Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu

Chương 37: Đứng Trước Gương Thấy Hoa Huyệt Bị Cắm Vào [Cao H

Mã Thiên

27/04/2024

Tiếng ngâm nga cầu hoan vang vọng bên tai, Bồ Duệ Minh nhanh chóng nâng eo, vùi côn thịt thô dài mạnh mẽ vào sâu bên trong hoa huyệt, từng lớp thịt non quyến rũ càng xoắn chặt, run rẩy mút lấy vật nam tính nóng bỏng của hắn, khiến hắn sướng đến nỗi trầm giọng thở dốc, sau đó lại nâng mông Liễu Hàm Liên lên cao, cứ như vậy cắm rút liên hồi.

Liễu Hàm Liên đã tiết hai lần, huyệt mềm đã tê rần, hai cánh mông đầy đặn bị hắn nắn bóp trong lòng bàn tay, nàng cho rằng khoái cảm ngập trời như thế đã đến cực hạn, ai ngờ Bồ Duệ Minh lòng tham không đáy, chẳng riêng gì thân thể của nàng, ngay cả linh hồn nàng cũng nhiễm hơi thở của hắn.

Thân thể bủn rủn không còn chút sức mặc cho hắn bày bố, trường thương cứng như chày sắt rút ra khỏi huyệt mềm, trong chớp mắt nàng bị hắn dùng tư thế bế trẻ con đi tiểu nhấc bổng lên, khiến nàng thẹn muốn chết.

"Phu quân. . . A. . . Chàng muốn làm gì. . ."

Lời chất vấn nũng nịu không được đáp lại, Bồ Duệ Minh bế nàng đi ra gian ngoài, chỗ đó có một tấm gương còn cao hơn Liễu Hàm Liên, nàng đang dùng tư thế hai chân mở rộng, huyệt sưng đỏ, cánh hoa còn vương vài giọt dâm thủy bị hắn bế đến trước gương.

Liễu Hàm Liên ngơ ngác nhìn vào gương, bên trong có một cô nương hấp dẫn khiến người ta không rời mắt nổi.

Đôi gò bồng đào tuyết trắng cao ngất ép sát vào nhau, hai đùi nàng gác trên cánh tay nam nhân, chẳng biết ngượng ngùng mở rộng, giữa hai chân, hoa huyệt ửng đỏ còn mấp máy phun ra chất lỏng màu trắng sữa, Liễu Hàm Liên biết rõ đó chính là dịch thể của nàng hòa chung với tinh dịch đậm đặc phu quân bắn vào.

Cô nương trong gương và Liễu Hàm Liên cùng nhìn nhau, đôi mắt ngập nước gợi tình trêu chọc lòng người, nàng không thể tưởng tượng bản thân mình có một mặt quyến rũ như thế, một luồng khí lạ dồn xuống hạ thân, tiểu huyệt non nớt co rút nhanh, từ cửa huyệt tiết ra mấy sợi tơ bạc do động tình.

"Nàng thấy chưa, dáng vẻ nàng mê người biết bao." Ánh mắt Bồ Duệ Minh cũng dừng lại trong kính, "Liên nhi của ta đẹp quá, khó trách ta muốn thế nào cũng không đủ! Thế nên không thể nào trách ta được!"

"Đừng. . . a a. . .Đừng như vậy. . . Phu quân. . . Xin chàng. . . Đừng nhìn nữa. . ." Liễu Hàm Liên lấy lại tinh thần, nàng giãy giụa kịch liệt, tuy nhiên chẳng thể nào thoát khỏi khống chế của Bồ Duệ Minh.

Hai cánh tay hắn mạnh mẽ như sắt thép không thể lay chuyển, vững vàng giam nàng trong lòng, Liễu Hàm Liên gắng sức đến nỗi gương mặt nhỏ đỏ bừng, nàng cũng không dám nhìn vào yêu nữ dâm đãng câu hồn trong gương nữa.

"Đừng nhúc nhích!"



Hạ thân nóng lên, một vật nóng bỏng chạm vào cửa huyệt, Bồ Duệ Minh hôn mút phần gáy trắng nõn của nàng, giọng nói trầm khàn quanh quẩn bên tai nàng: "Đừng xấu hổ, nhìn vào gương xem ta chơi nàng thế nào!"

"Không được. . . Phu quân. . . Không thể như vậy. . ."

Bồ Duệ Minh tỉ tê đầu độc nàng: "Liên nhi ngoan, nhìn kỹ, xem ta cắm vào trong tiểu huyệt nàng như thế nào!"

Nàng không tự chủ được nhìn vào trong gương, hoa huyệt ửng đỏ đang co rút từng đợt, bên dưới là trường thương to bằng cánh tay đang đối diện với miệng huyệt, dưới cái nhìn chăm chú của nàng, gậy thịt từ từ tiến lên, chậm rãi tách hai cánh hoa, dần dần chui vào trong mang theo cảm giác tê trướng không chịu nổi.

"A a. . . Vào được. . . A ưm. . . Lớn quá. . ."

Liễu Hàm Liên không thở nổi khi gậy thịt lớn tiến vào, nàng trơ mắt nhìn hoa huyệt của mình bị trường thương thô to lấp đầy, cảm giác chật ních, hai cánh hoa bị thân gậy sung sức căng ra, giống như mở to miệng phun ra nuốt vào gậy thịt tím đỏ trướng hết cỡ, cả mật huyệt đều bị lấp không còn khe hở.

Bồ Duệ Minh sảng khoái than thở: "Chặt quá, lần nào tiểu huyệt non mềm cũng mút chặt lấy ta, hút đến nỗi ta chỉ muốn hung hăng chơi nàng!"

Gậy thịt vừa cứng vừa lớn, căng trướng nhẹ nhàng vào vào ra ra trong hoa huyệt mọng nước, thân gậy được bao bọc bởi lớp dâm thủy sáng bóng lấp lánh, hai cánh hoa không ngừng co lại rồi mở ra trước hành động cắm rút, quy đầu không ngừng chạm vào hoa tâm, sau đó tiếp tục thẳng tiến, nghiền nát cửa tử cung.

"Quá sâu. . . A a. . . Phu quân. . . Đừng đi vào nữa. . ."

"Cô nương ngốc, ta còn cảm thấy chưa đủ sâu!"

Bồ Duệ Minh nhìn tiểu kiều thê trong gương không chớp mắt rồi va chạm mạnh mẽ, quy đầu thô to chọc mở cửa tử cung đang co rút, hùng hổ đâm vào tử cung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook