Chương 44: Chương 44
Thanh Du
11/12/2016
Shota Naosica và shota Per gặp nhau, không có màn nước lửa giao tranh như dự kiến. Trình độ đối nhân xử thế của Naosica rất tốt chỉ giận dữ sau vài giây rồi lại bình tĩnh. Nó trưng ra bản mặt quan tài nói đạo lý một lúc mới rời đi. Mà shota Per trên mặt quấn quanh một vòng vải chỉ nhìn theo bóng lưng của nó, cũng không có ngăn cản. Sau khi người ta đi xa, nó mới nhún nhún vai, tỏ vẻ thật bất đắc dĩ.
Nhưng Per ngồi xổm trên cây lại có thể cảm thấy, gương mặt giấu dưới mảnh vải kia kỳ thật chính là cười rất vui vẻ.
Per nhỏ đứng tại chỗ, không có hành động gì. Mọi người đứng ở trên cây chờ nó rời đi, nhưng mà ngay lúc mọi người nghĩ rằng nó sẽ rời khỏi, nó lại bỗng nhiên mở miệng .
“Những vị khách trên cây, có thể mời các ngươi xuống dưới hay không?”
Không hề ngẩng đầu, shota Per đứng dưới tàng cây, vừa xoay người nhặt lên cái gì đó lên, vừa nhẹ giọng mở miệng hỏi.
Per ngồi xổm trên cây và Dionysus nhìn nhau.
Hiện tại, Per cảm thấy hàng chính quy này có chút đáng sợ .
Có thể cảm ứng được hơi thở không khó, khó nhất chính là từ trong rừng rậm pha trộn nhiều loại hơi thở này chuẩn xác tìm được vị trí của bọn họ. Tiểu Per nhặt cái gì đó lên, trong chớp mắt ném thứ đó về phía thần quan bởi vì khẩn trương mà hít thở dồn dập.
Ngón tay Dionysus che trên trán thần quan, giữa hai tay kẹp lấy một hòn đá từ phía dưới ném lên.
“Không xuống dưới sao?” Tiểu Per rất kiên nhẫn đứng ở phía dưới.
Dionysus nhìn Per gật đầu, trước khi Per trả lời đã nhảy xuống. Per nhìn gã không nói gì, ngươi gật đầu làm cái khỉ gì, ta với ngươi không có chuyện tâm ý tương thông đâu.
Per nhái ngồi xổm trên cây giãy dụa ba giây, cuối cùng dùng vải thưa che mặt lại, cũng nhảy xuống theo.
Không phải Per sợ người lạ, mà là khắp cả Obeli chỉ có mình hắn sở hữu cặp mắt đỏ “động lòng người”.
Cái gì mà “Ta là huynh đệ thất lạc đã lâu của ngươi chứ”, loại cớ này thật sự khinh thường IQ của hắn, Per chính quy cũng sẽ không thèm tin.
Dù sao tổ hợp này của bọn họ đã đủ khả nghi, giờ thêm hắn bịt mặt cũng chả có gì lạ.
Trên thực tế, sau khi nhìn thấy Dionysus ôm thần quan đáp xuống đất, shota Per cực kỳ kinh ngạc. Dionysus sở hữu diện mạo điển hình của người Aoelus, tóc bạc, đồng tử màu vàng, mặt mũi sắc xảo. Mà thần quan, không nói đến cách ăn mặc của y, chỉ cần mái tóc vàng dài óng của y đã đủ khiến người ta chú ý. Tổ hợp này đứng chung một chỗ quả thật rất quái dị .
Khó trách Per nhỏ hỏi:
“Các ngươi… là bạn của người mới nãy sao?”
Người mà Per nhỏ chỉ đương nhiên là Naosica vừa mới rời khỏi. Chỉ có vương thất mới chịu tiếp đón những vị ‘khách qua đường’ ngoại quốc này.
“Nghĩ sao vậy?” Dionysus khinh thường, hừ nhẹ một tiếng, ngữ khí mang theo sự khinh miệt mà phủ định .
Dionysus đi vòng quanh Per nhỏ một vòng, tiểu Per thật bình tĩnh để cho gã đánh giá, chẳng qua trên mặt ít nhiều cũng có chút cảnh giác.
Đối mặt với Per nhỏ, Dionysus khó nén tò mò và hứng thú. Gã tới gần tiểu Per, xoay người tiến đến trước mặt của nó. Người trước mặt không cao bằng mình làm cho Dionysus gật gật đầu, phi thường vừa lòng.
Per từ trên cây nhảy xuống đứng ở một bên không nói gì nhìn trời, Dionysus mỉm cười: “Chúng ta chính là bạn của ngươi, tiểu Per.”
Nghe Dionysus đem ba chữ “bạn của ngươi” gằn mạnh từng tiếng, Per đang ngồi xổm trên cây run rẩy. Chẳng biết tại sao, hắn nhớ tới một cái quảng cáo trà sữa.
Per chính quy không run rẩy, trực tiếp từ nơi nào đó rút ra một đoản đao, hung ác định vẽ vài đường trên cổ họng Dionysus. Tình hình cực kỳ nguy hiểm .
Dionysus ha ha cười nhẹ nhảy về phía sau, tránh được Đao Phong (lưỡi đao), giống như một tên háo sắc đùa giỡn con gái nhà lành lui về phía sau, chờ người bị đùa giỡn tức giận truy đuổi theo.
Nhưng Per nhỏ vẫn đứng tại chỗ, cũng không thèm đuổi theo.
Nó cầm dao găm trước mặt đùa nghịch, tựa hồ đang nghi hoặc vì sao dao găm không thể chạm tới tên kia.
Mặc kệ là thật hàng hàng giả, hiện tại hay tương lai, Per • Mortis đối với tốc độ của mình đều vô cùng tự tin.
Shota Per không có chuyện không biết tự lượng sức mình mà đuổi theo, nó dừng một chút, thu hồi đao nhỏ, gỡ miếng vải trên mặt ra, khoa trương thở một hơi, nói: “A, rốt cục cũng có thể đem thứ đồ chơi này cởi ra, thật sự là nóng muốn chết.”
Tóc đen mắt đỏ, Per • Mortis nhỏ đang trong giai đoạn chuyển từ con nít sang thiếu niên cười yếu ớt, gương mặt có chút non mịn, lộ ra vẻ mặt tò mò, nhưng không hề mở miệng hỏi bất cứ vấn đề gì.
Nó khoát tay với với Dionysus, bất đắc dĩ nói: “A, ta thua rồi, không đánh với ngươi .”
Dionysus híp mắt lại, khẽ cau mày. Sau màn giao chiến ngắn ngủi này, gã thấy không thích Per Mortis ver nhỏ này.
Không chỉ Dionysus không thích tiểu quỷ này. Harula sau khi được Per cho xuống, cũng bị tiểu quỷ cứ hi hi ha ha này biến thành không được tự nhiên. Mọi người đều có một loại bản năng trời sinh, khiến cho bọn họ tránh né trước khi tai nạn ập đến.
Harula lui ra phía sau từng bước, đứng ở phía sau Per, túm ống tay áo Per, vẻ mặt nghi hoặc và cảnh giác.
Mà sau khi Per ôm rổ từ trên cây nhảy xuống, phát hiện lực chú ý của Dionysus và tiểu Per đều đồng loạt chuyển dời đến trên người hắn.
Bị hai tên biến thái chính gốc đồng thời chú ý, áp lực thật lớn.
Per thật rất muốn hỏi, các ngươi nhìn ta làm cái gì, tiếp tục củi khô lửa bốc mà đốt đi chứ.
Đây chính là lần chạm mặt hiếm thấy trong lịch sử. Hắn vẫn rất muốn biết, Per bản chính vs Dionysus sẽ có kết quả gì.
Có điều, nhìn tình hình này vẫn là gừng càng già càng cay, giá trị vũ lực cùng với trình độ vặn vẹo có liên quan rất lớn. Tiểu biến thái so ra vẫn kém đại biến thái.
Per nhỏ đánh giá Per một chút, lại nhìn ba người còn lại, cuối cùng vẫn là đem ánh mắt dừng trên người Per đang che mặt.
“Như vậy, các đại ca ca là thợ săn tiền thưởng sao?”
Tiểu Per mở miệng, thái độ rất chi là cung kính, ngôn ngữ rất lễ phép. Hình tượng này so với ấn tượng lúc trước cực kỳ đối lập.
Per đang xách rổ im lặng không lên tiếng, thầm mắng cmn nguyên tác.
“Không, chúng ta chính là trùng hợp đụng phải ngươi. Chúng ta đến nơi này là có mục đích khác.” Không khí cứ giằng co không có người trả lời, thần quan đại nhân lương thiện, am hiểu ý người mở miệng .
Tiểu Per thật nghiêm túc nhìn quần áo trên người thần quan, sau đó gật đầu, nói với mọi người: “Một khi đã như vậy, chúng ta có thể giả vờ như không nhìn thấy nhau được không?”
“Vì sao chúng ta phải làm bộ như không phát hiện ngươi?” Dionysus đã hoàn toàn nhập vai kẻ xấu trêu ghẹo trẻ con, tạm thời còn không thể tự thoát ra được. “Nếu như ngươi nói vậy, ngươi hẳn là rất có giá trị.”
Per vẫn ôm rổ, với chuyện này tỏ vẻ trầm mặc không nói. Không phải hắn không muốn mở miệng, mà do hắn vẫn mãi là thiếu niên, thanh âm so với thời thơ ấu cũng không có thay đổi quá lớn. Tuy rằng không phải cũng là thanh âm non nớt, nhưng cẩn thận nghe vẫn có thể nghe ra manh mối. Tùy tiện mở miệng không phải là sự lựa chọn lý trí, cũng may tiểu Per cũng không phải là đứa trẻ hay tò mò.
Kẻ chân chính nhiều chuyện chính là cái tên đối diện đang cười tủm tỉm, cố tình tìm ngược – Dionysus.
Mặc kệ là chính quy hay là hàng nhái là hắn thì gã đều phải trêu chọc, bọn họ quả nhiên là nghiệt duyên sao?
Đại Per tiếp tục nhìn Dionysus khiêu khích tiểu Per.
Mà tiểu Per nghe Dionysus nói xong, nghiêng đầu, lộ ra vẻ buồn rầu: “Thật sự là đau đầu. Hiện tại ta còn không phải đối thủ của các đại ca ca, nếu muốn chạy trốn cũng chỉ có thể giết thần quan với người tóc vàng kia (Harula), cho dù làm được chuyện đó, ta cũng phải chịu chút thương tổn mới có thể hoàn toàn đào thoát.”
Nâng cằm, tiểu Per còn thật nghiêm túc suy tư, mở to cặp mắt màu đỏ mỉm cười đề nghị: “Nếu không như vầy, ta chia cho tiền các ngươi, 5:5, sau đó chúng ta làm bộ như không phát hiện đối phương thế nào?”
“Ngươi làm như thế nào có tiền?” Dionysus tò mò.
“Nơi này chính là biên giới giữa Obeli và Shiber Leon, có rất nhiều thương nhân sẽ đi ngang qua đây.” Tiểu Per vẻ mặt vô tội nói.
Ngụ ý là, ta muốn đi ăn cướp.
Dionysus bất động thần sắc nhìn tiểu Per một cái, lại liếc về phía Per đứng ở cách đó không xa đang ôm cái rổ.
Gã thật sự không thể đem tiểu quỷ đáng ghét trước mắt này với Per • Mortis mà gã biết liên hệ với nhau. Hai người quả thật có rất nhiều điểm giống nhau, tốc độ không tồi, thân thủ lưu loát, càng không nói đến bộ dáng căn bản là đúc từ một khuôn ra.
Rốt cuộc là khác nhau chỗ nào ? Trong lòng Dionysus nghi hoặc, nhưng không có biểu lộ ra.
Gã hất hất cằm về phía Per, ý bảo tiểu Per, đây mới thực sự là người quyết định.
Per không hề do dự gật đầu. Không cần tiền chuộc thì không hợp lý , Per nhỏ sẽ cho rằng bọn họ có ý đồ khác.
Dù sao vừa lúc, hắn có thể mượn thời điểm lộn xộn này, hiểu rõ hay thậm chí thay đổi con đường ban đầu của Per • Mortis.
Vì thế nhóm nhỏ này có thêm một thành viên từ trên trời rơi xuống. Mọi người bắt đầu bước vào cuộc sống giết chóc nguyên thủy, không có lối thoát.
Trên thực tế, nghiêm khắc mà nói, nhóm nhỏ này vẫn là năm người như cũ, dù sao trong mắt mọi người tiểu Per chính là Per trong quá khứ.
Loại tình huống 1+1=1 này làm cho tất cả mọi người cảm thấy được thật mới mẻ.
Mọi người ngẫu nhiên cũng sẽ trong phạm vị ngầm đồng của Per, nhịn không được rình xem một chút cuộc sống của tiểu Per.
Nhưng rất nhanh, bọn họ không làm như vậy nữa.
Thần quan bịt chặt mũi, đứng ở chỗ cách đống thi thể xa nhất nhưng vẫn có thể ngửi được mùi máu tươi nồng nặc.
Tiểu Per thuần thục lục lọi thi thể kiếm tiền và bảo vật.
Đợi đến lúc nó đá bay thi thể kia, cầm tiền và vàng bạc giao cho Dionysus, thần quan nhịn không được mở miệng.
“Đó là đoàn buôn của Obeli.”
Ngữ điệu run rẩy, có chút khó hiểu.
“Đúng vậy, thì sao?”
Tiểu Per càng thêm khó hiểu mà hỏi lại.
Dionysus với loại chuyện này không có hứng thú, gã đi đến một trêu chọc Osi Nash đã thu nhỏ.
Per càng không có hứng thú nói chuyện. Hắn phải nói gì bây giờ? Từ lúc nhỏ ta đã thế rồi. Vì thế, hắn chạy đến chỗ Osi Nash đuổi tên Dionysus đang chọc ghẹo tiểu Osi Nash đi.
Harula đứng im tại chỗ, nhìn tử thi đầy đất, không nói lời nào.
Trên đời này, người không cho rằng hành vi của mình tàn nhẫn, thật đáng sợ.
Bởi vì hắn có thể tàn nhẫn một cách hợp tình hợp lý.
Nhưng còn có một loại người, so với người như thế càng đáng sợ hơn.
Đó là người biết rõ như vậy là tàn nhẫn, nhưng vẫn làm.
Người như thế thật là tàn bạo, bởi vì biết rõ sẽ có người vì vậy mà đau khổ, có người sẽ chỉ trích, và có người sẽ… khoanh tay đứng nhìn.
Bọn họ hưởng thụ khoái hoạt của chúa tể, đứng trên đỉnh đầu của nhân loại, lắng nghe tiếng rên rỉ của người trước khi chết, nghe tiếng trách cứ vô lực của người sống, cảm nhận ánh mắt coi thường của người bên ngoài.
Tựa như rơi vào một mạng nhện, phải thông qua cảm thụ chấn động từ bốn phía để xác định vị trí của mình.
Đó là ác quỷ.
Thần quan và Harula nhìn tiểu Per, trong đầu đồng thời hiện ra một ý niệm như vậy.
Không phải bởi hành động của nó không kiêng nể gì, mà bởi vì trong ánh mắt vô tội kia, tiềm tàng ý cười rất sâu.
Ý cười tàn nhẫn kia ẩn giấu thật khéo léo, rất khó phát hiện, nhưng sự lạnh lẽo trong lời nói lại làm người ta run sợ.
Cảm giác như thế thật khó chịu.
Thần quan cũng không có mở miệng trách cứ dư thừa, y nhìn Per đang dỗ Osi Nash, hi vọng hàn ý làm người ta run sợ kia chỉ là lỗi giác của mình.
Mà Harula lại bị sự sợ hãi từ đáy lòng làm hoang mang không thôi.
Hắn rốt cuộc là có thích Per • Mortis hay không?
Chẳng lẽ đơn giản là Per của quá khứ khác hẳn so với hiểu biết hiện tại của y thì trong lòng sẽ chán ghét sao?
Mà tiểu Per không phải là không có chú ý tới ánh mắt rối rắm của thần quan và Harula. Nhưng điều làm nó tò mò chính là, vì sao đám người kia chán ghét nó đồng thời lại muốn kiềm nén phần chán ghét này?
Tại sao lại phải kiềm nén? Không thích thì nói thẳng là không thích. Chán ghét thì biểu hiện ra ngoài thôi, nó cũng không phải không thể lý giải.
Shota Per phát hiện, thời điểm hai người này rối rắm nhất, ánh mắt của bọn họ sẽ dao động một lúc, rồi không tự chủ được dừng trên người đàn ông che mặt kia.
Giống như là tìm thấy được điểm tựa, lấy lại được sức sống, bọn họ sẽ rất nhanh khôi phục thái độ bình thường, sau đó dùng ngữ khí bình thản nói chuyện với nó.
Đây là một chuyện rất thú vị. Tiểu Per đối với người đàn ông che mặt kia càng thêm tò mò .
Rốt cuộc ngươi là ai? Là người quen của ta sao?
Nói cho đúng thì người mà nó biết hẳn là đã sớm chết sạch.
Nếu không phải thì tại sao phải che mặt?
Còn có bí mật lớn hơn nữa sao? Hay là gương mặt của ngươi sẽ mang đến cho ngươi rất nhiều phiền phức?
Mấy vấn đề này xoay vòng vòng trong đầu tiểu Per. Nó chỉ kiên nhẫn chờ đợi cơ hội.
Đối với chuyện vạch trần chân tướng sự việc này nó luôn làm không biết mệt.
Nhưng mà, phiền toái của Per chưa tìm tới cửa, thì phiền toái của tiểu Per đã tới.
Kẻ tới không phải Kunta, mà là Naosica nhỏ.
Tiểu Per gần đây giết rất nhiều đoàn buôn của Shiber Leon.
Người Shiber Leon càng bồn chồn lo sợ thì shota Naosica càng dễ kích động.
Tiểu vương tử chính khí nghiêm nghị nhìn vương tử gặp nạn, lưu vong nói: “Ta muốn cùng ngươi quyết đấu, người thắng được quyền yêu cầu đối phương làm một chuyện.”
Vị vương tử phúc hắc gặp nạn phải lưu vong che mặt, khóe miệng cười đến co rút, sau đó ra tay luôn, tiểu vương tử thiện lương chưa kịp chuẩn bị nên bị đối phương đánh lén, máu chảy đầy mặt.
Per nhìn Naosica nhỏ cảm thấy nó thật đáng thương. Hắn nghiêm túc hoài nghi Naosica chính là từ lúc này mới bắt đầu muốn trả thù Per • Mortis.
Chậc chậc, mối thù này cũng quá lớn đi.
Nhưng Per ngồi xổm trên cây lại có thể cảm thấy, gương mặt giấu dưới mảnh vải kia kỳ thật chính là cười rất vui vẻ.
Per nhỏ đứng tại chỗ, không có hành động gì. Mọi người đứng ở trên cây chờ nó rời đi, nhưng mà ngay lúc mọi người nghĩ rằng nó sẽ rời khỏi, nó lại bỗng nhiên mở miệng .
“Những vị khách trên cây, có thể mời các ngươi xuống dưới hay không?”
Không hề ngẩng đầu, shota Per đứng dưới tàng cây, vừa xoay người nhặt lên cái gì đó lên, vừa nhẹ giọng mở miệng hỏi.
Per ngồi xổm trên cây và Dionysus nhìn nhau.
Hiện tại, Per cảm thấy hàng chính quy này có chút đáng sợ .
Có thể cảm ứng được hơi thở không khó, khó nhất chính là từ trong rừng rậm pha trộn nhiều loại hơi thở này chuẩn xác tìm được vị trí của bọn họ. Tiểu Per nhặt cái gì đó lên, trong chớp mắt ném thứ đó về phía thần quan bởi vì khẩn trương mà hít thở dồn dập.
Ngón tay Dionysus che trên trán thần quan, giữa hai tay kẹp lấy một hòn đá từ phía dưới ném lên.
“Không xuống dưới sao?” Tiểu Per rất kiên nhẫn đứng ở phía dưới.
Dionysus nhìn Per gật đầu, trước khi Per trả lời đã nhảy xuống. Per nhìn gã không nói gì, ngươi gật đầu làm cái khỉ gì, ta với ngươi không có chuyện tâm ý tương thông đâu.
Per nhái ngồi xổm trên cây giãy dụa ba giây, cuối cùng dùng vải thưa che mặt lại, cũng nhảy xuống theo.
Không phải Per sợ người lạ, mà là khắp cả Obeli chỉ có mình hắn sở hữu cặp mắt đỏ “động lòng người”.
Cái gì mà “Ta là huynh đệ thất lạc đã lâu của ngươi chứ”, loại cớ này thật sự khinh thường IQ của hắn, Per chính quy cũng sẽ không thèm tin.
Dù sao tổ hợp này của bọn họ đã đủ khả nghi, giờ thêm hắn bịt mặt cũng chả có gì lạ.
Trên thực tế, sau khi nhìn thấy Dionysus ôm thần quan đáp xuống đất, shota Per cực kỳ kinh ngạc. Dionysus sở hữu diện mạo điển hình của người Aoelus, tóc bạc, đồng tử màu vàng, mặt mũi sắc xảo. Mà thần quan, không nói đến cách ăn mặc của y, chỉ cần mái tóc vàng dài óng của y đã đủ khiến người ta chú ý. Tổ hợp này đứng chung một chỗ quả thật rất quái dị .
Khó trách Per nhỏ hỏi:
“Các ngươi… là bạn của người mới nãy sao?”
Người mà Per nhỏ chỉ đương nhiên là Naosica vừa mới rời khỏi. Chỉ có vương thất mới chịu tiếp đón những vị ‘khách qua đường’ ngoại quốc này.
“Nghĩ sao vậy?” Dionysus khinh thường, hừ nhẹ một tiếng, ngữ khí mang theo sự khinh miệt mà phủ định .
Dionysus đi vòng quanh Per nhỏ một vòng, tiểu Per thật bình tĩnh để cho gã đánh giá, chẳng qua trên mặt ít nhiều cũng có chút cảnh giác.
Đối mặt với Per nhỏ, Dionysus khó nén tò mò và hứng thú. Gã tới gần tiểu Per, xoay người tiến đến trước mặt của nó. Người trước mặt không cao bằng mình làm cho Dionysus gật gật đầu, phi thường vừa lòng.
Per từ trên cây nhảy xuống đứng ở một bên không nói gì nhìn trời, Dionysus mỉm cười: “Chúng ta chính là bạn của ngươi, tiểu Per.”
Nghe Dionysus đem ba chữ “bạn của ngươi” gằn mạnh từng tiếng, Per đang ngồi xổm trên cây run rẩy. Chẳng biết tại sao, hắn nhớ tới một cái quảng cáo trà sữa.
Per chính quy không run rẩy, trực tiếp từ nơi nào đó rút ra một đoản đao, hung ác định vẽ vài đường trên cổ họng Dionysus. Tình hình cực kỳ nguy hiểm .
Dionysus ha ha cười nhẹ nhảy về phía sau, tránh được Đao Phong (lưỡi đao), giống như một tên háo sắc đùa giỡn con gái nhà lành lui về phía sau, chờ người bị đùa giỡn tức giận truy đuổi theo.
Nhưng Per nhỏ vẫn đứng tại chỗ, cũng không thèm đuổi theo.
Nó cầm dao găm trước mặt đùa nghịch, tựa hồ đang nghi hoặc vì sao dao găm không thể chạm tới tên kia.
Mặc kệ là thật hàng hàng giả, hiện tại hay tương lai, Per • Mortis đối với tốc độ của mình đều vô cùng tự tin.
Shota Per không có chuyện không biết tự lượng sức mình mà đuổi theo, nó dừng một chút, thu hồi đao nhỏ, gỡ miếng vải trên mặt ra, khoa trương thở một hơi, nói: “A, rốt cục cũng có thể đem thứ đồ chơi này cởi ra, thật sự là nóng muốn chết.”
Tóc đen mắt đỏ, Per • Mortis nhỏ đang trong giai đoạn chuyển từ con nít sang thiếu niên cười yếu ớt, gương mặt có chút non mịn, lộ ra vẻ mặt tò mò, nhưng không hề mở miệng hỏi bất cứ vấn đề gì.
Nó khoát tay với với Dionysus, bất đắc dĩ nói: “A, ta thua rồi, không đánh với ngươi .”
Dionysus híp mắt lại, khẽ cau mày. Sau màn giao chiến ngắn ngủi này, gã thấy không thích Per Mortis ver nhỏ này.
Không chỉ Dionysus không thích tiểu quỷ này. Harula sau khi được Per cho xuống, cũng bị tiểu quỷ cứ hi hi ha ha này biến thành không được tự nhiên. Mọi người đều có một loại bản năng trời sinh, khiến cho bọn họ tránh né trước khi tai nạn ập đến.
Harula lui ra phía sau từng bước, đứng ở phía sau Per, túm ống tay áo Per, vẻ mặt nghi hoặc và cảnh giác.
Mà sau khi Per ôm rổ từ trên cây nhảy xuống, phát hiện lực chú ý của Dionysus và tiểu Per đều đồng loạt chuyển dời đến trên người hắn.
Bị hai tên biến thái chính gốc đồng thời chú ý, áp lực thật lớn.
Per thật rất muốn hỏi, các ngươi nhìn ta làm cái gì, tiếp tục củi khô lửa bốc mà đốt đi chứ.
Đây chính là lần chạm mặt hiếm thấy trong lịch sử. Hắn vẫn rất muốn biết, Per bản chính vs Dionysus sẽ có kết quả gì.
Có điều, nhìn tình hình này vẫn là gừng càng già càng cay, giá trị vũ lực cùng với trình độ vặn vẹo có liên quan rất lớn. Tiểu biến thái so ra vẫn kém đại biến thái.
Per nhỏ đánh giá Per một chút, lại nhìn ba người còn lại, cuối cùng vẫn là đem ánh mắt dừng trên người Per đang che mặt.
“Như vậy, các đại ca ca là thợ săn tiền thưởng sao?”
Tiểu Per mở miệng, thái độ rất chi là cung kính, ngôn ngữ rất lễ phép. Hình tượng này so với ấn tượng lúc trước cực kỳ đối lập.
Per đang xách rổ im lặng không lên tiếng, thầm mắng cmn nguyên tác.
“Không, chúng ta chính là trùng hợp đụng phải ngươi. Chúng ta đến nơi này là có mục đích khác.” Không khí cứ giằng co không có người trả lời, thần quan đại nhân lương thiện, am hiểu ý người mở miệng .
Tiểu Per thật nghiêm túc nhìn quần áo trên người thần quan, sau đó gật đầu, nói với mọi người: “Một khi đã như vậy, chúng ta có thể giả vờ như không nhìn thấy nhau được không?”
“Vì sao chúng ta phải làm bộ như không phát hiện ngươi?” Dionysus đã hoàn toàn nhập vai kẻ xấu trêu ghẹo trẻ con, tạm thời còn không thể tự thoát ra được. “Nếu như ngươi nói vậy, ngươi hẳn là rất có giá trị.”
Per vẫn ôm rổ, với chuyện này tỏ vẻ trầm mặc không nói. Không phải hắn không muốn mở miệng, mà do hắn vẫn mãi là thiếu niên, thanh âm so với thời thơ ấu cũng không có thay đổi quá lớn. Tuy rằng không phải cũng là thanh âm non nớt, nhưng cẩn thận nghe vẫn có thể nghe ra manh mối. Tùy tiện mở miệng không phải là sự lựa chọn lý trí, cũng may tiểu Per cũng không phải là đứa trẻ hay tò mò.
Kẻ chân chính nhiều chuyện chính là cái tên đối diện đang cười tủm tỉm, cố tình tìm ngược – Dionysus.
Mặc kệ là chính quy hay là hàng nhái là hắn thì gã đều phải trêu chọc, bọn họ quả nhiên là nghiệt duyên sao?
Đại Per tiếp tục nhìn Dionysus khiêu khích tiểu Per.
Mà tiểu Per nghe Dionysus nói xong, nghiêng đầu, lộ ra vẻ buồn rầu: “Thật sự là đau đầu. Hiện tại ta còn không phải đối thủ của các đại ca ca, nếu muốn chạy trốn cũng chỉ có thể giết thần quan với người tóc vàng kia (Harula), cho dù làm được chuyện đó, ta cũng phải chịu chút thương tổn mới có thể hoàn toàn đào thoát.”
Nâng cằm, tiểu Per còn thật nghiêm túc suy tư, mở to cặp mắt màu đỏ mỉm cười đề nghị: “Nếu không như vầy, ta chia cho tiền các ngươi, 5:5, sau đó chúng ta làm bộ như không phát hiện đối phương thế nào?”
“Ngươi làm như thế nào có tiền?” Dionysus tò mò.
“Nơi này chính là biên giới giữa Obeli và Shiber Leon, có rất nhiều thương nhân sẽ đi ngang qua đây.” Tiểu Per vẻ mặt vô tội nói.
Ngụ ý là, ta muốn đi ăn cướp.
Dionysus bất động thần sắc nhìn tiểu Per một cái, lại liếc về phía Per đứng ở cách đó không xa đang ôm cái rổ.
Gã thật sự không thể đem tiểu quỷ đáng ghét trước mắt này với Per • Mortis mà gã biết liên hệ với nhau. Hai người quả thật có rất nhiều điểm giống nhau, tốc độ không tồi, thân thủ lưu loát, càng không nói đến bộ dáng căn bản là đúc từ một khuôn ra.
Rốt cuộc là khác nhau chỗ nào ? Trong lòng Dionysus nghi hoặc, nhưng không có biểu lộ ra.
Gã hất hất cằm về phía Per, ý bảo tiểu Per, đây mới thực sự là người quyết định.
Per không hề do dự gật đầu. Không cần tiền chuộc thì không hợp lý , Per nhỏ sẽ cho rằng bọn họ có ý đồ khác.
Dù sao vừa lúc, hắn có thể mượn thời điểm lộn xộn này, hiểu rõ hay thậm chí thay đổi con đường ban đầu của Per • Mortis.
Vì thế nhóm nhỏ này có thêm một thành viên từ trên trời rơi xuống. Mọi người bắt đầu bước vào cuộc sống giết chóc nguyên thủy, không có lối thoát.
Trên thực tế, nghiêm khắc mà nói, nhóm nhỏ này vẫn là năm người như cũ, dù sao trong mắt mọi người tiểu Per chính là Per trong quá khứ.
Loại tình huống 1+1=1 này làm cho tất cả mọi người cảm thấy được thật mới mẻ.
Mọi người ngẫu nhiên cũng sẽ trong phạm vị ngầm đồng của Per, nhịn không được rình xem một chút cuộc sống của tiểu Per.
Nhưng rất nhanh, bọn họ không làm như vậy nữa.
Thần quan bịt chặt mũi, đứng ở chỗ cách đống thi thể xa nhất nhưng vẫn có thể ngửi được mùi máu tươi nồng nặc.
Tiểu Per thuần thục lục lọi thi thể kiếm tiền và bảo vật.
Đợi đến lúc nó đá bay thi thể kia, cầm tiền và vàng bạc giao cho Dionysus, thần quan nhịn không được mở miệng.
“Đó là đoàn buôn của Obeli.”
Ngữ điệu run rẩy, có chút khó hiểu.
“Đúng vậy, thì sao?”
Tiểu Per càng thêm khó hiểu mà hỏi lại.
Dionysus với loại chuyện này không có hứng thú, gã đi đến một trêu chọc Osi Nash đã thu nhỏ.
Per càng không có hứng thú nói chuyện. Hắn phải nói gì bây giờ? Từ lúc nhỏ ta đã thế rồi. Vì thế, hắn chạy đến chỗ Osi Nash đuổi tên Dionysus đang chọc ghẹo tiểu Osi Nash đi.
Harula đứng im tại chỗ, nhìn tử thi đầy đất, không nói lời nào.
Trên đời này, người không cho rằng hành vi của mình tàn nhẫn, thật đáng sợ.
Bởi vì hắn có thể tàn nhẫn một cách hợp tình hợp lý.
Nhưng còn có một loại người, so với người như thế càng đáng sợ hơn.
Đó là người biết rõ như vậy là tàn nhẫn, nhưng vẫn làm.
Người như thế thật là tàn bạo, bởi vì biết rõ sẽ có người vì vậy mà đau khổ, có người sẽ chỉ trích, và có người sẽ… khoanh tay đứng nhìn.
Bọn họ hưởng thụ khoái hoạt của chúa tể, đứng trên đỉnh đầu của nhân loại, lắng nghe tiếng rên rỉ của người trước khi chết, nghe tiếng trách cứ vô lực của người sống, cảm nhận ánh mắt coi thường của người bên ngoài.
Tựa như rơi vào một mạng nhện, phải thông qua cảm thụ chấn động từ bốn phía để xác định vị trí của mình.
Đó là ác quỷ.
Thần quan và Harula nhìn tiểu Per, trong đầu đồng thời hiện ra một ý niệm như vậy.
Không phải bởi hành động của nó không kiêng nể gì, mà bởi vì trong ánh mắt vô tội kia, tiềm tàng ý cười rất sâu.
Ý cười tàn nhẫn kia ẩn giấu thật khéo léo, rất khó phát hiện, nhưng sự lạnh lẽo trong lời nói lại làm người ta run sợ.
Cảm giác như thế thật khó chịu.
Thần quan cũng không có mở miệng trách cứ dư thừa, y nhìn Per đang dỗ Osi Nash, hi vọng hàn ý làm người ta run sợ kia chỉ là lỗi giác của mình.
Mà Harula lại bị sự sợ hãi từ đáy lòng làm hoang mang không thôi.
Hắn rốt cuộc là có thích Per • Mortis hay không?
Chẳng lẽ đơn giản là Per của quá khứ khác hẳn so với hiểu biết hiện tại của y thì trong lòng sẽ chán ghét sao?
Mà tiểu Per không phải là không có chú ý tới ánh mắt rối rắm của thần quan và Harula. Nhưng điều làm nó tò mò chính là, vì sao đám người kia chán ghét nó đồng thời lại muốn kiềm nén phần chán ghét này?
Tại sao lại phải kiềm nén? Không thích thì nói thẳng là không thích. Chán ghét thì biểu hiện ra ngoài thôi, nó cũng không phải không thể lý giải.
Shota Per phát hiện, thời điểm hai người này rối rắm nhất, ánh mắt của bọn họ sẽ dao động một lúc, rồi không tự chủ được dừng trên người đàn ông che mặt kia.
Giống như là tìm thấy được điểm tựa, lấy lại được sức sống, bọn họ sẽ rất nhanh khôi phục thái độ bình thường, sau đó dùng ngữ khí bình thản nói chuyện với nó.
Đây là một chuyện rất thú vị. Tiểu Per đối với người đàn ông che mặt kia càng thêm tò mò .
Rốt cuộc ngươi là ai? Là người quen của ta sao?
Nói cho đúng thì người mà nó biết hẳn là đã sớm chết sạch.
Nếu không phải thì tại sao phải che mặt?
Còn có bí mật lớn hơn nữa sao? Hay là gương mặt của ngươi sẽ mang đến cho ngươi rất nhiều phiền phức?
Mấy vấn đề này xoay vòng vòng trong đầu tiểu Per. Nó chỉ kiên nhẫn chờ đợi cơ hội.
Đối với chuyện vạch trần chân tướng sự việc này nó luôn làm không biết mệt.
Nhưng mà, phiền toái của Per chưa tìm tới cửa, thì phiền toái của tiểu Per đã tới.
Kẻ tới không phải Kunta, mà là Naosica nhỏ.
Tiểu Per gần đây giết rất nhiều đoàn buôn của Shiber Leon.
Người Shiber Leon càng bồn chồn lo sợ thì shota Naosica càng dễ kích động.
Tiểu vương tử chính khí nghiêm nghị nhìn vương tử gặp nạn, lưu vong nói: “Ta muốn cùng ngươi quyết đấu, người thắng được quyền yêu cầu đối phương làm một chuyện.”
Vị vương tử phúc hắc gặp nạn phải lưu vong che mặt, khóe miệng cười đến co rút, sau đó ra tay luôn, tiểu vương tử thiện lương chưa kịp chuẩn bị nên bị đối phương đánh lén, máu chảy đầy mặt.
Per nhìn Naosica nhỏ cảm thấy nó thật đáng thương. Hắn nghiêm túc hoài nghi Naosica chính là từ lúc này mới bắt đầu muốn trả thù Per • Mortis.
Chậc chậc, mối thù này cũng quá lớn đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.