Chương 594: Họp trên tỉnh
Đoạn Nhận Thiên Nhai
21/03/2013
- Quốc Hoa, cậu đến rồi ư.
Đồng chí trưởng ban thư ký Cao Văn phòng tỉnh ủy kịp thời xuất hiện, từ xa đã chủ động đưa tay ra. Vương Quốc Hoa tiến lên vài bước bắt tay đối phương:
- Cảm ơn trưởng ban thư ký Cao.
Vương Quốc Hoa có ý gì, trưởng ban thư ký Cao đương nhiên hiểu rõ. Y lộ vẻ không hài lòng:
- Cái này không có gì, nhưng thật ra có người không thể đợi được, đúng là người đi trà lạnh, Quốc Hoa mới đi mấy hôm chứ?
Xung quanh không có ai nên trưởng ban thư ký Cao mới có thể nói như vậy. Vương Quốc Hoa hiểu ý gật đầu nói:
- Không nói việc này, lão Quách tuổi không nhỏ nhưng Mạnh Khiết còn trẻ. Lát tôi mà đến xin người thì mong trưởng ban thư ký Cao giơ cao đánh khẽ.
- Ha ha, Quốc Hoa đúng là niệm tình, yên tâm, việc này tôi còn có thể làm được.
trưởng ban thư ký Cao cười cười đưa Vương Quốc Hoa vào phòng hội nghị sau đó lại ra đón người khác.
Vương Quốc Hoa rất nhanh tìm được vị trí của mình, hắn nhìn lướt qua những người đã tới, không quá nhiều, chỉ có mười mấy người, xem ra hội nghị hôm nay có thể có gần trăm người tham gia.
Vương Quốc Hoa ngồi nhìn hai bên không ngờ không có tên của Vương Suất, chẳng lẽ nói người cùng chung một đơn vị không ngồi cùng một khu. May chính là bên trái Vương Quốc Hoa là Hồ Báo Quốc, khó chịu là bên phải lại là Dương Quốc Minh, hai người này chưa đến.
Vương Quốc Hoa rất yên tĩnh và kiên nhẫn chờ bây giờ mới là 9h38 phút, còn lúc nữa mới đến hội nghị. Vương Quốc Hoa không khỏi hối hận mình đến sớm. Cũng là do Vương Quốc Hoa không có kinh nghiệm tham gia hội nghị lớn như thế này, hội nghị cán bộ toàn tỉnh thế này thường là nơi để lãnh đạo trao đổi với nhau, Vương Quốc Hoa bây giờ lại không quen mấy người nên đi vào trước và phải ngồi mình.
Bị người gõ, Vương Quốc Hoa mở mắt ra thấy Nam Bình đang cười cười với mình. Vương Quốc Hoa vội vàng đứng lên nói:
- Bí thư Nam đến.
Nam Bình cười nói:
- Quốc Hoa khách khí quá, cậu đến sớm thật đó.
- Lần đầu tiên tham gia hội nghị kiểu này nên tôi tới sớm hơn một chút.
Vương Quốc Hoa nói làm Nam Bình chỉ cười hắc hắc không đáp lại.
- Cậu có nghe nói một việc là lần này Sở giao thông bị bắt sáu bảy người, có cả phó giám đốc thường trực, còn có các trưởng phó phòng, chỉ cần dính vào công trình kia là không ai thoát được. Ngôn Lễ Hiếu đúng là đen, y nhận chức chưa lâu mà gặp phải việc này.
Nam Bình nói chuyện không khỏi mang theo ý hả hê.
Vương Quốc Hoa không rõ quan hệ giữa Nam Bình và Ngôn Lễ Hiếu nên không tiện bình luận.
- Lão Ngôn đến rồi ư?
Vương Quốc Hoa nhìn quanh không thấy Ngôn Lễ Hiếu nhưng lại thấy Vương Suất ngồi ở vị trí khác.
- Chưa.
Nam Bình vừa nói như vậy thì Ngôn Lễ Hiếu đã mặt mày buồn bực xuất hiện ở cửa. Vị trí của Vương Quốc Hoa nằm ở lối ra vào, Ngôn Lễ Hiếu nhìn cái là thấy Vương Quốc Hoa và Nam Bình.
- Quốc Hoa, bí thư Nam đến rồi ư?
Ngôn Lễ Hiếu đi lên bắt tay rồi ngồi xuống cạnh Vương Quốc Hoa.
- Động tĩnh lần này khá lớn cũng may tôi mới tới nhưng dù vậy cũng bị hỏi cả ngày.
Nói xong Ngôn Lễ Hiếu cười lạnh một tiếng nhỏ giọng nói:
- Còn có người muốn điều tra công trình ở huyện Lâm Vượng.
Vương Quốc Hoa không khỏi giật mình. huyện Lâm Vượng làm đường chủ yếu do Vương Quốc Hoa đẩy mạnh, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào công trình này. Nghe ý và vẻ mặt của Ngôn Lễ Hiếu thì xem ra có người nhằm vào mình.
- Người của Ủy ban kỷ luật tỉnh ư?
Vương Quốc Hoa hỏi, Ngôn Lễ Hiếu gật đầu. y lấy thuốc ra đưa Vương Quốc Hoa một hiếu.
- Quốc Hoa, gần đây cậu chọc vào ai thế?
Vương Quốc Hoa đầu tiên nghĩ đến chính là Triệu Lực, sau đó mới là Diệp Sam.
- Chắc là hỏi theo bình thường thôi, người của Ủy ban kỷ luật nhìn ai cũng thấy là hủ bại mà.
Vương Quốc Hoa đưa ra kết luận như vậy, Ngôn Lễ Hiếu đứng lên nói:
- Tôi về vị trí đây, còn có ba phút nữa.
Vương Quốc Hoa nói:
- Tối cùng ngồi một chút.
Ngôn Lễ Hiếu gật đầu rời đi.
Ngôn Lễ Hiếu vừa đi chưa xa, Hồ Báo Quốc liền tới. Thấy Vương Quốc Hoa, y vui vẻ chào.
Vương Quốc Hoa ngồi bên trong nhường, Hồ Báo Quốc ngồi xuống liền nói:
- Có nghe thấy gì không?
- Nghe thấy gì?
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên hỏi lại một câu, Hồ Báo Quốc nhỏ giọng nói:
- Bộ máy lãnh đạo thị xã Tam Giang có vấn đề, anh không thấy trong phòng hội nghị không có tên bí thư, thị trưởng Tam Giang sao?
- Đều bị bắt ư?
Vương Quốc Hoa nhỏ giọng hỏi, Hồ Báo Quốc thấy bên không có ai mới nói:
- Nghe nói thị trưởng bị bắt, bí thư tạm thời không có việc gì. Chẳng qua thành viên bộ máy có việc, hắn cũng không được tốt, chắc điều khỏi tỉnh Nam Thiên. Hắn bên trên có người giúp, đổi nơi khác ngồi im ắng vài năm mới có thể trở lại được.
Vương Quốc Hoa nghe vậy không tiếp tục hỏi nữa.
- Lãnh đạo tới rồi, chuẩn bị họp.
Bí thư tỉnh ủy Hứa Nam Hạ xuất hiện trên đài chủ tịch, chủ tịch tỉnh Đoạn Phong theo sau nửa bước. Vương Quốc Hoa nhìn vị trí của Dương Quốc Minh, hắn có chút khó hiểu sao tên này lại không tới.
Hứa Nam Hạ trông đầy nghiêm túc, ông nghiêm giọng nói…
Bên dưới rất yên tĩnh, một loạt cán bộ cấp sở làm hiện trường khá nặng nề.
Hội nghị ban sáng kéo dài tới 11h30, trong tay mỗi người đều có một phần bản thảo. Vương Quốc Hoa ở dưới đài không yên lòng nên không cẩn thận nghe lãnh đạo nói gì.
Lãnh đạo vừa đi, phòng hội nghị thoáng cái trở nên ồn ào. Hồ Báo Quốc từ từ dọn đồ vào cặp rồi nói:
- Trưa cùng ăn cơm chứ?
Vương Quốc Hoa lắc đầu nói:
- Tôi phải về ăn cơm với vợ con.
Hồ Báo Quốc định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Một đám thư ký đang chờ ở ngoài, Vương Quốc Hoa ra khá chậm, hắn đứng trên liếc cái thấy toàn là thư ký đi lên cầm cặp cho lãnh đạo.
Giang Triều Sinh đã ở bên ngoài, lúc Vương Quốc Hoa đi tới y liền nói:
- Bí thư, Trưởng ban Mã gọi tới nói đã đưa chủ nhiệm Mai về thị xã, còn nói việc khá thuận lợi, chủ nhiệm Mai không có yêu cầu quá đáng gì.
Kết quả này nằm trong dự liệu, thực ra lúc biết Mai Lộng Ảnh phụ trách việc này, Vương Quốc Hoa cũng hiểu việc không có gì lo lắng.
Vương Quốc Hoa còn chưa đi xa đã nhận được điện của Lý Cư Bằng:
- Bí thư Vương, bí thư Hứa muốn gặp anh.
Vương Quốc Hoa không thể làm gì khác hơn là xoay người trở về để đợi Lý Cư Bằng dẫn mình vào trong.
Hứa Nam Hạ đang nghỉ ở một căn nhà hai tầng phía sau, dưới lầu có phòng khách, Hứa Nam Hạ đang ngồi nghe báo cáo. Vương Quốc Hoa xuất hiện ở cửa thấy Hứa Nam Hạ đang nói chuyện với Diệp Sam.
- Bí thư Hứa, tôi về trước.
Diệp Sam thấy Vương Quốc Hoa đến liền đứng lên, trước khi đi còn lạnh lùng nhìn Vương Quốc Hoa.
- Ngồi đi.
Hứa Nam Hạ ngồi im không nhúc nhích chỉ đối diện. Vương Quốc Hoa nhìn bên đối diện có hai ghế nhỏ liền ngồi vào một cái.
- Chuyện ở Ân Châu thế nào rồi?
Hứa Nam Hạ khá mệt mỏi ngửa mặt nói.
Vương Quốc Hoa ngồi thẳng lưng suy nghĩ một lúc mới nói:
- Ở giai đoạn hiện nay có mấy chuyện, thứ nhất là cải cách tập đoàn điện tử Ân Châu, thứ hai là tiến hành chỉnh đốn an toàn giao thông toàn thị xã, chuyện thứ ba là chỉnh đốn Cục công an.
Hứa Nam Hạ xua tay nói:
- Được mấy chuyện này cháu bắt rất chuẩn.
- Chú có chút chuyện cháu đừng quá để ý, chuyện Ân Châu cháu phải làm tốt cho chú.
Hứa Nam Hạ nói khá đột ngột, Vương Quốc Hoa biết ông có ám chỉ nhưng trong lúc nhất thời không đoán ra được.
- Chú yên tâm, mấy việc này cháu tự nhận có thể làm tốt.
Vương Quốc Hoa nói.
Đồng chí trưởng ban thư ký Cao Văn phòng tỉnh ủy kịp thời xuất hiện, từ xa đã chủ động đưa tay ra. Vương Quốc Hoa tiến lên vài bước bắt tay đối phương:
- Cảm ơn trưởng ban thư ký Cao.
Vương Quốc Hoa có ý gì, trưởng ban thư ký Cao đương nhiên hiểu rõ. Y lộ vẻ không hài lòng:
- Cái này không có gì, nhưng thật ra có người không thể đợi được, đúng là người đi trà lạnh, Quốc Hoa mới đi mấy hôm chứ?
Xung quanh không có ai nên trưởng ban thư ký Cao mới có thể nói như vậy. Vương Quốc Hoa hiểu ý gật đầu nói:
- Không nói việc này, lão Quách tuổi không nhỏ nhưng Mạnh Khiết còn trẻ. Lát tôi mà đến xin người thì mong trưởng ban thư ký Cao giơ cao đánh khẽ.
- Ha ha, Quốc Hoa đúng là niệm tình, yên tâm, việc này tôi còn có thể làm được.
trưởng ban thư ký Cao cười cười đưa Vương Quốc Hoa vào phòng hội nghị sau đó lại ra đón người khác.
Vương Quốc Hoa rất nhanh tìm được vị trí của mình, hắn nhìn lướt qua những người đã tới, không quá nhiều, chỉ có mười mấy người, xem ra hội nghị hôm nay có thể có gần trăm người tham gia.
Vương Quốc Hoa ngồi nhìn hai bên không ngờ không có tên của Vương Suất, chẳng lẽ nói người cùng chung một đơn vị không ngồi cùng một khu. May chính là bên trái Vương Quốc Hoa là Hồ Báo Quốc, khó chịu là bên phải lại là Dương Quốc Minh, hai người này chưa đến.
Vương Quốc Hoa rất yên tĩnh và kiên nhẫn chờ bây giờ mới là 9h38 phút, còn lúc nữa mới đến hội nghị. Vương Quốc Hoa không khỏi hối hận mình đến sớm. Cũng là do Vương Quốc Hoa không có kinh nghiệm tham gia hội nghị lớn như thế này, hội nghị cán bộ toàn tỉnh thế này thường là nơi để lãnh đạo trao đổi với nhau, Vương Quốc Hoa bây giờ lại không quen mấy người nên đi vào trước và phải ngồi mình.
Bị người gõ, Vương Quốc Hoa mở mắt ra thấy Nam Bình đang cười cười với mình. Vương Quốc Hoa vội vàng đứng lên nói:
- Bí thư Nam đến.
Nam Bình cười nói:
- Quốc Hoa khách khí quá, cậu đến sớm thật đó.
- Lần đầu tiên tham gia hội nghị kiểu này nên tôi tới sớm hơn một chút.
Vương Quốc Hoa nói làm Nam Bình chỉ cười hắc hắc không đáp lại.
- Cậu có nghe nói một việc là lần này Sở giao thông bị bắt sáu bảy người, có cả phó giám đốc thường trực, còn có các trưởng phó phòng, chỉ cần dính vào công trình kia là không ai thoát được. Ngôn Lễ Hiếu đúng là đen, y nhận chức chưa lâu mà gặp phải việc này.
Nam Bình nói chuyện không khỏi mang theo ý hả hê.
Vương Quốc Hoa không rõ quan hệ giữa Nam Bình và Ngôn Lễ Hiếu nên không tiện bình luận.
- Lão Ngôn đến rồi ư?
Vương Quốc Hoa nhìn quanh không thấy Ngôn Lễ Hiếu nhưng lại thấy Vương Suất ngồi ở vị trí khác.
- Chưa.
Nam Bình vừa nói như vậy thì Ngôn Lễ Hiếu đã mặt mày buồn bực xuất hiện ở cửa. Vị trí của Vương Quốc Hoa nằm ở lối ra vào, Ngôn Lễ Hiếu nhìn cái là thấy Vương Quốc Hoa và Nam Bình.
- Quốc Hoa, bí thư Nam đến rồi ư?
Ngôn Lễ Hiếu đi lên bắt tay rồi ngồi xuống cạnh Vương Quốc Hoa.
- Động tĩnh lần này khá lớn cũng may tôi mới tới nhưng dù vậy cũng bị hỏi cả ngày.
Nói xong Ngôn Lễ Hiếu cười lạnh một tiếng nhỏ giọng nói:
- Còn có người muốn điều tra công trình ở huyện Lâm Vượng.
Vương Quốc Hoa không khỏi giật mình. huyện Lâm Vượng làm đường chủ yếu do Vương Quốc Hoa đẩy mạnh, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào công trình này. Nghe ý và vẻ mặt của Ngôn Lễ Hiếu thì xem ra có người nhằm vào mình.
- Người của Ủy ban kỷ luật tỉnh ư?
Vương Quốc Hoa hỏi, Ngôn Lễ Hiếu gật đầu. y lấy thuốc ra đưa Vương Quốc Hoa một hiếu.
- Quốc Hoa, gần đây cậu chọc vào ai thế?
Vương Quốc Hoa đầu tiên nghĩ đến chính là Triệu Lực, sau đó mới là Diệp Sam.
- Chắc là hỏi theo bình thường thôi, người của Ủy ban kỷ luật nhìn ai cũng thấy là hủ bại mà.
Vương Quốc Hoa đưa ra kết luận như vậy, Ngôn Lễ Hiếu đứng lên nói:
- Tôi về vị trí đây, còn có ba phút nữa.
Vương Quốc Hoa nói:
- Tối cùng ngồi một chút.
Ngôn Lễ Hiếu gật đầu rời đi.
Ngôn Lễ Hiếu vừa đi chưa xa, Hồ Báo Quốc liền tới. Thấy Vương Quốc Hoa, y vui vẻ chào.
Vương Quốc Hoa ngồi bên trong nhường, Hồ Báo Quốc ngồi xuống liền nói:
- Có nghe thấy gì không?
- Nghe thấy gì?
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên hỏi lại một câu, Hồ Báo Quốc nhỏ giọng nói:
- Bộ máy lãnh đạo thị xã Tam Giang có vấn đề, anh không thấy trong phòng hội nghị không có tên bí thư, thị trưởng Tam Giang sao?
- Đều bị bắt ư?
Vương Quốc Hoa nhỏ giọng hỏi, Hồ Báo Quốc thấy bên không có ai mới nói:
- Nghe nói thị trưởng bị bắt, bí thư tạm thời không có việc gì. Chẳng qua thành viên bộ máy có việc, hắn cũng không được tốt, chắc điều khỏi tỉnh Nam Thiên. Hắn bên trên có người giúp, đổi nơi khác ngồi im ắng vài năm mới có thể trở lại được.
Vương Quốc Hoa nghe vậy không tiếp tục hỏi nữa.
- Lãnh đạo tới rồi, chuẩn bị họp.
Bí thư tỉnh ủy Hứa Nam Hạ xuất hiện trên đài chủ tịch, chủ tịch tỉnh Đoạn Phong theo sau nửa bước. Vương Quốc Hoa nhìn vị trí của Dương Quốc Minh, hắn có chút khó hiểu sao tên này lại không tới.
Hứa Nam Hạ trông đầy nghiêm túc, ông nghiêm giọng nói…
Bên dưới rất yên tĩnh, một loạt cán bộ cấp sở làm hiện trường khá nặng nề.
Hội nghị ban sáng kéo dài tới 11h30, trong tay mỗi người đều có một phần bản thảo. Vương Quốc Hoa ở dưới đài không yên lòng nên không cẩn thận nghe lãnh đạo nói gì.
Lãnh đạo vừa đi, phòng hội nghị thoáng cái trở nên ồn ào. Hồ Báo Quốc từ từ dọn đồ vào cặp rồi nói:
- Trưa cùng ăn cơm chứ?
Vương Quốc Hoa lắc đầu nói:
- Tôi phải về ăn cơm với vợ con.
Hồ Báo Quốc định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Một đám thư ký đang chờ ở ngoài, Vương Quốc Hoa ra khá chậm, hắn đứng trên liếc cái thấy toàn là thư ký đi lên cầm cặp cho lãnh đạo.
Giang Triều Sinh đã ở bên ngoài, lúc Vương Quốc Hoa đi tới y liền nói:
- Bí thư, Trưởng ban Mã gọi tới nói đã đưa chủ nhiệm Mai về thị xã, còn nói việc khá thuận lợi, chủ nhiệm Mai không có yêu cầu quá đáng gì.
Kết quả này nằm trong dự liệu, thực ra lúc biết Mai Lộng Ảnh phụ trách việc này, Vương Quốc Hoa cũng hiểu việc không có gì lo lắng.
Vương Quốc Hoa còn chưa đi xa đã nhận được điện của Lý Cư Bằng:
- Bí thư Vương, bí thư Hứa muốn gặp anh.
Vương Quốc Hoa không thể làm gì khác hơn là xoay người trở về để đợi Lý Cư Bằng dẫn mình vào trong.
Hứa Nam Hạ đang nghỉ ở một căn nhà hai tầng phía sau, dưới lầu có phòng khách, Hứa Nam Hạ đang ngồi nghe báo cáo. Vương Quốc Hoa xuất hiện ở cửa thấy Hứa Nam Hạ đang nói chuyện với Diệp Sam.
- Bí thư Hứa, tôi về trước.
Diệp Sam thấy Vương Quốc Hoa đến liền đứng lên, trước khi đi còn lạnh lùng nhìn Vương Quốc Hoa.
- Ngồi đi.
Hứa Nam Hạ ngồi im không nhúc nhích chỉ đối diện. Vương Quốc Hoa nhìn bên đối diện có hai ghế nhỏ liền ngồi vào một cái.
- Chuyện ở Ân Châu thế nào rồi?
Hứa Nam Hạ khá mệt mỏi ngửa mặt nói.
Vương Quốc Hoa ngồi thẳng lưng suy nghĩ một lúc mới nói:
- Ở giai đoạn hiện nay có mấy chuyện, thứ nhất là cải cách tập đoàn điện tử Ân Châu, thứ hai là tiến hành chỉnh đốn an toàn giao thông toàn thị xã, chuyện thứ ba là chỉnh đốn Cục công an.
Hứa Nam Hạ xua tay nói:
- Được mấy chuyện này cháu bắt rất chuẩn.
- Chú có chút chuyện cháu đừng quá để ý, chuyện Ân Châu cháu phải làm tốt cho chú.
Hứa Nam Hạ nói khá đột ngột, Vương Quốc Hoa biết ông có ám chỉ nhưng trong lúc nhất thời không đoán ra được.
- Chú yên tâm, mấy việc này cháu tự nhận có thể làm tốt.
Vương Quốc Hoa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.