Phong Lưu

Chương 433: Phá thành (1)

Ngũ Lang Thúc

29/03/2013

Đường Tiểu Đông cười ha ha:

- Huynh đệ, đại pháo này vừa bắn, chính là hoàng kim vạn lượng rồi!

Ngũ Thiên Chiếu, Lý Thiết Y mừng rỡ cười ha ha, cướp đoạt thay phiên nhau nã pháo.

Cao Lệ binh trên tường thành lười biếng dựa vào tường chắn quan sát, đối với mười cục sắt lớn xa xa rất hiếu kỳ.

Ầm…

Phát pháo đầu tiên nổ rồi, đạn pháo để tường thành kiến cố lập tức xuất hiện vết lõm không nhỏ, toàn bộ lay động kịch liệt.

Pháo thứ nhất chỉ là xác nhận khoảng cách nhắm bắn, năm đại pháo thần uy vô địch oanh kích, năm khẩu khác dự bị.

Thời điểm phát pháo đầu tiên oanh kích vào tường thành, để toàn bộ Cao Lệ binh cảm giác như tường thành lay động mãnh liệt, đều cả kinh trắng bệch mặt.

Tường thành kiên cố liên tục chịu đựng đại pháo công kích, nhiều ít có tổn hại lỏng lẻo, cộng thêm năm khẩu đại pháo thần uy vô địch luân phiên oanh kích, đã xuất hiện một lỗ thủng lớn, tường thành kiên cố cũng xuất hiện vết rách.

Mười khẩu luân phiên bắn, tường thành tuyệt đối sụp đổ.

Cao Lệ binh phát hiện không ổn vội vàng vận chuyển bao cát vật chống đỡ các loại, xây dựng một trận địa phòng ngự.

Sau mươi lượt bắn, một đoạn tường thành rốt cuộc ầm ầm sụp đổ.

- Quân tiên phong, theo ta, xông lên!

Trần Huyền Lễ cầm khiên tay trái, kiếm tay phải, hét lớn một tiếng, dẫn đầu lao lên.

Năm nghìn hải tặc cấu thành quân tiên phong phát sinh tiếng rống giận vang trời, xung phong như thủy triều.

Máy bắn đá trong thành lập tức bắn ra, vô số khối đá lớn giống như mưa trút xuống, đập vào đám người, khiến đại địa cũng bị lay động.

Quân tiên phong trả giá một ít thương vong, rốt cuộc cũng vượt qua được phạm vi máy bắn đá, tới dưới chân thành.



Vô số Cao Lệ binh từ lỗ châu mai bắn tên vào Đường binh vọt tới.

Một đợt lại một đợt mưa tên rải xuống, vô số hoa mắt tung bay, từng tảng lớn binh sĩ ngã xuống.

Trần Huyền Lễ xung phong trước nhất giơ cao thiết thuẫn, cao giọng la lên:

- Thuẫn bài thủ kết trận!

Cự thuẫn được dựng lên, ngăn cản mưa tên khắp bầu trời.

Phía sau cự thuẫn, mười mấy cao thủ tinh anh Trung Hoa đường cấp tốc dựng giá gỗ, phóng hỏa tiễn từ trong khe cự thuẫn.

Tại thời điểm Đường quân khởi xướng công kích, Cao Lệ binh bị đại pháo thần uy vô địch dọa trắng bệch mặt, liều mạng vận chuyển mọi thứ có thể tới chỗ tường thành bị sập, còn có một đội Cao Lệ binh lớn đứng chắn trước tường thành, tạo thành một lớp tường người rất dày.

Hai mươi mai hỏa tiễn đồng thời oanh kích, lập tức khiến tường người Cao Lệ tung bay máu thịt, tiếng kêu thảm không dứt bên tai.

Một đám người lớn chỉ chớp mắt chỉ còn lại vài người, Cao Lệ binh còn sống sợ tới mặt cắt không còn chút máu, liều mạng chạy vào trong, lại bị quan quân trên tường thành thét lệnh bắn tên giết chết.

Thừa lúc hỗn loạn này, Trần Huyền Lễ giơ cao thiết thuẫn, lớn tiếng hô:

- Xông lên cho ta!

Thuẫn bài thủ giơ cao thiết thuẫn trùng kích, che chắn mưa tên cho chiến hữu phía sau, cũng có một ít binh sĩ không may trúng lên, ngã xuống trên đường xung phong.

Sắp tới chỗ tường sập, cự thuẫn phía Đường quân lại giơ lên, cấu thành đại trận che chắn.

Cao thủ tinh anh Trung Hoa đường lại lấy thuốc nổ từ trong ba lô, châm lửa, từ chỗ hổng ném vào thành.

Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên một lần nữa, tất cả Cao Lệ binh vận chuyển cát đá bị nổ máu thịt tung bay.

- Giết vào thành, xông lên!



Trần Huyền Lễ là người thứ nhất nhắm vòa chỗ hổng, phía sau là tướng sĩ tiên phong doanh.

Cao Lệ binh liều mạng cấu thành tường thịt người, chồng chất tại chỗ, một số liều mạng ngăn cản tiên phong doanh của Trần Huyễn Lễ, cung tiễn thủ điên cuồng bắn tên, không ít Đường binh ngã xuống.

Ba người Đường Tiểu Đông, Lý Thiết Y, Ngũ Thiên Chiếu nhìn qua kính viễn vọng, thấy mấy nghìn tướng sĩ Trần Huyền Lễ bị đại quân rậm rạp của Cao Lệ ngăn cản, đá tên cùng trút xuống, thương vong không nhỏ.

Trấn thủ Thủ Nhĩ thành là quân tinh nhuệ của Cao Lệ, người người liều mạng, khó công hơn nhiều so với Thiên Diệp thành.

Xem ra chỉ dựa vào một cường công là không được, cần phải thêm áp lực, quân đội của Trần Huyền Lễ mới có thể vượt qua được.

Hắn hạ lệnh thu binh.

Quân lệnh như núi, Trần Huyền Lễ đang liều mạng cấp bách thu toàn quân.

Quân tướng tiên phong doanh lui về bản trận, năm nghìn người qua đợt công kích đầu tiên đã tổn thất gần nghìn người, tổn thất không nhỏ.

Đường binh lui lại, binh sĩ Cao Lệ phát sinh tiếng hô lớn vang trời, sĩ khí tăng nhiều, bọn họ nắm chặt vận chuyển các loại tạp vật vào tường thành bị sập, tận khả năng lấp kín chỗ hổng.

Đây là cửa đột phá duy nhất tại Thủ Nhĩ thành, sao Đường Tiểu Đông có thể để đối phương lấp kín chỗ hổng, lúc này hạ lệnh năm khẩu đại pháo thần uy vô địch liên tục oanh kích, dùng hết toàn bộ đạn pháo còn lại.

Một vòng oanh kích, không chỉ khiến tạp vật vừa chuyển lên bị thổi tung, còn khiến một đoàn tường thành bên cạnh mở rộng.

Thời điểm đạn pháo sắp hết, Đường Tiểu Đông lại hạ lệnh đại quân tấn công.

Lần tấn công này, vẫn là chỗ hổng trước đó, đồng thời bên cạnh còn kéo theo thang mây, toàn lực công thành.

Có hai bên hỗ trợ, có cung tiễn thủ áp chế cung tiễn thủ Cao Lệ, tướng sĩ chủ công chỗ hổng cảm thấy áp lực giảm đi rất nhiều.

Trần Huyền Lễ vẫn là người đi đầu, tay trái giơ thiết thuẫn che chắn mưa tên, thời điểm gần xông tới, thiết thuẫn bị ném đi, khiến một đám binh sĩ Cao Lệ gần đó bị đập đứt đoạn gân cốt, kêu thảm ngã xuống.

Hai quân đồng thời chém giết tại chỗ hổng, Đường binh liều mạng muốn đánh vào thành, Cao Lệ binh liều mạng thủ thành, chốc lát đã xếp đầy một đống thi thể.

Cao Lệ binh tại chỗ hổng hết một tầng lại có một tầng, Trần Huyền Lễ không biết đã giết bao nhiêu tầng, mà binh sĩ Cao Lệ cản đường càng lúc càng nhiều, tựa hồ giết không hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook