Phiền Toái! Giao Nhân Mang Thai Của Âu Thất Gia Chạy Mất Rồi!

Chương 30: Tìm Được Người Chưa?

Quý Tuyết Ý

21/11/2024

Cùng lúc đó—

Một chiếc xe hơi màu đen với biển số 8 số 8 đang lao vun vút trên cây cầu bắc ngang sông Dung.

Trong buồng lái, những ngón tay thon dài, lạnh lẽo của Âu Tôn nắm chặt vô lăng, liên tục xoay chuyển nhanh chóng. Chân anh không chút nới lỏng, liên tục đạp chân ga.

Khuôn mặt tuấn tú của anh với đôi mắt đen hẹp lạnh lùng, biểu cảm tập trung, nguy hiểm mà quyến rũ, giống như một thợ săn sắp tóm gọn con mồi, khóe môi hơi cong, đầy tự tin.

Trên bảng điều khiển, tốc độ xe đã vượt xa giới hạn cảnh báo. Đèn đỏ nhấp nháy không ngừng…

Ở ghế sau, Diệp Phong, tài xế và các vệ sĩ bám chặt lấy ghế ngồi, vì tốc độ xe quá nhanh khiến họ hoa mắt chóng mặt, mặt mày tái nhợt!

“Thất gia, Thất gia, ngài chậm lại chút đi… Ngài đang chạy quá nhanh rồi…” Diệp Phong sợ hãi đến mức nói lắp, mắt hoa lên không nhìn rõ thứ gì bên ngoài cửa sổ.

Cảnh vật bên ngoài lướt qua nhanh đến mức như đang tua nhanh vô tận…

Thất gia không phải đang lái xe. Đây là lái tên lửa!

Diệp Phong gào thét trong lòng. Anh ta sai rồi, thật sự sai rồi. Lần này Âu Tôn đích thân lái xe, vậy mà anh ta còn dám ngồi ghế sau!

Từ khi còn nhỏ anh ta đã theo Âu Tôn, từng chứng kiến cảnh Âu Tôn và đại thiếu gia cá cược ở núi Bắc An. Đoạn đường núi dài và quanh co như thế, vậy mà Âu Tôn chỉ mất mười phút để hoàn thành, thậm chí cốc nước trong giá để ly trên xe không hề tràn ra một giọt.

Xe của Âu Tôn, không phải người thường ngồi nổi!



Nếu nhát gan một chút thôi, có lẽ sẽ bị dọa chết trên xe anh!

Đột nhiên, Âu Tôn thực hiện một cú xoay vòng 360 độ cực gấp.

Người ngồi ghế sau lập tức hét lên như đang chơi tàu lượn siêu tốc.

“Thất gia, xin ngài, làm ơn chạy chậm lại chút đi… A a a!!”

Chiếc xe hơi màu đen giảm tốc khi đến trước cổng biệt thự Âu Tước, rồi dừng lại hoàn hảo với một cú phanh gấp chói tai.

Hành trình vốn mất hơn một giờ, Âu Tôn chỉ cần chưa đến hai mươi phút.

Ngay lập tức có người bước đến mở cửa xe cho anh.

Âu Tôn bước xuống với đôi chân dài, Diệp Phong cũng nhanh chóng xuống xe, những tài xế và vệ sĩ phía sau đều run rẩy, chân như nhũn ra.

“Đám phế vật, ngồi xe thôi cũng hèn nhát thế này.” Âu Tôn lạnh lùng nói.

Từng người một, không ai trong số họ có thể sánh nổi với cô nhóc anh nhặt được kia.

Cô nhóc đó gan dạ biết chừng nào.

Nếu cho cô một cây gậy, có khi cô dám chọc thủng cả bầu trời.



Trong phòng khách của biệt thự, những người giúp việc đều cúi đầu chờ đợi, đứng đầu là quản gia Bạch Mộng Nhã.

Dáng người cao lớn của Âu Tôn mang theo hơi lạnh của gió đêm bước vào, khí thế của anh mạnh mẽ đến mức nhiệt độ xung quanh như bị hạ thấp. Đôi mắt đen thẳm quét một vòng, “Tìm được người chưa?”

“Thất gia, tạm thời vẫn chưa tìm thấy. Nhưng theo lệnh của ngài trên điện thoại, các vệ sĩ đã phong tỏa toàn bộ biệt thự, từ lúc đó đến giờ, đảm bảo ngay cả một con muỗi cũng không lọt vào.”

Bạch Mộng Nhã cung kính trả lời, trong lòng lại thầm cười lạnh: Tốt nhất là con quái vật đó biến mất luôn, rồi bị Thất gia tức giận bắt về, đánh chết ngay tại chỗ!

Đến lúc đó cô ta có thể hả hê mà hành hạ thi thể nó để xả giận!

Nghĩ đến đây, Bạch Mộng Nhã cố ý thêm dầu vào lửa, tức giận nói: “Thất gia, chắc chắn cô ta không phải trốn trong biệt thự đâu đó. Chắc chắn là nhân lúc ngài không có nhà đã lén chạy trốn! Cô ta dám không coi ngài ra gì, làm thú cưng mà không nghe lời, thật quá đáng. Tôi nghĩ ngài không nên dễ dàng bỏ qua, phải phạt thật nặng!”

Đôi mắt đen sâu thẳm của Âu Tôn nheo lại đầy nguy hiểm, “Cô chắc chắn cô ấy không có ở đây?”

Bạch Mộng Nhã thấy anh đã tin mình, liền ưỡn ngực đảm bảo: “Thất gia, tôi chắc chắn! Trong ngoài biệt thự tôi đã dẫn người tìm vài chục lần, không tìm thấy cô ta. Cô ta tuyệt đối không có trong biệt thự, tôi lấy mạng mình ra bảo đảm!”

Lời còn chưa dứt, trên lầu bỗng vang lên một tiếng “rầm”, như thể có thứ gì đó bị đổ ngã…

Bạch Mộng Nhã sợ hãi ngẩng đầu nhìn trần nhà phía trên— tầng trên chính là phòng ngủ của Thất gia.

Đó… là tiếng của ai?

Không, không thể nào. Phòng ngủ của Thất gia cô ta đã to gan vào tìm rồi, rõ ràng không có ai mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phiền Toái! Giao Nhân Mang Thai Của Âu Thất Gia Chạy Mất Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook