Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu
Chương 14:
Mã Thiên
18/04/2024
Liễu Hàm Liên giống như thú cái động dục, bờ mông tròn lẳn ngạo nghễ vểnh cao nằm bò trước người Bồ Duệ Minh, hoa huyệt giàn giụa dâm thuỷ vẫn đang cắn nuốt gậy thịt to khỏe cương cứng, tư thế này là tư thế có thể. . . kích thích thú tính hắn bộc phát nhất, khiến hắn không thể chờ được giây phút nào mà ra sức cắm rút.
Gậy thịt thô như cánh tay người càng đặc biệt dũng mãnh khi nghe nàng rên rỉ, mạnh đến nỗi khiến cả người nàng lao thẳng về phía trước, cự vật to dài ngang tàng tiến công, tất cả sức lực đều tập trung trên thân gậy, làm cho nàng có loại ảo giác hắn đang xỏ xuyên qua người mình.
"Nhẹ chút. . . Aha. . . Quá sâu. . . Chỗ đó không được. . ."
Nàng bị cắm đến hai mắt đẫm lệ mông lung, bờ mông đàn hồi bị va đập đến gợn sóng tầng tầng lớp lớp, thấy thế Bồ Duệ Minh trở nên mất khống chế, hai tay hắn chụp lên cánh mông bắt đầu vuốt ve.
"Thật chặt, nàng kẹp ta chặt như vậy thì làm sao ta nhẹ được?"
Tiểu huyệt non mềm nhiều nước hút gậy thịt quá chặt chẽ, Bồ Duệ Minh sướng như điên, nhưng hắn vẫn cố đè nén thú tính, sợ mình lơ là sẽ làm nàng bị thương, có điều đối với Liễu Hàm Liên mà nói, cho dù hắn đã kiềm chế thì các cú nhấp mạnh mẽ kia đã đủ mở cửa tử cung, đâm nát hoa tâm mẫn cảm.
Mật huyệt nho nhỏ bị chày sắt cắm sâu, tất cả đều nhờ có dâm dịch bôi trơn nên mới có thể nuốt trọn gậy thịt thô to, Bồ Duệ Minh ngắm nhìn cảnh đẹp trước mắt không rời, sau đó càng thẳng lưng cày cấy, cự vật thô cứng dùng nhiều góc độ khác nhau cắm vào trong huyệt mềm, mỗi một lần đều có thể khiến Liễu Hàm Liên run rẩy ngâm nga.
Hắn tu hành lâu ngày, lần đầu giao hoan đã bị nàng mê hoặc triệt để.
Thời điểm rút gậy thịt ra, dường như thịt mềm trong huyệt cũng bị kéo ra theo, lúc cắm vào, quy đầu nhạy cảm xuyên qua từng lớp nếp uốn non mềm, cảm giác sung sướng cực hạn chẳng khác nào thành tiên.
Nhưng mà chỉ một mình hắn sướng không thôi thì chưa đủ, hắn muốn nàng sướng nhiều hơn nữa, muốn nàng bị hắn cắm đến nỗi khóc nức nở phun nước, thậm chí muốn suốt cuộc đời nàng không thể rời xa hắn.
Bàn tay to phủ lên ngực Liễu Hàm Liên, nắm chặt hai bầu nhũ no tròn rồi ra sức bóp, hắn vân vê đầu nhũ tinh xảo sau đó xoa nắn day kéo, cảm giác vừa đau vừa trướng khiến Liễu Hàm Liên sướng thét chói tai, mật huyệt càng kẹp chặt hơn.
Gân xanh quấn quanh thân gậy ủi nóng thịt mềm quyến rũ, cộng thêm từng cú nhấp mang đến cho nàng khoái cảm liên tục, nàng run run rẩy rẩy đạt cao trào lần nữa.
Tình triều không ngừng chạy loạn trong cơ thể, dù biết rõ nàng đã tiết lần nữa, song Bồ Duệ Minh vẫn chưa chịu dừng lại, da thịt va chạm tiếng sau vang hơn tiếng trước.
Liễu Hàm Liên thật sự không chịu nổi khoái cảm điên cuồng như vậy, nàng dùng cả tay và chân bò lên phía trước, hòng trốn thoát tư thế chiếm hữu quá mạnh mẽ của hắn, "Đừng. . . A a. . . Aha. . . Nhiều quá. . . Thiếp chịu không nổi. . ."
Tuy nhiên trong chớp mắt, nàng đã bị hắn hung ác kéo trở về, mật huyệt giàn giụa dâm dịch của nàng đập vào gậy thịt đầy hung bạo, giống như muốn đóng đinh mông nhỏ của nàng vào gậy thịt Bồ Duệ Minh, hắn không nói lý lẽ mà điên cuồng cắm rút.
Bồ Duệ Minh bóp mạnh một bên mỹ nhũ, chất giọng trầm khàn rít qua kẽ răng, "Tới nước này mà nàng còn muốn chạy?"
Đầu móng tay hắn cào lên đầu nhũ, cảm giác tê dại từ đầu nhũ truyền khắp toàn thân, sau cùng hoà quyện với khoái cảm ở mật huyệt khi bị hắn miệt mài chọc nguấy, làm cho nàng thút thít nỉ non xin tha, cuối cùng run rẩy đón nhận từng cú chọc mãnh liệt của hắn.
"Tiểu huyệt chặt đến nỗi muốn mạng ta, nếu đã sướng như vậy sao còn muốn chạy trốn?"
"Rất sướng. . . Hức hức hức. . . Thiếp chịu không nổi. . . Thiếp sợ. . . A a. . . Chàng tha cho thiếp đi. . . Thiếp lại sắp đến nữa. . ."
"Không tha, đời này nàng đừng hi vọng ta thả nàng!"
Bờ mông rắn chắc đẩy nhanh tốc độ, cắm Liễu Hàm Liên phải phun dâm thuỷ lần nữa, nàng sướng đến nỗi cả người bất động, chỉ có thể chổng mông cho hắn chơi.
Mỗi một lần gậy thịt thô dài đều cố ý nặng nề đâm vào hoa tâm, quy đầu to mở cửa tử cung, chống lên thành tử cung xoay tròn nghiền nát, cắm vào tận gốc rút ra tận ngọn, hung hãn xâm chiếm hoa huyệt nhỏ nhắn xinh xắn đến nở rộ, Liễu Hàm Liên chỉ có thể khóc rấm rứt, không thể thốt nên lời dù chỉ là một câu.
Nàng không biết mình đã tiết mấy lần, cũng không biết sau mỗi lần hắn cắm đến cao trào đều có khói đen bốc lên từ đỉnh đầu nàng, về sau nàng còn tiết nhiều lần nữa, màu khói đen càng lúc càng nhạt, mãi cho tới khi huyệt mềm cao trào phun nước mà không nhìn thấy làn khói nào mới thôi.
Dù Bồ Duệ Minh có thiên phú, nhưng đến bây giờ hắn cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, hắn đè nàng dưới thân, gậy thịt to lớn điên cuồng chọc vào hoa huyệt đã sưng đỏ, sau khi chạy nước rút hơn trăm cái cuối cùng cũng đến cực hạn.
Hắn nhanh chóng rút ra, chỉ để lại quy đầu trơn bóng chôn trong huyệt nhỏ xinh, tinh dịch đậm đặc nóng bỏng bắn rào rào, chất lỏng đặc dính nóng hổi kịch liệt xối thẳng vào cửa tử cung, nóng đến nỗi Liễu Hàm Liên trợn mắt rồi hôn mê ngay tức khắc.
Gậy thịt thô như cánh tay người càng đặc biệt dũng mãnh khi nghe nàng rên rỉ, mạnh đến nỗi khiến cả người nàng lao thẳng về phía trước, cự vật to dài ngang tàng tiến công, tất cả sức lực đều tập trung trên thân gậy, làm cho nàng có loại ảo giác hắn đang xỏ xuyên qua người mình.
"Nhẹ chút. . . Aha. . . Quá sâu. . . Chỗ đó không được. . ."
Nàng bị cắm đến hai mắt đẫm lệ mông lung, bờ mông đàn hồi bị va đập đến gợn sóng tầng tầng lớp lớp, thấy thế Bồ Duệ Minh trở nên mất khống chế, hai tay hắn chụp lên cánh mông bắt đầu vuốt ve.
"Thật chặt, nàng kẹp ta chặt như vậy thì làm sao ta nhẹ được?"
Tiểu huyệt non mềm nhiều nước hút gậy thịt quá chặt chẽ, Bồ Duệ Minh sướng như điên, nhưng hắn vẫn cố đè nén thú tính, sợ mình lơ là sẽ làm nàng bị thương, có điều đối với Liễu Hàm Liên mà nói, cho dù hắn đã kiềm chế thì các cú nhấp mạnh mẽ kia đã đủ mở cửa tử cung, đâm nát hoa tâm mẫn cảm.
Mật huyệt nho nhỏ bị chày sắt cắm sâu, tất cả đều nhờ có dâm dịch bôi trơn nên mới có thể nuốt trọn gậy thịt thô to, Bồ Duệ Minh ngắm nhìn cảnh đẹp trước mắt không rời, sau đó càng thẳng lưng cày cấy, cự vật thô cứng dùng nhiều góc độ khác nhau cắm vào trong huyệt mềm, mỗi một lần đều có thể khiến Liễu Hàm Liên run rẩy ngâm nga.
Hắn tu hành lâu ngày, lần đầu giao hoan đã bị nàng mê hoặc triệt để.
Thời điểm rút gậy thịt ra, dường như thịt mềm trong huyệt cũng bị kéo ra theo, lúc cắm vào, quy đầu nhạy cảm xuyên qua từng lớp nếp uốn non mềm, cảm giác sung sướng cực hạn chẳng khác nào thành tiên.
Nhưng mà chỉ một mình hắn sướng không thôi thì chưa đủ, hắn muốn nàng sướng nhiều hơn nữa, muốn nàng bị hắn cắm đến nỗi khóc nức nở phun nước, thậm chí muốn suốt cuộc đời nàng không thể rời xa hắn.
Bàn tay to phủ lên ngực Liễu Hàm Liên, nắm chặt hai bầu nhũ no tròn rồi ra sức bóp, hắn vân vê đầu nhũ tinh xảo sau đó xoa nắn day kéo, cảm giác vừa đau vừa trướng khiến Liễu Hàm Liên sướng thét chói tai, mật huyệt càng kẹp chặt hơn.
Gân xanh quấn quanh thân gậy ủi nóng thịt mềm quyến rũ, cộng thêm từng cú nhấp mang đến cho nàng khoái cảm liên tục, nàng run run rẩy rẩy đạt cao trào lần nữa.
Tình triều không ngừng chạy loạn trong cơ thể, dù biết rõ nàng đã tiết lần nữa, song Bồ Duệ Minh vẫn chưa chịu dừng lại, da thịt va chạm tiếng sau vang hơn tiếng trước.
Liễu Hàm Liên thật sự không chịu nổi khoái cảm điên cuồng như vậy, nàng dùng cả tay và chân bò lên phía trước, hòng trốn thoát tư thế chiếm hữu quá mạnh mẽ của hắn, "Đừng. . . A a. . . Aha. . . Nhiều quá. . . Thiếp chịu không nổi. . ."
Tuy nhiên trong chớp mắt, nàng đã bị hắn hung ác kéo trở về, mật huyệt giàn giụa dâm dịch của nàng đập vào gậy thịt đầy hung bạo, giống như muốn đóng đinh mông nhỏ của nàng vào gậy thịt Bồ Duệ Minh, hắn không nói lý lẽ mà điên cuồng cắm rút.
Bồ Duệ Minh bóp mạnh một bên mỹ nhũ, chất giọng trầm khàn rít qua kẽ răng, "Tới nước này mà nàng còn muốn chạy?"
Đầu móng tay hắn cào lên đầu nhũ, cảm giác tê dại từ đầu nhũ truyền khắp toàn thân, sau cùng hoà quyện với khoái cảm ở mật huyệt khi bị hắn miệt mài chọc nguấy, làm cho nàng thút thít nỉ non xin tha, cuối cùng run rẩy đón nhận từng cú chọc mãnh liệt của hắn.
"Tiểu huyệt chặt đến nỗi muốn mạng ta, nếu đã sướng như vậy sao còn muốn chạy trốn?"
"Rất sướng. . . Hức hức hức. . . Thiếp chịu không nổi. . . Thiếp sợ. . . A a. . . Chàng tha cho thiếp đi. . . Thiếp lại sắp đến nữa. . ."
"Không tha, đời này nàng đừng hi vọng ta thả nàng!"
Bờ mông rắn chắc đẩy nhanh tốc độ, cắm Liễu Hàm Liên phải phun dâm thuỷ lần nữa, nàng sướng đến nỗi cả người bất động, chỉ có thể chổng mông cho hắn chơi.
Mỗi một lần gậy thịt thô dài đều cố ý nặng nề đâm vào hoa tâm, quy đầu to mở cửa tử cung, chống lên thành tử cung xoay tròn nghiền nát, cắm vào tận gốc rút ra tận ngọn, hung hãn xâm chiếm hoa huyệt nhỏ nhắn xinh xắn đến nở rộ, Liễu Hàm Liên chỉ có thể khóc rấm rứt, không thể thốt nên lời dù chỉ là một câu.
Nàng không biết mình đã tiết mấy lần, cũng không biết sau mỗi lần hắn cắm đến cao trào đều có khói đen bốc lên từ đỉnh đầu nàng, về sau nàng còn tiết nhiều lần nữa, màu khói đen càng lúc càng nhạt, mãi cho tới khi huyệt mềm cao trào phun nước mà không nhìn thấy làn khói nào mới thôi.
Dù Bồ Duệ Minh có thiên phú, nhưng đến bây giờ hắn cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, hắn đè nàng dưới thân, gậy thịt to lớn điên cuồng chọc vào hoa huyệt đã sưng đỏ, sau khi chạy nước rút hơn trăm cái cuối cùng cũng đến cực hạn.
Hắn nhanh chóng rút ra, chỉ để lại quy đầu trơn bóng chôn trong huyệt nhỏ xinh, tinh dịch đậm đặc nóng bỏng bắn rào rào, chất lỏng đặc dính nóng hổi kịch liệt xối thẳng vào cửa tử cung, nóng đến nỗi Liễu Hàm Liên trợn mắt rồi hôn mê ngay tức khắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.