Chương 21: Tổng giám đốc của bồ Là...
Mạch Thượng Hoa Angel
05/05/2021
Xa Vân Hề nói để Quan Di Tình không cần đón nàng, Cô ấy thật sự không đón. Xa Vân Hề đối với việc Quan Di Tình đột nhiên vâng lời như thế có chút không hiểu, bất quá cũng không đặc biệt lưu ý, nàng không vì một chuyện nhỏ mà tạo vướng mắc cho mình.
Buổi chiều thứ sáu, sau khi tan tầm, nàng về nhà thay quần áo. Bảy giờ thì ra ngoài, bề ngoài rực rỡ sáng lạng đi đến quán bar quen thuộc gặp bằng hữu lúc 8 giờ.
Quán bar là sản nghiệp của Hoàng Hạc Lâu, hơn nữa còn là một bar les. Hoàng Hạc Lâu cùng Xa Hựu Hề thỉnh thoảng sẽ tới nơi này.
Bằng hữu của Xa Vân Hề có nhiều loại người khác nhau, lúc học đại học đã biết đến quán bar này, thỉnh thoảng cũng hay đến chơi. Người nơi này rất nhiều người biết đến các nàng, Hoàng Hạc Lâu còn dặn dò đặc biệt chăm sóc các nàng.
Xa Hựu Hề không cho phép Xa Vân Hề đi những quán bar khác, sợ nàng bị người khác bắt nạt. Nói thật ở cái thành phố này, không có mấy người dám đi khiêu chiến thế lực của Hoàng gia và Xa gia.
Con dâu của Xa gia là đại tiểu thư của Mẫn gia, có phụ thân là người đứng đầu hắc đạo. Như vậy cùng với Xa gia, trong cái thành phố này còn ai chống lại bọn họ.
Rất nhiều người đều biết Xa gia có hai vị tiểu thư, một người là Xa Hựu Hề - nhiếp ảnh gia nổi danh quốc tế. Một người khác dù phóng viên đã điều tra rất nhiều nhưng vẫn chưa có manh mối. Tam tiểu thư của Xa gia trở thành một bí ẩn, rất nhiều người vì muốn lấy lòng Xa gia, phái người đi điều tra, kết quả cuối cùng chính là một chút tin tức cũng không tra ra được.
Xa gia bảo vệ Xa Vân Hề rất kỹ, cũng không biết nguyên nhân vì sao, người ngoài không thế hiểu. Vụ tai nạn xe hơi năm đó, tuy rằng kẻ chủ mưu đã lãnh hậu quả, phía sau những người có liên quan cũng lần lượt thân bại danh liệt. Bọn họ lúc mà bị như thế còn không biết mình vì sao đắc tội với Xa gia.
Xa gia vì để cho Xa Vân Hề có cuộc sống nàng muốn, hết lòng dùng các biện pháp bảo vệ. Mà Xa Vân Hề hiểu rõ người nhà yêu thương nào thế nào nên ngoan ngoãn ở trường học hành chăm chỉ. Từ nhỏ đến lớn, nàng tựa hồ là một thiên tài âm nhạc. Vì bồi dưỡng nàng, Xa gia toàn tâm làm những điều tốt nhất cho nàng phát triển. Cuộc đời nàng những tưởng rồi sẽ bình thường đi qua năm tháng, đâu ngờ trong đó có vô vàn cố sự.
Cuộc sống nghèo khổ của Xa Vân Hề khiến nàng chuyển xe đến 3 lần mới đến được quán bar. Khi đó đã tám giờ tối, đi vào quán bar, nàng liền gọi điện thoại cho hai người kia. Vốn là muốn để hai người bọn họ lái xe đón mình, nhưng đáng tiếc hai người họ bảng số xe đều là lẻ, mà ngày hôm nay theo quy định là xe bảng số chẳn mới được lưu thông, bất đắc dĩ cuối cùng chỉ có ngồi xe buýt.
Một lúc sau khu Xa Vân Hề gọi cú điện thoại, Tiểu Nhiên cùng Tiểu Hoàng xuất hiện trước mặt nàng.
"Tiểu Hề Hề, gặp được bồ khó quá đi" Vu Du Nhiên đi đến ôm Xa Vân Hề, sau lưng đánh thình thịch nàng mấy cái. Hề Hề về nước không liên lạc với mình, Tiểu Nhiên có chút oán giận.
"Tiểu Nhiên, mình chẳng phải bận bịu đi làm kiếm tiền sao? Mình về nước bị mẹ tống khứ ra khỏi nhà, phải tự lao động kiếm ăn, hiện tại nơi mình ở còn không bằng ổ chuột a." Không phải là nàng không muốn liên hệ, mà vì cuộc sống của nàng còn gian nan, nào có nhiều thời giờ dạo chơi du hí.
"Tiểu Nhiên, bồ mau mau thả Tiểu Hề Hề ra, nàng sắp bị bồ ghì nghẹt thở rồi." Nhìn hai người này mỗi lần cùng nhau đều sẽ ác liệt một hồi, Hoàng Xán cảm thấy mới vừa gặp nhau đã như vậy là không nên.
Quán bar huyên náo, âm nhạc ồn ào, sàn nhãy không ngừng biến hóa điên cuồng. Xa Vân Hề không thích nơi ầm ĩ, nàng thích tĩnh lặng tận hưởng cuộc sống. Quán bar này ngoại trừ cùng hai người các nàng đến, bình thường là sẽ không đến đây cho dù là đi với người khác.
Vu Du Nhiên thả Xa Vân Hề ra, đưa tay ôm hai người hai bên trái phải, đi vào phòng đặt riêng.
Ba người vừa rời đi, phía sau liền đi vào ba vị mỹ nữ cực đẹp, một người tóc xoăn như gợn sóng thăm thẳm xõa trên vai, váy đỏ ngắn bó sát, cực kì quyến rũ, cặp mắt phượng lấp lóe dưới ánh đèn như đang câu hồn đoạt phách, ai đã nhìn vào đều không nguyện rời đi.
Còn một người tóc vàng óng ánh, tinh xảo như một thứ cỏ thơm, quần dài màu lam nhạt, da thịt trắng nõn như từ trong sữa bước ra. Đôi mắt cũng màu vàng, vừa nhì cứ ngỡ là người ngoại quốc, nhưng cẩn thận nhìn tới hai mắt mới biết nàng nguyên lai cũng là người đông phương.
Người còn lại một thân âu phục bó sát, mái tóc đen ngắn đến tai. Gương mặt như biết cười, da rám nắng làm cho nàng càng thêm anh tuấn.
Cô gái tóc ngắn không biết đến trước sân khấu nói cái gì, người phục vụ liền mang theo các nàng rời đi. Lúc các nàng ấy vừa đến, trong quán rượu rất đông người, bọn họ sâu sắc mê luyến nhìn theo, nhưng không một ai dám tiến đến.
Người tinh tường vừa nhìn liền biết tất cả các nàng đều khoát trên người hàng hiệu, một bộ y phục cũng đủ mua một chiếc xe hơi. Trên người toả ra khí chất khiến người ta không dám tới gần.
Xa Vân Hề ba người đến phòng riêng, người phục vụ đưa một chút rượu đỏ cùng vài món ăn đến. Ba người ngồi ở trên ghế salông, Xa Vân Hề ngồi chính giữa, Vu Du Nhiên bên phải, Hoàng Xán bên trái.
Vu Du Nhiên đứng dậy rót rượu đặt trước mặt hai người.
Chuyện Xa Vân Hề đột nhiên về nước, các nàng chỉ mới biết đây. Nghe nói là bị Xa mụ mụ phái người bắt trói về.
"Tiểu Hề Hề, Xa mụ mụ tại sao tống cổ bồ ra khỏi nhà vậy?" Vu Du Nhiên biết Xa gia có luật là không nuôi những người ăn không ngồi rồi, tất cả đều phải tự lập, kể cả con cái cũng thế.
Xa Vân Hề ở nước ngoài phát triển rất tốt, Xa mụ mụ vì sao bắt nàng ấy về, hai người có thể đoán ra được, thứ nhất là sợ Xa Vân Hề một mình ở nước ngoài không chăm sóc tốt cho bản thân, thứ hai là sợ bệnh tình của Hề Hề tái phát, điều này cũng là điều các nàng lo lắng.
Ước mơ của con gái bị phá nát, bậc làm cha mẹ sao không hiểu được nỗi khổ của con mình. Xa Vân Hề là một người thích đem tất cả mọi chuyện đều cất vào trong lòng, Xa mụ mụ sợ nàng vì kiềm nén sẽ càng bệnh thêm, nên lúc nàng vừa tốt nghiệp xong lập tức mang nàng về.
"Mẹ của mình bồ còn không rõ sao, sợ mình ở nhà nhàn rỗi chọc giận bà chứ gì." Mẹ đối với nàng thương yêu bao nhiêu nàng sao không biết chứ. Bất quá tự nhiên ném con gái ra khỏi nhà, chổ này thật là tàn khóc quá đi.
"Ha ha, Xa mụ mụ từ nhỏ đã là đối với bồ như vậy hơn ba lần rồi. Nếu như bồ mang bạn trai trở về, phỏng chừng tâm tình của bà sẽ tốt rồi sẽ cho bồ về nhà." Hoàng Xán uống một hớp rượu, bên cạnh bắt đầu trêu chọc Xa Vân Hề. Để Xa Vân Hề tìm đối tượng sao, không chừng mặt trời cũng phải rơi xuống.
Xa Vân Hề là người siêu chậm nhiệt, nếu như người ta không chủ động truy nàng, nàng tuyệt đối không yêu thích người khác. Nói dễ nghe, nàng rất lười, lười yêu đương, ngại phiền phức; lại lạnh nhạt với xung quanh, người bình thường rất khó tiến vào trong lòng nàng.
"Bồ đừng nói mình, tiểu Hoàng, nghe nói bồ tới tập đoàn Di Tầm làm việc, hơn nữa còn là thư ký của tổng giám đốc phải không?" Hoàng Xán đi tới Di Tầm, Xa Vân Hề thật sự thật sự tò mò. Mình và nàng ấy kẻ tám lạng người nửa cân, đầu chứa đậu hũ. Chỉ có mỗi mình tiểu Nhiên là coi như biết sử dụng trí óc, người ta là kế toán cao cấp nha, hiện tại lại làm tổng giám, vị trí này có bao nhiêu người tha thiết ước mơ a.
"Đúng vậy, tiểu Hoàng, mình quên mất bồ làm ở Di Tầm, nơi đó thế nào? Tổng tài các ngươi thế nào?" Vu Du Nhiên tò mò, Hoàng Xán cái người này mơ mơ hồ hồ như con sâu làm sao làm được thư ký tổng giám đốc, nàng từ khi tốt nghiệp đổi không ít chổ làm, lần này não bị co rút hay sao mà đi làm thư ký, kỳ quái.
"Tổng giám đốc của mình rất tốt nha, rất đẹp trai, rất nhiều người đều yêu thích 'hắn'." Hoàng Xán lúc nói chuyện, trên mặt xuất hiện một ít đỏ ửng, đây rõ ràng là dấu hiệu thẹn thùng.
Cái dáng vẻ xấu hổ này, Xa Vân Hề và Vu Du Nhiên lấy làm kinh hãi. Người này lẽ nào thầm mến tổng giám đốc của nàng sao, hay là đã cùng tổng giám đốc lên giường?
Xa Vân Hề và Vu Du Nhiên đều biết tổng giám đốc của Di Tầm là cái soái T, người bình thường đều biết T là có ý gì nha. Bất quá tổng giám đốc của nàng là nữ, nàng có biết không? Nàng cũng như Xa Vân Hề, tích cách chậm nhiệt, thật sự nàng hiểu tổng giám đốc của nàng hay sao?
Xa Vân Hề biết tổng giám đốc của Di Tầm, Cơ Huyền Ngọc là một cô gái, cái khác nàng không biết. Có thể Vu Du Nhiên sẽ biết vì nàng là tổng giám, nàng thường xuyên theo dõi tình hình. Tổng giám đốc tập đoàn Di Tấm là người đồng tính, người trên thương trường chuyện này ai cũng biết.
Vu Du Nhiên nhìn Hoàng Xán, nàng không đáng ghét đồng tính luyến ái, nếu như bằng hữu của mình yêu thích nữ nhân, nàng không có phản cảm. Nhìn kỹ Hoàng Xán có vẻ là người phụ nữ yêu thích đàn ông cơ mà, lẽ nào nàng không không biết Cơ Huyền Ngọc là con gái chứ?
"Tiểu Hoàng, bồ thích tổng giám đốc của bồ hử?" Vu Du Nhiên hiện tại chỉ muốn xác định chuyện này, nàng không muốn đồ ngốc này rơi vào sự tình mờ mịt, cuối cùng hãm sâu, không thể tự kiềm chế. Ba người các nàng đều là thẳng nha, đối với đồng tính không ghét, nhưng không có nghĩa là bản thân muốn sa chân vào.
"Làm sao bồ biết?" Vu Du Nhiên hỏi lên như vậy, Hoàng Xán kinh hãi, ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn Du Nhiên.
Xa Vân Hề nghe được Hoàng Xán thốt lên, nàng cũng căng thẳng theo. Hoàng Xán không phải người đồng tính, mà Hoàng mụ mụ là người bảo thủ, nếu như Tiểu Hoàng lựa chọn con đường này, ắc hẳn rất gian truân. Nhớ tới năm đó sự tình của tỷ tỷ, Xa Vân Hề còn sợ hãi.
"Vậy tổng giám đốc là nam là nữ bồ có biết không?" Ba người hiện đang nói đến cái vấn đề ngu xuẩn này, thiệt hết cách.
"Tổng giám đốc đương nhiên đàn ông. Bồ làm gì hỏi như vậy?" Hoàng Xán không hiểu tự nhiên Vu Du Nhiên hỏi nàng vấn đề này, có gì bất thường sao.
"Tổng giám đốc của bồ là con gái." Vu Du Nhiên ngập ngừng một chút, chậm rãi nói ra.
"Tổng giám đốc là gái sao, Tiểu Nhiên, bồ đang đùa phải không?" Nàng ở Di Tầm công tác hơn ba tháng, tổng giám đốc là nam là nữ, chẳng lẽ nàng còn không rõ.
Hoàng Xán nói xong, Xa Vân Hề cùng Du Nhiên thở dài một hơi, các nàng biết cuối cùng trả lời sẽ là như vậy.
Hoàng Xán tuy cảm tình với bên ngoài có nỗ lực hơn so với Xa Vân Hề, nhưng cũng thuộc loại mơ mơ hồ hồ không kém gì Xa Vân Hề.
"Tiểu Hoàng, tổng giám đốc của bồ đúng là nữ, hơn nữa là người đồng tính, đồng tính đó, bồ có biết không?" Vu Du Nhiên nằm nhoài trên bả vai Xa Vân Hề, rất trịnh trọng nói với Hoàng Xán. Ngày hôm nay nàng nhất định phải cùng nha đầu này nói rõ ràng, bằng không bản thân nàng ta yêu nữ nhân mà chính nàng còn không biết, cuối cùng bị thương sẽ chỉ là bản thân nàng.
"Đúng vậy, tiểu Hoàng, tổng giám đốc của bồ đúng là một cô gái, anh mình đã nói thế." Trước đây Xa Tuấn Hề thỉnh thoảng ở nhà đề cập đến Cơ Huyền Ngọc, bởi vì công tác thường hay giao hảo. Còn có nhà vợ mình cùng Cơ gia quan hệ cũng là rất tốt, muốn biết giới tính của Cơ Huyền Ngọc căn bản không khó.
"Hai người các bồ đang nói cái gì, tổng giám đốc của mình làm sao có khả năng là con gái?" Hoàng Xán căn bản không tin tưởng sự thật này, người mình thích là gái sao, hơn nữa người kia ngày hôm nay còn hôn nàng. Chuyện như vậy, nàng làm sao có thể tin tưởng, vẫn nghĩ rằng Cơ Huyền Ngọc là đàn ông. Nụ hôn đầu không còn, nàng rung động thì lại biết người kia là con gái, tin tức này đối với nàng mà nói quá mức tàn nhẫn, nàng nhất thời không thể nào tiếp thu được.
"Tiểu Hoàng, cái này là sự thật, muốn biết chính xác ngày mai bồ đi hỏi cô ấy thì sẽ biết." Vu Du Nhiên có lòng tốt nhắc nhở nàng, đồ ngốc này, người mình yêu là nam là nữ cũng không biết, vậy mà cũng đi yêu sao. Kỳ thực hai người thật sự yêu nhau, cũng không có cái gì không được, nhưng mà một người là tổng giám đốc, một người là thư ký, kết cục của tình cảm này khó mà đoán được.
Hiện thực của xã hội bây giờ phân chia giai cấp thân phận, có người dựa vào đó chỉ muốn đùa vui.
Hoàng Xán một mình ngồi đó suy tư về vấn đề này, Xa Vân Hề ngồi bên cạnh không biết an ủi làm sao sao, bởi vì ở đây chỉ mỗi duy nhất Xa Vân Hề là người từng trãi qua chuyện tình cảm, nhưng nếu bắt nàng kể ra, có lẽ nàng cũng không thể nói. Chuyện năm đó, không người nào nguyện ý đề cập, cũng không có ai cũng đồng ý đi truy lại hồi ức, quá mức trầm trọng, mọi người chỉ là đem nó ở chôn giấu ở trong lòng, xem là một bí mật mà thôi.
P/s: Đọc đến đây mọi người sẽ thấy là ngoài CP chính sẽ có 2 CP phụ. Mỗi CP phụ đều có nét đặc sắc riêng, ta vẫn duy trì việc đọc và edit trước mọi người 5 chương. Truyện này như là 3 bạn tổng giám CONG đi bẻ cong 3 tiểu ngốc nghếch Thẳng.
Buổi chiều thứ sáu, sau khi tan tầm, nàng về nhà thay quần áo. Bảy giờ thì ra ngoài, bề ngoài rực rỡ sáng lạng đi đến quán bar quen thuộc gặp bằng hữu lúc 8 giờ.
Quán bar là sản nghiệp của Hoàng Hạc Lâu, hơn nữa còn là một bar les. Hoàng Hạc Lâu cùng Xa Hựu Hề thỉnh thoảng sẽ tới nơi này.
Bằng hữu của Xa Vân Hề có nhiều loại người khác nhau, lúc học đại học đã biết đến quán bar này, thỉnh thoảng cũng hay đến chơi. Người nơi này rất nhiều người biết đến các nàng, Hoàng Hạc Lâu còn dặn dò đặc biệt chăm sóc các nàng.
Xa Hựu Hề không cho phép Xa Vân Hề đi những quán bar khác, sợ nàng bị người khác bắt nạt. Nói thật ở cái thành phố này, không có mấy người dám đi khiêu chiến thế lực của Hoàng gia và Xa gia.
Con dâu của Xa gia là đại tiểu thư của Mẫn gia, có phụ thân là người đứng đầu hắc đạo. Như vậy cùng với Xa gia, trong cái thành phố này còn ai chống lại bọn họ.
Rất nhiều người đều biết Xa gia có hai vị tiểu thư, một người là Xa Hựu Hề - nhiếp ảnh gia nổi danh quốc tế. Một người khác dù phóng viên đã điều tra rất nhiều nhưng vẫn chưa có manh mối. Tam tiểu thư của Xa gia trở thành một bí ẩn, rất nhiều người vì muốn lấy lòng Xa gia, phái người đi điều tra, kết quả cuối cùng chính là một chút tin tức cũng không tra ra được.
Xa gia bảo vệ Xa Vân Hề rất kỹ, cũng không biết nguyên nhân vì sao, người ngoài không thế hiểu. Vụ tai nạn xe hơi năm đó, tuy rằng kẻ chủ mưu đã lãnh hậu quả, phía sau những người có liên quan cũng lần lượt thân bại danh liệt. Bọn họ lúc mà bị như thế còn không biết mình vì sao đắc tội với Xa gia.
Xa gia vì để cho Xa Vân Hề có cuộc sống nàng muốn, hết lòng dùng các biện pháp bảo vệ. Mà Xa Vân Hề hiểu rõ người nhà yêu thương nào thế nào nên ngoan ngoãn ở trường học hành chăm chỉ. Từ nhỏ đến lớn, nàng tựa hồ là một thiên tài âm nhạc. Vì bồi dưỡng nàng, Xa gia toàn tâm làm những điều tốt nhất cho nàng phát triển. Cuộc đời nàng những tưởng rồi sẽ bình thường đi qua năm tháng, đâu ngờ trong đó có vô vàn cố sự.
Cuộc sống nghèo khổ của Xa Vân Hề khiến nàng chuyển xe đến 3 lần mới đến được quán bar. Khi đó đã tám giờ tối, đi vào quán bar, nàng liền gọi điện thoại cho hai người kia. Vốn là muốn để hai người bọn họ lái xe đón mình, nhưng đáng tiếc hai người họ bảng số xe đều là lẻ, mà ngày hôm nay theo quy định là xe bảng số chẳn mới được lưu thông, bất đắc dĩ cuối cùng chỉ có ngồi xe buýt.
Một lúc sau khu Xa Vân Hề gọi cú điện thoại, Tiểu Nhiên cùng Tiểu Hoàng xuất hiện trước mặt nàng.
"Tiểu Hề Hề, gặp được bồ khó quá đi" Vu Du Nhiên đi đến ôm Xa Vân Hề, sau lưng đánh thình thịch nàng mấy cái. Hề Hề về nước không liên lạc với mình, Tiểu Nhiên có chút oán giận.
"Tiểu Nhiên, mình chẳng phải bận bịu đi làm kiếm tiền sao? Mình về nước bị mẹ tống khứ ra khỏi nhà, phải tự lao động kiếm ăn, hiện tại nơi mình ở còn không bằng ổ chuột a." Không phải là nàng không muốn liên hệ, mà vì cuộc sống của nàng còn gian nan, nào có nhiều thời giờ dạo chơi du hí.
"Tiểu Nhiên, bồ mau mau thả Tiểu Hề Hề ra, nàng sắp bị bồ ghì nghẹt thở rồi." Nhìn hai người này mỗi lần cùng nhau đều sẽ ác liệt một hồi, Hoàng Xán cảm thấy mới vừa gặp nhau đã như vậy là không nên.
Quán bar huyên náo, âm nhạc ồn ào, sàn nhãy không ngừng biến hóa điên cuồng. Xa Vân Hề không thích nơi ầm ĩ, nàng thích tĩnh lặng tận hưởng cuộc sống. Quán bar này ngoại trừ cùng hai người các nàng đến, bình thường là sẽ không đến đây cho dù là đi với người khác.
Vu Du Nhiên thả Xa Vân Hề ra, đưa tay ôm hai người hai bên trái phải, đi vào phòng đặt riêng.
Ba người vừa rời đi, phía sau liền đi vào ba vị mỹ nữ cực đẹp, một người tóc xoăn như gợn sóng thăm thẳm xõa trên vai, váy đỏ ngắn bó sát, cực kì quyến rũ, cặp mắt phượng lấp lóe dưới ánh đèn như đang câu hồn đoạt phách, ai đã nhìn vào đều không nguyện rời đi.
Còn một người tóc vàng óng ánh, tinh xảo như một thứ cỏ thơm, quần dài màu lam nhạt, da thịt trắng nõn như từ trong sữa bước ra. Đôi mắt cũng màu vàng, vừa nhì cứ ngỡ là người ngoại quốc, nhưng cẩn thận nhìn tới hai mắt mới biết nàng nguyên lai cũng là người đông phương.
Người còn lại một thân âu phục bó sát, mái tóc đen ngắn đến tai. Gương mặt như biết cười, da rám nắng làm cho nàng càng thêm anh tuấn.
Cô gái tóc ngắn không biết đến trước sân khấu nói cái gì, người phục vụ liền mang theo các nàng rời đi. Lúc các nàng ấy vừa đến, trong quán rượu rất đông người, bọn họ sâu sắc mê luyến nhìn theo, nhưng không một ai dám tiến đến.
Người tinh tường vừa nhìn liền biết tất cả các nàng đều khoát trên người hàng hiệu, một bộ y phục cũng đủ mua một chiếc xe hơi. Trên người toả ra khí chất khiến người ta không dám tới gần.
Xa Vân Hề ba người đến phòng riêng, người phục vụ đưa một chút rượu đỏ cùng vài món ăn đến. Ba người ngồi ở trên ghế salông, Xa Vân Hề ngồi chính giữa, Vu Du Nhiên bên phải, Hoàng Xán bên trái.
Vu Du Nhiên đứng dậy rót rượu đặt trước mặt hai người.
Chuyện Xa Vân Hề đột nhiên về nước, các nàng chỉ mới biết đây. Nghe nói là bị Xa mụ mụ phái người bắt trói về.
"Tiểu Hề Hề, Xa mụ mụ tại sao tống cổ bồ ra khỏi nhà vậy?" Vu Du Nhiên biết Xa gia có luật là không nuôi những người ăn không ngồi rồi, tất cả đều phải tự lập, kể cả con cái cũng thế.
Xa Vân Hề ở nước ngoài phát triển rất tốt, Xa mụ mụ vì sao bắt nàng ấy về, hai người có thể đoán ra được, thứ nhất là sợ Xa Vân Hề một mình ở nước ngoài không chăm sóc tốt cho bản thân, thứ hai là sợ bệnh tình của Hề Hề tái phát, điều này cũng là điều các nàng lo lắng.
Ước mơ của con gái bị phá nát, bậc làm cha mẹ sao không hiểu được nỗi khổ của con mình. Xa Vân Hề là một người thích đem tất cả mọi chuyện đều cất vào trong lòng, Xa mụ mụ sợ nàng vì kiềm nén sẽ càng bệnh thêm, nên lúc nàng vừa tốt nghiệp xong lập tức mang nàng về.
"Mẹ của mình bồ còn không rõ sao, sợ mình ở nhà nhàn rỗi chọc giận bà chứ gì." Mẹ đối với nàng thương yêu bao nhiêu nàng sao không biết chứ. Bất quá tự nhiên ném con gái ra khỏi nhà, chổ này thật là tàn khóc quá đi.
"Ha ha, Xa mụ mụ từ nhỏ đã là đối với bồ như vậy hơn ba lần rồi. Nếu như bồ mang bạn trai trở về, phỏng chừng tâm tình của bà sẽ tốt rồi sẽ cho bồ về nhà." Hoàng Xán uống một hớp rượu, bên cạnh bắt đầu trêu chọc Xa Vân Hề. Để Xa Vân Hề tìm đối tượng sao, không chừng mặt trời cũng phải rơi xuống.
Xa Vân Hề là người siêu chậm nhiệt, nếu như người ta không chủ động truy nàng, nàng tuyệt đối không yêu thích người khác. Nói dễ nghe, nàng rất lười, lười yêu đương, ngại phiền phức; lại lạnh nhạt với xung quanh, người bình thường rất khó tiến vào trong lòng nàng.
"Bồ đừng nói mình, tiểu Hoàng, nghe nói bồ tới tập đoàn Di Tầm làm việc, hơn nữa còn là thư ký của tổng giám đốc phải không?" Hoàng Xán đi tới Di Tầm, Xa Vân Hề thật sự thật sự tò mò. Mình và nàng ấy kẻ tám lạng người nửa cân, đầu chứa đậu hũ. Chỉ có mỗi mình tiểu Nhiên là coi như biết sử dụng trí óc, người ta là kế toán cao cấp nha, hiện tại lại làm tổng giám, vị trí này có bao nhiêu người tha thiết ước mơ a.
"Đúng vậy, tiểu Hoàng, mình quên mất bồ làm ở Di Tầm, nơi đó thế nào? Tổng tài các ngươi thế nào?" Vu Du Nhiên tò mò, Hoàng Xán cái người này mơ mơ hồ hồ như con sâu làm sao làm được thư ký tổng giám đốc, nàng từ khi tốt nghiệp đổi không ít chổ làm, lần này não bị co rút hay sao mà đi làm thư ký, kỳ quái.
"Tổng giám đốc của mình rất tốt nha, rất đẹp trai, rất nhiều người đều yêu thích 'hắn'." Hoàng Xán lúc nói chuyện, trên mặt xuất hiện một ít đỏ ửng, đây rõ ràng là dấu hiệu thẹn thùng.
Cái dáng vẻ xấu hổ này, Xa Vân Hề và Vu Du Nhiên lấy làm kinh hãi. Người này lẽ nào thầm mến tổng giám đốc của nàng sao, hay là đã cùng tổng giám đốc lên giường?
Xa Vân Hề và Vu Du Nhiên đều biết tổng giám đốc của Di Tầm là cái soái T, người bình thường đều biết T là có ý gì nha. Bất quá tổng giám đốc của nàng là nữ, nàng có biết không? Nàng cũng như Xa Vân Hề, tích cách chậm nhiệt, thật sự nàng hiểu tổng giám đốc của nàng hay sao?
Xa Vân Hề biết tổng giám đốc của Di Tầm, Cơ Huyền Ngọc là một cô gái, cái khác nàng không biết. Có thể Vu Du Nhiên sẽ biết vì nàng là tổng giám, nàng thường xuyên theo dõi tình hình. Tổng giám đốc tập đoàn Di Tấm là người đồng tính, người trên thương trường chuyện này ai cũng biết.
Vu Du Nhiên nhìn Hoàng Xán, nàng không đáng ghét đồng tính luyến ái, nếu như bằng hữu của mình yêu thích nữ nhân, nàng không có phản cảm. Nhìn kỹ Hoàng Xán có vẻ là người phụ nữ yêu thích đàn ông cơ mà, lẽ nào nàng không không biết Cơ Huyền Ngọc là con gái chứ?
"Tiểu Hoàng, bồ thích tổng giám đốc của bồ hử?" Vu Du Nhiên hiện tại chỉ muốn xác định chuyện này, nàng không muốn đồ ngốc này rơi vào sự tình mờ mịt, cuối cùng hãm sâu, không thể tự kiềm chế. Ba người các nàng đều là thẳng nha, đối với đồng tính không ghét, nhưng không có nghĩa là bản thân muốn sa chân vào.
"Làm sao bồ biết?" Vu Du Nhiên hỏi lên như vậy, Hoàng Xán kinh hãi, ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn Du Nhiên.
Xa Vân Hề nghe được Hoàng Xán thốt lên, nàng cũng căng thẳng theo. Hoàng Xán không phải người đồng tính, mà Hoàng mụ mụ là người bảo thủ, nếu như Tiểu Hoàng lựa chọn con đường này, ắc hẳn rất gian truân. Nhớ tới năm đó sự tình của tỷ tỷ, Xa Vân Hề còn sợ hãi.
"Vậy tổng giám đốc là nam là nữ bồ có biết không?" Ba người hiện đang nói đến cái vấn đề ngu xuẩn này, thiệt hết cách.
"Tổng giám đốc đương nhiên đàn ông. Bồ làm gì hỏi như vậy?" Hoàng Xán không hiểu tự nhiên Vu Du Nhiên hỏi nàng vấn đề này, có gì bất thường sao.
"Tổng giám đốc của bồ là con gái." Vu Du Nhiên ngập ngừng một chút, chậm rãi nói ra.
"Tổng giám đốc là gái sao, Tiểu Nhiên, bồ đang đùa phải không?" Nàng ở Di Tầm công tác hơn ba tháng, tổng giám đốc là nam là nữ, chẳng lẽ nàng còn không rõ.
Hoàng Xán nói xong, Xa Vân Hề cùng Du Nhiên thở dài một hơi, các nàng biết cuối cùng trả lời sẽ là như vậy.
Hoàng Xán tuy cảm tình với bên ngoài có nỗ lực hơn so với Xa Vân Hề, nhưng cũng thuộc loại mơ mơ hồ hồ không kém gì Xa Vân Hề.
"Tiểu Hoàng, tổng giám đốc của bồ đúng là nữ, hơn nữa là người đồng tính, đồng tính đó, bồ có biết không?" Vu Du Nhiên nằm nhoài trên bả vai Xa Vân Hề, rất trịnh trọng nói với Hoàng Xán. Ngày hôm nay nàng nhất định phải cùng nha đầu này nói rõ ràng, bằng không bản thân nàng ta yêu nữ nhân mà chính nàng còn không biết, cuối cùng bị thương sẽ chỉ là bản thân nàng.
"Đúng vậy, tiểu Hoàng, tổng giám đốc của bồ đúng là một cô gái, anh mình đã nói thế." Trước đây Xa Tuấn Hề thỉnh thoảng ở nhà đề cập đến Cơ Huyền Ngọc, bởi vì công tác thường hay giao hảo. Còn có nhà vợ mình cùng Cơ gia quan hệ cũng là rất tốt, muốn biết giới tính của Cơ Huyền Ngọc căn bản không khó.
"Hai người các bồ đang nói cái gì, tổng giám đốc của mình làm sao có khả năng là con gái?" Hoàng Xán căn bản không tin tưởng sự thật này, người mình thích là gái sao, hơn nữa người kia ngày hôm nay còn hôn nàng. Chuyện như vậy, nàng làm sao có thể tin tưởng, vẫn nghĩ rằng Cơ Huyền Ngọc là đàn ông. Nụ hôn đầu không còn, nàng rung động thì lại biết người kia là con gái, tin tức này đối với nàng mà nói quá mức tàn nhẫn, nàng nhất thời không thể nào tiếp thu được.
"Tiểu Hoàng, cái này là sự thật, muốn biết chính xác ngày mai bồ đi hỏi cô ấy thì sẽ biết." Vu Du Nhiên có lòng tốt nhắc nhở nàng, đồ ngốc này, người mình yêu là nam là nữ cũng không biết, vậy mà cũng đi yêu sao. Kỳ thực hai người thật sự yêu nhau, cũng không có cái gì không được, nhưng mà một người là tổng giám đốc, một người là thư ký, kết cục của tình cảm này khó mà đoán được.
Hiện thực của xã hội bây giờ phân chia giai cấp thân phận, có người dựa vào đó chỉ muốn đùa vui.
Hoàng Xán một mình ngồi đó suy tư về vấn đề này, Xa Vân Hề ngồi bên cạnh không biết an ủi làm sao sao, bởi vì ở đây chỉ mỗi duy nhất Xa Vân Hề là người từng trãi qua chuyện tình cảm, nhưng nếu bắt nàng kể ra, có lẽ nàng cũng không thể nói. Chuyện năm đó, không người nào nguyện ý đề cập, cũng không có ai cũng đồng ý đi truy lại hồi ức, quá mức trầm trọng, mọi người chỉ là đem nó ở chôn giấu ở trong lòng, xem là một bí mật mà thôi.
P/s: Đọc đến đây mọi người sẽ thấy là ngoài CP chính sẽ có 2 CP phụ. Mỗi CP phụ đều có nét đặc sắc riêng, ta vẫn duy trì việc đọc và edit trước mọi người 5 chương. Truyện này như là 3 bạn tổng giám CONG đi bẻ cong 3 tiểu ngốc nghếch Thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.