Chương 34: Tiêu Dao vương giá lâm
Dịch Ngũ
13/12/2016
Bái thiếp của Vân Trạm bái được đưa đến Ôn phủ sau đó ba ngày, hắn mang theo hai thị vệ đeo kiếm đi tới bái phỏng đúng giờ .
Bởi vì biết rằng hôm nay hắn sẽ đến, ba vị lão gia Ôn phủ cùng bảy vị thiếu gia đều không đi ra ngoài, mà chờ ở chính sảnh tiền viện .
Vân Trạm vòng qua bức tường Phúc Lộc Thọ thì đã tới trước đại môn Ôn phủ, Ôn phủ đại lão gia lập tức mang theo huynh đệ con trai , cháu trai ra đón tiếp.
"Chiến công tử đại giá quang lâm, thật là vẻ vang cho kẻ hèn này." Ôn đại lão gia nói xong, hướng Vân Trạm chắp tay hành lễ. Bởi vì trên bái thiếp của Vân Trạm tự xưng là Chiến Vân, thị vệ của hắn cũng nhắc nhở ông, công tử không thích tiếp đón vướng víu, cho nên bọn họ cũng không có kéo ra tận cửa nghêng đón.
"Các vị thúc bá các vị huynh đệ, xin đừng câu nệ nhiều như vậy. Ôn đại bá, Ôn nhị bá, Ôn tam thúc, ta và Tri Trí huynh đệ là bạn tốt, lại nói, ta cũng coi như là con cháu của mọi người." Vân Trạm khiêm tốn có lễ nói, đưa tay nâng Ôn đại lão gia dậy. Hắn đoán rằng khi mình đưa bái thiếp cho Phượng Linh quận chúa, Ôn tứ là người duy nhất trong Ôn phủ biết được thân phận thật sự của hắn đã nói hết ra với mọi người rồi .
Hắn nói nói như vậy, ấn theo vai vế của Phượng Linh quận chúa trong hoàng thất, ấn theo thân phận của Ôn quý thái phi, hắn quả thật là hàng con cháu của ba vị lão gia Ôn gia, nhưng ở đây ai dám làm trưởng bối của hắn cơ chứ?
Ba vị lão Ôn gia gia lên tiếng trả lời thưa dạ, cùng nhau mời Vân Trạm vào sảnh chính uống trà
Tiến vào đại sảnh, mọi người mời Vân Trạm ngồi ở ghế thái sư đầu tiên, Vân Trạm nhẹ nhàng cự tuyệt, mọi người lại mời, hắn lại cự tuyệt, cuối cùng tất cả mọi người đều chia nhau ngồi bên dưới.
Hắn ngồi xuống, mọi người dựa theo bối phận lớn nhỏ từng người ngồi xuống.
Bọn họ vừa ngồi xuống, người hầu đã bưng lên nước trà và hoa quả đã chuẩn bị sẵn dâng lên, sau đó khom người thối lui đến bên ngoài đại sảnh hầu hạ .
"Các vị bá bá thúc thúc, chư vị huynh đệ, ta đến Ninh Dương thành đã nhiều ngày , nhưng bởi vì công việc bận rộn hơn nữa lại bí mật, cho nên không tiện đến bái kiến Phượng Linh quận chúa và mọi người, mong rằng xin đươc bao dung nhiều hơn."
Vân Trạm nói xong, hướng ở đây các vị ngồi đây chắp tay. Ba vị lão gia Ôn gia là cùng một mẹ sinh ra, khuôn mặt và thân hình rất giống nhau, con trai của bọn họ lại như cố tình giống với phụ thân, khuôn mặt cũng có vài phần như nhau, cả nhà bọn họ đứng chung một chỗ, đối với những người không quen biết có lẽ sẽ bị nhầm lẫn làm nhức đầu.
“Công việc của Chiến công tử quan trọng, chúng tôi đương nhiên là hiểu.”
Người trong Ôn phủ nói xong, ngay ngắn hoàn lễ.
Vân Trạm một chữ cũng không nói ra quan hệ cụ thể của mình và Phượng Linh quận chúa, mà chỉ cùng người Ôn phủ tự ý hàn huyên.
Hắn không nói, mọi người tự nhiên cũng không dám chủ động làm rõ thân phận của hắn, cứ như vậy ba phải ngồi nghe.
Chốc lát sau, Vân Trạm nói, hắn là cháu trai bà con xa nhà mẹ đẻ Phượng Linh lão quận chúa, sau khi đi tới Ninh Dương thành vẫn muốn bái kiến lão quận chúa, không biết bây giờ gặp bà có tiện hay không?
Biết được buổi sáng hôm nay hắn muốn tới, Ôn phủ đã chuẩn bị thật tốt, nữ quyến Ôn phủ đều đã tập trung tại sảnh chính Huy Xuân viện, chờ hắn đi qua.
Ôn đại lão gia đứng dậy chắp tay nói: "Biết được bà con xa trong hoàng thất muốn tới bái kiến mình, lão phu nhân thập phần cao hứng, đang ở hậu viện chờ người, Chiến công tử hiện tại có thể đi thăm người."
Vân Trạm đứng dậy nói: "Vậy ta đi bái kiến quận chúa đại nhân, người hẳn là đường cô tổ mẫu của ta đi." Hắn nói xong bước đi, tất cả mọi người đều đứng dậy đi theo .
Ôn đại lão gia gật gật đầu, nói: "Chiến công tử, Huy Xuân viện khá nhỏ, hơn nữa nữ quyến đều ở đó, chúng ta sẽ chờ người ở đây thôi, để cho Tri Trí dẫn người đi được chứ?" Ôn tứ là người tiếp xúc với Tiêu Dao vương gia lâu nhất và nhiều lần nhất .
Ôn tứ từ giữa các huynh đệ bước ra, hướng tới trước mặt Vân Trạm chắp tay nói: "Chiến huynh, mời đi theo ta."
"Tri Trí huynh đệ, đừng như vậy câu nệ, ta vẫn là ta nha." Vân Trạm cười hớ hớ nói, hướng tới Ôn tứ nho nhã hoàn lễ.
"Chiến huynh nói phải." Ôn tứ cũng cười nói, "Mời." Nói xong, hắn hướng tới bên ngoài cửa đưa tay.
Vân Trạm thấy thế liền dẫn đầu rồi đi ra ngoài. Ôn tứ ở bên người hắn, bước chân chậm hơn nửa bước. Vân Trạm dẫn theo thị vệ hắc y không rời chủ nhân một bước. Người trong Ôn phủ mọi đi theo Vân Trạm ra ngoài đại sảnh.
Đi trong hành lang quanh co, Vân Trạm cười nói: "Tứ huynh đệ, ngươi có phải đã nói thân phận của ta cho người nhà ngươi rồi ?"
Ôn tứ lắc đầu nói: "Chiến huynh không cho nói, tiểu đệ tự nhiên sẽ không nói. Chính là trong bái thiếp tự xưng bà con trong kinh thành, trong kinh chúng ta chỉ có Hà Âm hầu phủ là người thân . Từ lúc tổ mẫu ta gả vào Ôn gia, đã cùng người ở Hà Âm Hầu phủ chặt đứt quan hệ, Hà Âm hầu phủ mấy chục năm trước mạnh mẽ đem tiểu cô nhà ta từ trong tã lót cướp đi, đã không còn liên lạc nữa."
"Người trong Ôn phủ chỉ cần nghĩ ngợi sâu xa một chút thì đã có thể đoán được chính xác thân phận của huynh rồi." Ôn tứ nói, "Chiến Vân, Vân Trạm, chỉ cần xác định Chiến huynh có thân phận hoàng tộc, thì sẽ biết được tên của huynh ." Hắn cùng người nhà nghĩ mãi cũng không ra Tiêu Dao vương gia vì sao muốn bái phỏng Phượng Linh lão quận chúa một thành viên đã được hoàng tộc quên đi, bởi vì lần thăm nom này làm lộ thân phận của hắn.
Vân Trạm mỉm cười, hắn đã tới đây bái phỏng Phượng Linh lão quận chúa , vốn không có nghĩ tới vấn đề bại lộ thân phận. Hơn nữa hắn lấy thân phận Chiến Vân, người Ôn phủ tự nhiên giúp đỡ hắn che giấu thân phận. Hắn gặp qua nhiều người trong Ôn gia , đã biết được đại khái tính cách nhà này . Linh hoạt khéo léo, thành thực trung hậu không mất đi sự khôn khéo, biết lo nghĩ cho người nhà, giỏi về tự bảo vệ mình, loại người này cho dù có lòng tham, lòng tham cũng đến mức độ .
"A, đúng rồi, Tri Trí huynh đệ, hôm kia ta gặp tiểu cửu trên đường." Vân Trạm giống như vô tình nói.
Ôn Tứ nhất thời kinh ngạc, "Noãn Noãn không có nói tới."
"A? Ta còn tưởng rằng quý phủ đã đã phát hiện ra nàng chuồn ra ngoài một mình, nàng còn đi dạo một vòng lớn ở bên ngoài đó." Vân Trạm kinh ngạc nói.
"Ngay ngày hôm sau, chuyện nàng trốn ra phủ đã bị trưởng bối phát hiện, chỉ là nàng không có kể lại đi đâu ra bên ngoài." Ôn bốn đạo.
"Ta gặp được nàng , ta chỉ thấy một mình nàng đi bên ngoài thật lo lắng ,cho nên bồi nàng một lúc. Nàng đi tới một tiệm đóng khung."
Vân Trạm nói, "Nàng lại đem ra một bức chân dung yêu cầu đóng khung. Tri Trí huynh, ta nhìn thấy bức họa đó, hình như là một vị nam tử vẽ lại."
Ôn tứ hơi suy tư, nhất thời cười nói: "A, đại khái ta biết là ai họa . Mặc kệ nàng đi, nàng thích là tốt rồi." Khó trách nàng muốn một mình ra phủ đấy, thì ra là xấu hổ, ngượng ngùng để cho người khác biết.
"Nga, nghe khẩu khí của ngươi, gần đây tiểu cửu có chuyện tốt ." Vân Trạm cười tủm tỉm nói, "Là công tử nhà ai?" Thượng Quan Thiên Tỳ!
Ôn tứ hơi chút do dự một chút, nói, "Chính đại công tử nhà Thượng Quan gia Thượng Quan Thiên Tỳ. Người này phẩm hạnh rất tốt, Noãn Noãn hình như cũng có chút ý tứ. Nếu như không có gì sai sót, người trong nhà sẽ làm lễ mai mối cho nàng ." Lúc đầu hăn lo lắng Vân Trạm cùng muội muội của mình sinh ra ái mộ chi tâm, bây giờ hình như là hắn lo lắng quá nhiều.
"Chúc mừng, chúc mừng, Tri Trí huynh đệ ngươi lập tức sẽ có em rể ." Vân Trạm nói, trên gương mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười chúc phúc.
"Ha ha ha a, tiểu muội chọn người đúng là môn đăng hộ đối trong thành, cả nhà chúng ta đều thật cao hứng." Ôn tứ cũng cười vui đến lệch cả mặt. Bọn họ tùy thời có thể đến Thượng Quan phủ thăm Noãn Noãn .
Khi bọn họ nói chuyện, đã đi qua hậu hoa viên đi đến trước Huy Xuân viện. Nha hoàn, mama trong Huy Xuân viện đều đã biết hôm nay có khách quý tới bái phỏng lão phu nhân, tất cả đều mặc quần áo sạch sẽ, mỗi người đều cung kính có vị trí và cương vị riêng.
Nhìn thấy bọn họ tiến đến, các nàng ngay ngắn cúi người nói: "Tứ thiếu gia."
Ôn tứ cất cao giọng nói: "Vị này là Chiến công tử, hôm nay đặc biệt đến đây bái kiến lão phu nhân. Các ngươi nhanh đi bẩm báo."
"Dạ, tứ thiếu gia." Nói xong, các nàng lui ra phía sau, đi vào sảnh chính của Huy Xuân viện, một nha hoàn đi vào trong bẩm báo.
Sảnh chính, Ôn lão phu nhân đầu đội trâm phượng tỏa sáng bảy màu, đầu đội khăn đeo màu tím, mặc bộ đồ màu vàng thêu đồ án phúc thọ, bên cạnh là ba nàng dâu, ba cháu dâu một đứa cháu gái cùng với ba tiểu chắt trai.
Mặc kệ cho dù bà đã bị hoàng thất quên đi như thế nào, bà vẫn có thân phận quân chúa như cũ. Bởi vì Vân Trạm ngày hôm nay lấy thân phận Chiến Vân đến bái phỏng bà, bà lại là vai vế trưởng bối của hắn, tất nhiên là sẽ không ra ngoài đón tiếp hắn .
Vân Trạm cùng với Ôn tứ đi vào chính đường. Ôn tứ hướng tới Ôn lão phu nhân cùng ba vị phu nhân ba vị thiếu phu nhân nói: "Tổ mẫu, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, nương, đại tẩu nhị tẩu tam tẩu."
Ôn lão phu nhân cùng ba vị phu nhân gật đầu, ba vị thiếu phu nhân hướng hắn hoàn lễ.
"Tứ ca." Ôn Noãn Noãn hướng tới Ôn tứ phúc thân.
Ba tiểu bối hướng về phía hắn gọi tứ thúc.
Ôn tứ nhất nhất lên tiếng trả lời, sau đó đối mọi người nói, "Vị này là bằng hữu tốt của ta Chiến Vân , hắn cũng là bà con xa thân thích của tổ mẫu, hôm nay đặc đến bái kiến tổ mẫu."
Vân Trạm sửa sang lại vạt áo, hướng tới Ôn lão phu nhân trang trọng thi lễ, nói: "Tiểu tôn Chiến Vân bái kiến đường cô tổ mẫu đại nhân."
Ôn lão phu nhân biết hắn cho dù thừa nhận hắn là vãn bối trong gia tộc, cũng bởi vì nguyên nhân nào đó mà che giấu tung tích, nghiêng người hiền lành nói: "Chiến nhi, mau mau đứng lên mà nói." Thật giống như, bọn họ vẫn luôn có liên hệ, đều biết đến nhau.
Vân Trạm đứng dậy, Ôn lão phu nhân tươi cười bắt đầu giới thiệu người xung quanh mình.
"Đại bá mẫu, nhị bá mẫu, tam thẩm nương." Vân Trạm xưng hộ với ba vị phu nhân như vậy, đối ba vị thiếu phu nhân vẫn quy tắc gọi tẩu tử.
Hoàng tộc trong kinh thành không thừa nhận có bà con xa như Ôn phủ vậy, nhưng lại không có phủ nhận. Cô nương của Ôn phủ hiện tại là Ôn quý thái phi, từng là người vinh sủng trong hậu cung, hoàng tộc càng không thể không phủ nhận dòng họ hàng xa này . Chính là mọi người cũng không lui tới với dòng họ này, cho nên nhiều người trẻ tuổi trong hoàng thất không biết có họ hàng xa này nữa.
Vân Trạm mất tích bên ngoài mười mấy năm, sau khi hắn trở lại hoàng tộc cũng không có nhiều thời gian học tập tri thức của hoàng tử, hắn không biết bản thân nên xưng hô thế nào với người trong Ôn phủ có thân phận thấp thế này, cho nên mới lấy thân phận Chiến Vân là bằng hữu của Ôn tứ tới bái phỏng người trong phủ.
Ba vị phu nhân cùng ba vị thiếu phu nhân đều đã biết thân phận thật của hắn, nào dám nhận lễ của hắn, đều trang trọng hoàn lễ.
"Tiểu cửu muội tử." Vân Trạm hướng tới Ôn Noãn Noãn mở miệng cười. Nàng hôm nay buộc đầu bằng dây lụa hoa, cây trâm song điệp luyến, mặc một bộ y phục vàng nhạt lỡ tay, bộ vòng ngọc khảm vàng, rất là đẹp đẽ quý giá.
Ôn Noãn Noãn thực quy củ thấp chân mày hướng hắn phúc thân, nói: "Chiến công tử, vạn phúc." Nàng lúc này và tiểu cửu mặc nam trang trên đường quả thật khác nhau một trời một vực.
"Tiểu cửu muội tử, theo huyết thống vai vế mà nói, ta là biểu ca của muội." Vân Trạm cười dài nhắc nhở nói.
Nàng và hắn máu mủ đã cách xa vạn dặm rồi nha !
Nhưng là hắn nói như vậy cũng đúng, bọn họ vẫn có chung một tổ tiên :ông nội của Ôn lão phu nhân cũng là cha của Thái Tổ hoàng đế khai quốc.
Mọi người không rõ hắn vì sao lại mạnh mẽ biểu đạt điều này, nhưng hắn đã nói như vậy , không ai dám phản bác. Ôn lão phu nhân nói: "Noãn Noãn, mau gọi biểu ca đi. Con lại có thêm một vị huynh trưởng."
Vân Trạm nếu đã nhớ kỹ một tia thân tình này, thật ra bà muốn cầu xin hắn chiếu cố một chút đến Ôn quý thái phi trong cung cấm
Ôn Noãn Noãn bất đắc dĩ, đành phải lại phúc thân, thấp giọng nói: "Biểu ca." tình huống này kiếp trước không hề có nha!
Vân Trạm cười dài nói: "Biểu muội." Hắn đường đường chính chính đánh giá Ôn Noãn Noãn.
Bởi vì biết rằng hôm nay hắn sẽ đến, ba vị lão gia Ôn phủ cùng bảy vị thiếu gia đều không đi ra ngoài, mà chờ ở chính sảnh tiền viện .
Vân Trạm vòng qua bức tường Phúc Lộc Thọ thì đã tới trước đại môn Ôn phủ, Ôn phủ đại lão gia lập tức mang theo huynh đệ con trai , cháu trai ra đón tiếp.
"Chiến công tử đại giá quang lâm, thật là vẻ vang cho kẻ hèn này." Ôn đại lão gia nói xong, hướng Vân Trạm chắp tay hành lễ. Bởi vì trên bái thiếp của Vân Trạm tự xưng là Chiến Vân, thị vệ của hắn cũng nhắc nhở ông, công tử không thích tiếp đón vướng víu, cho nên bọn họ cũng không có kéo ra tận cửa nghêng đón.
"Các vị thúc bá các vị huynh đệ, xin đừng câu nệ nhiều như vậy. Ôn đại bá, Ôn nhị bá, Ôn tam thúc, ta và Tri Trí huynh đệ là bạn tốt, lại nói, ta cũng coi như là con cháu của mọi người." Vân Trạm khiêm tốn có lễ nói, đưa tay nâng Ôn đại lão gia dậy. Hắn đoán rằng khi mình đưa bái thiếp cho Phượng Linh quận chúa, Ôn tứ là người duy nhất trong Ôn phủ biết được thân phận thật sự của hắn đã nói hết ra với mọi người rồi .
Hắn nói nói như vậy, ấn theo vai vế của Phượng Linh quận chúa trong hoàng thất, ấn theo thân phận của Ôn quý thái phi, hắn quả thật là hàng con cháu của ba vị lão gia Ôn gia, nhưng ở đây ai dám làm trưởng bối của hắn cơ chứ?
Ba vị lão Ôn gia gia lên tiếng trả lời thưa dạ, cùng nhau mời Vân Trạm vào sảnh chính uống trà
Tiến vào đại sảnh, mọi người mời Vân Trạm ngồi ở ghế thái sư đầu tiên, Vân Trạm nhẹ nhàng cự tuyệt, mọi người lại mời, hắn lại cự tuyệt, cuối cùng tất cả mọi người đều chia nhau ngồi bên dưới.
Hắn ngồi xuống, mọi người dựa theo bối phận lớn nhỏ từng người ngồi xuống.
Bọn họ vừa ngồi xuống, người hầu đã bưng lên nước trà và hoa quả đã chuẩn bị sẵn dâng lên, sau đó khom người thối lui đến bên ngoài đại sảnh hầu hạ .
"Các vị bá bá thúc thúc, chư vị huynh đệ, ta đến Ninh Dương thành đã nhiều ngày , nhưng bởi vì công việc bận rộn hơn nữa lại bí mật, cho nên không tiện đến bái kiến Phượng Linh quận chúa và mọi người, mong rằng xin đươc bao dung nhiều hơn."
Vân Trạm nói xong, hướng ở đây các vị ngồi đây chắp tay. Ba vị lão gia Ôn gia là cùng một mẹ sinh ra, khuôn mặt và thân hình rất giống nhau, con trai của bọn họ lại như cố tình giống với phụ thân, khuôn mặt cũng có vài phần như nhau, cả nhà bọn họ đứng chung một chỗ, đối với những người không quen biết có lẽ sẽ bị nhầm lẫn làm nhức đầu.
“Công việc của Chiến công tử quan trọng, chúng tôi đương nhiên là hiểu.”
Người trong Ôn phủ nói xong, ngay ngắn hoàn lễ.
Vân Trạm một chữ cũng không nói ra quan hệ cụ thể của mình và Phượng Linh quận chúa, mà chỉ cùng người Ôn phủ tự ý hàn huyên.
Hắn không nói, mọi người tự nhiên cũng không dám chủ động làm rõ thân phận của hắn, cứ như vậy ba phải ngồi nghe.
Chốc lát sau, Vân Trạm nói, hắn là cháu trai bà con xa nhà mẹ đẻ Phượng Linh lão quận chúa, sau khi đi tới Ninh Dương thành vẫn muốn bái kiến lão quận chúa, không biết bây giờ gặp bà có tiện hay không?
Biết được buổi sáng hôm nay hắn muốn tới, Ôn phủ đã chuẩn bị thật tốt, nữ quyến Ôn phủ đều đã tập trung tại sảnh chính Huy Xuân viện, chờ hắn đi qua.
Ôn đại lão gia đứng dậy chắp tay nói: "Biết được bà con xa trong hoàng thất muốn tới bái kiến mình, lão phu nhân thập phần cao hứng, đang ở hậu viện chờ người, Chiến công tử hiện tại có thể đi thăm người."
Vân Trạm đứng dậy nói: "Vậy ta đi bái kiến quận chúa đại nhân, người hẳn là đường cô tổ mẫu của ta đi." Hắn nói xong bước đi, tất cả mọi người đều đứng dậy đi theo .
Ôn đại lão gia gật gật đầu, nói: "Chiến công tử, Huy Xuân viện khá nhỏ, hơn nữa nữ quyến đều ở đó, chúng ta sẽ chờ người ở đây thôi, để cho Tri Trí dẫn người đi được chứ?" Ôn tứ là người tiếp xúc với Tiêu Dao vương gia lâu nhất và nhiều lần nhất .
Ôn tứ từ giữa các huynh đệ bước ra, hướng tới trước mặt Vân Trạm chắp tay nói: "Chiến huynh, mời đi theo ta."
"Tri Trí huynh đệ, đừng như vậy câu nệ, ta vẫn là ta nha." Vân Trạm cười hớ hớ nói, hướng tới Ôn tứ nho nhã hoàn lễ.
"Chiến huynh nói phải." Ôn tứ cũng cười nói, "Mời." Nói xong, hắn hướng tới bên ngoài cửa đưa tay.
Vân Trạm thấy thế liền dẫn đầu rồi đi ra ngoài. Ôn tứ ở bên người hắn, bước chân chậm hơn nửa bước. Vân Trạm dẫn theo thị vệ hắc y không rời chủ nhân một bước. Người trong Ôn phủ mọi đi theo Vân Trạm ra ngoài đại sảnh.
Đi trong hành lang quanh co, Vân Trạm cười nói: "Tứ huynh đệ, ngươi có phải đã nói thân phận của ta cho người nhà ngươi rồi ?"
Ôn tứ lắc đầu nói: "Chiến huynh không cho nói, tiểu đệ tự nhiên sẽ không nói. Chính là trong bái thiếp tự xưng bà con trong kinh thành, trong kinh chúng ta chỉ có Hà Âm hầu phủ là người thân . Từ lúc tổ mẫu ta gả vào Ôn gia, đã cùng người ở Hà Âm Hầu phủ chặt đứt quan hệ, Hà Âm hầu phủ mấy chục năm trước mạnh mẽ đem tiểu cô nhà ta từ trong tã lót cướp đi, đã không còn liên lạc nữa."
"Người trong Ôn phủ chỉ cần nghĩ ngợi sâu xa một chút thì đã có thể đoán được chính xác thân phận của huynh rồi." Ôn tứ nói, "Chiến Vân, Vân Trạm, chỉ cần xác định Chiến huynh có thân phận hoàng tộc, thì sẽ biết được tên của huynh ." Hắn cùng người nhà nghĩ mãi cũng không ra Tiêu Dao vương gia vì sao muốn bái phỏng Phượng Linh lão quận chúa một thành viên đã được hoàng tộc quên đi, bởi vì lần thăm nom này làm lộ thân phận của hắn.
Vân Trạm mỉm cười, hắn đã tới đây bái phỏng Phượng Linh lão quận chúa , vốn không có nghĩ tới vấn đề bại lộ thân phận. Hơn nữa hắn lấy thân phận Chiến Vân, người Ôn phủ tự nhiên giúp đỡ hắn che giấu thân phận. Hắn gặp qua nhiều người trong Ôn gia , đã biết được đại khái tính cách nhà này . Linh hoạt khéo léo, thành thực trung hậu không mất đi sự khôn khéo, biết lo nghĩ cho người nhà, giỏi về tự bảo vệ mình, loại người này cho dù có lòng tham, lòng tham cũng đến mức độ .
"A, đúng rồi, Tri Trí huynh đệ, hôm kia ta gặp tiểu cửu trên đường." Vân Trạm giống như vô tình nói.
Ôn Tứ nhất thời kinh ngạc, "Noãn Noãn không có nói tới."
"A? Ta còn tưởng rằng quý phủ đã đã phát hiện ra nàng chuồn ra ngoài một mình, nàng còn đi dạo một vòng lớn ở bên ngoài đó." Vân Trạm kinh ngạc nói.
"Ngay ngày hôm sau, chuyện nàng trốn ra phủ đã bị trưởng bối phát hiện, chỉ là nàng không có kể lại đi đâu ra bên ngoài." Ôn bốn đạo.
"Ta gặp được nàng , ta chỉ thấy một mình nàng đi bên ngoài thật lo lắng ,cho nên bồi nàng một lúc. Nàng đi tới một tiệm đóng khung."
Vân Trạm nói, "Nàng lại đem ra một bức chân dung yêu cầu đóng khung. Tri Trí huynh, ta nhìn thấy bức họa đó, hình như là một vị nam tử vẽ lại."
Ôn tứ hơi suy tư, nhất thời cười nói: "A, đại khái ta biết là ai họa . Mặc kệ nàng đi, nàng thích là tốt rồi." Khó trách nàng muốn một mình ra phủ đấy, thì ra là xấu hổ, ngượng ngùng để cho người khác biết.
"Nga, nghe khẩu khí của ngươi, gần đây tiểu cửu có chuyện tốt ." Vân Trạm cười tủm tỉm nói, "Là công tử nhà ai?" Thượng Quan Thiên Tỳ!
Ôn tứ hơi chút do dự một chút, nói, "Chính đại công tử nhà Thượng Quan gia Thượng Quan Thiên Tỳ. Người này phẩm hạnh rất tốt, Noãn Noãn hình như cũng có chút ý tứ. Nếu như không có gì sai sót, người trong nhà sẽ làm lễ mai mối cho nàng ." Lúc đầu hăn lo lắng Vân Trạm cùng muội muội của mình sinh ra ái mộ chi tâm, bây giờ hình như là hắn lo lắng quá nhiều.
"Chúc mừng, chúc mừng, Tri Trí huynh đệ ngươi lập tức sẽ có em rể ." Vân Trạm nói, trên gương mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười chúc phúc.
"Ha ha ha a, tiểu muội chọn người đúng là môn đăng hộ đối trong thành, cả nhà chúng ta đều thật cao hứng." Ôn tứ cũng cười vui đến lệch cả mặt. Bọn họ tùy thời có thể đến Thượng Quan phủ thăm Noãn Noãn .
Khi bọn họ nói chuyện, đã đi qua hậu hoa viên đi đến trước Huy Xuân viện. Nha hoàn, mama trong Huy Xuân viện đều đã biết hôm nay có khách quý tới bái phỏng lão phu nhân, tất cả đều mặc quần áo sạch sẽ, mỗi người đều cung kính có vị trí và cương vị riêng.
Nhìn thấy bọn họ tiến đến, các nàng ngay ngắn cúi người nói: "Tứ thiếu gia."
Ôn tứ cất cao giọng nói: "Vị này là Chiến công tử, hôm nay đặc biệt đến đây bái kiến lão phu nhân. Các ngươi nhanh đi bẩm báo."
"Dạ, tứ thiếu gia." Nói xong, các nàng lui ra phía sau, đi vào sảnh chính của Huy Xuân viện, một nha hoàn đi vào trong bẩm báo.
Sảnh chính, Ôn lão phu nhân đầu đội trâm phượng tỏa sáng bảy màu, đầu đội khăn đeo màu tím, mặc bộ đồ màu vàng thêu đồ án phúc thọ, bên cạnh là ba nàng dâu, ba cháu dâu một đứa cháu gái cùng với ba tiểu chắt trai.
Mặc kệ cho dù bà đã bị hoàng thất quên đi như thế nào, bà vẫn có thân phận quân chúa như cũ. Bởi vì Vân Trạm ngày hôm nay lấy thân phận Chiến Vân đến bái phỏng bà, bà lại là vai vế trưởng bối của hắn, tất nhiên là sẽ không ra ngoài đón tiếp hắn .
Vân Trạm cùng với Ôn tứ đi vào chính đường. Ôn tứ hướng tới Ôn lão phu nhân cùng ba vị phu nhân ba vị thiếu phu nhân nói: "Tổ mẫu, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, nương, đại tẩu nhị tẩu tam tẩu."
Ôn lão phu nhân cùng ba vị phu nhân gật đầu, ba vị thiếu phu nhân hướng hắn hoàn lễ.
"Tứ ca." Ôn Noãn Noãn hướng tới Ôn tứ phúc thân.
Ba tiểu bối hướng về phía hắn gọi tứ thúc.
Ôn tứ nhất nhất lên tiếng trả lời, sau đó đối mọi người nói, "Vị này là bằng hữu tốt của ta Chiến Vân , hắn cũng là bà con xa thân thích của tổ mẫu, hôm nay đặc đến bái kiến tổ mẫu."
Vân Trạm sửa sang lại vạt áo, hướng tới Ôn lão phu nhân trang trọng thi lễ, nói: "Tiểu tôn Chiến Vân bái kiến đường cô tổ mẫu đại nhân."
Ôn lão phu nhân biết hắn cho dù thừa nhận hắn là vãn bối trong gia tộc, cũng bởi vì nguyên nhân nào đó mà che giấu tung tích, nghiêng người hiền lành nói: "Chiến nhi, mau mau đứng lên mà nói." Thật giống như, bọn họ vẫn luôn có liên hệ, đều biết đến nhau.
Vân Trạm đứng dậy, Ôn lão phu nhân tươi cười bắt đầu giới thiệu người xung quanh mình.
"Đại bá mẫu, nhị bá mẫu, tam thẩm nương." Vân Trạm xưng hộ với ba vị phu nhân như vậy, đối ba vị thiếu phu nhân vẫn quy tắc gọi tẩu tử.
Hoàng tộc trong kinh thành không thừa nhận có bà con xa như Ôn phủ vậy, nhưng lại không có phủ nhận. Cô nương của Ôn phủ hiện tại là Ôn quý thái phi, từng là người vinh sủng trong hậu cung, hoàng tộc càng không thể không phủ nhận dòng họ hàng xa này . Chính là mọi người cũng không lui tới với dòng họ này, cho nên nhiều người trẻ tuổi trong hoàng thất không biết có họ hàng xa này nữa.
Vân Trạm mất tích bên ngoài mười mấy năm, sau khi hắn trở lại hoàng tộc cũng không có nhiều thời gian học tập tri thức của hoàng tử, hắn không biết bản thân nên xưng hô thế nào với người trong Ôn phủ có thân phận thấp thế này, cho nên mới lấy thân phận Chiến Vân là bằng hữu của Ôn tứ tới bái phỏng người trong phủ.
Ba vị phu nhân cùng ba vị thiếu phu nhân đều đã biết thân phận thật của hắn, nào dám nhận lễ của hắn, đều trang trọng hoàn lễ.
"Tiểu cửu muội tử." Vân Trạm hướng tới Ôn Noãn Noãn mở miệng cười. Nàng hôm nay buộc đầu bằng dây lụa hoa, cây trâm song điệp luyến, mặc một bộ y phục vàng nhạt lỡ tay, bộ vòng ngọc khảm vàng, rất là đẹp đẽ quý giá.
Ôn Noãn Noãn thực quy củ thấp chân mày hướng hắn phúc thân, nói: "Chiến công tử, vạn phúc." Nàng lúc này và tiểu cửu mặc nam trang trên đường quả thật khác nhau một trời một vực.
"Tiểu cửu muội tử, theo huyết thống vai vế mà nói, ta là biểu ca của muội." Vân Trạm cười dài nhắc nhở nói.
Nàng và hắn máu mủ đã cách xa vạn dặm rồi nha !
Nhưng là hắn nói như vậy cũng đúng, bọn họ vẫn có chung một tổ tiên :ông nội của Ôn lão phu nhân cũng là cha của Thái Tổ hoàng đế khai quốc.
Mọi người không rõ hắn vì sao lại mạnh mẽ biểu đạt điều này, nhưng hắn đã nói như vậy , không ai dám phản bác. Ôn lão phu nhân nói: "Noãn Noãn, mau gọi biểu ca đi. Con lại có thêm một vị huynh trưởng."
Vân Trạm nếu đã nhớ kỹ một tia thân tình này, thật ra bà muốn cầu xin hắn chiếu cố một chút đến Ôn quý thái phi trong cung cấm
Ôn Noãn Noãn bất đắc dĩ, đành phải lại phúc thân, thấp giọng nói: "Biểu ca." tình huống này kiếp trước không hề có nha!
Vân Trạm cười dài nói: "Biểu muội." Hắn đường đường chính chính đánh giá Ôn Noãn Noãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.