Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang

Chương 44:

Thù Đồ Đương Quy

15/12/2022

Chiêu Doanh cam chịu đặt chậu gỗ xuống, sau đó bước tới đẩy tảng đá đi, tảng đá hơi nặng, Chiêu Doanh thật sự là cố hết sức để đẩy nó, lúc này, một đôi móng vuốt đen đáng yêu nhô lên, Chiêu Doanh lập tức cảm thấy nhẹ nhõm lên nhiều.

Hu hu hu, đã lại tha thứ rồi, ai có thể từ chối Tròn Vo chứ!

Dưới sự nỗ lực của một người đẩy và một người lăn, cuối cùng tảng đá cũng đã trở lại vị trí ban đầu của nó, sau đó Chiêu Doanh lại tốn công sức một lúc, cuối cùng cũng khôi phục lại dáng vẻ ban đầu của chuồng gà.

Sau đó là cần bắt đàn gà mái về chuồng. Chiêu Doanh liếc Tiểu Thực Thiết thú đang ôm đùi mình, đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ này rất khó khăn ...

Sau khi Đoạn Lăng ra khỏi phòng bếp không thấy bóng dáng của Chiêu Doanh, suy nghĩ một chút, phát hiện đã qua gần nửa canh giờ, Chiêu Doanh đi ra sân sau vẫn chưa quay lại, hắn lập tức cau mày, bước đến sân sau.

Kết quả vừa đi đến phòng, Đoạn Lăng liền nghe thấy một loạt tiếng ồn, cẩn thận lắng nghe, có ba loại âm thanh xen lẫn trong tiếng ồn ào này —— tiếng hét hưng phấn của Tiểu Thực Thiết thú, tiếng kêu sợ hãi của đàn gà mái sắp bị nhổ lông, và cả tiếng kêu không kìm chế được của Chiêu Doanh.

Hắn bước nhanh tới, đẩy cửa sân sau ra, khi hắn nhìn thấy cảnh tượng gà bay chó sủa ở sân sau, Đoạn Lăng lập tức cứng đờ cả người.

Nghe thấy động tĩnh, Chiêu Doanh còn đang dính lông gà trên đầu ngẩng đầu nhìn sang, lập tức lộ ra vẻ mặt khóc không ra nước mắt: "A tỷ..."

Dáng vẻ đáng thương của nàng lập tức chọc cho Đoạn Lăng cười.

Bỏ đi bỏ đi, A Doanh nhỏ có thể có ý đồ xấu gì chứ, nàng chỉ muốn giúp đỡ mà thôi.

Đoạn Lăng cam chịu xắn tay áo lên, đi tới giúp nàng bắt gà.

Dưới sự nỗ lực chung của hai người, sân sau khôi phục lại sự bình yên, nhưng vườn rau đã bị phá hủy một nửa, gà mái bị con Tròn Vo nào đó cắn chết ba con.

Lần này, Tròn Vo nào đó nhất định sẽ không được uống sữa dê yêu thích.

**********



Càng gần đến giao thừa, hương vị của năm mới càng mạnh.

Chiêu Doanh và Đoạn Lăng nắm tay nhau đi dạo trong chợ, chuẩn bị mua sắm đồ tết.

“Câu đối tết chúng ta có thể nhờ Tằng tiên sinh viết cho chúng ta.” Chiêu Doanh nghiêng đầu nói với Đoạn Lăng: “Chúng ta chỉ cần mua một ít giấy đỏ về là được.”

Nghe vậy, Đoạn Lăng lại lắc đầu, hắn giơ tay chỉ vào Chiêu Doanh.

Chiêu Doanh vội vàng từ chối: "A tỷ, tỷ định để muội viết sao? Nhưng muội còn chưa luyện chữ tốt."

Mấy năm qua, những câu đối tết có vài lần là Chiêu Doanh viết, có vài lần là Đoạn Lăng viết. Trước kia Chiêu Doanh điếc không sợ súng, không cảm thấy chữ mình viết kém thế nào, nhưng bây giờ vừa nghiêm túc học chữ, nàng mới biết chữ của mình trước kia không khác gì chó bò…

Đoạn Lăng xua tay nói rằng không sao, để nàng viết.

Chiêu Doanh suy nghĩ một lát rồi mỉm cười đồng ý. He he, dù sao thì từ trước đến nay a tỷ cũng chưa bao giờ coi thường mình, còn với người khác, thì nàng chưa bao giờ để bụng.

Chiêu Doanh vui vẻ lắc đầu, nắm tay Đoạn Lăng, vô cùng thích thú mà đi mua pháo với Đoạn Lăng, kết quả bọn họ gặp rất nhiều người trong thôn ở quán pháo, trong đó bao gồm cả người nhà lí trưởng.

Chu thị và Diệp thị đang đưa hài tử nhà mình đi mua pháo, mấy tiểu hài tử thật sự rất ríu rít hoạt bát, nhưng Chu thị cũng không quản lí nhiều lắm, bà chỉ giữ chặt Trương Văn Văn, để tránh Trương Văn Văn bị lạc giữa đám đông náo nhiệt.

Trương Văn Văn nhìn thấy Đoạn Lăng, hai mắt lập tức sáng ngời, hưng phấn giơ tay vẫy về phía Đoạn Lăng: “Lăng tỷ tỷ!”

Giọng nói hoạt bát quá mức của nàng ta lập tức thu hút sự chú ý của Chu thị, đôi mắt của Chu thị hơi nheo lại, đầu tiên bà nhìn Trương Văn Văn, rồi sau đó ánh mắt lại dừng trên người Đoạn Lăng.

Chiêu Doanh và Đoạn Lăng bước đến chào hỏi Chu thị bọn họ, Chu thị thu hồi ánh mắt của bà về, cười nói với Chiêu Doanh vài câu.



Trong lúc nói chuyện, Trương Văn Văn muốn đến bên cạnh Đoạn Lăng cầm tay hắn, hành vi của nàng ta bị Chu thị phát hiện, Chu thị nắm chặt tay Trương Văn Văn không buông, mặt không có biểu cảm mà ngăn nàng ta lại.

Chiêu Doanh và Đoạn Lăng nhanh chóng mua pháo, hai người họ rời đi trước. Trương Văn Văn không được "nói chuyện" với Đoạn Lăng rất không vui, khuôn mặt nàng ta lập tức trầm xuống.

Chu thị vẫn luôn chú ý tới Trương Văn Văn, bà ngồi xổm xuống, ôm Trương Văn Văn vào lòng, cố ý hỏi: "Út à, ngươi làm sao vậy?"

Trương Văn Văn bĩu môi: "Lăng tỷ tỷ đi mất rồi."

Chu thị nói: "Có vẻ ngươi rất thích A Lăng nhỉ."

Trương Văn Văn không ngừng gật đầu, vòng tay qua cổ Chu thị, thì thầm vào tai Chu thị.

Chu thị cẩn thận lắng nghe, cuối cùng gật đầu.

Ngày hôm sau, Chu thị tìm trượng phu mình là Trương Quý. Sau khi Trương Quý nghe xong lời bà nói, sắc mặt lập tức trở nên xấu đi, ông phủ định không chút do dự:

"Không được! Nhà chúng ta sao có thể nhận nuôi A Lăng bọn họ được!"

Tác giả có chuyện lời nói:

【Kịch trường nhỏ】

Tròn Vo nào đó: Ta không có ý xấu.

Doanh nào đó: Ta cũng không có ý xấu.

Đoạn Lăng nhắc tới con gà chết trên mặt đất: Vậy thì xin hỏi, tại sao nó lại lên trời rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook