Chương 405: Áp bách (1)
Đoạn Nhận Thiên Nhai
19/03/2013
Ra khỏi văn phòng Lý Quốc Quang vẫn thấy sợ. Nhớ lại cuộc nói chuyện, Lý Quốc Quang đột nhiên phát hiện Vương Quốc Hoa như luôn khống chế trước mọi việc. Nếu không phải biết tiên tri thì đầu của đối phương quá đáng sợ.
Lý Quốc Quang về cơ bản đã đoán đúng. Vương Quốc Hoa quả thật đã có bố trí từ trước. Thời này sự kiện quần thể muốn che lại dễ hơn sau này nhiều. Hắn trước đọc không ít sự kiện quần thể trên mạng khiến cán bộ mất chức. Bởi vì đã đọc nhiều nên Vương Quốc Hoa càng cảnh giác. Ở cục diện quận Hồng Sam hiện nay, Vương Quốc Hoa càng thêm cẩn thận. Chỉnh đốn Khu khai phát đứng từ góc độ của hắn thì thấy rất bình thường. Nhưng từ góc độ khác chính là thủ đoạn đả kích ác độ mà Vương Quốc Hoa nhằm vào Miêu Vân Đông.
Vương Quốc Hoa không cho rằng người khác cũng có thể tán thành việc này, càng không cho rằng các công ty thúc thủ chịu chết.
Trong lịch sử động đất, thiên tai cũng có thể thành lý do công kích đối thủ. Như vậy mấy ngàn công nhân Khu khai phát mất việc gây rối, Vương Quốc Hoa không cho rằng chức chủ tịch quận của mình còn có thể làm tiếp.
Hắn cũng biết Lý Quốc Quang nhất định nhìn được điểm này vì đối phương là người khởi xướng. Nhưng ở hội nghị lần trước khi chưa thảo luận ở hội nghị thường trực ủy ban mà Lý Quốc Quang đã nói ra rồi tích cực đẩy mạnh quyết định.
Lý Quốc Quang có chút bất đắc dĩ, bước chân cũng nặng nề hơn. Vẻ mặt không chút tình cảm của Vương Quốc Hoa hiện lên trước mặt hắn, ánh mắt như nhìn thấy tất cả làm Lý Quốc Quang run lên.
Gần như cùng lúc Lý Quốc Quang rời khỏi phòng làm việc của Vương Quốc Hoa, trong một biệt thự ở Bắc Kinh có một người nói một câu đầy khẳng định.
- Đẩy hắn vào tuyệt cảnh rồi làm người cứu giúp? Tôi có thể chắc chắn làm như vậy nhất định không chiếm được kết quả mình cần, mặc kệ kết quả cuối cùng của hắn là như thế nào thì tôi tin hắn sẽ không thỏa hiệp ở chuyện này.
Trong bữa tối cùng ngày, trong nội thành có vụ đánh nhau. Trước đây chuyện như vậy cảnh sát thường đến rất chậm nhưng lần này lại rất nhanh tới nơi, mấy chục người bị bắt, hung hăng chấn áp đám lưu manh.
Một cuộc biểu tình do không có người chủ trì nên công nhân tụ tập ở nhà máy không có người dẫn đầu, ầm ĩ một phen sau đó được đồn công an đến khuyên bảo, công nhân chuẩn bị gây rối cuối cùng đã tản đi.
Ngay sau đó người ở Phòng lao động nghe tin chạy tới, tiến hành kiểm tra hợp đồng lao động của mấy công ty bị dừng sản xuất. Theo pháp luật lao động, công nhân đang làm việc ở công ty cần ký hợp đồng lao động. Các công ty Trung Quốc chính thức ký hợp đồng lao động với toàn bộ công nhân gần như là rất ít. Loại chuyện này bình thường không ai để ý nhưng chú ý là cả một vấn đề.
Người Phòng lao động còn chưa rời khỏi mấy công ty này, người của công an quận lại tới viếng thăm. Người phụ trách bốn công ty bị mời tới công an quận làm khách. Lý do có người khai mấy công ty này cấu kết đám lưu manh xã hội chuẩn bị gây rối trật tự công việc của chính quyền.
Người vào công an quận nhưng không hỏi gì mà cứ tạm giam đó. Sau đó Ngôn Bá Thân chạy tới văn phòng Vương Quốc Hoa báo cáo công việc.
Ngôn Bá Thân tới, Vương Quốc Hoa đang ngồi nói chuyện với Đặng Ngâm.
- Bây giờ mới dừng sản xuất bốn công ty mà công nhân đã muốn gây rối, cũng may lúc đầu không làm theo ý của Lý Quốc Quang.
Ý thức được có thể có chuyện, Đặng Ngâm liền nhắc một câu. Trên quan trường lắc lư là rất bình thường, chỉ cần có đủ lợi ích thì không có việc gì không thể làm.
Vương Quốc Hoa cảm nhận được Đặng Ngâm có ý tốt, hắn mỉm cười nhìn lại. Vương Quốc Hoa không dây dưa ở vấn đề này, nói sang chuyện bên khu công nghệ cao. Đặng Ngâm quản lý công nghiệp, đây là việc phụ trách của hắn.
- Việc tập đoàn vi tính Thánh Đạt đầu tư vào khu công nghệ cao đã chứng thực chưa?
Nhắc đến khu công nghệ cao, Đặng Ngâm không khỏi có chút hưng phấn. Vương Quốc Hoa đến Bắc Kinh một chuyến mang về hai hạng mục lớn. Hạng mục công ty điện thoại di động có vốn đầu tư 70 triệu, tập đoàn Thánh Đạt càng lớn hơn, ít nhất 200 triệu. Hơn nữa tập đoàn Thánh Đạt khá có ảnh hưởng ở thị trường trong nước, chỉ cần tiến vào khu công nghệ cao thì sẽ kéo theo các ngành liên quan tới quận Hồng Sam.
Có thể nói chỉ trong vòng vài tháng từ sau khi Vương Quốc Hoa nhận chức khiến khu công nghệ cao thay đổi về chất.
Ngôn Bá Thân cũng thầm sợ Vương Quốc Hoa, đến cửa biết chủ tịch Vương đang bàn công việc nên rất kiên nhẫn ngồi ngoài chờ. Không lâu sau Đặng Ngâm đi ra, Vương Quốc Hoa theo thói quen đưa tới cửa.
Đặng Ngâm ngoài miệng không nói nhưng trong lòng lại thầm than. Nguyên chủ tịch quận hay Miêu Vân Đông khi gặp người có cấp bậc thấp hơn mình đều ngồi ngay ngắn dùng mắt nhìn khách về. Có thể nói chi tiết nhỏ này khác hẳn Vương Quốc Hoa. Người trước chú ý uy nghiêm của lãnh đạo, Vương Quốc Hoa lại chú trọng đoàn kết bộ máy. Tôn trọng đồng nghiệp nói thì dễ nhưng khi ngồi ở vị trí đó thì không mấy người làm được, nếu không sao ai cũng muốn là người đứng đầu. Lên làm người đứng đầu thì sẽ thay tâm đổi tính. Tiễn Đặng Ngâm, Vương Quốc Hoa thu nụ cười như đối mặt với Ngôn Bá Thân là hắn không cười nổi. Ngôn Bá Thân tươi cười vào theo.
- Chủ tịch quận, người phụ trách mấy công ty kia đã được mời tới công an quận hỗ trợ điều tra, ngài xem nên xử lý như thế nào?
- Chứng cứ có xác thực không?
Mặt Vương Quốc Hoa không chút thay đổi hỏi một câu, Ngôn Bá Thân lấy một bản khẩu cung đặt lên bàn. Vương Quốc Hoa không xem, đưa tay ra nói.
- Cất đi, phạt theo quy định.
Ngôn Bá Thân cười cười cầm lại, hắn do dự một chút rồi nói:
- Chuyện này có nên báo cáo với bí thư Miêu không?
Vương Quốc Hoa đứng lên thản nhiên nói.
- Tôi sẽ sang đó, anh đi làm việc của mình đi. Đúng, lão Lưu làm rất được.
Ngôn Bá Thân thầm vui vẻ, chủ tịch Vương đã nói như vậy, về sau mình đề bạt người cũng dễ hơn.
Vương Quốc Hoa xuất hiện ở văn phòng Miêu Vân Đông, thư ký Tiểu Hà có chút bối rối. Hắn vội vàng đứng lên chào, big ở quận có ai không biết Vương Quốc Hoa đang áp đảo tất cả.
Miêu Vân Đông có chút bất ngờ vì Vương Quốc Hoa tới. Chuyện ở Khu khai phát thì hắn biết một chút, bên kia có người truyền tin, Miêu Vân Đông không tỏ thái độ gì. Mà Vương Quốc Hoa bây giờ chỉ tập trung công việc bên chính quyền, không gây sự gì. Hắn làm thực ra thuộc phạm vi công việc bên chính quyền, nhưng lợi ích trong tay bị đoạt về khiến Miêu Vân Đông càng lúc càng khó chịu.
Nhất là gần đây trong quận truyền ra ít lời đồn, tâm tư cán bộ các xã, thị trấn bên dưới có thay đổi. Điểm này từ việc số cán bộ lên báo cáo công việc bên chính quyền là có thể nhìn ra. Đối với việc này Miêu Vân Đông cũng không có biện pháp gì. Trưởng phòng tài chính thay đổi, ủy ban quận nắm được quyền tài chính nên quyền lên tiếng tăng lên.
Công nhân Khu khai phát tụ tập gây rối, Miêu Vân Đông hy vọng chuyện làm càng lớn càng tốt, càng hy vọng mình không bị dính vào trong đó. Cho nên Miêu Vân Đông vẫn đứng bên nhìn. Nói như thế nào nhỉ, mấy lần bị thiệt, Miêu Vân Đông cẩn thận hơn. Nhất là người Ủy ban kỷ luật đến tìm Vương Quốc Hoa mà không được tác dụng khiến hắn bị đả kích không nhỏ. Hơn nữa ở trên thị ủy gần đây Lâm Tĩnh liên tục phát uy, Dương Quốc Minh không ngừng lui lại càng làm Miêu Vân Đông thêm cẩn thận.
Lý Quốc Quang về cơ bản đã đoán đúng. Vương Quốc Hoa quả thật đã có bố trí từ trước. Thời này sự kiện quần thể muốn che lại dễ hơn sau này nhiều. Hắn trước đọc không ít sự kiện quần thể trên mạng khiến cán bộ mất chức. Bởi vì đã đọc nhiều nên Vương Quốc Hoa càng cảnh giác. Ở cục diện quận Hồng Sam hiện nay, Vương Quốc Hoa càng thêm cẩn thận. Chỉnh đốn Khu khai phát đứng từ góc độ của hắn thì thấy rất bình thường. Nhưng từ góc độ khác chính là thủ đoạn đả kích ác độ mà Vương Quốc Hoa nhằm vào Miêu Vân Đông.
Vương Quốc Hoa không cho rằng người khác cũng có thể tán thành việc này, càng không cho rằng các công ty thúc thủ chịu chết.
Trong lịch sử động đất, thiên tai cũng có thể thành lý do công kích đối thủ. Như vậy mấy ngàn công nhân Khu khai phát mất việc gây rối, Vương Quốc Hoa không cho rằng chức chủ tịch quận của mình còn có thể làm tiếp.
Hắn cũng biết Lý Quốc Quang nhất định nhìn được điểm này vì đối phương là người khởi xướng. Nhưng ở hội nghị lần trước khi chưa thảo luận ở hội nghị thường trực ủy ban mà Lý Quốc Quang đã nói ra rồi tích cực đẩy mạnh quyết định.
Lý Quốc Quang có chút bất đắc dĩ, bước chân cũng nặng nề hơn. Vẻ mặt không chút tình cảm của Vương Quốc Hoa hiện lên trước mặt hắn, ánh mắt như nhìn thấy tất cả làm Lý Quốc Quang run lên.
Gần như cùng lúc Lý Quốc Quang rời khỏi phòng làm việc của Vương Quốc Hoa, trong một biệt thự ở Bắc Kinh có một người nói một câu đầy khẳng định.
- Đẩy hắn vào tuyệt cảnh rồi làm người cứu giúp? Tôi có thể chắc chắn làm như vậy nhất định không chiếm được kết quả mình cần, mặc kệ kết quả cuối cùng của hắn là như thế nào thì tôi tin hắn sẽ không thỏa hiệp ở chuyện này.
Trong bữa tối cùng ngày, trong nội thành có vụ đánh nhau. Trước đây chuyện như vậy cảnh sát thường đến rất chậm nhưng lần này lại rất nhanh tới nơi, mấy chục người bị bắt, hung hăng chấn áp đám lưu manh.
Một cuộc biểu tình do không có người chủ trì nên công nhân tụ tập ở nhà máy không có người dẫn đầu, ầm ĩ một phen sau đó được đồn công an đến khuyên bảo, công nhân chuẩn bị gây rối cuối cùng đã tản đi.
Ngay sau đó người ở Phòng lao động nghe tin chạy tới, tiến hành kiểm tra hợp đồng lao động của mấy công ty bị dừng sản xuất. Theo pháp luật lao động, công nhân đang làm việc ở công ty cần ký hợp đồng lao động. Các công ty Trung Quốc chính thức ký hợp đồng lao động với toàn bộ công nhân gần như là rất ít. Loại chuyện này bình thường không ai để ý nhưng chú ý là cả một vấn đề.
Người Phòng lao động còn chưa rời khỏi mấy công ty này, người của công an quận lại tới viếng thăm. Người phụ trách bốn công ty bị mời tới công an quận làm khách. Lý do có người khai mấy công ty này cấu kết đám lưu manh xã hội chuẩn bị gây rối trật tự công việc của chính quyền.
Người vào công an quận nhưng không hỏi gì mà cứ tạm giam đó. Sau đó Ngôn Bá Thân chạy tới văn phòng Vương Quốc Hoa báo cáo công việc.
Ngôn Bá Thân tới, Vương Quốc Hoa đang ngồi nói chuyện với Đặng Ngâm.
- Bây giờ mới dừng sản xuất bốn công ty mà công nhân đã muốn gây rối, cũng may lúc đầu không làm theo ý của Lý Quốc Quang.
Ý thức được có thể có chuyện, Đặng Ngâm liền nhắc một câu. Trên quan trường lắc lư là rất bình thường, chỉ cần có đủ lợi ích thì không có việc gì không thể làm.
Vương Quốc Hoa cảm nhận được Đặng Ngâm có ý tốt, hắn mỉm cười nhìn lại. Vương Quốc Hoa không dây dưa ở vấn đề này, nói sang chuyện bên khu công nghệ cao. Đặng Ngâm quản lý công nghiệp, đây là việc phụ trách của hắn.
- Việc tập đoàn vi tính Thánh Đạt đầu tư vào khu công nghệ cao đã chứng thực chưa?
Nhắc đến khu công nghệ cao, Đặng Ngâm không khỏi có chút hưng phấn. Vương Quốc Hoa đến Bắc Kinh một chuyến mang về hai hạng mục lớn. Hạng mục công ty điện thoại di động có vốn đầu tư 70 triệu, tập đoàn Thánh Đạt càng lớn hơn, ít nhất 200 triệu. Hơn nữa tập đoàn Thánh Đạt khá có ảnh hưởng ở thị trường trong nước, chỉ cần tiến vào khu công nghệ cao thì sẽ kéo theo các ngành liên quan tới quận Hồng Sam.
Có thể nói chỉ trong vòng vài tháng từ sau khi Vương Quốc Hoa nhận chức khiến khu công nghệ cao thay đổi về chất.
Ngôn Bá Thân cũng thầm sợ Vương Quốc Hoa, đến cửa biết chủ tịch Vương đang bàn công việc nên rất kiên nhẫn ngồi ngoài chờ. Không lâu sau Đặng Ngâm đi ra, Vương Quốc Hoa theo thói quen đưa tới cửa.
Đặng Ngâm ngoài miệng không nói nhưng trong lòng lại thầm than. Nguyên chủ tịch quận hay Miêu Vân Đông khi gặp người có cấp bậc thấp hơn mình đều ngồi ngay ngắn dùng mắt nhìn khách về. Có thể nói chi tiết nhỏ này khác hẳn Vương Quốc Hoa. Người trước chú ý uy nghiêm của lãnh đạo, Vương Quốc Hoa lại chú trọng đoàn kết bộ máy. Tôn trọng đồng nghiệp nói thì dễ nhưng khi ngồi ở vị trí đó thì không mấy người làm được, nếu không sao ai cũng muốn là người đứng đầu. Lên làm người đứng đầu thì sẽ thay tâm đổi tính. Tiễn Đặng Ngâm, Vương Quốc Hoa thu nụ cười như đối mặt với Ngôn Bá Thân là hắn không cười nổi. Ngôn Bá Thân tươi cười vào theo.
- Chủ tịch quận, người phụ trách mấy công ty kia đã được mời tới công an quận hỗ trợ điều tra, ngài xem nên xử lý như thế nào?
- Chứng cứ có xác thực không?
Mặt Vương Quốc Hoa không chút thay đổi hỏi một câu, Ngôn Bá Thân lấy một bản khẩu cung đặt lên bàn. Vương Quốc Hoa không xem, đưa tay ra nói.
- Cất đi, phạt theo quy định.
Ngôn Bá Thân cười cười cầm lại, hắn do dự một chút rồi nói:
- Chuyện này có nên báo cáo với bí thư Miêu không?
Vương Quốc Hoa đứng lên thản nhiên nói.
- Tôi sẽ sang đó, anh đi làm việc của mình đi. Đúng, lão Lưu làm rất được.
Ngôn Bá Thân thầm vui vẻ, chủ tịch Vương đã nói như vậy, về sau mình đề bạt người cũng dễ hơn.
Vương Quốc Hoa xuất hiện ở văn phòng Miêu Vân Đông, thư ký Tiểu Hà có chút bối rối. Hắn vội vàng đứng lên chào, big ở quận có ai không biết Vương Quốc Hoa đang áp đảo tất cả.
Miêu Vân Đông có chút bất ngờ vì Vương Quốc Hoa tới. Chuyện ở Khu khai phát thì hắn biết một chút, bên kia có người truyền tin, Miêu Vân Đông không tỏ thái độ gì. Mà Vương Quốc Hoa bây giờ chỉ tập trung công việc bên chính quyền, không gây sự gì. Hắn làm thực ra thuộc phạm vi công việc bên chính quyền, nhưng lợi ích trong tay bị đoạt về khiến Miêu Vân Đông càng lúc càng khó chịu.
Nhất là gần đây trong quận truyền ra ít lời đồn, tâm tư cán bộ các xã, thị trấn bên dưới có thay đổi. Điểm này từ việc số cán bộ lên báo cáo công việc bên chính quyền là có thể nhìn ra. Đối với việc này Miêu Vân Đông cũng không có biện pháp gì. Trưởng phòng tài chính thay đổi, ủy ban quận nắm được quyền tài chính nên quyền lên tiếng tăng lên.
Công nhân Khu khai phát tụ tập gây rối, Miêu Vân Đông hy vọng chuyện làm càng lớn càng tốt, càng hy vọng mình không bị dính vào trong đó. Cho nên Miêu Vân Đông vẫn đứng bên nhìn. Nói như thế nào nhỉ, mấy lần bị thiệt, Miêu Vân Đông cẩn thận hơn. Nhất là người Ủy ban kỷ luật đến tìm Vương Quốc Hoa mà không được tác dụng khiến hắn bị đả kích không nhỏ. Hơn nữa ở trên thị ủy gần đây Lâm Tĩnh liên tục phát uy, Dương Quốc Minh không ngừng lui lại càng làm Miêu Vân Đông thêm cẩn thận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.