Phù Diêu

Chương 731: Ứng phó khẩn cấp (5)

Đoạn Nhận Thiên Nhai

22/03/2013

- Bí thư Vương, không biết tôi có thể xin ngài một bức chữ không?

Hồ Duyệt theo bậc thang bò lên, Vương Quốc Hoa bất đắc dĩ cười khổ nói.

- Tâm trạng của cô thì tôi hiểu. Viết chữ thì không sao nhưng thư pháp của tôi quá kém, không muốn khoe cái xấu trước người. Thị xã vẫn có kế hoạch giúp đỡ công ty tư nhân địa phương, sau đây tôi sẽ đề nghị với ủy ban thị xã để trọng điểm giúp đỡ công ty của cô.

Hồ Duyệt vẫn có chút khẩn trương nghe nói như vậy không khỏi vui vẻ.

- Ý ngài là sẽ nêu tên trong hội nghị thường vụ?

Vương Quốc Hoa nghe xong không nhịn được cười.

- Cô đúng là không hề khách khí nhỉ, đề cử trong hội nghị thường vụ mà cũng dám nói ra sao? Ha ha.

Hồ Duyệt đỏ mặt xấu hổ. Cô gái này thật ra khá đẹp nhưng Vương Quốc Hoa không suy nghĩ gì khác nên có thể thản nhiên đối mặt.

- Ngài nghỉ ngơi, tôi ra ngoài xem đã chuẩn bị xong chưa.

Hồ Duyệt bị Vương Quốc Hoa nhìn nên vội vàng đứng lên chạy trốn. Hồ Duyệt trốn ra tới cửa, Vương Quốc Hoa thản nhiên nói.

- Giám đốc Hồ, nếu bây giờ không nói gì thì sau này tôi sẽ không quản đâu.

Hồ Duyệt dừng lại từ từ quay đầu hoảng hốt nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Vương Quốc Hoa.

Nhìn Vương Quốc Hoa, Hồ Duyệt có cảm giác khó thở. Hồ Duyệt không nói thật hoặc là nói không dám nói thật. Cô ả vốn định cứ thế bỏ chạy, ra vẻ mơ hồ ai nghĩ câu nói của Vương Quốc Hoa làm cô thấy mình như bị người xé rách lột trần truồng ra.

Hồ Duyệt rất khó khăn chống tay vào ghế ngồi xuống cúi đầu không dám nói. Cuối cùng Hồ Duyệt đã ngẩng đầu lên đón nhận ánh mắt có tính xuyên thấu của đối phương.

- Bí thư Vương, ngài có thể nói giúp bí thư Hướng hộ tôi một câu là tôi không xứng với công tử nhà y không?

- Con trai bí thư Hứa? Tến gì, làm gì, sao lại làm khó cô?



Vương Quốc Hoa bình tĩnh nói như thấy đây là việc rất bình thường. Chỉ có người đứng bên cạnh Vương Quốc Hoa mới thấy mi hắn hơi nhíu lại, đó là dấu hiệu hắn chú ý chuyện này.

Vương Quốc Hoa có ấn tượng khá tốt về Hướng Cảnh Hoa, đây là một bí thư quận ủy biết làm việc, loại cán bộ này càng hợp khẩu vị của Vương Quốc Hoa. Cho nên hắn mới quan tâm đến lời nói của Hồ Duyệt.

- Hướng Đông Hải, làm ở Cục tài nguyên môi trường thị xã, trong một lần ngẫu nhiên chúng tôi gặp nhau từ đó y cứ quấn lấy tôi. Ngài biết đó, nhà máy của tôi đặt ở quận Đông Hợp, bí thư Hướng khá ủng hộ nên tôi không tiện quá quắt với Hướng Đông Hải. Nhưng có một lần Hướng Đông Hải muốn chuốc say tôi, nếu không phải trợ lý của tôi gọi điện tới thì …

Hồ Duyệt dừng lại nhìn Vương Quốc Hoa.

- Vậy chuyện cổ phần là sao?

Vương Quốc Hoa quay lại đề tài chính, Hồ Duyệt nói.

- Chuyện này cũng do tôi tự tìm, lúc vay vốn ngân hàng tôi đến nhà bí thư Hướng cảm ơn, vừa lúc Hướng Đông Hải ở nhà. Bí thư Hướng không có nhà, vợ ông ta và Hướng Đông Hải ám chỉ đòi cổ phần, tôi đã viết một tờ giấy cho bọn họ.

Vương Quốc Hoa nghe vậy cười lạnh một tiếng trừng mắt nhìn Hồ Duyệt.

- Không nên che giấu cho Hướng Cảnh Hoa, nếu không cô cũng không cần phải nói cảm ơn tôi. Còn có về sau cô đừng dùng chiêu trò gì trước mặt tôi, có chuyện tốt nhất nói thẳng. Con người tôi sợ dùng đầu óc đoán tâm tư người khác. Được rồi, cô đi đi.

Vương Quốc Hoa xua tay đuổi người.

- Bí thư, tôi ..

Hồ Duyệt còn định giải thích đã bị chặn lại.

- Không cần giải thích, sau này cứ kinh doanh cho tốt, sẽ không có người làm phiền cô nữa.

Hồ Duyệt có ý định giấu diếm thậm chí là lợi dụng Vương Quốc Hoa một chút. Nhưng cô ả còn quá non, sao có thể giấu được Vương Quốc Hoa.

Hồ Duyệt không nói dối nhưng không đủ thẳng thắn, Hướng Cảnh Hoa nhất định biết việc vợ con mình làm. Nếu không cũng không trả lại cổ phần sau lần trước Vương Quốc Hoa đến quận Đông Hợp. Còn nữa Hướng Đông Hải nhất định không cam lòng việc phải trả cổ phần nên mới định chuốc say và hiếp Hồ Duyệt.

Còn có một khả năng là Hướng Đông Hải không phải quá to gan mà là định mượn việc chuốc rượu để dò xét Hồ Duyệt, kết quả Hồ Duyệt sớm nghĩ đến khả năng này nên tránh được. mặc kệ là khả năng gì nhưng với thân phận của Vương Quốc Hoa thì cũng có thể coi là mây khói. Trước quyền lực tuyệt đối, hắn chỉ cần thoáng ám chỉ là mọi chuyện sẽ xong. Chỉ cần hắn nói gì đó bảo bọc Hồ Duyệt thì người nhà Hướng Cảnh Hoa đâu dám làm gì chứ.

Vương Quốc Hoa không phải là người ai cũng có thể lợi dụng nên cần nhắc nhở Hồ Duyệt, lần này bỏ qua nhưng lần sau thì khác. Ít nhất phải làm cho Hồ Duyệt biết không được dựa tiếng Vương Quốc Hoa để giở trò, lên mặt.



Hồ Duyệt có chút mơ hồ, không biết Vương Quốc Hoa dựa vào gì mà nói giúp mình. Đương nhiên Hồ Duyệt sẽ không nghi ngờ Vương Quốc Hoa chỉ nói rồi để đó.

Không phải là hắn muốn mình đó chứ? Hồ Duyệt thầm giật mình ngẩng đầu nhìn lại thấy hắn cúi đầu uống nước. Cử động này của Vương Quốc Hoa làm Hồ Duyệt có cảm giác có phải hắn chờ mình tỏ thái độ không?

Cái này đúng là làm khó người ta. Hồ Duyệt tự tin vào dung mạo của mình, từ bé cô dựa vào dung mạo mà kiếm lợi không ít, còn chỉ thi thoảng bị sờ má, vuốt mông mà thôi.

Hồ Duyệt thấy tên Vương Quốc Hoa này nếu không biết thân phận của hắn thì trông hắn quá bình thường, đứng trong đám đông chắc không ai nhìn đến hắn. Hắn không phải loại hình phụ nữ thấy là phải nhìn nhiều lần.

Nhưng hắn có thân phận là bí thư thị ủy thì lại khác, tăng thêm không ít điểm làm sức hấp dẫn kéo mạnh lên.

Hồ Duyệt biết giữa hai người không có quan hệ lợi ích nhưng Vương Quốc Hoa chỉ cần thoáng ám chỉ có ý đồ muốn thân thể của cô, cô sẽ không kháng cự lại được. Cô muốn gây dựng sự nghiệp nên càng khó chống cự người đàn ông mạnh như hắn.

Hồ Duyệt vô thức nhìn mình, hôm nay cô mặc chiếc váy màu lam, dưới chân là chiếc quần tất dày, trên người là chiếc áo len, trên cổ còn có chiếc khăn trắng, trước khi ra ngoài còn trang điểm đôi chút.

Bộ đồ này làm các điểm nổi bật đều nổi bật, đủ hấp dẫn người.

Vương Quốc Hoa nhìn lên kinh ngạc nhìn Hồ Duyệt đang có vẻ mê ly.

- Cô Hồ, cô sao thế? Có phải bị cảm lạnh không?

Hả, bị hắn nhìn, Vương Quốc Hoa như bị chậu nước lạnh đổ vào đầu.

- Hả, không có gì, điều ngài nói tôi nhớ kỹ, ngài nghỉ ngơi, tôi ra ngoài làm việc.

Hồ Duyệt hốt hoảng bước đi thiếu chút nữa va vào cửa.

- Làm gì vậy không biết?

Vương Quốc Hoa lẩm bẩm nói.

Bữa trưa mọi người ăn khá đơn giản, ăn xong Vương Quốc Hoa rời khỏi Khu khai phát về quận, vừa tiến vào văn phòng Vu Á Lệ thì Hướng Cảnh Hoa cũng xuất hiện. Tuyết bên ngoài đã nhỏ đi nhiều, Hướng Cảnh Hoa trông vẻ mặt khá mệt chắc đội tuyết trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phù Diêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook