Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 164

Dạ Bạch Vô Nha

07/07/2023

Chính thành Riudum, một chính thành từng rất phồn hoa, xinh đẹp, có rất nhiều người dân sinh sống, nhưng sau khi thú triều tàn phá nó đã biến thành một nơi hoang vum đổ nát.

Nhóm người Trần Vũ Phong sau khi nhìn Lan biến mất liền xoay người đi tìm nơi cư trú của tộc người lùn, bởi vì bọn họ sống bên dưới lòng đất nên nơi ở rất khó có thể bị phát hiện, tuy nhiên giữa bộ tốc người lùn ở vùng đất này lại có mối liên kết cùng bộ tộc thú nhân của Roma, nên cậu ta biết được vị trí đánh dấu nơi ở của bọn họ.

Sau khi đi ra khỏi ngoại thành, nhóm Trần Vũ Phong liền đi về phía rừng cây rậm rạp, nơi này trước đây được xem là rừng đôi, bởi xung quanh đây những cành cây đều được mộc có đôi có cặp, tuy nó kỳ lạ với những người từ thế giới khác như bọn họ nhưng nó lại cực kỳ bình thường đối với những người dân ở đây, vì vậy khu rừng này rất ít người lui tới, thú hoang cũng chỉ có vài con không có sát thương cao, tuy sinh sản khá tốt nhưng nều đổi thành tiền lại chẳng được bao nhiêu.

Bộ tộc ngưởi lùn cũng vì vậy mới chọn nơi này là nhà, dù sao bọn họ cũng không quá lo lắng sẽ có người đến đây phát hiện ra mình, hơn nữa nơi này lương thực dồi dào không lo chết đói.

Càng đi sau vào trong rừng Roma càng cảm nhận được nơi đánh dấu có hơi thở của bộ tộc, nhưng khi cậu ta định dừng lại cùng nói cho những người phía sau thì bên vai lại có một bàn tay choàng qua, sau đó dùng một sức mạnh rất lớn tiếp tục kéo cậu ta rời đi.

Từ sau khi đi ra ngoại thành, Trần Vũ Phong liền cảm nhận được phía xa có vài đôi mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ, tuy những đôi mắt này cực kỳ bí ẩn nhưng không hiểu sao cậu vẫn cảm nhận được, có lẽ sau khi cậu đưa Alin vào sách triệu hồi, sau đó lại thêm một thú nhân như Roma nên sức mạnh cùng độ nhạy cảm của cậu tăng lên một cách nhanh chóng, trừ khi người nào đó mạnh hơn cậu nếu không từng hơi thở, từng bước chân hay một tiếng nói nhỏ đều sẽ lọt vào tai cậu, vào mắt cậu thậm chí cậu có thể cảm nhận được.

Cũng bởi vì cảm nhận được sự theo dõi này nên sau khi nhìn thấy Roma có ý định dừng lại cậu liền nhanh chóng đi đến gần sau đó khoát tay lên vai cậu ta rồi kéo cậu ta đi, bởi vì không muốn làm kinh động đến những người theo dõi đó, nên cậu không nói gì, vẻ mặt cực kỳ tự nhiên mà đi về phía trước cùng Roma.

Nhưng lúc này trong đầu cậu lại đang nhanh chóng trao đổi với Roma cùng Alin.

"Phía sau có người theo, các cậu đừng tỉ vẻ gì cả, cứ tiếp tục đi về phía trước đi."

Roma nghe cậu nói vậy thì kinh ngạc, miệng cậu ta định mở ra nhưng Trần Vũ Phong đã nhanh chóng chặng họng cậu ta lại.



"Nói vào trong đầu đi."

Roma nghe tiếng nói của cậu trong đầu liền nhanh chóng ngậm miệng lại sau đó dùng tiếng lòng dò hỏi.

"Sao lại có người đi theo chúng ta."

"Có vẻ bọn họ đã ở đây từ trước để tìm kiếm thứ gì đó." Trần Vũ Phong trầm ngâm nói trong lòng.

Câu nói này của cậu đề vang vào đầu của cả hai người, vì vậy cậu nghe được cùng lúc hai câu hỏi.

"Chẳng lẽ bọn chùng phát hiện ra tộc người lùn rồi."

"Chẳng lẽ là tên khốn Dali."

"Cả hai đều rất có khả năng." Trần Vũ Phong trả lời cho cả hai người.

Đúng vậy cả hai đề rất có khả năng như vậy, Dali có vẻ như đã gia nhập vào tổ chức bí ẩn đó, cái tổ chúc mà hiện tại đến cả Bara Ly cũng không thể điều tra được, huống chi là những người khác biết e961n sự tồn tại của nó, nhưng đây cũng chỉ là suy đoán, có thể Dali không gia nhập tổ chức đó, nhưng hắn ta lại gọp tay cùng vời những elf nhiễm đen khác nhầm thống trị thế giới này thì sao.

Đó là chuyện rất khó nói, nhưng cậu có thể chắc chắn những kẻ phía sau bọn họ chắc chắn đang tìm tung tích của người lùn, mà lúc này bọn họ còn đang ở phía xa theo dõi thì chỉ có một khả năng.

Đó là vẫn chưa tìm thấy.



Có lẽ như người ở phía sau ra lệnh cho những người này rất hiểu về cậu, nếu ở thành Badum này ôm cây đợi thỏ, chờ đợi nhóm của cậu đến đây thì chắc chắn có thể tìm ra nơi ẩn nấp của người lùn.

"Có vẻ như bọn chúng đã chờ chúng ta rất lậu rồi." Trần Vũ Phong thở dài trong lòng, hiện tại cậu cực kỳ đắng đo, không biết quyết định đến đây có đúng hay không.

"Vũ Phong, bọn chúng đã có phương hướng tìm kiếm, không lâu sau đó chắc chắn bọn chúng sẽ tìm ra, chúng ta đến đây vừa lúc báo lại tình hình cho tộc trưởng Quari."

Roma cảm nhận được sự do dự trong câu nói vừa rồi của cậu liền khuyên giải, bởi vì không thể làm chuyện khác lạ nên cậu ta chỉ có thể dùng giọng điệu nhỏ nhẹ trong lòng.

"Vậy bây giờ chúng ta làm gì." Alin lúc này cũng thầm nói, phía sau luôn có ánh mắt nhìn theo vậy bọn họ không thể đến nơi ở của tộc người lùn, vậy phải làm sao đây.

Trần Vũ Phong thoàng trầm mặt suy nghĩ, Roma nói đúng nếu bây giờ cảnh báo cho ông Quan thì có khi bi kịch sẽ không xảy ra, nhưng cái khó khăn là bọn họ không thể như thế này mà chạy đến đó, lỡ như bọn họ chưa kịp rời đi thì những người kia đã dẫn quân đoàn đánh tới thì phải làm sao.

Suy nghĩ môt lúc cuối cùng cậu thầm nói trong lòng "Được rồi, chúng ta đi khỏi nơi này, sau đó băng qua thêm hai cánh rừng nữa, sau khi tôi ra hiệu thì chúng ta dùng ngọc tàn hình rồi quay lại đây, như vậy dù bọn chúng có trở tay cũng không thể nhanh hơn chúng ta."

"Vậy còn Mạnh Kỳ." Roma lo lắng, dù sao chỉ có hai người bọn họ có thể trao đổi với cậu còn Mạnh Kỳ thì không thể.

Trần Vũ Phong giả vờ mỏi tay rồi bỏ tay khỏi người Roma, tiếp theo cậu cũng làm chậm lại tốc độ của mình sau đó để mình đi song song với Mạnh Kỳ, trong lòng thầm nói "Tôi sẽ nói, hai người cứ tiếp tục như không có chuyện gì mà đi thẳng đi."

"Được."Roma cùng Alin nhanh chóng đáp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phế Vật Triệu Hồi Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook