Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu
Chương 39: Tận Mắt Nhìn Mật Huyệt Mình Bị Tinh Dịch Rót Đầy
Mã Thiên
27/04/2024
Gậy thịt thô dài nóng như lửa tiến vào hoa hoa huyệt mềm mại nhanh như tên bắn, Liễu Hàm Liên bị Bồ Duệ Minh ôm vào lòng, cắm nảy lên rớt xuống, nàng nhìn thấy mình bị chơi đến nổi hai mắt mơ màng quyến rũ trong gương, đôi gò bồng đào tuyết trắng ngạo nghễ lắc lư vô cùng phóng đãng, tiểu hạch cũng bị chính nàng đùa bỡn, trở nên vừa sưng vừa cứng.
Bồ Duệ Minh ý loạn tình mê hôn mút gáy nàng, nhẹ nhàng gặm cắn da thịt trơn mềm, cảm giác tê đau thúc đẩy nàng thét chói tai kẹp chặt huyệt mềm, càng ngày càng nhiều dâm thủy theo động tác của gậy thịt lớn nhỏ giọt trên sàn nhà.
"Nàng đúng là làm từ nước, không ngờ trong hoa huyệt giấu nhiều nước như vậy, đáng tiếc tất cả đều bị ta ép ra ngoài!"
Tầm mắt hắn lướt qua đầu vai nàng, nóng bỏng nhìn vào đôi mắt nàng trong gương, chỉ cần bị hắn nhìn như vậy, Liễu Hàm Liên sẽ cảm thấy nhũ thịt vừa căng vừa ngứa, cặp mông nhỏ mất khống chế bắt đầu vặn vẹo, muốn nhận được nhiều yêu thương và an ủi hơn từ trên người hắn.
"Phu quân. . . aha. . thiếp sướng quá. . . huyệt trướng đầy. . . a a. . . thiếp còn muốn nữa. . ."
Vách thịt non mềm trong hoa huyệt bị trường thương nung nóng hung hăng ma sát, thân gậy mở rộng hoa huyệt, nhiệt độ quá cao khiến thịt non quyến rũ không ngừng co rút, giống như cái miệng nhỏ há thật to, cố gắng nuốt trọn quy đầu.
Dâm ngữ thể hiện ham muốn trần trụi đánh bay tự chủ của Bồ Duệ Minh, hắn không có cách nào điều khiển chính bản thân mình, chỉ còn biết hóp mông điên cuồng thúc mạnh, gậy thịt hùng tráng dữ tợn cắm đầy hoa huyệt nhỏ xinh, nếp uốn mềm nhũn bên trong bị ma sát đến cực hạn, quy đầu lớn hung hãn đội lên tử cung.
"A a. . . sâu quá. . . phu quân. . . đừng cắm sâu như vậy. . . a a a. . . thiếp chịu không nổi. . ."
Bồ Duệ Minh dùng tốc độ nhanh đến nỗi người ta không nhìn thấy rõ, kịch liệt đẩy đưa, mật huyệt non nớt của Liễu Hàm Liên liên tục lên cao trào, miệng huyệt thất thủ không ngừng phun âm tinh, nàng thật sự chịu không nổi khoái cảm khủng bố như vậy, nước mắt nhanh chóng tràn ra, làm mờ tầm nhìn.
Nam nhân nhẫn tâm từng bước từng bước tiến về phía tấm gương, dùng sức tách hai cánh mông căng mọng như quả mật đào ra, Liễu Hàm Liên tận mắt nhìn thấy tiểu huyệt mình kề sát vào gương, ngay cả hai cánh hoa run rẩy với biên độ rất nhỏ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hai cánh hoa đầy đặn khép chặt bị thân gậy nông ra hết cỡ, xung quanh cửa huyệt đều là dịch nhờn của nàng, gậy thịt còn góp phần khiến nó trở nên sáng bóng hơn, dâm đãng cực điểm, song lại khiến nàng không thể nào dời mắt.
Chính mắt Liễu Hàm Liên nhìn thấy gậy thịt thô dài của phu quân cắm vào hoa huyệt mình như thế nào, khoái cảm cực độ cùng xấu hổ mãnh liệt khiến nàng càng kẹp chặt hoa huyệt, từ đó gậy thịt lớn không thể di chuyển dễ dàng như trước nữa.
"Kẹp ta chặt như vậy làm gì? Có phải tiểu huyệt lại đói không, muốn ta đút nó ăn no?" Bồ Duệ Minh cong môi cười, "Cũng được, để ta cho nàng xem, ta sẽ rót đầy vào bụng nàng như thế nào!"
Trường thương cực lớn ngang ngược đẩy từng nếp uốn ra, vận hết sức chạy nước rút, bất kể tiểu huyệt nàng xoắn nhanh cỡ nào cũng không ngăn cản được trường thương hưng phấn cắm điên cuồng, hơn nữa nàng càng kẹp chặt, lúc cắm vào hắn càng sướng như bay trên mây, cũng kích thích Bồ Duệ Minh hóa điên.
"A ha. . . quá nhanh. . . a. . . phu quân. . . tha cho thiếp đi. . ."
"Đừng nôn nóng, ta sẽ cho nàng ngay, bắn cho nàng tất cả!"
Gậy thịt tráng kiện nhưng mỗi lần vào là cắm lút cán, làm cho tiểu huyệt mềm mại run rẩy thừa nhận chính mình, dâm thủy phun như suối, Liễu Hàm Liên bị hắn chơi đến thở gấp từng cơn, nàng bỗng cảm thấy gậy thịt vùi trong hoa huyệt phình to thêm một vòng, hơn nữa còn giật giật.
Đột nhiên, Bồ Duệ Minh gầm nhẹ một tiếng, sau đó hắn liều mạng thúc mạnh về phía trước, hoa hạch sưng đỏ va vào mặt kính lạnh buốt, lỗ nhỏ trên quy đầu mấp máy xâm nhập vào tử cung, một luồng tinh dịch nóng hổi bắn vọt lên thành tử cung mẫn cảm, ngoài lạnh trong nóng lập tức đưa Liễu Hàm Liên lên đỉnh.
Nàng thấy bản thân mình đang run rẩy khóc trong gương, bằng mắt thường có thể thấy được gậy thịt đã thô to lại càng bành trướng với tốc độ chóng mặt, cửa huyệt cũng theo đó căng tràn, hai cánh hoa giãn nở cực hạn, nàng nhìn thấy bụng mình càng lúc càng to lên, bên trong đã bị rót đầy tinh dịch, nhưng không có một giọt nào chảy ra ngoài cả.
Tiểu huyệt căng trướng, tử cung nóng hổi, Liễu Hàm Liên nức nở chìm vào mê man, thật sự không cầm cự nổi mà hôn mê bất tỉnh, ngay tại lúc nàng nhắm mắt lại, dường như nàng nhìn thấy tròng mắt phu quân ánh lên một vòng ánh sáng màu lam.
Bồ Duệ Minh ý loạn tình mê hôn mút gáy nàng, nhẹ nhàng gặm cắn da thịt trơn mềm, cảm giác tê đau thúc đẩy nàng thét chói tai kẹp chặt huyệt mềm, càng ngày càng nhiều dâm thủy theo động tác của gậy thịt lớn nhỏ giọt trên sàn nhà.
"Nàng đúng là làm từ nước, không ngờ trong hoa huyệt giấu nhiều nước như vậy, đáng tiếc tất cả đều bị ta ép ra ngoài!"
Tầm mắt hắn lướt qua đầu vai nàng, nóng bỏng nhìn vào đôi mắt nàng trong gương, chỉ cần bị hắn nhìn như vậy, Liễu Hàm Liên sẽ cảm thấy nhũ thịt vừa căng vừa ngứa, cặp mông nhỏ mất khống chế bắt đầu vặn vẹo, muốn nhận được nhiều yêu thương và an ủi hơn từ trên người hắn.
"Phu quân. . . aha. . thiếp sướng quá. . . huyệt trướng đầy. . . a a. . . thiếp còn muốn nữa. . ."
Vách thịt non mềm trong hoa huyệt bị trường thương nung nóng hung hăng ma sát, thân gậy mở rộng hoa huyệt, nhiệt độ quá cao khiến thịt non quyến rũ không ngừng co rút, giống như cái miệng nhỏ há thật to, cố gắng nuốt trọn quy đầu.
Dâm ngữ thể hiện ham muốn trần trụi đánh bay tự chủ của Bồ Duệ Minh, hắn không có cách nào điều khiển chính bản thân mình, chỉ còn biết hóp mông điên cuồng thúc mạnh, gậy thịt hùng tráng dữ tợn cắm đầy hoa huyệt nhỏ xinh, nếp uốn mềm nhũn bên trong bị ma sát đến cực hạn, quy đầu lớn hung hãn đội lên tử cung.
"A a. . . sâu quá. . . phu quân. . . đừng cắm sâu như vậy. . . a a a. . . thiếp chịu không nổi. . ."
Bồ Duệ Minh dùng tốc độ nhanh đến nỗi người ta không nhìn thấy rõ, kịch liệt đẩy đưa, mật huyệt non nớt của Liễu Hàm Liên liên tục lên cao trào, miệng huyệt thất thủ không ngừng phun âm tinh, nàng thật sự chịu không nổi khoái cảm khủng bố như vậy, nước mắt nhanh chóng tràn ra, làm mờ tầm nhìn.
Nam nhân nhẫn tâm từng bước từng bước tiến về phía tấm gương, dùng sức tách hai cánh mông căng mọng như quả mật đào ra, Liễu Hàm Liên tận mắt nhìn thấy tiểu huyệt mình kề sát vào gương, ngay cả hai cánh hoa run rẩy với biên độ rất nhỏ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hai cánh hoa đầy đặn khép chặt bị thân gậy nông ra hết cỡ, xung quanh cửa huyệt đều là dịch nhờn của nàng, gậy thịt còn góp phần khiến nó trở nên sáng bóng hơn, dâm đãng cực điểm, song lại khiến nàng không thể nào dời mắt.
Chính mắt Liễu Hàm Liên nhìn thấy gậy thịt thô dài của phu quân cắm vào hoa huyệt mình như thế nào, khoái cảm cực độ cùng xấu hổ mãnh liệt khiến nàng càng kẹp chặt hoa huyệt, từ đó gậy thịt lớn không thể di chuyển dễ dàng như trước nữa.
"Kẹp ta chặt như vậy làm gì? Có phải tiểu huyệt lại đói không, muốn ta đút nó ăn no?" Bồ Duệ Minh cong môi cười, "Cũng được, để ta cho nàng xem, ta sẽ rót đầy vào bụng nàng như thế nào!"
Trường thương cực lớn ngang ngược đẩy từng nếp uốn ra, vận hết sức chạy nước rút, bất kể tiểu huyệt nàng xoắn nhanh cỡ nào cũng không ngăn cản được trường thương hưng phấn cắm điên cuồng, hơn nữa nàng càng kẹp chặt, lúc cắm vào hắn càng sướng như bay trên mây, cũng kích thích Bồ Duệ Minh hóa điên.
"A ha. . . quá nhanh. . . a. . . phu quân. . . tha cho thiếp đi. . ."
"Đừng nôn nóng, ta sẽ cho nàng ngay, bắn cho nàng tất cả!"
Gậy thịt tráng kiện nhưng mỗi lần vào là cắm lút cán, làm cho tiểu huyệt mềm mại run rẩy thừa nhận chính mình, dâm thủy phun như suối, Liễu Hàm Liên bị hắn chơi đến thở gấp từng cơn, nàng bỗng cảm thấy gậy thịt vùi trong hoa huyệt phình to thêm một vòng, hơn nữa còn giật giật.
Đột nhiên, Bồ Duệ Minh gầm nhẹ một tiếng, sau đó hắn liều mạng thúc mạnh về phía trước, hoa hạch sưng đỏ va vào mặt kính lạnh buốt, lỗ nhỏ trên quy đầu mấp máy xâm nhập vào tử cung, một luồng tinh dịch nóng hổi bắn vọt lên thành tử cung mẫn cảm, ngoài lạnh trong nóng lập tức đưa Liễu Hàm Liên lên đỉnh.
Nàng thấy bản thân mình đang run rẩy khóc trong gương, bằng mắt thường có thể thấy được gậy thịt đã thô to lại càng bành trướng với tốc độ chóng mặt, cửa huyệt cũng theo đó căng tràn, hai cánh hoa giãn nở cực hạn, nàng nhìn thấy bụng mình càng lúc càng to lên, bên trong đã bị rót đầy tinh dịch, nhưng không có một giọt nào chảy ra ngoài cả.
Tiểu huyệt căng trướng, tử cung nóng hổi, Liễu Hàm Liên nức nở chìm vào mê man, thật sự không cầm cự nổi mà hôn mê bất tỉnh, ngay tại lúc nàng nhắm mắt lại, dường như nàng nhìn thấy tròng mắt phu quân ánh lên một vòng ánh sáng màu lam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.