Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ

Quyển 3 - Chương 2: Giang hồ cảnh ngôn

Vọng Tưởng

21/03/2013

Gia gia và phụ mẫu của Ngọc Khanh đồng ý rồi, thì hôn sự giữa Vĩ ca và nàng là điều đương nhiên. Hai bên tạm thời ước định, chờ Âu Dương Quốc Vĩ báo cừu xong, sẽ đồng thời về núi Cửu Phong mời ân sư của hắn, 'Ba thánh chí tôn' Lão Nhân, chủ trì hôn lễ. Đến lúc đó còn muốn mời toàn bộ chưởng môn nhân có danh tiếng lẫn các đại môn phái dự lễ. Truyền nhân duy nhất của Lão Nhân cưới vợ và tôn nữ của Hoa Tử Cường tiền bối xuất các, tuyệt đối là đại sự oanh động trong chốn võ lâm. Đến lúc đó tin tưởng rằng, ai mà có được thiếp mời cho chính mình phải cao hứng không thôi, ai không có không khỏi thất vọng. Cái này khác nào là một đại tụ hội của võ lâm. Việc đó nói sau, tạm thời không đề cập tới.

Mặc dù biết rõ hôn sự của mình được gia gia đồng ý nằm trong dự đoán của mình, nhưng Ngọc Khanh trong lòng vẫn ngọt ngào, tâm tình rất vui, nhìn thấy người trong cốc đều cười vui vẻ chào hỏi. Loại hạnh phúc này tiểu nữ nhân hoàn toàn bộc lộ trong lòng nói của mình.

Phong cảnh mỹ lệ của núi La Phù khiến Mỹ Mỹ mấy vị phu nhân rất đam mê. Mỗi ngày đều muốn Ngọc Khanh làm hướng đạo cho các nàng, chơi đùa khắp nơi. Vài ngày trở lại, những nơi đẹp đẽ lớn nhỏ ở núi La Phù đều có để lại tiếng cười vui đùa của các nàng. Bây giờ, người nhà của Ngọc Khanh cũng đồng ý cho Âu Dương Quốc Vĩ nhất phu đa thế. Dù sao vào thời điểm này, nam nhân tam thế tứ thiếp là chuyện rất bình thường. Chỉ cần Âu Dương Quốc Vĩ đối xử tốt với tâm can bảo bối của bọn họ, và nữ nhi cũng vui vẻ là được.

Âu Dương Quốc Vĩ đều bồi tiếp mấy vị phu nhân vui chơi một ngày. Hắn thật không muốn đi, hắn muốn thừa dịp mấy ngày này nắm chắc thời gian hảo hảo tu luyện 'Xích Dương thần công', củng cố chân khí mới vừa đột phá tới tầng thứ tám. Mấy vị phu nhân nhìn hắn như vậy, cũng không cưỡng cầu hắn bồi tiếp, tự mình vui vẻ chơi đùa.

Mấy ngày luyện tập, chân khí tầng thứ tám 'Xích Dương thần công' đã được củng cố đề cao, bây giờ có thể tuỳ tâm sở dục khống chế. Nhưng trong cơ thể âm dương chân khí hấp từ Âm Dương tà công của Cung Bằng Phong như thế này cũng không điều hoà được, vẫn chạy loạn trong cơ thể, khiến cho mặt sinh lý tự dưng sinh ra khát vọng mãnh liệt đối với nữ nhân. Âu Dương Quốc Vĩ trong lòng rất lo âu, mấy ngày này sau khi luyện công xong, không khỏi ngồi một chỗ trầm tư.

Lúc Hoa lão tiền bối rời khỏi phòng luyện công, nhìn Âu Dương Quốc Vĩ ngồi một chổ có điều khó hiểu, không khỏi nhịn được cười cười, đi qua: "Vĩ nhi, ngươi đang suy nghĩ cái gì? Có phải luyện công gặp vấn đề hay không?"

"A, là gia gia, ngài ngồi, ngài ngồi." Âu Dương Quốc Vĩ vừa nhìn thấy Hoa lão tiền bối tới, vội vàng đứng lên. "Đúng nha, ta đang có phiền phức."

Tiếp theo, Âu Dương Quốc Vĩ ngượng ngùng kể lại quá trình hấp âm dương tà công chân khí của Cung Bằng Phong cho Hoa lão tiền bối, rồi lại đem nghi hoặc của mình hiện tại nói cho ông nghe. Hắn thật hy vọng Hoa lão tiền bối có thể giúp hắn giải quyết vấn đề khó khăn này. Bây giờ hắn thật sự xem Hoa lão tiền bối là gia gia của mình. Từ nhỏ đến lớn, là sư phụ và hắn sống cùng một chỗ, ấn tượng về phụ mẫu của mình sau khi mình hiểu chuyện cũng nhạt đi, cơ hồi đều không có ấn tượng gì. Nhìn thất một nhà của Ngọc Khanh sống hoà thuận một chỗ, hắn rất hâm mộ, cũng rất nhập vào gia đình này. Người từ nhỏ thiếu sự thương yêu của phụ mẫu là rất khó khắn, cho nên Âu Dương Quốc Vĩ mới có loại tâm tình này.

Hoa lão tiền bối nghe xong, cúi đầu trầm tư một hồi, rồi chậm rãi nói: "Vạn vật thế gian đều chứa sự điều hoà tuần hoàn của âm dương, người xưa xem trời là dương, trăng là âm. Thân thể con người cũng là như thế, thiếu âm không được, thiếu dương cũng không được. Nhưng mà từ góc độ thân thể con người mà nói, nam thể lấy dương là chính, nữ thể thì là âm. Bây giờ ngươi âm dương đều có, vốn là cơ duyên hiếm có, chỉ cần có thể cải thiện lợi dụng khai phá, võ công của ngươi tiến lến một tầng tiếp chỉ là vấn đề thời gian thôi."



Nhìn thấy Âu Dương Quốc Vĩ nghe có cái hiểu có cái không, Hoa lão tiền bối nói tiếp: "Dương cương chân khí trong cơ thể ngươi chiếm chủ đạo, bởi vì là do ngươi luyện 'Xích Dương thần công', hơn nữa ngươi hấp thu dương công chân khí trong âm dương tà công của Cung Bằng Phong, sẽ khiến cho âm dương chân khí trong cơ thể sẽ nghiêm trọng mất cân bằng. Nếu không phải nội công tu vi của ngươi thâm hâu, người khác có lẽ đoạn mạch mà chết. Bây giờ như thế nào khống chế âm công chân khí trong âm dương tà công, ta nghĩ đến một loại võ công đã thất truyền từ lân trong chốn võ lâm. Đó chính là trong lúc ngươi cùng nữ tử giao hộ, hẳn nhiên sẽ có ý thức dụng âm công chân khí của ngươi đưa vào thân thể của người nữ, rồi lại hấp thu âm khí trong cơ thể của người đó, đạt tới một loại điều hoà âm âm và âm dương."

Nghe đến đó, mặt Âu Dương Quốc Vĩ không khỏi đỏ lên. Hoa lão tiền bối không có để ý hắn, tiếp tục nói: "Đây là một loại phương pháp luyện công âm âm hổ bổ, ngươi đi luyện rất tốt. Trừ có việc có thể giúp nữ nhân đề cao tu vi nội lực nhiều lên, chính mình thu được lợi ích cũng không phải ít. Sau khi ngươi luyện công pháp này, sau này sự cầu khát nữ thể của ngươi sẽ càng ngày càng lớn hơn, trăm chiến không mệt. Đây là loại ngự nữ công mà rất nhiều người trong võ lâm muốn luyện. Nhưng cũng có rất nhiều người không có phúc duyên thâm hậu như ngươi, đồng thời có được hai loại âm dương chân khí cường đại, và không có cách nào để luyện thành. Loại ngự nữ công này theo ta được biết, đã thất truyền trong chốn võ lâm, không nghĩ ra hôm nay lại nhìn thấy trên người của tôn nữ tế (cháu rể) của ta."

"A!" Âu Dương Quốc Vĩ nghĩ không ra Hoa lão tiền bối sao lại nói nhiều điều với hắn như vậy. Không khỏi bật thốt lên: "Vậy có phải sẽ biến thành tà công không?"

Hoa lão tiền bối nghe được Âu Dương Quốc Vĩ nói như vậy, không khỏi sắc mặt nghiêm chỉnh, đứng đắn nói: "Ngươi sai rồi, sai lầm rất lớn. Võ công tại sao lại phân chánh, tà a. Chỉ có người luyện công mới có chánh tà! Nếu có người luyện ngự nữ công đi làm chuyện thương thiên hại lý, vậy nói hắn là tà không ai phản đối, nhưng nếu người đó là người, luyện 'Xích Dương thần công' đi hại võ lâm. Ngươi nói 'Xích Dương thần công' là chánh hay là tà? Bởi vậy, võ công chánh tà, chỉ là do cái tâm. Ngươi cần gì phải để ý vấn đề này chứ. Mấu chốt chính là người luyện võ công là muốn đi làm việc gì. Nếu ngươi luyện ngự nữ công tốt, thì tăng thêm sự vui sướng trên giường, lại được đề cao tu vi nội lực của mình, có thể tạo phúc cho võ lâm, việc này không phải việc vui ư?"

Âu Dương Quốc Vĩ nghe xong, theo quán tính, từ từ tỉnh ngộ. Cao nhân chính là cao nhân, nhìn vấn đề đều không giống với người khác. Hắn không khỏi cảm kích nói: "Vĩ nhi may mắn được gia gia chỉ dạy, sẽ khắc sâu trong tâm."

Hoa lão tiền bối nhìn hắn một cái, trong lòng tán thưởng, tuổi trẻ dễ dạy, rồi lại thẳng thắn nói: "Giang hồ, vốn là một thế giới yếu thua mạnh được. Trước mặt địch nhân, ngươi không giết hắn, hắn sẽ giết ngươi. Nếu như ngươi thật muốn xung tôn trong võ lâm, đứng đầu võ lâm, sau này phải dụng đầu óc nhiều hơn, bớt dùng kiếm lại. Giang hồ hiểm ác, ngươi lừa ta gạt, lừa lừa gạt gạt, bất cứ việc gì không cần phải tới điểm giới hạn của nó. Qua hôm nay chẳng biết việc ngày mai. Rất nhiều đại lão phong vân nhất thời trong giang hồ trong chớp mắt tan thành mây khói. Chính là bọn họ thực hiện không có dụng não, có một số việc đã làm tới, khiến cho dân phẫn nổ, bị người phế đi. Vì làm đại sự, lập nghiệp lớn, dùng một chút thủ đoạn, cũng không có gì đáng trách, không sợ người ta nói là người gian trá. Ngày xưa, Tây Sở Bá vương Hạng Võ, sức mạnh cái thế hơn người, thân qua trăm trận, chiến vô bất thắng, công vô bất khắc, mà vì buổi tiệc năm đó ở Hồng môn nhất thời nhẹ dạ, tha cho Lưu Bang, cuối cùng phải tự vận ở Ô Giang, kết quả xuất hiện một đoạn 'Bá vương biệt Cơ' truyền lưu thiên cổ, giáo huấn không thể nói là không sâu sắc. Ta xem ngươi là người thông minh, lời nói của ta, ngươi hẳn hiểu rõ. Ân sư ngươi nói không sai, lúc ra tay thì phải ra tay!"

Âu Dương Quốc Vĩ kinh ngạc nhìn Hoa lão tiền bối. Cho tới bây giờ hắn mới biết được, một lão nhân hiền lành có thừa trong mắt mình, là một cao nhân tuyệt thế thâm tàng bất lộ, lòng nhiều suy nghĩ, trí sâu như biển. Đồng thời cũng hiểu được triết ly sâu xa trong lời của ông, và hắn tự mình phải từ từ tiếp thu. Hắn liền không khỏi vội vàng quỳ xuống, tâm phục khẩu phục nói: "Lời nói của gia gia, nhất định sẽ rất hữu dụng cho cả đời của Vĩ nhi. Vĩ nhi ở đây xin thụ giáo."

"A a, đứng lên đi, ngươi có thể hiểu rõ thì tốt rồi. Ngươi trước tham tường ngự nữ công làm sao luyện đi. Ta và phụ thân của Ngọc Khanh có một số việc cần thương lượng, đi trước đây." Dưới ánh mắt cung kính của Âu Dương Quốc Vĩ, Hoa lão tiền bối đi trở về phòng.

Bởi vì thụ ảnh hưởng của lời nói của Hoa lão tiền bối, các sự Âu Dương Quốc Vĩ làm sau này đều là đại sự oanh oanh liệt liệt, chúng ta từ từ đọc tới….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook