặt già nua vẫn chồng chất tươi cười như trước: "Nữ nhi của ta Hoàng Phỉ Phỉ chắc hẳn ngươi cũng gặp qua, lqđ nhưng mà từ sau khi nàng thấy ngươi thì không phải ngươi không gả, vì thế ta mới đảm đương bà mối một lần, tự mình làm mai cho các ngươi, trên đời này người muốn cưới nữ nhi của ta nhiều đếm không xuể, nhưng nàng lại coi trọng ngươi, cho nên đối với ngươi mà nói, này chẳng phải chính là tin vui cực lớn? Huống chi, ở trên đại lục có thể làm cho ta tự mình ra mặt làm mai cũng chỉ có một mình ngươi, lan truyền ra ngoài địa vị của ngươi ở đại lục cũng theo đó mà tăng lên."
Kỳ thực, vừa mới bắt đầu, Hoàng trưởng lão còn muốn tìm kiếm thân phận của Tá Thượng Thần một chút trước, l.q.đ lại quyết định dùng loại thái độ nào để đối đãi với hắn. Nhưng mà nghe lời khen tặng lúc trước của nam nhân này, khẳng định thân phận thế lực đều sẽ không bằng Dược Tông, nếu không mà nói là quả quyết sẽ không khen tặng đối với trưởng lão Dược Tông lão như vậy.
Theo như cái này thì, nhiều lắm hắn cũng chỉ là hoàng tử của một đế quốc nào đó mà thôi.
Nhưng mà, khi Hoàng trưởng lão đang nói lời này, không chút nhìn thấy ánh mắt tức giận xen lẫn hèn mọn của thị nữ tuyệt sắc lúc trước kia của Tá Thượng Thần.
Nữ nhi của một trưởng lão Dược Tông mà thôi, cũng không phải bánh thơm gì, còn nói tất cả nam nhân đại lục đều muốn cưới nàng ta? Hơn nữa lão nói mình tự ra mặt là chuyện thật quang vinh? Thế mà còn nói thiếu chủ nhà mình lại bởi vì chuyện này có thể nâng lên địa vị ở trên đại lục?
Đây là chê cười lớn nhất cả đời này nàng nghe qua!
Cho nên, người thị nữ tuyệt sắc này cũng quả thật cười ra tiếng, mắt đẹp tràn ngập lửa giận lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng trưởng lão: "Một Dược Tông nho nhỏ mà thôi, cũng dám nhục nhã thiếu chủ nhà ta như thế! Cho dù là thiên kim đại tiểu thư Phong Cốc cũng không dám nói xứng đôi với thiếu chủ nhà ta!"
Phong Cốc?
Trái tim Hoàng trưởng lão bỗng nhiên đập mạnh một cái, Phong Cốc kia chính là người trong Đệ Nhất thành có thể làm chỗ dựa cho lão.
Lại không nghĩ rằng một thị nữ nho nhỏ lại biết sự tồn tại của Phong Cốc?
Chẳng lẽ mình đoán sai rồi, nam tử yêu nghiệt này không phải hoàng tử đế quốc nào, mà là đến từ Đệ Nhất thành?
Không!
Tuyệt đối không có khả năng!
Nếu người Đệ Nhất thành xuất hiện ở nơi này, vị đại nhân Phong Cốc kia nhất định sẽ thông báo với lão, nếu lão không có nhận được thông báo của người kia thì người trước mắt hiển nhiên không phải đến từ Đệ Nhất thành.
Có lẽ thị nữ này chỉ là thầm mến nam tử yêu nghiệt, không muốn để cho hắn cưới nữ nhân khác, nhưng lại từ con đường khác biết được sự tồn tại của Phong Cốc, mới cố ý nói ra lời này ở trước mặt lão.
Nghĩ vậy, ánh mắt Hoàng trưởng lão càng hèn mọn, giọng điệu khinh miệt nói: "Chủ tử nói chuyện, một thị nữ chen miệng cái gì? Nếu chủ nhân của ngươi không dạy ngươi, llêqquyýđôn vậy lão phu nhưng là nguyện ý dạy ngươi thế nào là tôn ti! Đừng tưởng rằng lão phu không biết tư tưởng dơ bẩn trong lòng ngươi kia, không phải là coi trọng chủ tử nhà ngươi, cho nên không muốn nữ chủ nhân tồn tại? Ngươi cũng không nhìn một chút thân phận của ngươi! Một thị nữ cũng muốn trèo lên giường của chủ nhân? Chờ sau khi nữ nhi của ta gả cho hắn, ngay cả tư cách đi theo bên người hắn ngươi cũng không có! Ta quyết không cho phép có người tranh thủ tình cảm với nữ nhi của ta!"
Hoàng trưởng lão nói lời thề son sắt, thật giống như nhận định Tá Thượng Thần nhất định sẽ cưới Hoàng Phỉ Phỉ.
Thị nữ tuyệt sắc bị tức đến bật cười, lão gia hỏa này lại còn nói nàng có tư tưởng dơ bẩn đối với thiếu chủ? Không biết người có tư tưởng đối với thiếu chủ, cuối cùng thiếu chủ đều sẽ xử lý các nàng à?
"Chuyện này đối với công tử mà nói, quả thật là tin vui cực lớn," Hoàng trưởng lão thu liễm khinh thường trong mắt, phía trên khuôn mặt già nua vẫn chồng chất tươi cười như trước: "Nữ nhi của ta Hoàng Phỉ Phỉ chắc hẳn ngươi cũng gặp qua, lqđ nhưng mà từ sau khi nàng thấy ngươi thì không phải ngươi không gả, vì thế ta mới đảm đương bà mối một lần, tự mình làm mai cho các ngươi, trên đời này người muốn cưới nữ nhi của ta nhiều đếm không xuể, nhưng nàng lại coi trọng ngươi, cho nên đối với ngươi mà nói, này chẳng phải chính là tin vui cực lớn? Huống chi, ở trên đại lục có thể làm cho ta tự mình ra mặt làm mai cũng chỉ có một mình ngươi, lan truyền ra ngoài địa vị của ngươi ở đại lục cũng theo đó mà tăng lên."
Kỳ thực, vừa mới bắt đầu, Hoàng trưởng lão còn muốn tìm kiếm thân phận của Tá Thượng Thần một chút trước, l.q.đ lại quyết định dùng loại thái độ nào để đối đãi với hắn. Nhưng mà nghe lời khen tặng lúc trước của nam nhân này, khẳng định thân phận thế lực đều sẽ không bằng Dược Tông, nếu không mà nói là quả quyết sẽ không khen tặng đối với trưởng lão Dược Tông lão như vậy.
Theo như cái này thì, nhiều lắm hắn cũng chỉ là hoàng tử của một đế quốc nào đó mà thôi.
Nhưng mà, khi Hoàng trưởng lão đang nói lời này, không chút nhìn thấy ánh mắt tức giận xen lẫn hèn mọn của thị nữ tuyệt sắc lúc trước kia của Tá Thượng Thần.
Nữ nhi của một trưởng lão Dược Tông mà thôi, cũng không phải bánh thơm gì, còn nói tất cả nam nhân đại lục đều muốn cưới nàng ta? Hơn nữa lão nói mình tự ra mặt là chuyện thật quang vinh? Thế mà còn nói thiếu chủ nhà mình lại bởi vì chuyện này có thể nâng lên địa vị ở trên đại lục?
Đây là chê cười lớn nhất cả đời này nàng nghe qua!
Cho nên, người thị nữ tuyệt sắc này cũng quả thật cười ra tiếng, mắt đẹp tràn ngập lửa giận lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng trưởng lão: "Một Dược Tông nho nhỏ mà thôi, cũng dám nhục nhã thiếu chủ nhà ta như thế! Cho dù là thiên kim đại tiểu thư Phong Cốc cũng không dám nói xứng đôi với thiếu chủ nhà ta!"
Phong Cốc?
Trái tim Hoàng trưởng lão bỗng nhiên đập mạnh một cái, Phong Cốc kia chính là người trong Đệ Nhất thành có thể làm chỗ dựa cho lão.
Lại không nghĩ rằng một thị nữ nho nhỏ lại biết sự tồn tại của Phong Cốc?
Chẳng lẽ mình đoán sai rồi, nam tử yêu nghiệt này không phải hoàng tử đế quốc nào, mà là đến từ Đệ Nhất thành?
Không!
Tuyệt đối không có khả năng!
Nếu người Đệ Nhất thành xuất hiện ở nơi này, vị đại nhân Phong Cốc kia nhất định sẽ thông báo với lão, nếu lão không có nhận được thông báo của người kia thì người trước mắt hiển nhiên không phải đến từ Đệ Nhất thành.
Có lẽ thị nữ này chỉ là thầm mến nam tử yêu nghiệt, không muốn để cho hắn cưới nữ nhân khác, nhưng lại từ con đường khác biết được sự tồn tại của Phong Cốc, mới cố ý nói ra lời này ở trước mặt lão.
Nghĩ vậy, ánh mắt Hoàng trưởng lão càng hèn mọn, giọng điệu khinh miệt nói: "Chủ tử nói chuyện, một thị nữ chen miệng cái gì? Nếu chủ nhân của ngươi không dạy ngươi, llêqquyýđôn vậy lão phu nhưng là nguyện ý dạy ngươi thế nào là tôn ti! Đừng tưởng rằng lão phu không biết tư tưởng dơ bẩn trong lòng ngươi kia, không phải là coi trọng chủ tử nhà ngươi, cho nên không muốn nữ chủ nhân tồn tại? Ngươi cũng không nhìn một chút thân phận của ngươi! Một thị nữ cũng muốn trèo lên giường của chủ nhân? Chờ sau khi nữ nhi của ta gả cho hắn, ngay cả tư cách đi theo bên người hắn ngươi cũng không có! Ta quyết không cho phép có người tranh thủ tình cảm với nữ nhi của ta!"
Hoàng trưởng lão nói lời thề son sắt, thật giống như nhận định Tá Thượng Thần nhất định sẽ cưới Hoàng Phỉ Phỉ.
Thị nữ tuyệt sắc bị tức đến bật cười, lão gia hỏa này lại còn nói nàng có tư tưởng dơ bẩn đối với thiếu chủ? Không biết người có tư tưởng đối với thiếu chủ, cuối cùng thiếu chủ đều sẽ xử lý các nàng à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.