Phu Nhân À Em Đừng Hòng Trốn Thoát
Chương 14: Hoàng huy trở về
Mỹ Hảo Lê Thị
09/06/2023
Tương Hảo Hảo: hồi đó không có thằng bé thì mình còn như vậy còn hiện tại
mình có thằng bé thì mình không còn có cơ hội đâu, à đúng rồi đừng nghĩ
chuyện đó nữa tớ nghe là anh ta có đứa em gái anh ta đã lạnh lùng rồi
chắc có đứa em gái không thích tớ đâu cùng lúc đó có thể đường đường
chính tớ bị đuổi ra ngoài
Trần Phan Nhi: * suy nghĩ* giờ phải làm sao đây
Trong khi hai ngời nói chuyện thì có một ngời theo dõi nghe được câu chuyện của bọn họ thì
Trương Ngọc: chủ tịch người bình tĩnh nào có nhị tiểu thư, nhị tiểu thư rất thích tương tiểu thư mà
Trần Phan Nhi: à thì tớ
Trần Phan Trường: em đang suy nghĩ gì lung tung vậy đương nhiên em gái của tôi mà nhìn thấy cô là em ấy thích à mà hiện tại em ấy đang đi công tác rồi em ấy không có ở đây đâu
Tương Hảo Hảo: anh đừng khoát lên người tôi chứ
Trần Phan Nhi: xin chào anh hình như anh là phan trường chủ tịch của trần gia đúng không
Trần Phan Trường: tôi có nói chuyện với cô tôi đang nói chuyện với người phụ nữ của tôi mà
Tương Hảo Hảo: ai là ngời phụ nữ của anh chứ
Trần Phan Trường: cô đăng ký kết hôn với tôi rồi mau về thu dọn hành lý đi
Tương Hảo Hảo: nhưng tôi đang nói chuyện với bạn mà
Trần Phan Nhi: không sao đâu cậu bận thì cậu cứ đi đi úng rôi chắc bữa đó cậu cứ gọi tớ thường xuyên nha tớ chuyển công tác đi rồi
Tương Hảo Hảo: cậu lại chuyển công tác rồi sao
Trần Phan Nhi: đúng rồi
Tương Hảo Hảo: sao tên sếp nào của cậu rảnh quá vậy bắt ngời bạn thân của tớ chuyển đi công tác hoài vậy tớ nhớ cậu gần chết đi được
Trương Ngọc: tiểu thư à chủ tịch đang đợi cô ở bên ngoài đấy
Trần Phan Nhi: cậu đừng để anh ta đợi lâu nữa cậu mau đi đi nhớ gọi điện cho tớ nha
Tương Hảo Hảo: ok tớ biệt rồi hẹn gặp cậu sao nha
Trương Ngọc: nhị tiểu thư à phu nhân bên kia gọi kêu nhị tiểu thư đưa cô gái của thiếu gia trở về
Trần Phan Nhi: kêu mẹ tôi là tôi không đem cô ấy trở về nữa đâu được rồi trương ngọc cô ra xe đi coi chừng anh hai tôi nghi ngờ đấy
Trương Ngọc: tôi biết rồi nhị tiể thư
Trần Phan Nhi: *suy nghĩ* tại sao mình phải đưa cô ấy về để mẹ cướp đứa cháu trai của mình chứ
Quản gia: nhị tiểu thư xin lỗi đã làm phiền nhị tiểu thư phu nhân muốn nghe nhị tiểu thư nói chuyện à
Trần Phan Nhi: tôi không muốn nghe bà ta nói đâu xin lỗi tôi có chuyện tôi cúp máy trước đây
Huỳnh Ngọc Trinh: con dám cúp máy mẹ xem
Trần Phan Nhi: rốt cuộc mẹ muốn nói cái gì đây
Huỳnh Ngọc Trinh: con biết mẹ gọi con là vụ gì rồi chứ
Trần Phan Nhi: con chưa tìm cô gái đó
Huỳnh Ngọc Trinh: con đừng có nói dối mẹ hiện tại con còn là bạn của cô gái đó nữa
Trần Phan Nhi: mẹ điều tra con hay sao
Huỳnh Ngọc Trinh: một là con dẫn cô ấy về đây hay là mẹ về nước gặp con bé với đứa cháu trai đấy
Trần Phan Nhi: *nghiêm túc* mẹ cứ giỏi thì mẹ về đây con nói cho mẹ biết chứ mẹ đừng dùng biện pháp bắt đứa con trai của bạn con đâu còn hôn ước của anh trai nhà họ dương mẹ giỏi thì mẹ cưới luôn đi con thấy mẹ cũng đâu có lớn tuổi đâu mẹ còn cưới được hai đời chồng đấy mẹ cứ tin con mà nói với cha chuyện năm xưa hôn ước mẹ tạo ra để che đậy anh hai không phải là anh ruột của con mẹ đi dang díu với nhà họ dương còn kêu anh hai cưới đứa em họ nữa con thấy mẹ cũng nực cười rồi đấy đừng để con khui chuyện đi nói với cha con đấy
Huỳnh Ngọc Trinh: con dám
Trần Phan Nhi: tốt nhất mẹ đừng có náo loạn là được con có việc bận xin cáo từ mẹ ý con nói lộn xin cáo từ phu nhân
Huỳnh Ngọc Trinh: con bé dám mau điều tra cái cô gái này lai lịch như thế nào cho tôi
Quản gia: dạ tôi biết rồi thưa phu nhân
Huỳnh Ngọc Trinh: từ trước cho đến bây giờ hai đứa chưa bao giờ nói lại mình một câu tại gì con bé đó không rõ lai lịch mà dám đối xử với mình
*Trong lúc bên kia đang rước hai đứa nhỏ
Trần Phan Trường: cha đây ne con gái
Trần Phan Thảo: cha ơi
Một cú quay chóng mặt đến từ con gái nha
Trần Phan Thảo: mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều lắm
Đây là nét tổng tài bị con gái bơ luôn hóa đá luôn
Trương Ngọc: chủ tịch ơi người ổn không
Trần Phan Trờng: tôi bị con gái tôi bơ luôn rồi
Tương Hiếu: cha à người ổn đúng không không giống tin đồn người lạnh lùng nhất thế giới lại bị vả mặt cho hai lần được rồi đi về thôi chú
Tác giả kiểu: nam chính của tôi lại bị vả mặt hai lần vì hai đứa con
Quay lại thôi
Trương Ngọc: tiểu thiếu gia người đừng nói cậu chủ như thế này
Trần Phan Trường: được rồi các ngời không lên xe tôi để các người ở lại đây giờ
Trương Ngọc: tương tiểu thư nhị tiểu thư tiểu thiếu gia ba người lên xe
Tương Hảo Hảo: xin lỗi tôi có cuộc gọi xíu alo ai vậy
Hoàng Huy: hảo hảo cậu lại không lưu số của tớ nữa đúng không
Tương Hảo Hảo: ủa huy giờ này cậu gọi tớ có chuyện gì vậy
Trương Ngọc: tương tiểu thư người định nói gì vậy mùi ghen tuông đang bộc phá ở trong xe
Hoàng Huy: tớ trở về nước rồi nè cậu không định ra gặp tớ hay sao
Tương Hảo Hảo: cậu về nước hồi nào vậy
Hoàng Huy: tớ mới đáp xuống sáng nay đấy cậu là người đầu tiên tớ gọi đấy tí nữa tớ mời cậu ra ngoài ăn được không đem theo cục cưng nữa nha tớ nhớ thằng bé ghê
Tương Hảo Hảo: vậy cậu hẹn mấy giờ
Hoàng Huy: cậu hẹn mấy giờ thì tớ đi mấy giờ
Tương Hảo Hảo: vậy khoảng một tiếng nữa tớ tới nha tạm biệt cậu
Trần Phan Thảo: *suy nghĩ* sắp sửa bùng phát lên rồi, anh hai hay là chúng ta lên ghế trước ngồi với trợ lý nha, cô ơi cho hai cháu ngồi ghế trước nha chúng cháu hay bị say xe lắm
Trương Ngọc: được chứ nhị tiểu thư
Tương Hiếu: haizzz chẳng nhẽ ba ghen sao
Trong khi đó một ngời rất phấn khích gặp lại bạn cũ mấy tháng chưa gặp nhưng kế bên lại ghen sắp bùng phát
Trần Phan Trường: *cơn ghen đang bùng phát dữ dội* hảo hảo em
Trần Phan Thảo: anh hai à chúng ta đeo tai nghe đi
Tương Hiếu: được ok
Trần Phan Thảo: cô trợ lý cô vưa đeo tai nghe vừa lái xe cho đỡ an toàn cô
Trương Ngọc: không sao đâu nhị tiểu thư tôi chạy bình thờng cũng được
Trần Phan Trường: hảo hảo em dám mới đăng kí kết hôn xong em lại đi với người đàn ông khác là sao
Tương Hảo Hảo: anh nói chuyện mắc cười quá tôi với anh làm thỏa thuận trước khi đăng kí kết hôn là hai người se có cuộc sống riêng không ai đụng tới ai mà giờ anh đổi ý là sao trợ lý của anh lúc đó cũng có mặt ở đây mà, đúng không trợ lý
Trần Phan Trường: có phải không trợ lý
Trương Ngọc: xin lỗi tương tiểu thư lúc đó tôi vừa nghe nhạc vừa chạy xe không nghe người nói gì hết
Trần Phan Trường: thấy chưa tôi đã nói rồi sẽ có ai làm chứng cứ cho em chứ
Tương Hảo Hảo: anh
Cô bị đè xuống đến nổi không dày dũa được
Tương Hảo Hảo: anh thả tôi ra nhanh
Cô bị anh ta hôn sâu đến nổi mà cô không di chuyển được
Tương Hảo Hảo: *suy nghĩ* tại sao vậy chúng ta chỉ là người qua đường thôi mà, khoan đã anh dừng lại
Cô càng ngày không chống lại cơ thể của mình bị anh ta làm chủ trên cơ thể cô không còn cách nào hết đành ôm trên vai anh ấy
Tương Hảo Hảo: anh bình tĩnh lại được chưa
Trần Phan Trường: *suy nghĩ* mình bị làm sao vậy người phụ nữ này mình muốn ăn sạch cô ấy vậy đấy cô ấy còn đồng tình với mình sao, xin lỗi tôi làm cho cô sợ đúng không
Trương Ngọc: cái gì chủ tịch lần đầu tiên luôn đấy
Tương Hảo Hảo: *suy nghĩ* anh ta xin lỗi mình sao nhưng mà khoan đã anh ta ghen sao, sao có thể chứ mình suy nghĩ nhiều rồi đấy nếu mà chúng ta trở thành vợ chồng thiệt thì hay biết mấy, mà khoan đã anh ta có vị hôn thê mà mình chỉ có bổn phận chăm sóc đứa con gái của mình thôi còn chuyện khác thì mình không muốn nghĩ tới đâu
Trần Phan Thảo: mẹ ơi hay là tối nay gia đình mình đi ăn cái gì mẹ
Tương Hảo Hảo: nhưng mà cục cưng à tối nay mẹ có chuyện ra ngoài rồi cho nên con đói đúng không hay là mẹ dẫn hai đứa đi luôn
Trần Phan Thảo: nhưng mà con muốn gia đình mình đi cơ
Trần Phan Trường: tôi nay ba có việc rồi cô dẫn hai đứa nhỏ đi đi
Trần Phan Thảo: nhưng mà
Tương Hảo Hảo: ok vậy cũng được đưa tôi xuống đây cũng được tôi dẫn hai đứa nhỏ đi giờ thì anh đi thong thả nha
Trần Phan Trường: *suy nghĩ* cô ấy muốn thoát khỏi mình dễ dàng đến vậy sau người phụ nữ này to gan hết sức, ngọc cô mau điều tra tên hồi nãy gọi cho cô ấy trong vòng hai ngày phải có nếu không có cô xác định cầm đồ qua pháp ở luôn đấy
Trương Ngọc: tôi biết rồi thưa chủ tịch *suy nghĩ* tương tiểu thư cô định cấm sừng chủ tịch hay sao vậy
Tác giả: nếu bạn thắc mắc tại sao không qua nước khác nhất định phải qua pháp bên pháp nếu mọi người ở pháp phải học nhiều ngôn ngữ lắm hahaha tới công chuyện rồi ai muốn ở bên pháp không ta
Vô chuyện chính nào
Tương Hảo Hảo: các con vô đây đợi mẹ xíu nha
Hoàng Huy: cục cưng con tới rồi mẹ con đâu
Tương Hiếu: mẹ con đi đây xíu tí nữa mẹ con quay lại
Hoàng Huy: vậy hả con, còn cô bé này là ai vậy cục cưng
Tương Hiếu: đây là em gái cháu
Trần Phan Thảo: chú hỏi tôi làm gì tôi đâu có quen biết chú
Hoàng Huy: con bé này là con của cô ấy sao
*Một cú sốc kinh hoành của cậu ta đang trong đầu lẩn quẩn thì*
Tương Hảo Hảo: cậu đợi tớ lâu chưa
Hoàng Huy: tớ vừa mới tới thôi
Tương Hảo Hảo: cậu gọi món gì chưa
Hoàng Huy: chưa nữa, mình muốn hỏi bé gái còn lại sao lại là con của cậu tớ chả hiểu gì hết
Trần Phan Nhi: * suy nghĩ* giờ phải làm sao đây
Trong khi hai ngời nói chuyện thì có một ngời theo dõi nghe được câu chuyện của bọn họ thì
Trương Ngọc: chủ tịch người bình tĩnh nào có nhị tiểu thư, nhị tiểu thư rất thích tương tiểu thư mà
Trần Phan Nhi: à thì tớ
Trần Phan Trường: em đang suy nghĩ gì lung tung vậy đương nhiên em gái của tôi mà nhìn thấy cô là em ấy thích à mà hiện tại em ấy đang đi công tác rồi em ấy không có ở đây đâu
Tương Hảo Hảo: anh đừng khoát lên người tôi chứ
Trần Phan Nhi: xin chào anh hình như anh là phan trường chủ tịch của trần gia đúng không
Trần Phan Trường: tôi có nói chuyện với cô tôi đang nói chuyện với người phụ nữ của tôi mà
Tương Hảo Hảo: ai là ngời phụ nữ của anh chứ
Trần Phan Trường: cô đăng ký kết hôn với tôi rồi mau về thu dọn hành lý đi
Tương Hảo Hảo: nhưng tôi đang nói chuyện với bạn mà
Trần Phan Nhi: không sao đâu cậu bận thì cậu cứ đi đi úng rôi chắc bữa đó cậu cứ gọi tớ thường xuyên nha tớ chuyển công tác đi rồi
Tương Hảo Hảo: cậu lại chuyển công tác rồi sao
Trần Phan Nhi: đúng rồi
Tương Hảo Hảo: sao tên sếp nào của cậu rảnh quá vậy bắt ngời bạn thân của tớ chuyển đi công tác hoài vậy tớ nhớ cậu gần chết đi được
Trương Ngọc: tiểu thư à chủ tịch đang đợi cô ở bên ngoài đấy
Trần Phan Nhi: cậu đừng để anh ta đợi lâu nữa cậu mau đi đi nhớ gọi điện cho tớ nha
Tương Hảo Hảo: ok tớ biệt rồi hẹn gặp cậu sao nha
Trương Ngọc: nhị tiểu thư à phu nhân bên kia gọi kêu nhị tiểu thư đưa cô gái của thiếu gia trở về
Trần Phan Nhi: kêu mẹ tôi là tôi không đem cô ấy trở về nữa đâu được rồi trương ngọc cô ra xe đi coi chừng anh hai tôi nghi ngờ đấy
Trương Ngọc: tôi biết rồi nhị tiể thư
Trần Phan Nhi: *suy nghĩ* tại sao mình phải đưa cô ấy về để mẹ cướp đứa cháu trai của mình chứ
Quản gia: nhị tiểu thư xin lỗi đã làm phiền nhị tiểu thư phu nhân muốn nghe nhị tiểu thư nói chuyện à
Trần Phan Nhi: tôi không muốn nghe bà ta nói đâu xin lỗi tôi có chuyện tôi cúp máy trước đây
Huỳnh Ngọc Trinh: con dám cúp máy mẹ xem
Trần Phan Nhi: rốt cuộc mẹ muốn nói cái gì đây
Huỳnh Ngọc Trinh: con biết mẹ gọi con là vụ gì rồi chứ
Trần Phan Nhi: con chưa tìm cô gái đó
Huỳnh Ngọc Trinh: con đừng có nói dối mẹ hiện tại con còn là bạn của cô gái đó nữa
Trần Phan Nhi: mẹ điều tra con hay sao
Huỳnh Ngọc Trinh: một là con dẫn cô ấy về đây hay là mẹ về nước gặp con bé với đứa cháu trai đấy
Trần Phan Nhi: *nghiêm túc* mẹ cứ giỏi thì mẹ về đây con nói cho mẹ biết chứ mẹ đừng dùng biện pháp bắt đứa con trai của bạn con đâu còn hôn ước của anh trai nhà họ dương mẹ giỏi thì mẹ cưới luôn đi con thấy mẹ cũng đâu có lớn tuổi đâu mẹ còn cưới được hai đời chồng đấy mẹ cứ tin con mà nói với cha chuyện năm xưa hôn ước mẹ tạo ra để che đậy anh hai không phải là anh ruột của con mẹ đi dang díu với nhà họ dương còn kêu anh hai cưới đứa em họ nữa con thấy mẹ cũng nực cười rồi đấy đừng để con khui chuyện đi nói với cha con đấy
Huỳnh Ngọc Trinh: con dám
Trần Phan Nhi: tốt nhất mẹ đừng có náo loạn là được con có việc bận xin cáo từ mẹ ý con nói lộn xin cáo từ phu nhân
Huỳnh Ngọc Trinh: con bé dám mau điều tra cái cô gái này lai lịch như thế nào cho tôi
Quản gia: dạ tôi biết rồi thưa phu nhân
Huỳnh Ngọc Trinh: từ trước cho đến bây giờ hai đứa chưa bao giờ nói lại mình một câu tại gì con bé đó không rõ lai lịch mà dám đối xử với mình
*Trong lúc bên kia đang rước hai đứa nhỏ
Trần Phan Trường: cha đây ne con gái
Trần Phan Thảo: cha ơi
Một cú quay chóng mặt đến từ con gái nha
Trần Phan Thảo: mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều lắm
Đây là nét tổng tài bị con gái bơ luôn hóa đá luôn
Trương Ngọc: chủ tịch ơi người ổn không
Trần Phan Trờng: tôi bị con gái tôi bơ luôn rồi
Tương Hiếu: cha à người ổn đúng không không giống tin đồn người lạnh lùng nhất thế giới lại bị vả mặt cho hai lần được rồi đi về thôi chú
Tác giả kiểu: nam chính của tôi lại bị vả mặt hai lần vì hai đứa con
Quay lại thôi
Trương Ngọc: tiểu thiếu gia người đừng nói cậu chủ như thế này
Trần Phan Trường: được rồi các ngời không lên xe tôi để các người ở lại đây giờ
Trương Ngọc: tương tiểu thư nhị tiểu thư tiểu thiếu gia ba người lên xe
Tương Hảo Hảo: xin lỗi tôi có cuộc gọi xíu alo ai vậy
Hoàng Huy: hảo hảo cậu lại không lưu số của tớ nữa đúng không
Tương Hảo Hảo: ủa huy giờ này cậu gọi tớ có chuyện gì vậy
Trương Ngọc: tương tiểu thư người định nói gì vậy mùi ghen tuông đang bộc phá ở trong xe
Hoàng Huy: tớ trở về nước rồi nè cậu không định ra gặp tớ hay sao
Tương Hảo Hảo: cậu về nước hồi nào vậy
Hoàng Huy: tớ mới đáp xuống sáng nay đấy cậu là người đầu tiên tớ gọi đấy tí nữa tớ mời cậu ra ngoài ăn được không đem theo cục cưng nữa nha tớ nhớ thằng bé ghê
Tương Hảo Hảo: vậy cậu hẹn mấy giờ
Hoàng Huy: cậu hẹn mấy giờ thì tớ đi mấy giờ
Tương Hảo Hảo: vậy khoảng một tiếng nữa tớ tới nha tạm biệt cậu
Trần Phan Thảo: *suy nghĩ* sắp sửa bùng phát lên rồi, anh hai hay là chúng ta lên ghế trước ngồi với trợ lý nha, cô ơi cho hai cháu ngồi ghế trước nha chúng cháu hay bị say xe lắm
Trương Ngọc: được chứ nhị tiểu thư
Tương Hiếu: haizzz chẳng nhẽ ba ghen sao
Trong khi đó một ngời rất phấn khích gặp lại bạn cũ mấy tháng chưa gặp nhưng kế bên lại ghen sắp bùng phát
Trần Phan Trường: *cơn ghen đang bùng phát dữ dội* hảo hảo em
Trần Phan Thảo: anh hai à chúng ta đeo tai nghe đi
Tương Hiếu: được ok
Trần Phan Thảo: cô trợ lý cô vưa đeo tai nghe vừa lái xe cho đỡ an toàn cô
Trương Ngọc: không sao đâu nhị tiểu thư tôi chạy bình thờng cũng được
Trần Phan Trường: hảo hảo em dám mới đăng kí kết hôn xong em lại đi với người đàn ông khác là sao
Tương Hảo Hảo: anh nói chuyện mắc cười quá tôi với anh làm thỏa thuận trước khi đăng kí kết hôn là hai người se có cuộc sống riêng không ai đụng tới ai mà giờ anh đổi ý là sao trợ lý của anh lúc đó cũng có mặt ở đây mà, đúng không trợ lý
Trần Phan Trường: có phải không trợ lý
Trương Ngọc: xin lỗi tương tiểu thư lúc đó tôi vừa nghe nhạc vừa chạy xe không nghe người nói gì hết
Trần Phan Trường: thấy chưa tôi đã nói rồi sẽ có ai làm chứng cứ cho em chứ
Tương Hảo Hảo: anh
Cô bị đè xuống đến nổi không dày dũa được
Tương Hảo Hảo: anh thả tôi ra nhanh
Cô bị anh ta hôn sâu đến nổi mà cô không di chuyển được
Tương Hảo Hảo: *suy nghĩ* tại sao vậy chúng ta chỉ là người qua đường thôi mà, khoan đã anh dừng lại
Cô càng ngày không chống lại cơ thể của mình bị anh ta làm chủ trên cơ thể cô không còn cách nào hết đành ôm trên vai anh ấy
Tương Hảo Hảo: anh bình tĩnh lại được chưa
Trần Phan Trường: *suy nghĩ* mình bị làm sao vậy người phụ nữ này mình muốn ăn sạch cô ấy vậy đấy cô ấy còn đồng tình với mình sao, xin lỗi tôi làm cho cô sợ đúng không
Trương Ngọc: cái gì chủ tịch lần đầu tiên luôn đấy
Tương Hảo Hảo: *suy nghĩ* anh ta xin lỗi mình sao nhưng mà khoan đã anh ta ghen sao, sao có thể chứ mình suy nghĩ nhiều rồi đấy nếu mà chúng ta trở thành vợ chồng thiệt thì hay biết mấy, mà khoan đã anh ta có vị hôn thê mà mình chỉ có bổn phận chăm sóc đứa con gái của mình thôi còn chuyện khác thì mình không muốn nghĩ tới đâu
Trần Phan Thảo: mẹ ơi hay là tối nay gia đình mình đi ăn cái gì mẹ
Tương Hảo Hảo: nhưng mà cục cưng à tối nay mẹ có chuyện ra ngoài rồi cho nên con đói đúng không hay là mẹ dẫn hai đứa đi luôn
Trần Phan Thảo: nhưng mà con muốn gia đình mình đi cơ
Trần Phan Trường: tôi nay ba có việc rồi cô dẫn hai đứa nhỏ đi đi
Trần Phan Thảo: nhưng mà
Tương Hảo Hảo: ok vậy cũng được đưa tôi xuống đây cũng được tôi dẫn hai đứa nhỏ đi giờ thì anh đi thong thả nha
Trần Phan Trường: *suy nghĩ* cô ấy muốn thoát khỏi mình dễ dàng đến vậy sau người phụ nữ này to gan hết sức, ngọc cô mau điều tra tên hồi nãy gọi cho cô ấy trong vòng hai ngày phải có nếu không có cô xác định cầm đồ qua pháp ở luôn đấy
Trương Ngọc: tôi biết rồi thưa chủ tịch *suy nghĩ* tương tiểu thư cô định cấm sừng chủ tịch hay sao vậy
Tác giả: nếu bạn thắc mắc tại sao không qua nước khác nhất định phải qua pháp bên pháp nếu mọi người ở pháp phải học nhiều ngôn ngữ lắm hahaha tới công chuyện rồi ai muốn ở bên pháp không ta
Vô chuyện chính nào
Tương Hảo Hảo: các con vô đây đợi mẹ xíu nha
Hoàng Huy: cục cưng con tới rồi mẹ con đâu
Tương Hiếu: mẹ con đi đây xíu tí nữa mẹ con quay lại
Hoàng Huy: vậy hả con, còn cô bé này là ai vậy cục cưng
Tương Hiếu: đây là em gái cháu
Trần Phan Thảo: chú hỏi tôi làm gì tôi đâu có quen biết chú
Hoàng Huy: con bé này là con của cô ấy sao
*Một cú sốc kinh hoành của cậu ta đang trong đầu lẩn quẩn thì*
Tương Hảo Hảo: cậu đợi tớ lâu chưa
Hoàng Huy: tớ vừa mới tới thôi
Tương Hảo Hảo: cậu gọi món gì chưa
Hoàng Huy: chưa nữa, mình muốn hỏi bé gái còn lại sao lại là con của cậu tớ chả hiểu gì hết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.