Phiền Toái! Giao Nhân Mang Thai Của Âu Thất Gia Chạy Mất Rồi!

Chương 31: Ai Là Tiểu Thư?

Quý Tuyết Ý

21/11/2024

Bạch Mộng Nhã vội vàng nói: “Thất gia, chắc là do gió thổi làm đổ vật trang trí…”

Nhưng ngay giây sau, tầng trên lại vang lên một tiếng “rầm”, vẫn từ vị trí cũ phát ra.

Bạch Mộng Nhã: “…”

Chuyện… chuyện gì đang xảy ra thế?

Âu Tôn không hỏi thêm mấy kẻ vô dụng này, lập tức xoay người, sải bước dài lên cầu thang.

Bạch Mộng Nhã và Diệp Phong vội vã đi theo sau.

Tầng hai của biệt thự, đi qua hành lang là đến phòng ngủ của Âu Tôn, diện tích cực kỳ lớn, chiếm gần như toàn bộ một tầng.

Âu Tôn dừng lại trước cửa phòng, Bạch Mộng Nhã nhanh chóng tiến lên, xoay tay nắm cửa mở ra. Bên trong là một mảng tối đen, cô ta thở phào nhẹ nhõm: “Thất gia, ngài xem, không có ai, rõ ràng cô ta không ở đây…”

Lời còn chưa dứt, ánh mắt của Âu Tôn đã rơi về phía bên phải của căn phòng.

Một tia sáng màu cam mờ nhạt đang len lỏi ra từ góc tường.

Đó là khu vực của phòng tắm.

Âu Tôn bước thẳng tới, mạnh mẽ đẩy cửa kính mờ của phòng tắm ra—



Phòng tắm rộng lớn tràn ngập hơi nước, mùi hương nước hoa nam tính lan tỏa khắp nơi. Cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy dài trắng, toàn thân ướt đẫm, đang đứng trong bồn tắm đầy nước nóng, vẻ mặt đầy bực bội.

Trên sàn nhà, một chai sữa tắm bị đổ lăn lóc, rõ ràng đây chính là nguyên nhân của âm thanh vừa rồi.

Nghe thấy tiếng động, Thời Vân Âm ngẩng đầu lên. Đôi mắt xanh biếc long lanh nhìn về phía người đàn ông đứng ở cửa, vẻ mặt đầy vẻ khó hiểu.

Đôi mắt đen của Âu Tôn hiếm khi lóe lên tia ngạc nhiên, như thể anh không ngờ cô lại ở đây.

Ánh mắt anh sâu thẳm, dừng lại trên người cô, mang theo sự khám phá mãnh liệt, như muốn xuyên qua ánh mắt cô để nhìn thấu trái tim, mổ xẻ tất cả bí mật của cô…

Thời Vân Âm nghiêng đầu, vẻ mặt bình tĩnh và ngây thơ đối diện với anh, biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp không để lộ chút sơ hở nào.

Nhưng sâu trong mắt cô, cũng lóe lên sự kinh ngạc và bối rối.

Người đàn ông này mọc cánh vô hình hay sao mà có thể về nhanh như vậy?

Cô đã bơi ngang qua sông Dung, thế mà cũng chỉ nhanh hơn anh chưa đầy một phút!

Ánh mắt của hai người giao nhau trong không trung, như hai dòng điện mạnh mẽ đụng độ, bắn ra những tia lửa vô hình nhưng đầy kịch tính…

Đột nhiên, đôi môi đỏ sẫm của Âu Tôn nhếch lên, anh cười.

Thời Vân Âm bị nụ cười của anh làm cho lạnh sống lưng, cảm giác như giây tiếp theo cô sẽ bị anh ném vào chảo dầu, rán thành món mỹ nhân ngư xào cay.



Nếu anh đã nhận ra cô, nhưng không bắt được chứng cứ cô lừa anh tại chỗ, lẽ ra anh nên rất tức giận chứ?

Anh cười cái gì chứ?

Cô thật sự không thể hiểu nổi người đàn ông này, anh chưa bao giờ hành động theo lẽ thường.

Phía sau Âu Tôn, Bạch Mộng Nhã trợn mắt nhìn Thời Vân Âm đầy vẻ không tin: “Thất gia, điều này không thể nào! Vừa rồi tôi đã tìm trong phòng tắm này rồi, rõ ràng là không có ai, sao lại…”

Ánh mắt Âu Tôn vốn đang đầy hứng thú nhìn “thú cưng” của mình, bỗng bị câu nói này làm gián đoạn, giọng anh lập tức lạnh đi: “Cái này mà là không có ai?”

Bạch Mộng Nhã quá kinh ngạc, mất bình tĩnh thốt lên: “Nhưng làm sao cô ta có thể đứng ở đây? Chắc chắn là cố ý, muốn thu hút sự chú ý của ngài. Cô ta tâm cơ thâm sâu như vậy, phải bị trừng phạt…”

Đôi mắt đen láy của Âu Tôn càng lạnh thêm một tầng, chỉ hỏi lại một chữ: “Cô?”

Bạch Mộng Nhã nhất thời không hiểu ý anh, ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt sắc lạnh vô cảm của anh, trong lòng run lên: “Là… là tiểu thư…”

Âu Tôn hỏi lạnh: “Ai là tiểu thư?”

“Là thú cưng mà ngài nuôi, là người của ngài, cũng là tiểu thư của biệt thự chúng ta.”

“Cô là gì của cô ấy?”

“Là người hầu của tiểu thư…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phiền Toái! Giao Nhân Mang Thai Của Âu Thất Gia Chạy Mất Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook