Chương 43:
Đoan Du
28/06/2024
Lần này Tần Thanh Chước về nhà cũng không phải chỉ biết đọc sách, việc trong nhà cũng rất nhiều, cần phải kết hợp làm việc và nghĩ ngơi hợp lý.
Tần Thanh Chước đem khăn vắt khô treo lên.
“Ta đi đem tay nải bỏ vào phòng trước.”
“Đã biết, tướng công.” Minh Nam Tri đem nước nóng đổ vào bình, pha nước cây Kim Ngân cho Tần Thanh Chước uống. Hắn đột nhiên nghĩ đến mấy ngày trước, Diệp ca nhi có tặng cho hắn một bình lá trà, ngày khác có thể lấy ra pha cho Tần Thanh Chước uống.
Tần Thanh Chước về phòng, đem quần áo của mình cất gọn gàng, trong tủ quần áo còn có một chỗ để quần áo của Minh Nam Tri, quần áo của đệ ấy gấp rất ngay ngắn.
Đồ vật trong phòng được sắp xếp chỉnh tề, đệm chăn còn có chút mùi hương của bồ kết, ở bên cửa sổ còn có vài chậu hoa nhỏ, cũng không phải chủng loại quý hiếm gì, chỉ là hoa dại không tên hái từ ven đường bỏ vào trong chậu trồng.
Căn phòng này hiện tại giống như có chút khác lạ.
“Tướng công, uống trà đi.” Minh Nam Tri bưng ấm nước đi tới, đổ cho Tần Thanh Chước một ly trà.
Minh Nam Tri thấy Tần Thanh Chước uống một ngụm trà, trong lòng rất vui vẻ. Hắn cũng đem vải dệt bỏ vào tủ quần áo. Mở ra tủ quần áo thấy quần áo của hai người nằm gần nhau, lỗ tai Minh Nam Tri bất giác đỏ lên.
Ban đầu Tần Thanh Chước rời nhà đi học, trong lòng hắn vừa sợ lại vừa kinh. Tần Thanh Chước vừa đi, hắn liền phải ở chung với Bạch Uyển và Tần phụ, hắn không biết phải ở chung với bọn họ thế nào, rất sợ bị chán ghét.
Nhưng Bạch Uyển và Tần phụ cũng không có khó xử hắn, hắn ở Tần gia so với khi ở Minh gia còn tự tại, buổi tối làm xong việc là có thể lên giường nằm ngủ.
Trong phòng, bời vì thành thân cho nên cố ý đổi giường lớn, thành thân ngày ấy hắn liền phát hiện giường rất mềm mại. Đến khi Tần Thanh Chước đi rồi, một mình hắn liền ngủ nguyên một cái giường lớn.
Hiện giờ Tần Thanh Chước đã trở lại, hai người lại muốn ngủ chung.
Hơn nữa vết thương trên trán Tần Thanh Chước đã khỏi, bọn họ còn chưa có động phòng đâu.
“Nam Tri, trong nhà có thịt khô không?”
“Có, chỉ là thịt khô đều bị bà bà bỏ vào tủ khóa lại.” Minh Nam Tri trả lời.
Thái độ của Bạch Uyển dành cho hắn cũng là thái độ của người bình thường đối đãi con dâu, không có bởi vì hắn là gả lần thứ hai mà khinh thường hắn, như vậy là đã rất tốt rồi, thịt và trứng gà trong nhà đều là Bạch Uyển quản lý, ở nông thôn đây là chuyện hết sức bình thường.
“Hôm nay ta có mua xương sườn và thịt heo, đệ xem thử có thể làm món gì?”
Đối với người nhà quê mà nói chỉ có mấy ngày quan trọng như ăn tết mới có thể ăn thịt, thịt heo và xương sườn đều rất đắt, vừa rồi Minh Nam Tri ở trong nhà bếp chỉ lo cúi đầu nấu nước, căn bản là không có nhìn trong sọt của Tần Thanh Chước có gì.
“Xương sườn…… Hầm củ cải đi, trong nhà có một khối đất trồng củ cải.” Minh Nam Tri kiến nghị.
Tần Thanh Chước cảm thấy đề nghị này không tồi.
Minh Nam Tri quay lại nhà bếp nhìn thấy xương sườn và thịt heo trong sọt, trong lòng chấn động không thôi. Vừa rồi Tần Thanh Chước cho nương bảy lượng bạc, trong lòng hắn cũng đã rất kinh ngạc. Kết quả trong sọt còn có thịt, tướng công của hắn từ đâu ra nhiều tiền như vậy!
Lúc trước hắn cũng có nghe người trong thôn nói Tần Thanh Chước thích đi sòng bạc, vừa rồi nương còn chất vấn huynh ấy, Tần Thanh Chước đều phủ nhận, Minh Nam Tri cũng không biết nên tin lời ai, rốt cuộc tướng công của hắn có đánh bạc không đây?
Minh Nam Tri đem thịt bỏ vào tủ chén, miễn cho mèo hoang lẻn vào gặm mất miếng thịt, lúc đó hắn biết tìm ai khóc đây.
-----------------------------------
Tần Thanh Chước đem khăn vắt khô treo lên.
“Ta đi đem tay nải bỏ vào phòng trước.”
“Đã biết, tướng công.” Minh Nam Tri đem nước nóng đổ vào bình, pha nước cây Kim Ngân cho Tần Thanh Chước uống. Hắn đột nhiên nghĩ đến mấy ngày trước, Diệp ca nhi có tặng cho hắn một bình lá trà, ngày khác có thể lấy ra pha cho Tần Thanh Chước uống.
Tần Thanh Chước về phòng, đem quần áo của mình cất gọn gàng, trong tủ quần áo còn có một chỗ để quần áo của Minh Nam Tri, quần áo của đệ ấy gấp rất ngay ngắn.
Đồ vật trong phòng được sắp xếp chỉnh tề, đệm chăn còn có chút mùi hương của bồ kết, ở bên cửa sổ còn có vài chậu hoa nhỏ, cũng không phải chủng loại quý hiếm gì, chỉ là hoa dại không tên hái từ ven đường bỏ vào trong chậu trồng.
Căn phòng này hiện tại giống như có chút khác lạ.
“Tướng công, uống trà đi.” Minh Nam Tri bưng ấm nước đi tới, đổ cho Tần Thanh Chước một ly trà.
Minh Nam Tri thấy Tần Thanh Chước uống một ngụm trà, trong lòng rất vui vẻ. Hắn cũng đem vải dệt bỏ vào tủ quần áo. Mở ra tủ quần áo thấy quần áo của hai người nằm gần nhau, lỗ tai Minh Nam Tri bất giác đỏ lên.
Ban đầu Tần Thanh Chước rời nhà đi học, trong lòng hắn vừa sợ lại vừa kinh. Tần Thanh Chước vừa đi, hắn liền phải ở chung với Bạch Uyển và Tần phụ, hắn không biết phải ở chung với bọn họ thế nào, rất sợ bị chán ghét.
Nhưng Bạch Uyển và Tần phụ cũng không có khó xử hắn, hắn ở Tần gia so với khi ở Minh gia còn tự tại, buổi tối làm xong việc là có thể lên giường nằm ngủ.
Trong phòng, bời vì thành thân cho nên cố ý đổi giường lớn, thành thân ngày ấy hắn liền phát hiện giường rất mềm mại. Đến khi Tần Thanh Chước đi rồi, một mình hắn liền ngủ nguyên một cái giường lớn.
Hiện giờ Tần Thanh Chước đã trở lại, hai người lại muốn ngủ chung.
Hơn nữa vết thương trên trán Tần Thanh Chước đã khỏi, bọn họ còn chưa có động phòng đâu.
“Nam Tri, trong nhà có thịt khô không?”
“Có, chỉ là thịt khô đều bị bà bà bỏ vào tủ khóa lại.” Minh Nam Tri trả lời.
Thái độ của Bạch Uyển dành cho hắn cũng là thái độ của người bình thường đối đãi con dâu, không có bởi vì hắn là gả lần thứ hai mà khinh thường hắn, như vậy là đã rất tốt rồi, thịt và trứng gà trong nhà đều là Bạch Uyển quản lý, ở nông thôn đây là chuyện hết sức bình thường.
“Hôm nay ta có mua xương sườn và thịt heo, đệ xem thử có thể làm món gì?”
Đối với người nhà quê mà nói chỉ có mấy ngày quan trọng như ăn tết mới có thể ăn thịt, thịt heo và xương sườn đều rất đắt, vừa rồi Minh Nam Tri ở trong nhà bếp chỉ lo cúi đầu nấu nước, căn bản là không có nhìn trong sọt của Tần Thanh Chước có gì.
“Xương sườn…… Hầm củ cải đi, trong nhà có một khối đất trồng củ cải.” Minh Nam Tri kiến nghị.
Tần Thanh Chước cảm thấy đề nghị này không tồi.
Minh Nam Tri quay lại nhà bếp nhìn thấy xương sườn và thịt heo trong sọt, trong lòng chấn động không thôi. Vừa rồi Tần Thanh Chước cho nương bảy lượng bạc, trong lòng hắn cũng đã rất kinh ngạc. Kết quả trong sọt còn có thịt, tướng công của hắn từ đâu ra nhiều tiền như vậy!
Lúc trước hắn cũng có nghe người trong thôn nói Tần Thanh Chước thích đi sòng bạc, vừa rồi nương còn chất vấn huynh ấy, Tần Thanh Chước đều phủ nhận, Minh Nam Tri cũng không biết nên tin lời ai, rốt cuộc tướng công của hắn có đánh bạc không đây?
Minh Nam Tri đem thịt bỏ vào tủ chén, miễn cho mèo hoang lẻn vào gặm mất miếng thịt, lúc đó hắn biết tìm ai khóc đây.
-----------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.